Tôi luôn cố gắng làm những gì tôi chưa biết và nhờ đó, tôi có thể làm được những điều tưởng như ngoài khả năng của mình.

Pablo Picasso

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chồng có con riêng nhưng tôi không dám ly hôn
hi đứa con thứ 2 của tôi được một tuổi thì người đàn bà kia có con với anh. Tôi phát điên, tưởng chừng chẳng còn điều gì để tiếp tục nữa. Vậy mà sau một thời gian vật vã, tôi lại tự nhủ lòng: có con thì đành chấp nhận vậy, còn hơn bỏ chồng thì khổ 2 đứa con.
Tôi lấy anh được 5 năm, có 2 con, một trai một gái, xinh xắn và ngoan ngoãn. Ai không biết nhìn vào đều nghĩ tôi quá may mắn vì kinh tế vững, nghề nghiệp rất ổn định, bố chồng là quan chức cao cấp, mọi thứ đều toàn vẹn. Nhưng có ai hiểu...
Chồng tôi là một người đào hoa. Từ ngày yêu nhau tôi đã biết điều đó nhưng vì yêu anh nên nghĩ sau khi lập gia đình, cộng với tình cảm sâu sắc của mình, anh sẽ thay đổi. Hơn nữa, tôi cũng cảm nhận được anh yêu tôi nhiều nên vững tin khi bước vào cuộc hôn nhân với anh.
Thời gian mang bầu đứa con đầu, tôi phát hiện anh có những mối quan hệ "trên mức bình thường" với một số cô gái trong quan hệ làm ăn. Anh nói rằng đó là do những người kia có tình cảm chứ anh không có gì, nếu tôi khó chịu thì anh không liên lạc nữa. Tôi tạm tin như vậy và cho qua, không muốn làm ầm ĩ vì nghĩ rằng đàn ông đó là chuyện không lạ, anh đã xin lỗi thì thôi. Có thể vì sự dễ dãi đó mà dẫn tới hậu quả khôn lường sau này.
Khi tôi mang bầu đứa con thứ hai thì anh lại có quan hệ với người đàn bà khác. Đau lòng hơn, gần đến ngày sinh tôi mới biết và anh cũng thừa nhận. Anh muốn tôi cho thời gian để anh rời bỏ người kia. Tôi như người chết đứng. Tại sao lại phải cho anh thời gian? Họ sâu nặng đến đâu mà lại phải như thế? Tôi chỉ còn biết khóc, không dám giận dỗi mà chỉ nhẹ nhàng để mong anh quay về. Tôi sợ làm căng anh sẽ bỏ mẹ con tôi để đến với người đàn bà kia. Vì tính anh bất cần, không thích là sẵn sàng bỏ ngay. Tôi sợ mất anh.
Tôi yếu đuối và có lẽ rất nhu nhược, tôi rất yêu anh, không dám làm điều gì căng thẳng với anh và người đàn bà kia, cứ chờ đợi ngày anh quay về. Tôi cố gắng chăm sóc, quan tâm đến anh nhiều hơn, coi như không có chuyện gì để tỏ ra vui vẻ. Tôi muốn bằng tình yêu của mình để đưa anh về.
Nhưng con người ta luôn muốn được nhiều hơn những gì mình đang có. Anh không hề rời bỏ người đàn bà kia, trái lại còn khăng khít hơn. Anh xin tôi chấp nhận chị ta như người vợ thứ 2. Anh không muốn phải rời xa ai. Tôi không biết phải làm sao nữa. Tôi đề nghị ly hôn nhưng lần nào anh cũng năn nỉ muốn tôi ở lại, và tôi đồng ý.
Khi đứa con thứ 2 của tôi được một tuổi thì người đàn bà kia có con với anh. Tôi phát điên, tưởng chừng chẳng còn điều gì để tiếp tục nữa. Vậy mà sau một thời gian vật vã, tôi lại tự nhủ lòng: có con thì đành chấp nhận vậy, còn hơn bỏ chồng thì khổ 2 đứa con. Thêm vào đó, anh cũng hứa sẽ cắt đứt mọi quan hệ tình cảm với người đàn bà kia mà chỉ trách nhiệm với đứa bé thôi. Anh bảo chọn gia đình, vì giờ mới nhận ra gia đình là điều quan trọng hơn tất cả. Anh chỉ xin tôi thỉnh thoảng cho anh đến thăm đứa bé kia. Tôi đồng ý.
Anh quan tâm và chiều chuộng tôi hơn. Mọi việc anh làm đều khiến tôi tin rằng anh đã thực sự quên được người đàn bà kia, rằng giữa họ chỉ còn trách nhiệm với đứa con thôi. Tôi quá ngu ngốc phải không? Hay tôi đã quá mù quáng để tin anh như thế? Tôi đã tin một điều quá mong manh.
Tết vừa rồi tôi phát hiện ra anh và người đàn bà kia vẫn thường xuyên liên lạc, những tin nhắn vẫn tình cảm và ngọt ngào, họ xưng hô với nhau là "ông xã-bà xã". Sau lưng tôi họ chẳng có gì thay đổi cả. Tôi nói với anh thì anh nói rằng: "Em muốn anh phải thế nào? Mọi chuyện đã xảy ra rồi, anh muốn khác cũng không được". Một lần nữa tôi đề nghị ly hôn. Anh đồng ý và nói rằng anh đã cố gắng hết sức rồi.
Đơn ly hôn tôi vẫn giữ ở đây, vẫn yêu anh và thương 2 con tôi rất nhiều. Chúng còn quá bé, nếu không có bố ở bên thì thiệt thòi vô cùng. Tôi cũng sợ cảm giác không còn anh ở bên, nhưng tiếp tục thì tôi lại bị dày vò vì cảnh chồng chung như thế này. Cảm giác sống trong lừa dối, đầu óc lúc nào cũng suy nghĩ, mụ mị và thực sự tủi vô cùng. Hãy cho tôi một lời khuyên.
Thùy
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)