Số lần đọc/download: 2728 / 70
Cập nhật: 2015-11-08 05:35:41 +0700
Quyển 17 - Chương 17
- T
ình hình Hồng Sơn năm nay thế nào rồi?
Triệu Quốc Đống hỏi.
Mắt Ngô Nguyên Tể sáng lên, Triệu Quốc Đống hỏi câu này lộ ra khí thế khác hẳn so với bình thường.
Thân phận biến hóa khiến tâm lý cũng điều chỉnh dần. Ngô Nguyên Tể cũng đã có cảm nhận này. bây giờ y nhìn biến hoá của mình thoáng cái thành lãnh đạo của mình, y cũng có nhiều cảm xúc nhưng có thể nói che giấu khá tốt.
- Cũng được, hai tháng đầu năm có tốc độ tăng trưởng 16,8%, hơn bình quân toàn tỉnh 4%.
Ngô Nguyên Tể nói qua.
- Chủ yếu do kinh tế công nghiệp hồi phục nhanh, năm ngoái do chính sách quốc gia ảnh hưởng nên tốc độ tăng trưởng của Hồng Sơn bị ảnh hưởng nhất định. Có lẽ năm nay sẽ nghênh đón điểm tăng trưởng nhanh. Đương nhiên cũng không thể so sánh với bên Ninh Lăng.
- Điều kiện các nơi là khác nhau, không thể so sánh được. Hồng Sơn chỉ cần xác định đúng vị trí, kết hợp chính sách của tỉnh sẽ tìm được cơ hội phát triển của mình.
Triệu Quốc Đống xua tay nói vì hắn không muốn nhắc tới Ninh Lăng, đó đã là quá khứ.
- Ừ, Hồng Sơn hai năm nay về tổng thể mà nói phát triển cũng được, vẫn duy trì trong top 3 toàn tỉnh. Tập đoàn Điền Tích phát triển nhanh, tập đoàn Hồng Sơn cũng duy trì phát triển. Chẳng qua Hồng Sơn phát triển không cân đối, ba nơi chính là Cựu Đô, Mông Sơn, Di Dương phát triển rất nhanh khiến các huyện khác không thể so sánh. Thị ủy vẫn đang nghiên cứu xem làm như thế nào để đột phá điểm này.
Ngô Nguyên Tể rất nhiều điều chỉnh tâm trạng, bắt đầu tiến vào trạng thái công việc.
Triệu Quốc Đống đến làm Ngô Nguyên Tể bị chấn động không nhỏ. Dù Triệu Quốc Đống sau khi học ở trường Đảng về được bổ nhiệm làm thường vụ tỉnh ủy tỉnh An Nguyên nhưng vẫn là một Bí thư thị ủy. Ngô Nguyên Tể mặc dù hâm mộ nhưng còn có thể tiếp nhận.
Chẳng qua lúc này Triệu Quốc Đống khá đột nhiên từ tỉnh An Nguyên điều tới Điền Nam làm trưởng ban tổ chức cán bộ là điều y không thể dự đoán nổi.
Trưởng ban tổ chức cán bộ thứ các vị trí khác không thể so sánh. Nhất là việc Triệu Quốc Đống và bí thư tỉnh ủy Thái Chánh Dương có quan hệ không bình thường. Triệu Quốc Đống làm trưởng ban tổ chức cán bộ cũng có nghĩa cục diện thăng bằng giữa Thái hệ và liên minh Đào Trương hoàn toàn bị phá vỡ. Mặc dù Tống Quốc Lương lên làm phó chủ tịch thường trực nhưng Ngô Nguyên Tể lại cho rằng no không thể bù lại tổn thất quá lớn từ việc Triệu Quốc Đống làm trưởng ban tổ chức cán bộ mang đến cho liên minh Đào Trương. Có thể nói Triệu Quốc Đống tham gia đã thay đổi cục diện tình hình chính trị Điền Nam.
Mặc dù Thái Chánh Dương trước đó đã từng bước thay đổi tình hình nhưng hiệu quả không quá rõ ràng.
Cán bộ địa phương Điền Nam khá đoàn kết, ba người Đào Hòa Khiêm, Trương Bảo Quốc, Tống Quốc Lương, Lý Đằng, thêm phó chủ tịch thường trực và trưởng ban tổ chức cán bộ cùng với Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Trử Liễu là cán bộ địa phương. Việc này khiến Thái Chánh Dương chỉ có thể phát huy tác dụng ở chính sách chung nhưng nhiều công việc cụ thể thì Đào Hòa Khiêm chiếm không ít ưu thế.
Chẳng qua Ngô Nguyên Tể cho đến bây giờ sẽ không tin liên minh Đào Trương có thể chống lại được Thái Chánh Dương. Trung ương thực ra có nhiều tranh luận về sự phát triển của Điền Nam, điểm này Ngô Nguyên Tể thông qua quan hệ của mình ở bên trên mà hiểu được.
Đào Hòa Khiêm sở dĩ không thể lên làm bí thư tỉnh ủy Điền Nam thực ra không phải do thời gian y làm chủ tịch tỉnh quá ngắn, càng quan trọng hơn là trong ba năm y làm chủ tịch tỉnh không có biểu hiện gì đáng được đánh giá cao. Cầu ổn định là quan điểm của Đào Hòa Khiêm.
Đào Hòa Khiêm cho rằng Điền Nam là khu vực nhiều dân tộc thiểu số, trung ương có thể hy vọng thấy cục diện ổn định hơn nên y muốn dùng sự vững vàng để tranh thủ chức bí thư tỉnh ủy. Nhưng việc này khiến Điền Nam chậm phát triển, càng lúc càng xếp ở nhóm cuối.
Thái Chánh Dương làm bí thư tỉnh ủy Điền Nam là đả kích rất lớn đối với Đào Hòa Khiêm, khiến cảm giác bài xích cán bộ từ ngoài tới của y càng mạnh hơn. Mặc dù đứng ở góc độ chủ tịch tỉnh y vẫn có thể duy trì thái độ cơ bản của lãnh đạo chủ yếu nhưng trong nhiều công việc cụ thể khó tránh khỏi y thể hiện quan điểm của mình, không ít công việc có quan điểm khác so với Thái Chánh Dương.
Triệu Quốc Đống chỉ ngồi uống trà nhưng không nói gì.
Hắn không phải Trung Quốc, công tác kinh tế toàn tỉnh không do hắn phụ trách quản lý. Hắn là trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, Ngô Nguyên Tể giới thiệu tình hình toàn thị xã Hồng Sơn như vậy chẳng qua là do tôn trọng mình, nhưng không có nghĩa mình có thể chỉ trỏ trong công tác kinh tế.
- Mấy huyện chậm phát triển bây giờ đã rơi vào vòng tuần hoàn luẩn quẩn, càng lúc càng phát triển chậm hơn, khoảng cách với mấy quận, huyện phía trên càng lúc càng lớn. Thị ủy Hồng Sơn cũng vì thế mà nghiên cứu rất nhiều lần, hy vọng phá vỡ cục diện này nhưng chính xác mà nói hiệu quả không cao.
Ngô Nguyên Tể nói.
Triệu Quốc Đống gật đầu. Xem ra Ngô Nguyên Tể cũng không đơn giản là đến báo cáo công việc không với mình mà là còn có ý khác. Bây giờ hắn còn không rõ mục đích của đối phương nhưng hắn có thể khẳng định mình tới khiến Ngô Nguyên Tể muốn làm gì đó.
- Lão Ngô, có phải anh có suy nghĩ hay kế hoạch gì không? Có gì cứ nói ra đi.
Triệu Quốc Đống nói.
Ngô Nguyên Tể có chút do dự, cuối cùng vẫn lắc đầu nói:
- Bỏ đi, mới là ý kiến sơ bộ của tôi, còn chưa đưa ra Thị ủy thảo luận, hơn nữa có lẽ còn có nhiều lực cản cho nên tạm thời tôi không nói. Ý của tôi là lúc nào cậu có thời gian thì xuống Hồng Sơn chúng tôi xem. Hồng Sơn là tỉnh có số dân đứng thứ tư toàn tỉnh nhưng có lẽ phát triển kinh tế là mất cân đối nhất. Làm như thế nào cải thiện các điều kiện của Hồng Sơn, xúc tiến Hồng Sơn phát triển cũng là điều tôi muốn nhờ cậu giúp đỡ.
Triệu Quốc Đống nhìn Ngô Nguyên Tể, thấy vẻ mặt đối phương rất bình tĩnh không giống đang cố ra vẻ nên gật đầu nói:
- Nếu bỏ thân phận trưởng ban tổ chức cán bộ của tôi mà chỉ nói chuyện như bạn thì tôi có thể nói ra quan điểm của mình. Nhưng tôi nối trước tuyệt đối không có ý kiến của Tỉnh ủy ở trong đó, tôi cũng sẽ không đưa ra quan điểm quá phạm vi công việc của mình.
Ngô Nguyên Tể cười hì hì nhìn Triệu Quốc Đống đang đầy nghiêm túc.
- Quốc Đống, cậu là người như thế nào chẳng lẽ tôi không biết. Tôi như thế nào chẳng lẽ cậu không biết sao?
- Quân tử trước, tiểu nhân sau, miễn sau này tổn thương tình bạn của chúng ta.
Triệu Quốc Đống chân thành nói.
Ngô Nguyên Tể gật đầu không nói. đột nhiên lên chức khiến không ít người đắc ý, tự mãn nhưng Triệu Quốc Đống này lại không như vậy, có thể nói là hiếm có.
…
Tần Lực gọi chánh văn phòng Uông Tòng Hỉ vào văn phòng mình.
Trưởng ban Triệu Quốc Đống chưa có động tác gì mới. Tần Lực vốn tưởng đối phương sẽ lập tức đốt ba ngọn lửa nhưng Triệu Quốc Đống hình như không có ý đó làm Tần Lực khá khó hiểu.
Tần Lực trước đó cũng nhắc Triệu Quốc Đống đến gặp phó bí thư Trương Bảo Quốc nhưng không thấy đối phương sang, đây là mở màn không tốt lắm. Tần Lực thậm chí còn suy đoán có phải Triệu Quốc Đống có mâu thuẫn với Trương Bảo Quốc không?
Thời buổi rối ren, Ban Tổ chức cán bộ sợ rằng không được yên bình như lúc trưởng ban Cao nắm giữ, cục diện chính trị trong tỉnh sẽ thay đổi nhiều khiến nhiều âm mưu sẽ trồi lên.
- Trưởng ban Lực, ngài tìm tôi?
Uông Tòng Hỉ vào văn phòng Tần Lực và hỏi.
- Ừ, có hai việc, một là trưởng ban Triệu dự định đi một vòng quanh 16 thành phố, thị xã để nắm qua tình hình, đây là thông lệ. trưởng ban Triệu mới tới nhất định cần đi một chuyến. Chẳng qua trưởng ban Triệu đưa ra yêu cầu mỗi nơi sẽ xem hai quận, huyện. Một là tốt nhất, một là kém nhất hoặc là nơi có điển hình, vấn đề phức tạp nhất. Ý của trưởng ban Triệu là chia 16 thị xã ra, nơi có kinh tế phát triển nhanh thì xem sau, tình hình phát triển kinh tế không tốt thì xem trước. Anh nắm thời gian đưa ra phương án đưa tôi xem, sau đó mời trưởng ban Triệu quyết định.
Uông Tòng Hỉ ghi vào sổ rồi hỏi:
- Trưởng ban Lực, lúc nào đi? Có thể còn phải liên lậc với các nơi nghe đề cử của bọn họ nữa.
- Không, trưởng ban Triệu đã nói rõ không trưng cầu ý kiến bên dưới, căn cứ tình hình ban nắm giữ xác định là được.
Tần Lực nghiêm túc nói:
- Anh từ xác định đi.
Uông Tòng Hỉ có chút giật mình và cảm nhận được áp lực từ ánh mắt mà Tần Lực nhìn mình.
Trưởng ban muốn xuống điều tra đều thông báo cho thị xã đó trước, chính xác mà nói bình thường đều do các Thị ủy tự đề cử điểm kiểm tra rồi do ban quyết định. Bây giờ đột nhiên do ban quyết định, lại yêu cầu giữ bí mật thì đúng là điều tối kỵ, cũng là điều mà bên dưới ghét cay ghét đắng.
Hoạt động đó chỉ có thể nói là đi tìm sai sót của bên dưới, dễ bị các thị xã phản cảm. Chẳng lẽ nói trưởng ban Triệu không hiểu điểm này? Y đã làm Bí thư thị ủy nhiều năm, làm thị trưởng chẳng lẽ còn không hiểu mục đích điều tra chính là gì sao?
Hơn nữa chuyện này căn bản không giấu được người, trong ban cũng là một xã hội thu nhỏ, ai chẳng có các mối quan hệ, mọi người cũng có quen biết với các thị xã bên dưới. Nghe nói trưởng ban muốn xuống điều tra ai không cẩn thận cân nhắc mục đích của trưởng ban là gì.
Vấn đề nằm ở chỗ trưởng ban yêu cầu cần giữ bí mật, nói cách khác xuống muốn điều tra cẩn thận, nếu bên dưới chuẩn bị tốt cũng có nghĩa ở ban đã lộ tin. Trưởng ban Triệu không phải kẻ ngu, đi xuống vài huyện là nhìn ra mánh khóe.
- Trưởng ban Lực, vậy có ổn không? Ban tự quyết định địa điểm kiểm tra không thông báo với bên dưới sao?
Uông Tòng Hỉ thử hỏi.
- Anh đưa ra phương án, mục tiêu phải kết hợp chính sách tinh thần của Tỉnh ủy, đến lúc ấy tôi sẽ bàn với trưởng ban.
Tần Lực không tỏ thái độ rõ ràng.
- Ừ, tôi lập tức cho người chuẩn bị tài liệu rồi xác định.
Uông Tòng Hỉ thở dài một tiếng.
- ngoài ra còn một việc là chọn thư ký cho trưởng ban, anh đã chọn chưa?
Tần Lực cũng có chút phiền lòng vì việc này. Trong ban không có bao nhiêu cán bộ trẻ, mấy người có điều kiện tương đối thích hợp cũng đã hơn 30, Triệu Quốc Đống lại mới hơn 30, thư ký có tuổi tương đương hắn thì có vẻ không ổn.
- Trưởng ban Lực, ban không có người thích hợp, hay là tôi đến văn phòng Tỉnh ủy chọn một người xem sao?
Uông Tòng Hỉ cũng phiền lòng vì việc này. Cả Ban Tổ chức cán bộ to như vậy, người không ít nhưng hoặc là người quá trẻ mới tham gia công việc, hoặc là tuổi lớn, hoặc là do tố chất không ổn, tóm lại không có ai là vừa mắt.
- Ừ, tôi thấy hay là chọn ở trong ban đi, đừng để người khác cười chọn thư ký cho trưởng ban mà ban ta cũng phải đi tìm người ngoài.
Tần Lực lắc đầu nói. Bên văn phòng Tỉnh ủy thật ra có nhiều người nhưng y không hy vọng ban bị cười chê.
- Ừ, tôi sẽ tìm tiếp.
Uông Tòng Hỉ có chút đau đầu.
Bắt đầu từ tháng tư Triệu Quốc Đống liền đi vào hành trình kiểm tra. Ý của hắn là chạy hết 16 thành phố, thị xã của tỉnh mất khoảng hai tháng, đảm bảo trong ba tháng là xong hết.
Trạm thứ nhất là thị xã Vĩnh Xương.
Xe Buick vững vàng chạy trên cao tốc Thương Vĩnh, cao tốc Thương Vĩnh chạy từ Thương Sơn đến Vĩnh Xương, mới thông xe được một tháng, đây cũng là một đoạn của cả đường cao tốc Điền Miễn nối liền từ Vĩnh Xương - - Thụy Lý - - Tịch Mậu - - Mandalay.
Đường cao tốc Điền Miễn bắt đầu từ Côn Châu, chạy qua Thương Sơn, Vĩnh Xương, Đức Hồng, sau đó tiến vào địa phận Myanmar đến tận Mandalay. Đây là đường cao tốc chiến lược mà hai nước Trung Quốc, Myanmar cùng xây dựng. Bên phía Trung Quốc do Trung Quốc phụ trách xây dựng, bên phía Myanmar do Ngân hàng phát triển quốc tế Trung Quốc cho vay tài chính.
Triệu Quốc Đống liếc nhìn Uông Tòng Hỉ đang ngồi trong văn phòng mình. Sau khi sơ bộ tiếp xúc Triệu Quốc Đống thấy vị chánh văn phòng này khá tỉ mỉ, kế hoạch đưa ra đều rất chu đáo. Mà Tần Lực trước khi tiến hành đi khảo sát cũng đã trao đổi với mình, đưa ra ý kiến hay là nên sớm thông báo với các nơi. Mặc dù không cần bọn họ cố ý chuẩn bị nhưng coi như tôn trọng bọn họ.
Triệu Quốc Đống cũng đồng ý với ý kiến này, nhưng không đồng ý việc các nơi đề cử điểm đi kiểm tra mà muốn dựa vào kế hoạch do ban xác định mà tiến hành.
Điều này làm Tần Lực khá khó xử nhưng Triệu Quốc Đống kiên trì nên y đành đồng ý. Vì thế y đã lén gọi điện cho lãnh đạo chủ yếu và trưởng ban tổ chức cán bộ các nơi nói trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Triệu Quốc Đống đến không phải đi cho qua, ba ngọn lửa của quan mới nhận chức không biết đốt ở đâu.
- Tòng Hỉ, năm ngoái Vĩnh Xương có tốc độ tăng trưởng đứng thứ mấy trong toàn tỉnh?
Triệu Quốc Đống nhìn vị Phó chánh văn phòng – Phương Dạ Bạch ngồi ghế trên. Hắn vừa tới đã nhận ra đối phương. Hắn mặc dù không quá hiểu rõ đối phương nhưng từ việc thấy trên đường làm hắn có ấn tượng tốt đối với Phương Dạ Bạch.
- Hình như là thứ hai. Năm ngoái sản xuất công nghiệp của Vĩnh Xương phát triển rất nhanh, nhất là ngành khai thác quặng phát triển rất nhanh, đồng thời ngành du lịch cũng phát triển nhanh. Có lẽ năm nay do cao tốc Thương Vĩnh thông xe nên ngành dịch vụ của Vĩnh Xương sẽ càng phát triển nhanh hơn nữa.
Uông Tòng Hỉ cẩn thận nói.
Y đã tìm hiểu qua về lý lịch của Triệu Quốc Đống, biết đối phương là người giỏi làm công tác kinh tế. Người có xuất thân từ bên kinh tế lại được trung ương điều tới Điền Nam làm trưởng ban tổ chức cán bộ không thể nghi ngờ là tín hiệu rất rõ ràng. Vì thế Tần Lực cũng đã nhắc y là không nên coi trưởng ban Triệu Quốc Đống như một trưởng ban bình thường. Lúc chuẩn bị tài liệu cần có trọng điểm nhất là bên mảng kinh tế càng cần thu thập toàn diện.
Vĩnh Xương và Đức Hồng chính là hai nơi tạo thành cơn sóng gió năm ngoái, cũng vì vậy nên ở Tỉnh ủy mới có tranh luận kịch liệt, dư âm còn truyền tới tận trung ương. Mặc dù sau đó khắp nơi đều tìm cách áp chế sức ảnh hưởng của cuộc giao phong này nhưng loại chuyện này cũng không thể bao hết được, ảnh hưởng của nó khiến nhiều người kiêng kỵ.
Triệu Quốc Đống chọn Vĩnh Xương làm điểm điều tra đầu tiên, Đức Hồng thứ hai, Uông Tòng Hỉ không biết Triệu Quốc Đống có phải cố ý như vậy hay không?
Thực ra Triệu Quốc Đống chọn hai nơi này không hề phức tạp như Uông Tòng Hỉ nghĩ. Hắn chỉ là muốn xem tình hình tiến triển trong việc xây dựng đường cao tốc Điền Miễn và đường sắt Điền Miễn đến đâu mà thôi.
Cao tốc Thương Vĩnh được xây dựng xong trước vài năm so với trí nhớ của hắn, hắn không biết có phải do tác dụng của mình hay không? Nhưng hắn tin lúc đầu mình đề cập chiến lược an toàn năng lượng quốc gia với Phó Thủ tướng Lục Kiến Bang đã tạo được tác dụng. Khi kinh tế, quân sự của Ấn Độ không ngừng được tăng cường cùng với việc bọn họ không ngừng tiến hành các hoạt động quân sự ở khu vực biên giới phía bắc khiến Trung Quốc rất cần tăng thêm sức ảnh hưởng với Myanmar, mà đẩy mạnh giao lưu chính trị, kinh tế, văn hóa giữa hai nước càng lúc càng lộ địa vị quan trọng. Vì thế việc xây dựng cao tốc Điền Miễn, đường sắt Điền Miễn, ống dẫn dầu Điền Miễn càng có ý nghĩa chiến lược.
Vì thế ba năm trước hai hạng mục chính là cao tốc Điền Miễn, đường sắt Điền Miễn đã cùng khởi công, nhất là phía bên Trung Quốc đang được xây dựng rất nhanh. Bây giờ cao tốc Thương Vĩnh đã hoàn thành, mà cao tốc Vĩnh Xương - - Thụy Lý cùng với đường sắt Điền Miễn đang từng bước tiến tới.
Tiến độ xây dựng đường sắt Điền Miễn chậm hơn đôi chút chủ yếu do xây dựng ở núi Cao Lê khá khó khăn, chỉ càn đột phá đoạn này thì vấn đề của đường sắt Điền Miễn sẽ được giải quyết một nửa.
Nhưng quốc gia nếu đã hạ quyết tâm hoàn thành xây dựng hai con đường này thì vấn đề chỉ là thời gian. Hơn nữa hai con đường đã xây dựng được ba năm, có lẽ đoạn đường cao tốc Vĩnh Xương - - Thụy Lý đầu sang năm sẽ thông xe, điều này cũng có nghĩa cao tốc Điền Miễn trong địa phận Điền Nam sẽ thông xe toàn tuyến.
Mà đoạn đường cao tốc bên phía Myanmar dự kiến giữa năm sau sẽ thông xe. Cứ như vậy cao tốc Điền Miễn sang năm sẽ thông hết.