Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Chỉ có anh, cuộc sống của em mới ý nghĩa
H
ãy để cho em giữ mãi trong tim nụ cười rạng rỡ của anh, những niềm vui bé nhỏ anh mang tới cho em, những hạnh phúc đơn sơ, giản dị mà đối với em như vậy là đủ. Rồi mai đây dòng đời có xô đẩy em như nào thì bất cứ ở nơi đâu, bất cứ khi nào em cũng nghĩ đến anh, đến tình yêu bé nhỏ của riêng em.
From: Ryan Luong
Sent: Friday, October 29, 2010 9:38 PM
Chiều nay trời lại đổ mưa anh ạ, không biết nơi đó trời có mưa và anh có ngồi ngắm mưa như em không? Nhìn những hạt mưa rơi xuống vỡ tan, em có cảm giác lòng mình cũng đang vỡ vụn và gãy nát như những hạt mưa kia. Em cũng chẳng biết và hiểu tại sao muốn nói với anh thật nhiều nhưng em chẳng biết mình sẽ bắt đầu từ đâu nữa.
Anh thương yêu của em! Em biết khi em gọi như thế từ tận trái tim mình thì chúng ta đã hoàn toàn mất nhau rồi. Sao số phận lại bất công vậy chứ, lẽ nào chúng mình có duyên mà không có nợ? Hôm nay cũng như bao hôm khác, em như cảm thấy anh đang ở bên em, nhưng em cũng chợt nhận ra rằng đó chỉ là ảo tưởng, còn sự thật anh đang ở rất xa em. Phải chăng tất cả đã được an bài theo số phận, em đã không giữ được tình yêu của chính mình, để nó tuột khỏi tầm tay rồi mới cảm thấy hối tiếc, để rồi cố níu kéo và một mình xây đắp lại.
Em biết có lẽ anh cũng cảm nhận được tình yêu của em dành cho anh. Em cũng hy vọng rằng sẽ có một ngày nào đó, anh hiểu tất cả những gì em dành cho anh đều xuất phát từ con tim, những kỷ niệm và ký ức luôn ở mãi trong tâm hồn mỗi chúng ta, em cũng vậy. Dù biết rằng kỷ niệm giữa anh và em không nhiều và nó làm cho em đau khổ mỗi khi nhớ lại, nhưng em luôn lục tìm trong ký ức đó về những kỷ niệm của anh và em trong những tháng ngày hạnh phúc dù thật là ngắn ngủi. Em luôn nhớ tới anh cho dù anh sẽ chẳng bao giờ biết được điều đó.
Từ khi quen và yêu anh, em không biết đã bao lần khóc vì anh. Em biết nước mắt sẽ chẳng làm rung động trái tim anh, nhưng em không sao cầm được nước mắt. Làm sao em có thể không khóc được khi biết anh đang tuột khỏi tầm tay của em, khi nghĩ rằng yêu anh mà không được gần anh. Em biết cuộc vui nào cũng có lúc phải chia ly, nhưng trong tình yêu sẽ chẳng ai mong cái ngày rời xa nhau. Có lẽ định mệnh đã bắt em phải gánh chịu tất cả những trái ngang của cuộc đời, của tình yêu, bắt em phải rời xa anh trong khi em chẳng hề muốn.
Yêu nhau mà không được gần nhau, không được sánh bước cùng người mình yêu suốt cuộc đời, phải chăng tình yêu dang dở là tình yêu đẹp nhất trần đời? Có chia ly mới cảm nhận niềm khát khao hạnh phúc và mới cảm nhận được hạnh phúc trong tình yêu, mới biết được người yêu mình đẹp biết bao. Tình yêu của em dành cho anh chắc anh hiểu phải không? Suốt mấy đêm qua, em cứ trằn trọc không sao ngủ được, cứ nghĩ mãi đến ngày được gặp anh và mơ đến kỷ niệm ngày qua mà thấy xót xa. Anh đấy, em đây mà sao lạnh lùng xa cách.
Anh đã quyết định rời xa em, còn em thật khờ khạo đến tội nghiệp, lúc nào cũng mong níu kéo tình yêu của mình, nhưng làm sao em có thể giữ được khi anh đã một mực muốn rời xa em. Em phải làm gì đây để mong anh hiểu và tha thứ cho những lỗi lầm em đã gây ra, để anh nghĩ tốt về em hơn? Vậy là chúng mình kết thúc một câu chuyện cổ tích không có hậu rồi, em muốn cười thật to để không thấy mình đang buồn đến thế. Đôi khi em tự hỏi, có phải em rất ngốc nghếch không khi vẫn còn tin vào cổ tích, tin vào những điều không có thực là anh sẽ về, vì anh vẫn còn nguyên vẹn trong em.
Ngày lại ngày đang dần trôi cũng đồng nghĩa với việc anh sẽ dần quên đi mọi kỷ niệm về em. Anh và em đã bước đi trên hai con đường riêng biệt nhưng tại sao em vẫn luôn đau đớn dày vò? Em giờ đây luôn sống trong mâu thuẫn của chính mình, yêu và quên, cả hai em đều cố gắng thực hiện nhưng tất cả đều vô nghĩa. Cuối cùng rồi em vẫn sống trong cái mâu thuẫn ấy, cái mâu thuẫn tưởng chừng như bé nhỏ nhưng với em lại không sao tháo gỡ được. Nhiều khi em cố gắng muốn quên anh, quên đi tất cả, nhưng trớ trêu thay càng cố quên em càng thấy nhớ anh nhiều hơn.
Tình yêu cũng như một chuyến đi đường, khi dừng lại có nghĩa là chấm hết. Em tự nhủ với lòng mình, thôi đừng lưu luyến nữa, đêm nay hãy ngủ một giấc thật sâu, ngày mai thức dậy em sẽ là một con người khác. Em sẽ bắt đầu một cuộc sống mới, một cuộc sống không hề có bóng dáng của anh, lỗi lầm của quá khứ sẽ giúp em vững vàng hơn trong hiện tại. Hình ảnh anh trong em sẽ chỉ còn là một kỷ niệm đẹp và buồn nhức nhối, rồi thời gian sẽ xoá mờ tất cả như đã xoá mờ hình bóng của em trong trái tim anh.
Tình yêu của em! Hãy để cho em giữ mãi trong tim nụ cười rạng rỡ của anh, những niềm vui bé nhỏ anh mang tới cho em, những hạnh phúc đơn sơ, giản dị mà đối với em như vậy là đủ. Rồi mai đây dòng đời có xô đẩy em như nào thì bất cứ ở nơi đâu, bất cứ khi nào em cũng nghĩ đến anh, đến tình yêu bé nhỏ của riêng em. Cuộc đời này bất công với em quá, nó cướp mất anh của em, nguồn sinh lực sống duy nhất trên đời này.
Anh yêu thương của em! Để cho em gọi anh như thế một lần nữa, một lần này nữa thôi để tình yêu trong em là nỗi đau mãi mãi. Giá như giờ đây có một điều ước, em chỉ có một ước mơ bỏng cháy, một khát khao mãnh liệt "Anh sẽ quay lại, níu kéo em về lại cuộc sống, bởi chỉ có anh, cuộc sống của em mới có ý nghĩa". Ở nơi xa ấy xin anh, nếu có nghe được nỗi lòng của em thì anh hãy thầm thì vào trái tim nhỏ bé của em và nói với nó rằng "Em ơi, hãy đợi anh. Anh yêu và nhớ em vô cùng".
Nếu ngày mai con đường có rẽ lối thì xin anh hãy cho phép em đứng cuối con đường để đợi anh, anh nhé. Đến sau cuối, khi đã chia tay nhau rồi, em mới biết mình cần có anh. Đến sau cuối khi hai ta bước đôi đường, em mới biết cuộc đời đầy bão dông, cần có anh cho qua đi đêm đông dài, cần có anh cho giấc mơ thiên đường. Em cần có anh.