Số lần đọc/download: 52597 / 1452
Cập nhật: 2019-03-18 02:41:50 +0700
Chương 1501: Vây Địch Thoát Thân
H
ai kim sắc giáp sĩ đúng là do Hàn Lập gọi ra từ Giáp Nguyên Phù. Mỗi một người có chừng bảy tám phần thực lực của Hàn Lập cùng một bộ phận thần thông. Cho nên không thể xem nhẹ hai ảnh khôi lỗi này được.
Huyết khôi lỗi tuy rằng kinh nộ nhưng không thể không kiêng nể mà tiếp tục đuổi theo Hàn Lập. Cho dù nó thi triển thuấn di thì cũng bị hai kẻ phá quấy này cường ngạnh phá hỏng việc thi pháp.
Đoạn hai tay nó rung lên phóng ra một cỗ huyết hồng tinh phong cuốn lấy phong nhận và cự mãng, sau đó lại há miệng…
“Phù! Phù!!” Hai đạo huyết sắc quang trụ bắn ra nhanh như chớp xuyên thủng thân thể hai gã giáp sĩ, để lại trên ngực chúng một lỗ thủng cực lớn.
Nhưng đúng lúc này thì đồng tử Huyết khôi lỗi co rụt lại, ánh mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.
Chỉ thấy toàn thân hai gã kim sắc giáp sĩ bùng lên kim quang, lỗ thủng cực lớn trên người tự động khép lại.
Hơn nữa, kim thương trong tay một gã giáp sĩ bắn ra điện hồ đạm kim sắc, tiếng sấm nổ vang, trong phút chốc điện hồ hóa thành hơn mười con kim sắc điện xà quỷ dị phóng tới.
Còn kẻ kia lại ném song đao lên không trung.
Song đao nhất trời quay tròn, năm chiếc đầu khô lâu mơ hồ xuất hiện trong kim quang, từ trong miệng nó phóng ra một cỗ ngũ sắc hàn diễm.
“Ồ!”
Ánh mắt Huyết khôi lỗi hiện rõ sự ngạc nhiên. Nhưng chỉ là một chút thần thông này thì đừng nói là ảnh khôi lỗi chỉ có bảy tám phần uy năng của Hàn Lập mà ngay cả Hàn Lập tự thân ra tay thì nó cũng không để trong mắt.
Hai tay nó huy động kết quyết, xung quanh thân thể thoáng hiện điểm điểm huyết quang, bỗng nhiên huyết quang bùng lên phóng ra huyết sắc quang cầu đầy trời.
Dưới sự thôi động của Huyết khôi lỗi, những quang cầu này vô thanh vô tức quét đi tám hướng.
“Ầm ầm!” – vô số tiếng nổ trầm thấp vang lên, quang cầu cùng điện hồ, quang diễm va chạm vào nhau hóa thành từng đoàn huyết sắc hỏa diễm.
Vô luận là hồ quang hay hàn diễm đều tán loạn tiêu thất, còn huyết diễm vẫn tiếp tục cuốn về phía hai gã giáp sĩ, bao phủ chúng vào trong nó.
Cho dù hai gã ảnh khôi lỗi liều mạng huy động binh khí trong tay ngăn cản phóng ra từng phiến hôi sắc quang hà bảo vệ toàn thân, nhưng cũng chỉ có thể khiến tốc độ huyết diễm thoáng chậm lại một chút mà thôi; sau đó nó lập tức phá tan quang hà chui vào người hai gã giáp sĩ.
Một màn kinh người xuất hiện!
Hai gã giáp sĩ dưới huyết diễm trùng trùng thân thể nhanh chóng tan chảy, trong nháy mắt hóa thành hai vũng máu loãng rồi hoàn toàn tiêu biến trong huyết diễm.
Huyết khôi lỗi cũng không ngưng lại, thân hình thoáng động hóa thành một đạo huyết quang bắn thẳng tới lối ra vào.
Tuy rằng Hàn Lập dường như đã sớm chạy mất nhưng con khôi lỗi này không thèm để ý.
Chỉ cần Hàn Lập không một hơi chạy ra mấy trăm dặm bên ngoài thì với thần niệm cường đại của nó vẫn có thể dễ dàng tìm ra vị trí của Hàn Lập sau đó đuổi theo.
Khi huyết quang thẳng từ dưới mặt đất phóng lên, khôi lỗi chỉ nhìn thấy cung điện ngầm trống trơn chứ nào thấy bóng dáng Hàn Lập.
Độn quang tản đi, Huyết khôi lỗi một lần nữa hiện ra. Nó nhìn qua tình hình phụ cận rồi khép hai mắt lại, hai tay thôi động pháp quyết.
Nó muốn ở nơi này phóng xuất thần niệm truy tìm Hàn Lập.
Chỉ một lát sau, con khôi lỗi này lại mở mắt rồi thét dài một tiếng, huyết quang bùng lên đem thân hình nó hóa thành một đạo huyết hồng bắn đi.
Xem phương hướng thì đúng là phía lam sắc thông đạo. Chỉ chớp lên vài lần, huyết hồng đã biến mất không thấy bóng dáng.
Tốc độ phi độn toàn lực của Huyết khôi lỗi quả thực kinh người!
Chỉ sau vài lần chớp lóe, huyết sắc độn quang đã hiện ra tại lối vào lam sắc thông đạo!
Dưới thần niệm cảm ứng của Huyết khôi lỗi, Hàn Lập sớm đã thoát ra cả trăm dặm cho nên nó không chút chần chờ khu động độn quang lao thẳng vào trong lam sắc thông đạo.
Huyết hồng chớp động vài lần đã lao ra ngoài cửa động. Đúng lúc này, đột nhiên một tiếng thú hống lớn vang lên, tiếng sấm rền vang.
Huyết khôi lỗi kinh hãi vội vàng tập chung quan sát xung quanh.
Chỉ thấy một con Minh Lôi Thú to đến mấy trượng đang nằm phục ở trên lối ra, quanh thân ngân hồ ngang dọc không ngừng chuyển động.
Rống lên một tiếng, con thú này lập tức dừng phắt dậy gườm gườm nhìn vào Huyết khôi lỗi như muốn trực tiếp nhảy bổ vào đối thủ.
“Không thể nào!”
Huyết khôi lỗi kinh ngạc, thất thanh kêu lên.
Ở cung điện phía dưới đã có hai con Minh Lôi Thú, sao ở đây lại còn con thứ ba?
Đối mặt với mãnh thú loại này, Huyết khôi lỗi kinh hãi vô cùng đâu còn tâm chí đuổi theo Hàn Lập. Trên người nó bùng lên linh quang, đoạn tiếp tục tế ra một tấm mộc bài che chắn trước mặt.
Bảo vật này quay tròn một vòng rồi phun ra một phiến quang hà bảo hộ toàn thân.
Hai tay Huyết khôi lỗi thôi động pháp quyết, từ trên người toát ra từng đoàn huyết vụ đem thân hình ẩn vào trong đó.
Đối mặt với Minh Lôi Thú – một tồn tại đáng sợ tương đương với Hợp thể đỉnh phong, tâm trạng Huyết khôi lỗi như lâm đại địch, nó liên tục gia cố phòng ngự của bản thân.
Chỉ có như vậy nó mới có thể chống đỡ nổi đợt công kích của Minh Lôi Thú rồi từ đó tìm kế thoát thân.
Chỉ trong một chút trì hoãn đó, phiến hư không tại phụ cận truyền tới từng tràng ông minh.
Từng đạo ngân phù quỷ dị xuất hiện trong hư không, linh quang lóe lên, chúng đồng thời bạo liệt.
Ngân quang đại phóng, dưới sự quay cuồng của vô số phù văn, một tòa ngân sắc quang trận mơ hồ thành hình.
Đây đúng là Cửu Cung Thiên Càn Phù mà Hàn Lập đã bố trí từ trước.
Cũng không biết hắn sử dụng bí thuật gì mà tuy thân mình ở ngoài trăm dặm vẫn có thể phát động mai phục với Huyết khôi lỗi .
Vẻ mặt con Minh Lôi Thú bỗng hiện lên thần thái cổ quái, thân hình phục xuống ra bộ sắp công kích nhưng lúc này lại đứng trên quang trận. Huyết khôi lỗi rùng mình thâm tâm cảm thấy bất ổn, nhưng khi nhìn qua tư thế của Minh Lôi Thú thì lại tỏ ra do dự rồi hạ thân xuống mặt đất.
Chỉ là thân hình nó vừa mới hạ xuống được mấy trượng thì tiếng chim kêu lảnh lót vang lên, ngân quang chợt lóe, một con ngân sắc hỏa điểu xuất hiện trong hư không một cách đầy quỷ dị.
Điểu này chỉ to hơn một xích, lúc này nó há mỏ phun ra hơn mười khỏa thanh sắc viên châu, tất cả chúng đều nhanh chóng cùng ập tới Huyết khôi lỗi.
Trong lòng Huyết khôi lỗi cả kinh!
Uy lực của viên châu này chính mắt nó vừa chứng kiến nên sao dám cường ngạnh tiếp đón.
Tránh sang một bên? Với khoảng cách gần như vậy hơn mười khỏa viên châu đã hóa thành thanh sắc quang đoàn phóng tới. Thời gian đã không còn kịp để né tránh!
Rơi vào đường cùng, Huyết khôi lỗi chỉ có thể cấp tốc lùi về đằng sau tạm thời kéo giãn khoảng cách.
Điều làm Huyết khôi lỗi không ngờ tới là trong lúc hắn lùi lại thì thân người lại tiến vào trong đoàn ngân sắc phù văn. Uy năng của Cửu Cung Thiên Càn Phù đúng lúc này bắt đầu bộc phát!
Huyết khôi lỗi chỉ cảm thấy trước mắt ngân quang sáng lạn, cảnh sắc bốn phía phiêu động không ngừng, toàn thân nó không biết từ khi nào đã chìm vào trong một biển bạch vụ.
Huyết khôi lỗi kinh hãi, nó vội vàng đảo mắt nhìn khắp mọi nơi nhưng chỉ thấy lầu cao điện ngọc khí thế vô cùng che kín cả đất trời.
Huyết khôi lỗi bỗng trở lên ngẩn ngơ.
Lấy kiến thức của nó chỉ liếc mắt đã nhận ra cấm chế này có uy lực không nhỏ, muốn trong khoảng thời gian ngắn thoát ra chỉ sợ là không có khả năng.
Cùng lúc đó ở phía ngoài quang trận….
Hơn chục thanh sắc quang đoàn đang phóng tới cũng dừng ngay lại không nhập vào bên trong pháp trận mà đứng lơ lửng một chỗ, tất cả đều hiện lại thành hình viên châu.
Tiếp đó, thanh quang bao trùm mặt ngoài lôi châu chợt tắt, chúng bay ngược trở lại, tất cả được ngân sắc hỏa điểu há miệng nuốt xuống bụng.
Ngân sắc hỏa điểu vũ động hai cánh hót lên lanh lảnh tràn đầy vui sướng.
Con Minh Lôi Thú trên không cũng phát ra tiếng viên đề quái dị, ngân sắc hồ quang chạy dọc toàn thân lập tức biến mất thay vào đó là từng đoàn hắc mang, hình thể nhanh chóng thu nhỏ lại hóa thành một con khỉ lông đen cao nửa thước.
Đây đúng là Đề Hồn Thú!
Con thú này vừa thấy pháp trận vây địch thành công thì không chút do dự quay đầu hóa thành một đạo ô quang bay vụt về hướng trời xa.
Ngân sắc hỏa điểu lượn trên không vài vòng rồi cũng hóa thành điểm điểm ngân diễm biến mất tại chỗ.
Ở cách nơi này hơn trăm dặm, Hàn Lập dùng hà quang cuốn lấy nhị nữ cấp tốc độn quang mà đi.
Bỗng thần sắc hắn khẽ động, vẻ mặt đầy vui mừng.
Một tay hắn lập tức bắt quyết rồi vung lên tóm về phía hư không.
“Oanh!” một tiếng vang nhỏ nổi lên, một đoàn ngân sắc hỏa cầu bỗng nhiên xuất hiện quay tròn rồi hóa thành ngân sắc hỏa điểu.
Hỏa điểu này vừa hiện hình đã lập tức há miệng phun ra hơn mười viên lôi châu.
Hàn Lập cuộn tay áo thu lấy lôi châu, tiếp đó hỏa điểu trực tiếp nhập vào trong người Hàn Lập, biến mất vô tung vô ảnh.
Quang mang trong mắt Hàn Lập chợt lóe, dường như nghĩ tới cái gì đó, hắn từ từ giảm chậm độn quang lại.
Chỉ một thoáng sau, từ phía xa xa truyền đến tiếng rít gió, một đạo ô quang từ trên trời hạ xuống đầu vai Hàn Lập; ô quang tắt đi để lộ ra thân hình tiểu hầu do Đề Hồn Thú hóa thành.
Hàn Lập mỉm cười đưa tay vuốt nhẹ chùm lông trên đầu tiểu hầu.
Vừa rồi cũng nhờ hắn để lại một tia thần niệm trên mình hỏa điểu nên biết rõ đợt phối hợp hành động của Đề Hồn Thú cùng Phệ Linh hỏa điểu. Chỉ là việc có thể dễ dàng vây khốn con Huyết khôi lỗi kia đến vậy cũng nằm ngoài dự liệu của hắn.
Tay áo rung lên, tiểu hầu lại hóa thành một đạo ô quang chui vào trong Linh Thú Hoàn.
Tiếp theo Hàn Lập không hề bảo trì pháp lực, hai cánh sau lưng vỗ mạnh, tại ngũ sắc linh mang cùng thanh sắc hà quang thiểm động hóa thành một sợi tơ nhỏ phá không mà đi. Chỉ thoáng chốc sợi tơ này đã biến mất phía cuối chân trời, mất hẳn bóng dáng.
Cùng thời gian đó tại cung điện ngầm dưới đất… Mộc Thanh vẫn bị khốn trong đám lôi vân nhưng dưới từng đợt công kích mãnh liệt của nàng thì lôi vân cũng sắp sửa tiêu biến.
Mà tại phía trên lục trì, mỹ phụ đầu bạc cùng người áo đỏ máu, tử Huyết khôi lỗi đang khổ sở ngăn cản đòn công kích từ Ngũ Long Trát.
Ở bốn phương tám hướng xung quanh họ có vô số cự nhận bay múa.
Vô số hàn quang toát ra từ trên thân cự nhận, độ sắc bén của nó quá kinh khủng! Cho dù hai người một khôi lỗi đã liên thủ, cũng đã tiêu hao hơn mười bảo vật; bọn họ chỉ có thể cố gắng dùng chân nguyên phát động thần thông bảo mệnh, miễn cưỡng để hàn quang này không chạm vào người.
Trên không trung, hắc sắc quang trận chỉ còn cách đầu bọn họ hơn mười trượng, tùy thời có thể lập tức áp xuống.
Về phần hơn trăm danh quỷ binh của mỹ phụ đầu bạc vẫn đang chiến đấu cùng một quỷ vật cấp cao đi cùng kim giáp khôi lỗi lúc trước.
Đám quỷ binh này liên thủ phối hợp đang chiếm lấy thượng phong, vây lấy đầu quỷ vật vào trong trận.
Còn kim giáp khôi lỗi liên tục vũ động hai tay bắt quyết, thần sắc trong mắt vô cùng bất định, tựa hồ muốn làm điều gì đó nhưng lại do dự.
Tại cục diện hỗn loạn này, kim sắc quang trận phong ấn bề mặt lục trì bỗng nhiên nổ vang rồi tan biến, bạch sắc linh vụ ở bên dưới cuồn cuộn phun lên.
Trong trì vang lên một tiếng hét dài, bạch quang lóe lên, một bóng người cao lớn từ bên trong bay vọt ra.