Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Chị tôi chờ đợi người yêu trong vô vọng
D
ù chị vẫn biết đó là sự chờ mong vô vọng, nhưng chị vẫn chờ, chờ cho đến khi bóng nắng chiều tắt hẳn, và con ngõ nhỏ chông chênh chìm dần vào bóng tối giống như sự đợi chờ trong chị chìm vào tuyệt vọng nhớ mong... (Hà Minh Hằng)
From: Hà Minh Hằng
Sent: Thursday, July 24, 2008 12:10 AM
Subject: Gui toa soan: Chi toi...
Như một thói quen, hằng ngày chị vẫn dõi mắt nhìn dọc theo con ngõ nhỏ đợi chờ một bóng hình. Dù chị vẫn biết đó là sự chờ mong vô vọng, nhưng chị vẫn chờ, chờ cho đến khi bóng nắng chiều tắt hẳn, và con ngõ nhỏ chông chênh chìm dần vào bóng tối giống như sự đợi chờ trong chị chìm vào tuyệt vọng nhớ mong...
"Con gái như hạt mưa sa
Hạt rơi xuống giếng, hạt sa ruộng đồng...".
Mười sáu tuổi trăng tròn mơ mộng, chị tôi xinh như một nụ hồng đang e ấp trong ánh ban mai. Chị khéo tay, và rất thông minh lại nhẹ nhàng trong khi nói chuyện nên xung quanh chị khi đó có không ít các chàng trai trồng cây si. Dù đôi khi xao xuyến, trái tim bỗng lạc nhịp vì một lời nói, một cái nhìn của ai đó, nhưng chị vẫn chưa nhận lời yêu ai.
Chị tôi như nàng công chúa ngủ say đang chờ một nụ hôn đánh thức từ chàng hoàng tử. Một ngày kia hoàng tử của chị cũng đến, anh xuất hiện nhẹ nhàng như món quà mà cuộc sống muốn dành cho chị. Anh đẹp trai, có học và hiền nữa, những cô gái thầm yêu anh cũng không ít hơn những chàng trai quanh chị.
Mối tình đầu của chị đẹp như câu chuyện cổ tích thần tiên, nhưng tiếc thay cuộc sống không phải chuyện cổ tích và nó có những quy định khắc nghiệt của riêng nó. Gia đình anh phản đối và làm mọi cách để đưa anh sang Mỹ du học chỉ với mong muốn cách chia chị và anh với lý do: chị là người khuyết tật.
Chia tay anh, chia tay mối tình đầu dang dở chị cay đắng nếm trải nỗi đau đầu đời. Từ đó chị sống trong hoài niệm về anh, về mối tình đầu đã trở thành kỷ niệm trong tim. Cách nửa vòng trái đất, xa ngàn trùng yêu thương, anh vẫn thường xuyên gửi thư về cho chị dù chưa một lần chị trả lời thư anh.
Chị yêu anh nên muốn anh quên chị để đi tìm hạnh phúc cho mình, còn đau khổ, nhớ thương chị xin một mình nhận hết. Chị khóa cửa trái tim, phong kín tình buồn, chị từ chối tất cả những người con trai khác để sống với cùng anh trong kỷ niệm riêng mình. Hơn bốn ngàn đêm từ ngày chị xa anh, là hơn bốn ngàn đêm chị một mình khóc thầm lặng lẽ...
Và một ngày tình cờ, chị gặp lại hình bóng anh ở người đàn ông khác. Đây là số phận an bài hay là trò đùa của tạo hóa, khi trái tim chị bỗng vang những tiếng nhạc lòng như thuở xa xưa. Chị không còn là cô bé mười sáu ngày xưa, và người bây giờ cũng không phải anh thuở trước. Nhưng chị thấy ấm lòng và hạnh phúc khi nhận được sự quan tâm từ người đó.
Chị lo lắng và nhớ mong khi người đó bận việc không thể online, chị lại mìm cười hạnh phúc khi một ngày người đó ngỏ lời yêu. Dù thỉnh thoảng chị mới được gặp người đó một lần trong chốc lát vì cách trở địa lý, vì công việc bộn bề... Nhưng tình yêu đã làm người đó và chị thấy họ thật gần gũi, nụ cười đã lại trở về trên môi chị, nước mắt chị đã thôi rơi khi đêm xuống. Tạm biệt cô đơn và khổ đau, nhớ mong và nước mắt, giờ đây chị đang thấy mình thật hạnh phúc...
Nhưng hạnh phúc đó kéo dài không được bao lâu, lần thứ hai chị lại chia tay với tình yêu của mình dù đã có lúc chị ngỡ rằng đó là tình yêu vĩnh cửu. Vết thương cũ chưa liền sẹo thì chị chịu thêm một vết thương mới, niềm vui chưa được bao lâu giờ lại nhường chỗ cho sầu khổ.
Hạnh phúc đang lang thang nơi đâu? Một tình yêu thật sự dành cho chị đang ở nơi nào? Để giờ đây chị tôi vẫn là người lữ hành cô độc trên con đường tình ái. Như một thói quen hằng ngày chị vẫn dõi mắt nhìn dọc theo con ngõ nhỏ đợi chờ một bóng hình.
Dù chị vẫn biết đó là sự chờ mong vô vọng nhưng chị vẫn chờ, chờ cho đến khi bóng nắng chiều tắt hẳn, và con ngõ nhỏ chông chênh chìm dần vào bóng tối như sự chờ đợi trong chị chìm vào tuyệt vọng nhớ mong...
Mr. Lonely