Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Chồng ơi, xin anh đừng vô cảm như thế
N
hà ngoại có việc, em nài nỉ xin anh hãy sắp xếp về để ba mẹ được vui lòng, vậy mà hơn 20h tối anh mới có mặt trong trạng thái quá say. Em trách anh bảo gặp lại đồng nghiệp cũ, rồi nói em quá khó tính.
Gửi chồng!
Em biết thời gian qua hai vợ chồng đều khá mệt mỏi về việc cơ quan lẫn học hành, giờ đây thêm căng thẳng việc gia đình. Con mình hơn 5 tuổi, tính ra mình đã cưới nhau hơn 5 năm rồi, em cũng không có cách nào cảm hóa được anh, không thể làm thay đổi cách nhìn nhận của anh về em. Anh vẫn thế, như lúc chưa cưới, không hề chăm sóc, quan tâm em. Là phụ nữ, dù ở bất cứ cương vị nào em cũng cần sự chở che, bao bọc của người đàn ông, anh còn xa cách quá.
Em từng buồn, từng khóc vì sự lạnh nhạt, vô cảm của chồng. Ngay hôm nay, khi nhà có đám cưới em cũng phải khóc, rồi ra về sớm khi anh em, họ hàng còn đông đủ. Nước mắt rơi khi em chở con về giữa trưa trời nắng gắt, khi con bé chưa ăn chút gì, khóc nằng nặc đòi ở lại chơi với ngoại. Em đã bỏ lại tất cả để ra về là vì ai? Vì nghĩa vợ chồng với anh đó, anh có biết?
Không biết nói sao cho anh hiểu nhưng thật sự anh quá tệ, em đã cố gắng nhẫn nhục, nài nỉ xin anh hãy sắp xếp về với gia đình em trong dịp này để ba mẹ được vui lòng, vậy mà tối thứ bảy anh có mặt ở nhà hơn 20h tối trong trạng thái say xỉn. Em trách, anh bảo gặp lại đồng nghiệp cũ, rồi nói em quá khó tính, không biết giao tiếp xã hội lấy gì mà thành đạt.
Em viết những dòng này khi quá mệt mỏi nhưng bỏ qua hết sự hờn giận và lòng tự trọng để nói cùng anh, mong anh hiểu và thay đổi, cùng em chăm sóc tốt cho con. Nếu không, chắc mình phải chia tay nhau thôi. Hy vọng vợ chồng mình cố gắng vì con, làm những gì tốt nhất cho con.
Hồng