Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Chồng mang về nhiều tiền nhưng tôi không thấy vui
N
goảnh lại sau lưng cũng chỉ có mỗi mình trong căn nhà rộng lớn nên cảm thấy đuối sức và tôi muốn bỏ cuộc. Sáng nay chồng cho tôi một khoản tiền lớn để mua sắm Tết trong nhà, nhưng trong lòng tôi không có gì gọi là vui sướng như mọi hôm.
Hôm nay trước khi nghỉ Tết tôi muốn tâm sự với bạn đọc câu chuyện gia đình của tôi. Tôi cũng không biết là mình gặp may mắn hay bất hạnh khi được sống bên một người chồng kiếm được nhiều tiền nhưng thời gian chăm sóc cho gia đình thì không có.
Chồng tôi, một người đàn ông hào hoa phong nhã, có tính hài hước, rất thích giao tiếp quan hệ bạn bè, làm việc cơ quan hết mình và chơi cũng hết sức nhưng việc nhà thì không bao giờ đụng tới. Nhưng tôi hoàn toàn ngược lại, thích sống khép kín, sau giờ làm việc chỉ muốn về với chồng con, nấu cơm cho chồng con ăn, xong bữa cơm có thể cùng dắt nhau đi dạo công viên, tập thể dục. Tôi thích một cuộc sống hết sức đơn giản như thế.
Tôi biết làm người thì không nên đòi hỏi quá mức, vừa muốn được chồng mang thật nhiều tiền về, vừa muốn chồng có nhiều thời gian cho gia đình, tôi biết điều này khó có thể được. Điều tôi mong muốn là chỉ cần chồng biết dung hòa tất cả, công việc, bạn bè và gia đình thì mọi chuyện sẽ rất tốt đẹp, vẫn vì công việc đi tiếp khách, vẫn giữ quan hệ bạn bè, nhưng vẫn nhớ vợ con đang chờ mình thôi thì cuộc chơi tạm dừng tại đây. Nhưng không đâu các bạn ạ.
Mới hôm qua thôi tôi cùng chồng tham gia một buổi tiệc tất niên, tôi muốn quan sát xem cách anh giao tiếp, cách anh ăn nhậu với bạn bè thế nào. Tôi cảm thấy rất bất mãn khi chồng mình biết trong người đang mang bệnh không thể nhậu nhiều, nhưng khi nhập cuộc thì anh luôn là người xung phong đi đầu về việc “Cạn ly, uống hết", người khui bia liên tục luôn là chồng tôi, những vị khách khác họ uống rất cầm chừng.
Khi tôi nói thì chồng tôi biện minh rằng “để lấy trái tim của mọi người phải làm như vậy thôi em ơi", chính vì vậy mà lúc nào cũng về lúc giữa đêm khuya bởi sự khởi xướng đi tăng 2 tăng 3 của anh. Mặc dù hôm nay đã là 27 Âm lịch nhưng nhà tôi vẫn chưa chuẩn bị gì cho Tết cả. Mấy ngày trước tôi còn hăng hái, nhưng ngoảnh lại sau lưng cũng chỉ có mỗi mình trong căn nhà rộng lớn nên cảm thấy đuối sức và tôi muốn bỏ cuộc.
Sáng nay chồng cho tôi một khoản tiền lớn để mua sắm Tết trong nhà, nhưng trong lòng tôi không có gì gọi là vui sướng như mọi hôm. Tôi muốn quyên hết số tiền đó cho từ thiện hoặc gửi lại một ai đó giữ hộ, nếu làm như vậy tôi có cảm thấy nhẹ lòng hơn chăng?
Tôi có một kinh nghiệm này rất hay cho những người có con gái, các chị nên dạy con từ nhỏ cách tìm cho mình một người chồng như ý. Đó là hãy nhìn cha mẹ của anh chàng đó sống như thế nào, tính cách ra sao, thì anh chàng đó dù hiện tại không như vậy nhưng trong tương lai chắc chắn cũng sẽ có 80% đức tính giống nhau. Hiện nay chồng tôi được mẹ chồng nhận xét là có hơn 80% đức tính giống ba chồng tôi hồi còn trẻ, người đã làm cho bà khổ tâm và khóc rất nhiều.
Hãy suy nghĩ tưởng tượng ra nếu mình có thể chấp nhận được thì quyết định tiến đến hôn nhân. Tôi có kết luận này bằng việc lấy khảo sát của 10 cặp gia đình mà tôi quen biết. Thật xót lòng khi người khác mang con tôi ra so sánh với con họ, rằng tuy họ không mang được nhiều tiền về cho vợ con nhưng họ có sức khỏe, có thời gian dành cho vợ con mỗi buổi chiều, mỗi bữa cơm, có thời gian chở con đi học bơi, đi học đàn, con tôi tuy có bố mẹ giàu nhưng có được như con họ không.
Tuy không nói trước mặt tôi nhưng như có ai đó tát vào mặt, làm tôi đau và thấy thương con trai tôi vô cùng. Tôi làm mẹ nhưng thật vô dụng, hôm nào chồng về trễ tôi đều trút giận lên người con, kiềm chế lắm thì cũng im lặng và ngủ cho qua ngày, giờ nghĩ lại tôi thật đáng trách. Con tôi là một đứa con ngoan, nó rất biết nghe lời, thương nhất là mỗi khi hai mẹ con nằm tâm sự bé luôn làm tôi cười và có thể bật khóc ngay khi thấy tôi buồn.
Cám ơn các anh chị đã đọc hết bài viết của tôi, hy vọng sang năm mới mọi người sẽ có thêm niềm vui mới.
Thục