You practice mindfulness, on the one hand, to be calm and peaceful. On the other hand, as you practice mindfulness and live a life of peace, you inspire hope for a future of peace.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chồng chỉ mơ ước được quan hệ với gái trẻ
àm nhiều tiền, anh bắt đầu chê vợ già và xấu. Những lúc vợ chồng được ngồi cạnh nhau xem tivi anh luôn nói ao ước được quan hệ tình dục với những cô 9x vừa trẻ vừa xinh mặc dù anh đã 40 tuổi, nặng 58 kg.
Tôi sinh ra và lớn lên ở một thành phố nhỏ yên bình. Bố mẹ là công nhân, ba chị em đều học đại học, hiện là công chức trong các cơ quan nhà nước tại Hà Nội. Chồng là con trưởng trong một gia đình làm nông nghiệp, có 4 anh chị em, chỉ duy nhất anh học đại học. Chúng tôi học chung trường đại học, anh hơn tôi 4 khóa, biết nhau khi tôi học năm cuối và anh đi làm thuê trọ gần nhà. Từ nhỏ cho đến khi học đại học, nhà ở gần trường nên tôi luôn sống trong sự bao bọc của gia đình, kiến thức xã hội hầu như không có. Tôi yêu và luôn tin tất cả những điều anh nói, tin vào tình cảm của anh không một chút nghi ngờ.
Chúng tôi kết hôn năm 2005, cưới xong tôi mới nhận thấy khoảng cách giữa hai bên gia đình vô cùng lớn, về lối sống cũng như nếp nhà. May mà tôi không phải làm dâu nên không có mâu thuẫn. Sau ngày cưới 3 tháng, tôi bàng hoàng nhận ra anh đã nói dối rất nhiều, anh là kẻ ham mê bài bạc và cá độ bóng đá. Khi phát hiện ra sự thật này tôi quay về sống với bố mẹ đẻ và biên chế trong một cơ quan nhà nước, trong khi anh vẫn làm ngoài. Tôi thuyết phục anh vào làm việc trong nhà nước với hy vọng anh bỏ cờ bạc khi có công việc ổn định nhưng không được vì bản thân anh và bố mẹ muốn anh làm ngoài với thu nhập cao.
Ở nhà tôi nhưng anh vẫn ngang nhiên bỏ nhà đi qua đêm, cá độ bóng đá qua mạng ngay tại nhà. Ngày tôi biết mình mang thai cháu đầu cũng là ngày hay tin anh cắm xe, nợ tiền bài bạc hơn trăm triệu đồng. Tôi định ly hôn, anh xin lỗi cộng thêm sự khuyên nhủ của bố mẹ đẻ nên tôi từ bỏ ý định đó. Bố mẹ động viên, nuôi không hai đứa để chúng tôi dành tiền trả nợ. Khi sinh con là lúc trả hết nợ, trở về vạch xuất phát ban đầu.
Anh tiếp tục chơi, công khai và ngang nhiên. Tôi báo với bố mẹ chồng, mong tìm được sự hợp tác, răn đe nhưng vô cùng thất vọng vì với ông bà tôi còn khá may mắn bởi anh chưa đánh đập vợ con, và anh chơi từ số tiền làm ra chứ công chức nhà nước như tôi nuôi mình còn chẳng đủ. Khi cháu lớn được 14 tháng tôi vỡ kế hoạch, cái thai gần ba tháng, tôi không nỡ bỏ nên nhắm mắt tiếp tục sống với anh, hy vọng có thêm con anh sẽ dừng lại. Tôi sinh cháu thứ hai, mọi việc lên đến cao trào. Anh bỏ đi đánh bạc khi tôi còn trong bệnh viện, trước sự chứng kiến của mẹ chồng.
Mâu thuẫn giữa tôi và bố mẹ chồng, giữa hai bên thông gia cũng chỉ vì tôi và bố mẹ đẻ mong muốn bố mẹ chồng phải bảo ban anh, chứ chỉ đơn thuần một phía anh sẽ không nghe, trong khi với bố mẹ anh thì điều đó chẳng đáng gì. Nó không rượu chè đánh đập vợ con là tốt rồi, trong ba thứ đàn ông ai chả dính một thứ. Rồi bọn đầu gấu đến nhà đòi nợ, anh vẫn tiếp tục chơi. Mách ông bà nội, ông bảo cứ nói bọn nó đến gặp ông. Khổ nỗi ông ở tỉnh khác, cách đến hơn trăm km, chả đầu gấu nào bắt xe lên gặp ông cả, tất cả đổ đầu ông bà ngoại.
Khổ thân ông ngoại, vừa nhận huy chương 40 năm tuổi Đảng, được mọi người nể phục vì thành tích của ba đứa con, giờ bị con rể phá hủy hết. Ông bà xấu hổ với hàng xóm láng giềng, bị gia đình thông gia nói tại ông bà làm hư con trai họ chứ khi ở với họ anh không thế, trong khi đó vẫn phải chăm sóc con gái và hai cháu nhỏ không một lời than vãn. Sợ làm bố mẹ đau lòng tôi quyết định chuyển công tác với ý định sẽ ly hôn ngay khi nhận công việc mới. Nhưng nhìn hai đứa trẻ, tôi lại nhẫn nhịn sống chung với lũ, mong con có bố.
Trải qua nhiều khó khăn, anh vẫn tiếp tục chơi, rồi thất nghiệp, đầu gấu đòi nợ, 9 năm tôi đẻ và chăm con một mình với sự giúp đỡ của ông bà ngoại. 9 năm tôi như người mẹ đơn thân làm tất cả việc của đàn ông trong nhà và chưa một lần biết cầm lương của chồng. Con ốm đau là phận sự của người đàn bà, mẹ chồng nói thế, tôi cũng chưa từng nhận được sự giúp đỡ kể cả về vật chất và tinh thần từ nhà chồng. Khó khăn nhờ trông con, ông bà nói: Đời cua cua máy, đời cáy cáy đào, trước tao đẻ 4 đứa có ai trông hộ đâu.
Cách đây một năm, bố chồng bị đau lưng nằm một chỗ, tôi đưa ông ra bệnh viện dù bản thân chồng và mẹ chồng phản đối, bố chồng không hiểu sao lúc đó lại nghe tôi đi khám. Phát hiện ông bị ung thư, chồng nghe tôi, thuyết phục mẹ chồng cho ông điều trị tiếp. Đến nay cũng hết 8 đợt hóa chất và ông đáp ứng rất tốt. Thời gian ông ở nhà tôi điều trị cũng là lúc tôi đi học cao học nên không giúp gì nhiều trong việc chăm sóc. Ông khỏe, đi lại bình thường, có bà đi cùng nên nhiệm vụ của tôi chỉ là đi chợ và bà nấu ăn riêng cho ông.
Chồng tôi cũng có việc làm tốt cách đây 5 tháng với mức lương 31 triệu một tháng, chưa tính thu nhập không cố định và anh bỏ cờ bạc được 7 tháng. Từ ngày anh có việc làm tôi những tưởng cuộc đời mình sẽ sang trang, mọi cố gắng có kết quả, nhưng mọi việc không đơn giản như thế. Từ khi có việc, ngày nào anh cũng la cà nhậu nhẹt với lý do công việc. Anh bắt đầu chê vợ già và xấu, những lúc vợ chồng được ngồi cạnh nhau xem tivi anh luôn nói ao ước được quan hệ tình dục với những cô 9x vừa trẻ vừa xinh mặc dù anh đã 40 tuổi, nặng 58 kg.
Lúc đầu tôi tưởng anh đùa, sau anh nói nhiều và dùng nhiều từ tượng hình làm tôi thấy ghê sợ. Những ngày gần đây, mỗi lần uống rượu về anh gọi điện thoại tán gái ngay trước mặt tôi và các con, rồi còn hẹn hò. Quả thật tôi rất ghen nhưng quá mệt mỏi để đi tìm sự thật. Tôi không biết có nên kết thúc cuộc hôn nhân này sau một chặng đường dài cố gắng mong tìm một mái ấm cho con? Đến giờ chúng tôi vẫn thuê nhà vì làm ra nhiều nhưng không để ra được do chi tiêu và trả nợ cho chồng. Anh không đưa lương cho tôi, chỉ trả tiền nhà, đóng học cho con. Tôi đi học, chỉ 4 triệu lương qua thẻ nên thật khó khăn với các chi phí phát sinh. Tôi bế tắc quá.
Năm nay tôi 35 tuổi, nhìn bề ngoài là một trí thức với công việc ổn định, không phải ai cũng có được, hình thức trung bình. Con tôi một trai một gái khỏe mạnh, thông minh. Tôi mong có người cha bình thường cho con mà sao khó quá. Tôi đã hy sinh rất nhiều, đam mê nghề nghiệp, cơ hội thăng tiến nhưng rồi đối mặt với hôn nhân tan vỡ, giờ phải làm gì đây?
Tôi sợ sẽ phải chia con, các con sợ bố nhiều hơn yêu. Chắc chắn nếu chia con anh sẽ gửi chúng cho ông bà nội, các cháu sẽ không thể thành người tốt vì ông nội trước đây cũng mê mải như anh và chú em còn hơn cả anh. Thật khó để tòa cho tôi nuôi cả hai cháu, nếu được tôi cũng không biết sẽ phải làm thế nào để các cháu bằng bạn bè. Mong được sự chia sẻ của các bạn độc giả.
Hằng
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)