Trong mỗi khó khăn, thất bại, và cả những nỗi khổ tâm đều chứa đựng mầm mống của thành quả tốt đẹp hoặc hơn thế nữa.

Napoleon Hill

 
 
 
 
 
Tác giả: Vong Ngữ
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 2448
Phí download: 34 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 52597 / 1452
Cập nhật: 2019-03-18 02:41:50 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1373: Sáu Tay Sơ Hiện
ài tên Mộc linh cả kinh, lục quang trên người chớp động, hoặc là hiện lên một chiếc mộc giáp thuẫn hoặc là miệng phun ra một đoàn lục hà, muốn đánh hạ huyết ti của thiếu nữ..
Nhưng huyết ti này chẳng biết được cô đọng từ vật gì mà phảng phất như như hư ảnh có thể xuyên thủng phòng ngự, huyết ty chợt lóe đã bắn vào người Mộc linh; toàn thân Mộc linh hiện lên huyết quang, trong nháy mắt bị từng sợi từng sợi huyết sắc ti võng cuốn chặt, nhất thời, Mộc linh không thể giãy dụa thoát ra.
Trong lúc đó, cây cổ thụ vốn bị Hàn Lập dùng kiếm khí chém thành hai nửa lúc trước bỗng xuất hiện hai đạo kim ảnh nhàn nhạt bổ nhào về phía Mộc Thụy.
Mộc thụy hừ lạnh một tiếng, hai tay khẽ tụ lại.
Nhất thời lưỡng đạo ngân quang chợt lóe rồi đánh lên phía trên kim ảnh.
“Rầm rầm.” Hai tiếng trầm đục vang lên, kim ảnh nổ tung tạo thành vô số điểm kim quang văng tứ tán khắp nơi bắn vào Ngân giai Mộc linh.
Rống lớn một tiếng, bốn phía Mộc Thụy bỗng nhiên hiện ra một mảnh kim sắc phù văn tạo thành pháp trận, linh quang đại phóng, đem cao giai Mộc linh bao bọc vào trong.
Trong mắt Mộc thụy tử mang co rút lại, hai tay hắn lại hợp lại, giữa lòng bàn tay hiện lên một đoàn ngân quang chói mắt, sau đó tạo thành vô số đạo ngân mang bắn ra bốn phương tám hướng một cách mãnh liệt.
Tiếng nổ ầm ầm truyền đến, ngân mang kim phù đan vào nhau, kim sắc phù văn này không biết là thần thông cổ quái gì lại có thể ngạnh kháng đỡ một kích của Ngân giai Mộc linh, chỉ có một phần nhỏ phù văn bị đánh tan.
Màn này làm cho Mộc linh cấp cao như Mộc Thụy trong lòng kinh sợ vô cùng.
Không chút lưỡng lự, hai tay trong lúc đó lại hiện lên ngân quang, ngưng tụ quang đoàn khác còn chói mắt hơn so với lần trước vài lần.
Nhưng lúc này, vừa thấy Ngân giai Mộc linh cùng các cao giai Mộc linh khác tất cả đều bị cuốn lấy, Hàn Lập cùng Lũng Đông mặc dù có chút kinh nghi, nhưng đâ có thể đứng đây mà chờ chết nên lúc này mừng như điên, cả hai đều vận dụng thần thông bảo mệnh lập tức hướng bốn phía bắn đi.
Trong lúc đó thiếu phụ hai tay bắt quyết, thân hình lộn một vòng hạ xuống mặt đất, trong nháy mắt đã hóa thành một con hỏa phượng diễm lệ dị thường, cả người bốc lên yêu diễm màu đen cuồn cuộn, rồi xông vào trong đám mộc viên, mặc cho các loại vũ khí trong đàn cự viên tới tấp đánh tới nhưng tất cả đều nhanh chóng hóa thành tro tàn.
Trong chớp mắt, hỏa phượng này đã phóng ra phía xa hơn trăm trượng.
Lũng Đông sắc mặt ngưng trọng, miệng nuốt vội một viên ngũ sắc đan dược, sau đó trong miệng lẩm bẩm niệm chú, trên người lại hiện lên một bộ cánh, trên chiến giáp còn hiện ra một Ngũ trảo Kim Long hư ảnh.
Một tiếng Long ngâm cao vút, tiếp theo nó xoay quanh một vòng rồi nhập vào người Lũng Đông.
Lập tức nốt ruồi đỏ trên người hắn đại phóng kim quang, cả người chợt hóa thành một đạo kim hồng dài hơn mười trượng phá không bay đi. Trong đoàn kim mang đang bay vọt đi này còn mơ hồ hình bóng Ngũ trảo Kim Long. Những nơi kim quang đi qua, tất cả những gì ngăn cản phía trước đều lập tức hoá thành một chùm huyết vũ.
So với thủ đoạn đào tẩu kinh thiên động địa của hai người kia thì Hàn Lập lại lặng yên không tiếng động, sau lưng phát ra một tiếng sấm rền, một đôi vũ sí màu xanh hiện lên.
Tiếp theo, hắn hé miệng, phun ra vài đoàn tinh huyết đỏ đậm. Tinh huyết này vây quanh thân thể quay tròn một vòng sau đó liền biến thành một mảng huyết vụ bao phủ thân hình hắn vào trong đó.
Huyết vụ quay cuồng vài lần rồi sau đó hóa thành một đạo huyết ảnh bắn đi như một ánh chớp, xuyên thủng tất cả những con vượn cản đường, cuối cùng xuất hiện ở cuối chân trời.
Lóe lên thêm lần nữa, huyết ảnh đã hoàn toàn biến mất không thấy tăm tích.
Hàn Lập với tu vị Hóa thần thi triển ra Huyết Ảnh Độn, nếu so với Hắc phượng cùng Lũng Đông biến thành kim quang thì nhanh hơn gấp bội.
Hai người kia ở trong độn quang nhìn thấy hành động của Hàn Lập thì không khỏi ngây người.
Còn thiếu nữ áo bào trắng thì lại khác, chỉ thấy tay nàng lật lên ngay lập tức một lưỡi đao hồng quang lập lòe đã xuất hiện ở trong tay. Cũng không thấy nàng bắt quyết hay niệm chú gì mà chính là nhẹ nhàng vung đao này về hướng xuất hiện nhiều Mộc viên thú nhất.
Nhất thời, thiên địa nguyên khí trong khoảng không nơi đó xảy ra giao động, một đạo xích hồng đao quang dài hơn trăm trượng trông như kình thiên cự trụ từ từ hiện lên trong hư không, sau đó cũng từ từ chém xuống.
Nơi ánh đao chém xuống, những con vượn bị bao phủ bên trong liền đại loạn hoảng sợ, muốn thoát ngay khỏi chốn này.
Điều không thể tưởng tượng được chính là tất cả thân hình mộc viên khẽ run nhẹ rồi đều tự cháy. Hơn trăm con vượn bên trong hồng sắc hoả quang biến thành một đống tro tàn.
Phía trước lập tức xuất hiện ra một thông đạo thẳng tắp.
Ánh đao khủng khiếp đó lúc này cũng quỷ dị biến mất.
Lúc này, tại gốc cổ thụ không trọn vẹn lúc trước dấu ngọc giản bỗng xuất hiện một lục sắc hỏa điểu đột nhiên bắn ra rồi hóa thành một đạo lục mang nhập vào thân thể thiếu nữ.
Thiếu nữ áo bào trắng thấy vậy, trên mặt hiện lên nét vui mừng, nàng hít sâu một hơi, thân hình nhoáng lên rồi biến mất tại chỗ, sau khi hiện lên thì đã xuất hiện trong thông đạo. Tiếp theo thân hình nàng lại quỷ dị biến mất rồi lại hiện lên một cách quỷ dị ở phía cuối thông đạo.
Thiếu nữ không nói hai lời, lập tức hóa thành một đạo bạch hồng phá không bay đi, độn quang như ẩn như hiện, sau mấy nhịp thở thì đã biến mất ở cuối chân trời. Độn thuật quỷ dị này tuyệt đối không dưới Huyết Ảnh Độn của Hàn Lập.
Mộc Thụy vốn vẫn đang bị kim sắc phù văn vây lấy trong tay lại bộc phát ra ngân quang.
Lúc này, ngân quang mang uy lực lớn hơn lần trước, một kích đã đem hơn phân nửa kim phù đánh cho tiêu thất, số còn sót lại vẫn xoay tròn không ngừng xung quanh Mộc linh này.
Mộc linh này trên mặt không chút biểu tình, nhưng tử mang trong mắt chợt hiện lên, đột nhiên giương tay phát ra âm thanh cao vút.
Tại khoảng không gần đó lũ vượn liền trở lên xôn xao, chúng lập tức phân công nhau đuổi theo các hướng độn quang.
Cùng lúc đó, trong rừng rậm u tối, tiếng hô ứng cũng vang lên, âm thanh cao vút......
Hàn Lập vẫn chưa ngừng thúc dục Huyết Ảnh độn, hắn nhìn về đằng sau không còn thấy người đuổi theo, lúc này đem huyết quang thu lại, liền biến thành một đạo thanh hồng tiếp tục bỏ chạy.
Nhưng sắc mặt hắn lúc này so với ban đầu đã tái nhợt hơn vài phần.
Xem ra, liên tiếp hai lần vận dụng Huyết Ảnh độn, làm cho nguyên khí thật sự tổn thương.
Chẳng qua, phía sau có thể sẽ có Ngân giai Mộc linh đuổi theo, hắn sao lại dám có chút lơi lỏng.
Tồn tại này tương đương với Nhân Tộc Hợp thể kỳ, hắn có tự phụ có nghịch thiên thần thông nhưng cảnh giới kém xa cũng quyết không dám hy vọng có cơ hội chiến thắng khi giao thủ. Cho dù đối phương chỉ là Ngân giai hạ vị.
Lần này nếu không phải có người khác âm thầm ra tay tương trợ bỗng nhiên dùng bí thuật vây khốn vị Ngân giai Mộc linh này thì chỉ sợ bọn họ không có cơ hội chạy trốn nhưng hiển nhiên loại kim sắc phù trận này cũng vô pháp vây khốn được bao lâu, mấy người tản ra mà chạy, ai cũng có thể bị Ngân giai Mộc linh này để ý. Hắn cũng không dám dừng lại mảy may!
Tuy rằng Hàn Lập không dùng Huyết Ảnh độn, nhưng thanh sắc độn quang của Hàn Lập cũng không hề chậm, sau lưng lại có Phong Lôi Sí không ngừng quạt lên, mà mỗi một lần chớp động cũng làm cho độn quang gia tốc thêm vài chục lần khiến độn tốc của hắn cực nhanh hoàn toàn không kém Luyện hư tu sĩ.
Chẳng qua Hàn Lập cũng không dám quay đầu lại, chỉ chăm chú chạy thật nhanh về phía trước.
“Sưu sưu.” Vài cái tiếng xé gió từ phía dưới truyền lên, lập tức vài đạo kình phong kỳ quái bắn nhanh đến, sắc mặt Hàn Lập trầm xuống, độn quang liền dừng lại trên không trung.
Ba đạo thanh quang từ phía dưới chợt lóe bắn sạt qua cách thân thể Hàn Lập chỉ có vài thước.
Vừa rồi nếu không phải Hàn Lập dừng nhanh độn quang thì chỉ sợ lập tức sẽ bị ba đạo thanh quang này xuyên thủng thân thể.
Hiện giờ ba đạo thanh quang đang xoay tròn, hóa thành ba gã Mộc tộc, mỗi người đều cầm trong tay một thanh giáo gỗ màu xanh. Ánh mắt Hàn Lập đảo qua bên hông ba người, nhìn thấy màu sắc dây lưng ba người đang đeo thì lúc này trong lòng buông lỏng.
Ba người này chỉ tương đương với Nguyên Anh tu sĩ ở Nhân Tộc, tồn tại này đương nhiên Hàn Lập sẽ không để ý nên cũng không thấy Hàn Lập vận dụng pháp bảo gì, chỉ thấy Phong Lôi Sí sau lưng khẽ phất lên, một đạo điện hồ màu xanh lập tức được phóng ra.
Lôi điện cực nhanh, chỉ chớp mắt đã trên trước mặt tên Mộc linh đứng giữa.
Mộc linh này trên mặt không lộ sắc thái, tử mang trong mắt nhanh chóng co rụt lại nhưng không hề sợ hãi huy động giáo gỗ đâm thẳng đến bụng dưới Hàn Lập.
Giáo gỗ chưa kịp chạm thân thì đã nổ tung thành vô số đạo thanh sắc tiêm mang, phảng phất muốn trong nháy mắt muốn xuyên thủng trăm lỗ trên người Hàn Lập.
Ánh mắt Hàn Lập phát lạnh, hai tay kim quang đại phóng, trong phút chốc hiện ra một tầng kim sắc lân phiến trong suốt; thanh mang này đâm đến trên thân thể chỉ phát ra tiếng kim loại va chạm chói tai, tất cả đều bị bắn ngược trở lại, không có chút tác dụng
Cùng lúc đó, cánh tay Hàn Lập chớp lên tóm lấy thanh giáo gỗ thứ hai đang đâm tới, mặc cho Mộc linh liều mạng co lại thế nào nhưng giáo gỗ vẫn im lìm bất động trong tay hắn.
Thanh khí trên mặt Mộc linh chợt lóe, hắn không chút do dự buông bỏ giáo gỗ ra, thân hình bắn về phía sau, động tác mau lẹ như sao băng.
Nhưng cánh tay kia của Hàn Lập lại kéo dài hơn một xích, giống như thuấn di xuất hiện trước ngực Mộc linh, năm ngón tay như lợi kiếm đâm thẳng vào trong ngực.
Một tiếng động cực kỳ nhỏ vang lên, thân thể Mộc linh chỉ như mảnh giấy bị Hàn Lập mạnh mẽ phá rách. Từ sau lưng Mộc linh đã thò ra năm ngón tay Hàn Lập đang nắm một viên tinh thể như bảo thạch.
Từ lúc Hàn Lập đón đỡ một kích của Mộc linh đứng giữa cho đến khi xuyên thủng ngực hẳn, nói thì chậm nhưng thực ra chỉ là trong chớp mắt.
Hai Mộc linh thấy vậy, trong miệng phát ra tiếng kêu quái dị, chói tai. Một kẻ trong đó liền hé miệng phun ra một đoàn hoàng hà bắn tới, giáo gỗ trong tay cũng vung lên, biến hóa ra vô số đạo hư ảnh đem hơn phân nửa thân thể Hàn Lập bao lại.
Hàn Lập cười lạnh một tiếng, định thu hồi song chưởng đâm xuyên ngực đối thủ lúc nãy.
Nhưng chuyện tình hắn không ngờ tới xuất hiện.
Một tay đâm xuyên thân thể Mộc linh cùng cánh tay kia bắt lấy giáo gỗ lúc trước, đồng thời bị lục quang vây lấy, sinh ra một cỗ hấp lực lớn đến khó tin.
Song chưởng khẽ nhoáng lên một chút, thế nhưng không thể rút ra.
Trong chốc lát, đoàn hoàng hà kia đã tới phía trước mắt, thứ này phun ra ra vô số thanh mang, đâm thẳng xuống.
Trên mặt hiện lên Hàn Lập một tia quỷ dị, khẽ mấp máy môi, tựa hồ đang niệm chú.
Nhất thời trên người hắn kim quang đại phóng, dưới xương sườn hư ảnh chợt lóe, bốn cánh tay màu vàng mơ hồ hiện lên.
Phàm Nhân Tu Tiên Phàm Nhân Tu Tiên - Vong Ngữ Phàm Nhân Tu Tiên