Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Chỉ cần nghe tiếng em cười cũng làm tôi vui
T
ôi chỉ mong thấy em cười, những lúc em buồn, tôi như kẻ mất hồn. Tôi lo lắng, tôi khổ sở vì mình là kẻ vô dụng. Tôi yêu em nhưng không thể lúc nào cũng ở bên để yêu thương và đùm bọc em. (Lam Jonh B)
Từ: Lam Jonh B
Đã gửi: 22 Tháng Năm 2011 11:41 CH
Em và tôi, chúng tôi quen nhau từ hồi đại học, cách đây khoảng 7-8 năm. Đó là tình yêu rất đẹp, chúng tôi quen nhau trên chuyến xe buýt cuối cùng số 56 khi chỉ còn hai hành khách cuối cùng là tôi và em. Chúng tôi đã đến với nhau nhẹ nhàng, vô cùng đẹp. Đây là khoảng thời gian hạnh phúc, vô tư và tươi đẹp nhất mà tôi và em cùng trải qua.
Tôi quan tâm và chăm sóc em nhiều lắm, và em đến bên tôi một cách bình yên, dễ chịu vô cùng. Tôi đã yêu em thật nhiều. Khi đó chúng tôi không nói yêu nhau. Chúng tôi giúp đỡ nhau, để cùng nhau vượt qua thời sinh viên. Và chúng tôi đều ra trường, mỗi đứa một công việc. Khi em chính thức nói yêu tôi, thì tôi lại không thể đến với em. Chúng tôi chia tay, 2 năm sau em lấy chồng, tôi lấy vợ, là người con gái tôi quen hồi phổ thông.
Tôi và em mất liên lạc với nhau, tôi không biết em đã lấy chồng, và em cũng không biết tôi đã lấy vợ. Cho đến một ngày, chúng tôi gặp lại nhau trên Yahoo Messenger, chúng tôi đã đến với nhau. Em nói em đã lấy chồng, và đã ly dị. Còn tôi, tôi nói với em, tôi đã có vợ, và vợ tôi đang mang thai được 2 tháng.
Thế rồi chúng tôi vẫn liên lạc với nhau. Rất ngắn, chúng tôi thấy tình yêu của mình như hồi sinh. Tôi yêu em nhiều hơn tôi tưởng, và em cũng vậy, em yêu tôi nhiều lắm. Chúng tôi chỉ muốn mình đến với nhau. Tôi chỉ muốn bỏ đi tất cả để đến với em, nhưng em lúc nào cũng nghĩ cho tôi. Em lo cho tôi sẽ mất tất cả, một gia đình hạnh phúc, một sự nghiệp vững chắc, và ánh mắt của người đời với tôi như thế nào.
Em đã làm tất cả để xa tôi, em đã quen một người đàn ông hơn em 8 tuổi. Em nói em muốn có con. Nhưng tôi biết, em chỉ muốn tôi quên em, em làm tất cả là nghĩ cho tôi. Và chiều hôm nay, em đã đi ra gặp mẹ của người đàn ông ấy. Tôi đã cố gắng ngăn cản nhưng không còn cách nào khác. Em tắt máy, em làm theo cách của em. Tôi biết em yêu tôi nhưng em đã làm theo cách của mình. Có lẽ đây là cách mà em chọn. Tôi rất yêu em.
Mỗi khi buồn, tôi đều viết thư cho em, mỗi khi như thế, em biết tôi yêu em biết chừng nào. Tôi đã rất đau khổ để được yêu em, em nói, tôi đã chống lại gia đình, bạn bè, xã hội để yêu em. Tôi không biết là tình yêu của chúng tôi sẽ có một hồi kết như thế nào nữa. Nhưng tôi tin, những người yêu nhau sẽ đến được với nhau.
Tôi yêu em nhiều lắm. Mong em hiểu tôi. Có thể tôi và em sẽ không đến được với nhau, nhưng tôi chỉ cầu chúc cho em hạnh phúc. Tôi muốn nói với em rằng, bất cứ lúc nào tôi cũng nhớ tới em. Chỉ cần được nghe tiếng em là tôi đã thấy vui, tôi chỉ mong thấy em cười. Những lúc em buồn, tôi như kẻ mất hồn. Tôi lo lắng, tôi khổ sở vì mình là kẻ vô dụng. Tôi yêu em nhưng không thể lúc nào cũng ở bên để yêu thương và đùm bọc em.
Với tôi, em là người phụ nữ vô cùng mạnh mẽ. Em vô cùng quyết đoán và thông minh. Tôi yêu em ở tất cả mọi điểm. Tôi yêu em, vì em là em. Chỉ còn mấy ngày nữa là em có một kỳ thi quan trọng trong sự nghiệp của em. Tôi mong em hãy học tập thật chăm chỉ, để đạt kết quả tốt nhé. Tôi biết em là người rất bản lĩnh, tôi tin ở bất kỳ đâu, ở bất kỳ môi trường nào, em cũng thành công.
Đây là bài thơ đầu em viết tặng anh.
Cũng chưa biết phải bắt đầu như thế nào nữa.
Thôi thì bắt đầu từ giây phút gõ cửa
Trái tim hai đứa mở rộng cho nhau
Một chuyến xe 56 qua mau.
Và để lại 2 trái tim chung một niềm nhớ
Mọi thứ sẽ không bao giờ tan vỡ
Nếu anh chưa ràng buộc bởi một ai
Đôi khi tự hỏi ông mối bà mai.
Tại sao lại ghép lộn mối lương duyên như thế.
Để thế gian có 2 người đẫm lệ
Mãi yêu nhau nhưng không thể thuộc về nhau.
Thời gian vẫn cứ thế qua mau.
Trong lòng em hình ảnh anh vẫn còn đó
Lúc đậm lúc nhạt đôi khi em không rõ
Chỉ biết một điều chưa bao giờ nó mất đi
Cuộc sống hiện tại bắt ta phải hoài nghi.
Những lời hứa liệu có là sự thật
Đợi chờ anh để có ngày chung làm một
Nhưng con đường đến đó sao thật chông gai
Liệu ai khổ, ai sẽ bi ai.
Liệu hạnh phúc có được là toại nguyện
Thôi thì để thời gian phán quyết
Mong chúng ta sẽ được ở bên nhau.