Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Chẳng ai chấp nhận chung chồng đâu anh
K
hi anh nhẹ nhàng nói rằng không thể bỏ người phụ nữ nào cả, vì ai cũng là vợ của anh, lời nói của anh nhẹ nhàng như ngàn mũi kim đâm vào trái tim vốn dĩ đang bị thương càng trở lên sâu thẳm mà không bao giờ có thể lành lại được. (Thao Nhi)
From: thao nhi
Sent: Thursday, January 21, 2010 2:00 PM
Anh yêu,
Nước mắt em rơi lặng thầm một mình trong đêm vắng, lòng em đau nhói nát tan... Anh bây giờ là của nhiều người, anh đã không còn là của riêng em. Trong thời gian khó khăn này lẽ ra em nên ở bên cạnh anh, cùng anh đi trên con đường gập ghềnh vất vả để hướng tới một tương lai tốt đẹp hơn, nhưng bữa nay thì em không thể tiếp tục cùng anh đi trên một con đường nữa rồi. Em không muốn ngàn lần không muốn phải xa anh, vì em yêu anh, yêu anh đến nỗi trái tim em dại khờ.
Giờ đây em đang mệt mỏi chạy theo anh, chạy theo thứ tình cảm không thuộc về mình, chạy theo tình cảm hư không và một hạnh phúc không có thực. Bước đường anh đang đi được trải thảm nhưng lại uốn lượn huyền ảo để giờ đây em hiểu anh đang không có một chút phương hướng nào cho mình cả. Anh cứ như con thoi trong công việc và chạy theo danh lợi hư vinh. Bên cạnh anh giờ đây xuất hiện quá nhiều người bên cạnh, em chợt thấy mình chỉ là một bóng nhỏ mờ nhạt trong cuộc sống của anh.
Em đã tự lừa dối mình để thông cảm cho anh với suy nghĩ anh yêu em là đủ, nhưng giờ đây em không thể tự lừa dối bản thân mình được nữa. Em phải xa anh thôi, em phải sống cho con, em không thể chờ đợi nổi sự thay đổi nơi anh. Giá như ngày quen em anh nói thật tất cả thì giờ đây mọi người đâu phải khổ như thế này. Em thành kẻ vất vưởng với trái tim nặng trĩu rỉ máu.
Anh có biết không, yêu anh hạnh phúc của em là có anh bên cạnh, cùng nhau chia sẻ những vui buồn trong cuộc sống. Em không cần tiền tài danh vọng cuộc sống xa hoa, yêu anh nước mắt em lưng tròng có thể trào ra bất cứ lúc nào với bao tủi hờn mộng mị. Sao anh ích kỷ vậy, anh làm em đau khổ biết bao nhiêu, em đành phải xa anh thôi. Em không còn đủ sức chịu đựng sự hành hạ của trái tim mình. Em sẽ điên mất khi ở bên cạnh anh, chứng kiến ngày ngày anh hẹn hò cùng người phụ nữ khác.
Cuộc sống mà có ai không vấp ngã phải không anh, xa anh là cảnh vấp ngã lớn nhất của cuộc đời em, nhưng em có thể đứng dậy được phải không anh. Giờ đây ngồi viết những dòng này cho anh, khi thực sự chưa xa anh mà em đã có cảm giác đau đớn mất mát như thế này. Nước mắt cứ tuôn rơi dù em không hề muốn phải nhỏ lệ vì anh nữa. Những giọt nước mắt mặn chát làm em tan nát cõi lòng, nhưng mà anh đâu hiểu cho em. Mất anh là em mất tất cả niềm vui hạnh phúc của mình. Nhưng mất anh để em còn tồn tại còn hy vọng vào tương lai của những đứa trẻ sau này.
Em đã học cách im lặng và chịu đựng những nỗi đau của riêng mình. Những đêm thao thức không ngủ em cần một bờ vai nương tựa yêu thương, cần một cái siết tay thật chặt, nhưng bên cạnh em là khoảng trống vô hình chỉ cò bốn bức tường im lặng. Còn anh thì đang ở bên cạnh một người phụ nữ khác.
Em biết mình ngu ngốc lắm khi tin tưởng vào những gì đã không còn thuộc về mình. Có lúc nào đó anh suy nghĩ anh đã làm tổn thương em như thế nào không? Khi em xa anh rồi anh có mảy may nghĩ đến những ngày tháng mình yêu thương hạnh phúc bên nhau. Em biết xa anh em cũng không thể quên anh, đứa trẻ sẽ là nỗi đau lớn nhất cuộc đời em. Hình ảnh anh sẽ ám ảnh suốt những ngày tháng còn lại của em, nhưng đời đâu ai hiểu được chữ ngờ. Em lạnh lùng hờ hững với bao người đàn ông khác để ôm trong lòng một hình ảnh của người đàn ông không chung thủy.
Em cứ nghĩ mình sẽ đem lại hanh phúc cho anh, bỏ lại sau lưng anh một quá khứ đau buồn tủi nghẹn, nỗi đau của anh sẽ đi qua nhẹ nhàng, và mình sẽ có một gia đình hạnh phúc với những đứa con xinh xắn dễ thương. Em đã sai lầm, quá sai lầm phải không anh, khi chưa tìm hiểu kỹ về anh đã vội yêu anh, để giờ dây em làm khổ lụy cho con mình. Đứa trẻ chưa được sinh ra đã chứng kiến bao giọt nước mắt của mẹ, rồi khi con sinh ra, con sẽ nghĩ về cha như thế nào.
Có người phụ nữ nào chấp nhận cảnh chồng chung không hả anh. Khi mà anh nhẹ nhàng nói rằng không thể bỏ người phụ nữ nào cả, vì ai cũng là vợ của anh, lời nói của anh nhẹ nhàng như ngàn mũi kim đâm vào trái tim vốn dĩ đang bị thương càng trở lên sâu thẳm mà không bao giờ có thể lành lại được.
Anh ơi anh cứ đi trên con đường hư vinh mà anh đã lựa chọn. Con đường đó không có em và con, nhưng ở một nơi nào đó em vẫn mong một ngày nào đó anh dừng bước chân hoang vu của mình để nghĩ đến những gì mình đã có, đã đi qua. Tất cả rồi sẽ trở thành quá khứ phải không anh? Và những gì dễ có thì cũng dễ mất, những gì đã xảy ra em không hề hối hận, nhưng em lại trách mình không hiểu anh để giờ đây em phải chịu dựng như thế này.
Mọi chuyện rồi sẽ qua phải không anh. Thời gian sẽ xóa nhòa tất cả, em mong rằng anh sẽ sống vững vàng và hạnh phúc, thứ hạnh phúc thực sự của tình yêu chân thật và hai trái tim yêu thương. Đừng để như em bây giờ yêu và hận anh nhé...