Hope is important because it can make the present moment less difficult to bear. If we believe that tomorrow will be better, we can bear a hardship today.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chồng như bù nhìn
hồng nói gì mọi người trong nhà cũng không xem trọng, toàn ba mẹ chồng quyết định, anh không có quyền gì cả. Anh cũng không biết bênh vực vợ, hay ít ra khi chỉ có hai vợ chồng thì anh nên coi trọng tôi.
Tôi lấy chồng ba năm, như bao người khác tôi cũng phải làm dâu, có lẽ ngay từ đầu đã sai lầm khi không cứng rắn ở riêng vì cả nể. Cuộc sống ở nhà chồng so với nhiều người làm dâu khác có lẽ sướng hơn vì tôi không phải cơm nước cho cả nhà, ông bà cũng không thích tôi nấu vì ăn không hợp. Ai sống ở nhà chồng cũng không hợp vì đủ thứ chuyện như hay bị ba mẹ chồng xét nét dù mình không phải người lười biếng, tranh thủ làm mọi thứ khi có thể. Cũng may em chồng không tai quái, mọi người muốn làm gì thì làm, nó không có ý kiến gì.
Vấn đề chính của tôi là ở chồng, chúng tôi được người quen giới thiệu, tìm hiểu rồi cưới. Anh không rượu chè, cờ bạc, thuốc lá, đi làm về là ở nhà, cũng không bạn bè gì, ngoài ra cũng chịu khó làm việc nhà. Chúng tôi đang có bé gái một tuổi. Sống càng lâu tôi càng phát hiện vợ chồng nói chuyện không hợp, thay vì nói để cả hai hiểu nhau hơn thì chồng tôi chọn cách không nói chuyện với vợ, anh cho rằng như thế đỡ mất công cãi nhau, chỉ nói những gì cần nói.
Tôi nhận ra ở nhà, chồng nói gì mọi người cũng không xem trọng, toàn ba mẹ chồng quyết định, anh không có quyền gì cả, giống như bù nhìn. Anh cũng không biết bênh vực vợ, hay ít ra khi chỉ có hai vợ chồng thì chồng coi trọng vợ. Tính tôi không được khéo léo, thẳng tính, có sao nói thế, không vui thì thể hiện ngay trên mặt, anh nói nhiều khi đi làm về thấy vợ khó chịu mà không biết tại sao.
Từ lâu tôi không tâm sự với chồng, vui buồn gì cũng tự mình biết rồi tâm sự với bạn bè vì biết nói với anh cũng không ích gì, chỉ bực mình thêm. Chồng nói tôi stress là do tôi không chịu chấp nhận, phải biết chấp nhận như anh, nghĩa là không được ý kiến gì nhưng tôi không làm được. Tôi không hợp với ba mẹ chồng trong cách trông con, con cái tôi phải có quyền chăm theo ý mình dù biết ông bà cũng thương cháu.
Cũng nói thêm chồng tôi là người rất kỹ tính, lúc nào cũng sợ con bị bẩn nhưng khi ở nhà chồng ẩu, ảnh hưởng tới cháu thì anh lại không nói gì; trong khi tôi thấy không cần phải kỹ thế thì anh lại có ý kiến, bắt bẻ tôi. Tôi cũng là người khá kỹ và sạch sẽ nhưng biết linh động trong từng tình huống chứ không máy móc như chồng.
Đã thế chuyện vợ chồng anh cũng thờ ơ, tôi nhận ra mối quan tâm của anh chỉ là ngủ và chơi game. Anh sẵn sàng thức khuya để xem tivi hay chơi game chứ không bao giờ thức để tâm sự với vợ, chính vì sự thờ ơ của anh mà tôi ngày càng lãnh cảm. Ai cũng nói tôi có một người chồng như thế là tốt rồi vì có mấy ông chồng đi làm về nhà trông con, phụ vợ việc nhà, còn đòi hỏi gì nữa. Không hiểu sao tôi ngày càng chán vì thấy chồng như bù nhìn, không có ý kiến gì khi ở nhà, chỉ giỏi xét nét, chê bai, coi thường vợ.
Trước đây tôi cũng cố cải thiện tình cảm vợ chồng khi quan tâm anh hơn, trò chuyện nhiều hơn nhưng nhận ra anh không bận tâm. Vợ nói gì cũng nghe, lý do chính chỉ vì không muốn cãi nhau với vợ, làm theo vợ nhưng không phục (trong khi những điều tôi nói là đúng chứ chẳng sai). Giờ tôi mặc kệ tất cả, chỉ lo cho con và cho mình, cũng không muốn nói gì với chồng nữa, người ta có chồng để có thể dựa vào còn chồng tôi nếu có nói tới việc gì không vui, không hay cũng là do vợ hết.
Tâm
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)