Số lần đọc/download: 2728 / 70
Cập nhật: 2015-11-08 05:35:41 +0700
Quyển 18 - Chương 37
T
riệu Quốc Đống không định về nhà thứ nấh không muốn đi cho mệt, thứ hai hắn cũng muốn cảm nhận hơi thở chân thật ở Ủy ban kế hoạch phát triển.
Âu Dương Cẩm Hoa cũng chỉ có thể cùng Triệu Quốc Đống đến nhà ăn, mặc dù bạn gái đã chờ hắn nhưng bây giờ hắn chỉ có thể buông tha cho bữa ăn ngọt ngào kia.
Triệu Quốc Đống và Âu Dương Cẩm Hoa xuất hiện cũng làm nhiều người chú ý. Trong hội nghị cán bộ vừa rồi, người tham gia đều ghi nhớ hình ảnh của Triệu Quốc Đống vào đầu. Phó chủ nhiệm vừa nhận chức đến nhà ăn dùng cơm tuy không nói là ra vẻ nhưng ít nhất cũng là hiếm thấy.
Thi thoảng có một hai vị phó cục trưởng, Phó viện trưởng đến đến chào, Âu Dương Cẩm Hoa phụ trách giới thiệu. Sự tự nhiên, hào sảng của Triệu Quốc Đống làm cho nhiều người thấy hứng thú với vị phó chủ nhiệm này, vừa không giống phái bình thường có lực tương tác vô địch, cũng không có vẻ kiêu căng bất phàm của phái tinh anh, làm cho người ta có cảm giác rất không bình thường.
Triệu Quốc Đống ăn cơm trưa rất nhanh, cũng không hề giống như nhiều người nghĩ là hắn đến đây sẽ cùng nói chuyện với mọi người, ăn xong Triệu Quốc Đống lập tức rời đi.
Kết thành một khối có lẽ là việc tốt, có thể chứng minh lực tương tác của mình nhưng Triệu Quốc Đống không hy vọng dùng phương pháp này để chứng minh mình. Lực tương tác nghe qua là ưu điểm nhưng từ góc độ nào đó mà nói nó ẩn dấu tác dụng phụ. Đây là Ủy ban kế hoạch phát triển, là ngành quan trọng nhất của Quốc vụ viện, nơi này tùy tiện đẩy ra cũng là tốt nghiệp Đại học như Thanh Hoa, đại học Bắc Kinh… bọn họ sẽ không bị mấy thủ đoạn nông dân của anh lừa gạt cho nên anh tốt nhất dùng năng lực thực sự mà chứng minh sức hấp dẫn của mình, như vậy mới được bọn họ tôn trọng.
Ngồi trên ghế, Triệu Quốc Đống lẳng lặng cảm nhận cảm xúc của mình. Mình bây giờ đã là phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển, trước đây mọi việc dều thuận lợi nhưng bây giờ mình phải bắt đầu lại từ đầu.
Triệu Quốc Đống đã không còn quá nhớ mình làm việc ở Bộ năng lượng có trạng thái gì? Lúc ấy mình làm việc ra sao? Triệu Quốc Đống cố gắng nhớ lại lúc ấy mình mở ra cục diện như thế nào, nhưng không được như ý. Hơn nữa thân phận của hắn và bây giờ khác nhau, lãnh đạo phân công quản lý và cục trưởng một ngành cụ thể triển khai công việc như thế nào là khác hẳn nhau.
Xe đến núi sẽ có đường, Triệu Quốc Đống chỉ có thể dùng cách này để trấn an mình. 4h30 diễn ra hội nghị Đảng ủy, ủy ban đã chính thức thông báo, hắn cần là nên suy nghĩ mình sau đây nên làm gì.
Xem ra Tằng Quyền Quân dự định giao mấy ngành do Trần Cẩm Tài phụ trách đưa cho mình. Cục sản nghiệp công nghệ cao làm như thế nào đẩy mạnh, làm như thế nào tìm được cơ chế thích hợp, cố gắng thúc đẩy nghiên cứu khoa học thúc đẩy ngành nghề phát triển, ở vấn đề này Trung Quốc vẫn đi sau các nước Âu Mỹ.
Theo Triệu Quốc Đống thấy hệ thống nghiên cứu khoa học của Trung Quốc cần phải bao trùm tất cả các ngành có vốn nhà nước, vốn tư nhân. Mà ở điểm này các nước Âu Mỹ, nhất là Mỹ đã đi xa hơn nhiều so với Trung Quốc. Triệu Quốc Đống hy vọng mình có thể làm chút việc để thay đổi, đây cũng là nguyên nhân hắn không tiếc mạo muội tự đề cử với Tằng Quyền Quân.
Tằng Quyền Quân nói cũng không sai, mình không thể chỉ phụ trách ngành công nghệ cao, mảng công việc này tuy cũng quan trọng nhưng trong phạm vi công việc khổng lồ của Ủy ban kế hoạch phát triển mà nói thì một công việc là quá nhỏ bé. Có thể nói bất cứ cục, vụ nào của Ủy ban kế hoạch phát triển lấy ra đều có trọng lượng cả.
Trần Cẩm Tài trước phụ trách quản lý Cục sản nghiệp công nghệ cao đồng thời cũng phân công quản lý Cục lợi dụng đầu tư nước ngoài và đầu tư nước ngoài, Cục kinh tế thương mại, còn kiêm phụ trách chung Cục bình ổn giá cả cùng Cục giám sát kiểm tra giá. Nhưng Tằng Quyền Quân nói chuyện không có mấy mảng công việc này, xem ra Tằng Quyền Quân không yên tâm giao công việc bình ổn giá, giá cả cho mình. Điểm này Triệu Quốc Đống cũng có thể hiểu.
Công tác lợi dụng đầu tư nước ngoài và đầu tư ra nước ngoài, Triệu Quốc Đống cũng có hứng thú, đầu tư ra nước ngoài hắn vẫn thúc đẩy nhất là công ty tư nhân.
Mà kinh tế thương mại cũng có không ít qua lại với Bộ Thương mại, điều này làm liên tưởng tới mấy người bạn học của Khấu Linh mà hắn đã gặp. Năm trước thị trường giá cả sắt thép và nguyên liệu thép ở trong nước rất loạn, hiệp hội thép quốc gia không khống chế được cục diện. Theo Triệu Quốc Đống thấy nếu muốn tổ chức này gánh vác trách nhiệm đúng là làm khó đối phương. Các công ty thép trong nước rất phân tán, nhất công ty thép nhà nước và thép tư nhân có mâu thuẫn lợi ích … nếu có thể Triệu Quốc Đống cũng rất muốn làm chút chuyện cho ngành này. Nếu như Tằng Quyền Quân có ý giao công việc này cho mình, Triệu Quốc Đống thấy tạm được, mấy hạng mục công việc đó hắn cũng hiểu biết đôi chút, làm như thế nào triển khai công việc thì ít nhất hắn cũng có thể dự tính.
Đương nhiên tất cả còn đợi hội nghị đảng ủy sắp tới nghiên cứu, chẳng qua sao lại kéo đến 4h30 mới họp thì đúng là làm hắn có chút buồn bực.
Tằng Quyền Quân từ văn phòng Phó thủ tướng đi ra đã là 4h30, y gọi điện về ủy ban mời tất cả mọi người chờ mình một chút, mình lập tức về.
Trước khi tiến hành phân công công việc cần phải trình bày với Phó thủ tướng phụ trách là điều cần làm, quy củ này Tằng Quyền Quân đương nhiên hiểu.
Nói chuyện với Phó thủ tướng Tiền kéo dài gần tiếng. Ý của Phó thủ tướng rất rõ, nếu không mạnh dạn dùng người, cứ lo lắng sẽ có vấn đề, có sai lầm thì sao có thể phát triển được. Dù có sai lần cũng có thể thay đổi, hơn nữa dùng cơ chế giám sát để phát huy tác dụng, có thể giết chết sai lầm khi nó vừa xuất hiện là đủ.
Phó thủ tướng Tiền đây là nói ra hy vọng của mình với Tằng Quyền Quân. Tiền Việt có thái độ đồng ý với việc Tằng Quyền Quân muốn để Triệu Quốc Đống phụ trách quản lý ngành công nghệ cao, đầu tư ra nước ngoài và kinh tế thương mại. Mãi đến khi Tằng Quyền Quân rời đi vẫn cảm thấy mình chưa hiểu hết ý của phó thủ tướng Tiền.
Hai mảng công việc bình ổn giá và bảo vệ môi trường, khí hậu, phó thủ tướng Tiền cũng yêu cầu cần phải đồng chí có kinh nghiệm phong phú gánh vác. Đây là hai công việc liên quan tới quốc kế dân sinh, phó thủ tướng Tiền có khuynh hướng do các đồng chí kỳ cựu của ủy ban phụ trách. Chẳng qua phó thủ tướng Tiền nói thì dễ, tình hình ủy ban bây giờ khá khó khăn, do ai gánh vác việc này bây giờ?
Tằng Quyền Quân lại thấy đau đầu. đây là do mình dùng đầu óc quá độ. Y cảm thấy phó thủ tướng Tiền nói có ý gì đó nhưng trong lúc nhất thời không thể hiểu hết.
Hội nghị đảng ủy sắp tới sợ rằng có không ít tranh luận, mình còn phải kiên nhẫn thuyết phục mọi người, lần này phân công coi như khá phức tạp.
Tằng Quyền Quân gọi điện cho Phó Tuyền chủ ý muốn hiểu rõ ý của đối phương, nhất là muốn nghe ý kiến của đối phương về hai công việc bình ổn giá và bảo vệ môi trường do ai phụ trách. Phó Tuyền im lặng khá lâu cuối cùng đề nghị nên nói thẳng trong hội nghị đảng ủy, lấy ý kiến của mọi người rồi quyết định.
Cũng chỉ có thể như vậy. Tằng Quyền Quân có chút nuối tiếc, nếu vị trí Ngụy Hưng Hỉ trên Triệu Quốc Đống thì mình còn dễ làm nhưng mà bây giờ…
Tất cả đều không có nếu như.
Phòng hội nghị nhỏ của Ủy ban kế hoạch phát triển chỉ dùng khi tiến hành hội nghị đảng ủy hoặc ban chủ nhiệm. Phó Tuyền đến phòng hội nghị khá sớm. Y biết Tằng Quyền Quân nhất định đến báo cáo với phó thủ tướng Tiền. Chẳng qua bây giờ ngay cả phân công công việc cũng chưa xác định, đi báo cáo có lẽ hơi sớm, không chừng còn vướng mắc hơn nữa.
Trần Cẩm Tài lui, Hà Hiểu Phàm đến Bộ Thương mại, các đồng chí dần già đi, dòng máu mới không ngừng tiến vào. Phó Tuyền đột nhiên thấy mình đã không còn trẻ. Trong cả bộ máy Đảng ủy thì mình là lớn tuổi nhất.
Môt năm nay Phó Tuyền rõ ràng nhận ra mình không còn nhiều sức lực như trước, thời gian dài ngồi ở văn phòng nên bệnh trĩ không ngừng phát tác khiến y gặp không ít khổ sở. Thức một đêm là hôm sau thấy mệt ngay. Đồng Lập Quốc không ngừng kêu than mệt mỏi, mình cũng đâu kém gì.
Tằng Quyền Quân đôi khi khá mềm mỏng, Đồng Lập Quốc luôn ở đó hò hét, theo Phó Tuyền thấy Tằng Quyền Quân cũng hơi động tâm. Vấn đề là công việc giao ra cho ai chấp nhận? Mình ư?
Phó Tuyền không nhịn được thở dài một tiếng, tân trưởng ban thư ký Trương Ứng Bảo đi tới. Phó chủ nhiệm Phó than thở gì vậy nhỉ?