Số lần đọc/download: 2010 / 19
Cập nhật: 2017-09-25 00:06:12 +0700
Chương 999-1: Ý Thức Của Nông Dân Cá Thể (1)
T
rương Dương không ngờ vươn tay ra vỗ vỗ vai Viên Hiếu Công, nếu là Viên Hiếu Công làm như vậy đối với hắn, ở trong mắt mọi người là chuyện rất bình thường, nhưng hiện tại một cán bộ cấp ban như hắn lại làm động tác như vậy với phó thính Viên Hiếu Công, thì có vẻ có chút bất kính.
Viên Hiếu Công nhíu mày, có chút chán ghét run vai, tuy rằng hai người đều chỉ làm một động tác rất nhỏ, nhưng vẫn bị tất cả mọi người nhìn thấy. Động tác của Trương Dương truyền lại cho mọi người một tín hiệu, thằng cha này muốn khiêu chiến vượt cấp, mà động tác của Viên Hiếu Công chứng minh y rất khó chịu với Trương Dương.
Trương Dương nói: "Viên cục, chúng ta sang bên kia nói chuyện!"
Trương đại quan nhân đi về phía xa trước, Viên Hiếu Công do dự một chút rồi vẫn đi theo, trước mặt nhiều cấp dưới như vậy, nếu làm quá căng, cục trưởng công an y cũng xấu mặt, nguyên nhân mà Viên Hiếu Công bảo trì khắc chế cũng tương tự như Tô Vinh Thiêm, bọn họ đều hiểu rõ bối cảnh của Trương Dương, một nhân vật khó chơi như vậy cho dù không thể trở thành bằng hữu thì không ai muốn có thêm một kẻ địch như vậy.
Hai người tới bờ biển, ngữ khí của Viên Hiếu Công không ngờ dịu đi một chút: "Bí thư Trương, anh khiến tôi rất khó xử! Mọi người tuy rằng đều là đồng chí, nhưng có một số quy tắc vẫn phải thừa hành, công an Tân Hải chạy đến cảng khu mới Bắc Cảng phá án, trước chuyện lại không thông tri cho các đồng chí của phân cục cảng mới tiến hành phối hợp, như vậy khẳng định sẽ sinh ra mâu thuẫn, bí thư Trương, anh giao chuyện này cho tôi, tôi sẽ tự mình xử lý, anh thấy thế nào?" Viên Hiếu Công rõ ràng đang nhượng bộ.
Trương Dương cười nói: "Viên cục, thật ra tôi dẫn người đến cũng chính là muốn tốt cho anh thôi!"
Viên Hiếu Công nói: "Anh có ý gì?"
Trương Dương nói: "Tôi vừa rồi nói đến chế độ tránh né không phải không có nguyên nhân, căn cứ vào sự tìm hiểu trước mắt của chúng tôi, rất nhiều thuyền viên đã chỉ ra và xác nhận hàng hóa của thuyền này đều là của Viên Hiệu Nông, người này chắc anh cũng biết?"
Viên Hiếu Công mặt nghiêm lại: "Đồng chí Trương Dương, anh đang nói Nhị đệ của tôi có liên quan tới chuyện này ư?" Trong đôi mắt y phụt ra hỏa tinh phẫn nộ.
Trương đại quan nhân vẻ mặt thoải mái cười nói: "Không phải là tôi nói, là những người trong số các thuyền viên nói."
Viên Hiếu Công tức giận nói: "Cả đám nói bậy!" Những lời này không chỉ là nhằm vào đám thủy thủ, cũng nhắm vào Trương Dương.
Trương đại quan nhân lại không tức giận, vẫn vô tâm vô phế cười: "Viên cục, tôi cũng thấy chuyện này không đáng tin, nhưng chế độ tránh né của chúng ta dù sao cũng bay ra đó, nếu thực sự giao người cho anh, mặc dù là anh xử lý chuyện này một cách công bình vô tư cũng khó đảm bảo không có ai dèm pha, tôi mang đám người này đi, hỏi cho rõ ràng, có thể tránh được ảnh hưởng bất lương, Viên cục, tôi là suy nghĩ cho anh, hơn nữa, anh công bằng thẳng thắn, có gì mà phải sợ?"
Ánh mắt nhìn Trương Dương của Viên Hiếu Công lạnh lùng đáng sợ, y hận không thể một miếng nuốt trôi thằng ôn này, câu nói đó của Trương Dương chính là đâu thủng ruột người ra, nhưng lại khiến Viên Hiếu Công cảm thấy khó giải quyết, nếu kiên trì không cho hắn mang người đi, Trương Dương thế tất sẽ nói mình làm việc thiên tư thiên vị, nể để hắn mang đi, mặt mũi của mình khẳng định sẽ mất hết.
Viên Hiếu Công nói: "Thân chính không sợ bóng tà, tôi sợ người khác đồn đại thì cũng sẽ làm cục trưởng công an!"
Trương Dương nói: "Miệng nhiều người xói chảy vàng, Viên cục chẳng lẽ không hiểu rõ lực lượng của dư luận là cực lớn ư? Rất nhiều lúc dư luận có thể mang tới tác dụng không tưởng được, trắng có thể biến thành đen, đen cũng sẽ biến thành trắng."
Viên Hiếu Công nói: "Nếu chuyện này thực sự có liên quan tới em trai tôi, tôi sẽ là người đầu tiên tống hắn vào tù."
Trương Dương nói: "Không có chứng cớ xác thực gì, vẫn chưa tới lúc quân pháp bất vị thân, viên cục nếu tin tôi thì cứ để chuyện này cho tôi xử lý."
Viên Hiếu Công nói: "Bí thư Trương, điều tra và giải quyết án chỉ sợ không phải là chuyện mà anh được phân quản?"
Trương Dương cười nói: "Viên cục, việc nhỏ như vậy chúng ta thương lượng một chút là có thể làm chủ, không cần tiến hành xin chỉ thị của thính tỉnh chứ?" Thằng cha này nhìn thấy Viên Hiếu Công kiên trì không nhượng bộ, chỉ có thể lôi thính tỉnh ra, cái này gọi là lòng vòng cứu nước, cấp bậc của Viên Hiếu Công anh cao hơn tôi là đúng, nhưng tôi có thể tìm được một người có cấp bậc cao hơn anh đến đè anh, chơi bối cảnh với lão tử à, tôi không đè chết được anh thì tôi mang họ anh.
Viên Hiếu Công đành hạ cờ, y nghĩ một lúc rồi nói: "Người thì anh không thể mang đi, vụ án có thể giao các anh thẩm vấn, nhưng phải tiến hành trong cảng khu mới, phân cục công an cảng khu mới liên hợp thẩm tra xử lí!" Đây đã nhượng bộ lớn nhất mà Viên Hiếu Công có thể làm ra rồi.
Trương Dương nói: "Viên cục thật sự là thâm minh đại nghĩa, nói cách khác, vụ án này anh chuẩn bị giao cho Trình Diễm Đông phụ trách?"
Viên Hiếu Công nói: "Hy vọng hắn sẽ không khiến chúng ta thất vọng!" Y nói xong câu đó, không thèm nhìn Trương Dương, xoay người đi đến chỗ Tô Vinh Thiêm và Trình Diễm Đông.
Phải nói Viên Hiếu Công Trương Dương Trương Dương đều làm ra một số nhượng bộ, Trương Dương cuối cùng cũng đồng ý không mang đám thuyền viên này về Tân Hải, mà Viên Hiếu Công thì đồng ý giao vụ án này cho Trình Diễm Đông phụ trách, trên thực tế Viên Hiếu Công nhượng bộ lớn hơn một chút.
Sau khi Viên Hiếu Công tuyên bố quyết định này, người cảm thấy ủy khuất nhất là cục trưởng phân cục cảng khu mới Tô Vinh Thiêm, hắn đi theo Viên Hiếu Công sang một bên, vẻ mặt giận dữ nói: "Viên cục, vụ án này vì sao phải giao cho Trình Diễm Đông?"
Viên Hiếu Công nói: "Không phải giao cho hắn, mà là các anh liên hợp phụ trách."
Tô Vinh Thiêm nói: "Viên cục, vụ án này phát sinh ở cảng khu mới, chẳng liên quan gì tới Tân Hải bọn họ, bọn họ căn bản là giẫm vạch! Thò tay cũng quá dài, làm như vậy hệ thống công an Bắc Cảng chẳng phải là sẽ lộn xộn ư?"
Viên Hiếu Công nói: "Vậy anh sao không áp dụng hành động trước người khác đi? Chuyện phát sinh ở khu trực thuộc của anh mà anh vì sao anh biết sau? Hiện tại người đã bị người khác bắt được, anh mới có phản ứng? Công lao người khác lấy được dựa vào gì phảicho anh?"
Vẻ mặt của Tô Vinh Thiêm bị những lời răn dạy của Viên Hiếu Công khiến cho đỏ bừng, môi của hắn giật giật, cuối cùng vẫn nhịn xuống, không tiếp tục lên tiếng.
Viên Hiếu Công nói: "Mau chóng xử lý đi, nhất định phải triệt để điều tra rõ tình tiết vụ án cho tôi!" Nói xong những lời này, ánh mắt của y hướng ra ngoài cửa sổ, bên trong phủ lên một tầng u ám.
Trong phòng giám đốc công ty trách nhiệm hữu hạn thương mậu Minh Đức, tổng giám đốc Viên Hiếu Nông đang chú ý tới tiến triển của sự kiện Hưng Long hiệu, cửa văn phòng bị người từ bên ngoài đẩy ra, Viên Hiếu Nông ngẩng đầu, nhìn thấy Tứ đệ Viên Hiếu Thương bước vào, Viên Hiếu Thương năm nay ba mươi sáu tuổi, thân hình cao lớn, tướng mạo cũng là xuất sắc nhất trong năm huynh đệ, Viên Hiếu Thương là ông chủ của hộp đêm Lam Sắc Mị Lực nổi tiếng Bắc Cảng, đã trở thành tiêu chí có tính chiêu bài của ngành giải trí Bắc Cảng, hắn thuận tay đóng cửa phòng lại, nói khẽ: "Nhị ca, Hưng Long hiệu bị tra xét!"
Viên Hiếu Nông vẻ mặt trầm trọng nói: "Tôi biết rồi!"
Viên Hiếu Thương nói: "Em đã sớm nhắc nhở anh rồi, chỉ thủy xa thôi đã làm không hết, việc gì phải làm việc liên quan tới xe lậu như vậy?"
Viên Hiếu Nông rút ra một điếu xì gà để châm, dùng sức rít một hơi, phả ra một làn khói, nói: "Ngồi đi!"
Viên Hiếu Thương có chút phản cảm đối với bộ dạng ra vẻ thâm trầm này của nhị ca, hắn thủy chung cho rằng đầu óc của nhị ca có chút khiếm khuyết, cha mẹ năm đó khi đặt tên chắc cũng có một loại ý nghĩa nào đó, nhị ca Viên Hiếu Nông đầu óc không thể khôn khéo bằng những anh em khác, Viên Hiếu Thương trong lòng thậm chí cho rằng nhị ca người cũng như tên, có chút ý thức nông dân cá thể, thấy tiền sáng mắt, hắn sở dĩ đi làm xe lậu nguyên nhân đơn giản là vì giá của xe lậu là thấp nhất, lợi nhuận khả quan, nhưng Viên Hiếu Thương cho rằng đây là tầm nhìn hạn hẹp, phiêu lưu quá lớn. Viên Hiếu Thương không hề nghe lời hắn mà ngồi xuống, vẫn tiếp tục đứng trước mặt Viên Hiếu Nông: "Nhị ca, bí thư huyện ủy Tân Hải Trương Dương dẫn cục trưởng công an Tân Hải Trình Diễm Đông suất lĩnh suất lĩnh mấy chục công an mặc thường phục tới cảng mới niêm phong Hưng Long hiệu rồi."
Viên Hiếu Nông cau mày, ít nhiều lộ ra vẻ thâm trầm: "Lão Tứ, vì sao trước đó tôi không nhận được tin tức, hắn sao dám vượt địa giới phá án?"
Viên Hiếu Thương lớn tiếng nói: "Nhị ca, anh có biết Trương Dương là loại người nào không?"
Viên Hiếu Nông hút xì gà, nói: "Không phải là bí thư huyện ủy Tân Hải thôi ư?"
Viên Hiếu Thương lắc đầu nói: "Nhị ca, em trước tiên hỏi anh đã, chiếc Mercedes G320 bị mất đó của Kiều Mộng Viện có liên quan tới anh không? Anh nói không biết, nhưng vì sao chiếc xe đó tìm được trong Hưng Long hiệu?Anh giải thích với em đi?"
Viên Hiếu Nông nói: "Tôi làm sao mà biết đó đó là xe của cô ta?"
"Anh không biết ư? Anh đối với hàng hóa mà anh nhận cũng không biết gì ư?"
Viên Hiếu Nông trợn trừng hai mắt: "Lão Tứ, cậu có ý gì? cậu cho rằng tôi hiện tại ở trong lòng dễ chịu lắm ư? Xảy ra chuyện như vậy, tôi khó chịu hơn bất kỳ ai khác! xe của Kiều Mộng Viện thì sao? cậu chẳng lẽ muốn tôi mang xe trả cho cô ta? Thế không phải chẳng khác nào thừa nhận chuyện này là do tôi làm ư?"