Số lần đọc/download: 1019 / 18
Cập nhật: 2017-09-25 01:44:26 +0700
Chương 1353: Hoàng Tước Và Đường Lang. (1)
Đ
ại cục của Dạ Minh thì đám người Thiên Nhàn đã không thể gây ảnh hưởng. Nếu nói không dễ nghe một chút, coi như bọn họ muốn toàn bộ rời đi thì cũng không thể gây thương tổn quá nhiều đến căn cơ của Dạ Minh.
- Chư vị, xuất phát!
Trong giây lát, Tử Huyên tung người rất nhanh lao đi. Sau đó, đám người Thần Dạ liền theo sát. Một nhóm người, cắt qua không gian như sao băng, không lâu sau liền tới trước chỗ phát ra tiếng gầm rú vừa rồi.
Không ra ngoài dự liệu của bọn họ, cao thủ hai tộc Thiên, Liễu đã biến mất không thấy tăm tích đâu nữa. Ở trong hư không phía trước mơ hồ vẫn còn lưu lại những tia khí tức năng lượng. Nếu như trong số những người ở đây mà không có cao thủ Thiên Huyền tồn tại, thì thật đúng là vô phương nhận thấy được khí tức năng lượng thoang thoảng này.
Xem ra, đám người Liễu Lăng Vân đích xác sau khi tiến vào liền lại một lần nữa phong ấn nơi này. Có điều đáng tiếc chính là, bọn họ cũng không có thực lực dũng mãnh như Tiêu Nhược thư sinh và Thiên Diệp lão nhân vậy, nên vô phương giấu hết mọi thứ nơi này để không vết tích có thể tìm ra!
Nam Vực cũng là một vùng đất cực kì rộng lớn, số lượng cao thủ cũng không ít. Ngay cả so ra còn kém cao thủ Trung Vực, thế nhưng bao nhiêu năm trôi qua mà cũng không từng phát hiện nơi này có che giấu vùng đất quý báu rộng lớn. Từ điều này cũng có thể nghĩ ra, Tiêu Nhược thư sinh và Thiên Diệp lão nhân kia vào khi còn sống thì có tu vi dũng mãnh ra sao.
Như nếu không phải như vậy, hai tộc Thiên, Liễu cũng không có khả năng tại tụ tề nhiều cao thủ như thế, lại còn phải hao phí mấy tháng thời gian mới có thể nắm bắt được bí mật trong đó.
- Ngao Thiên tiền bối!
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Ngao Thiên bước ra một bước. Thân hình giống như dịch chuyển trong nháy mắt liền trực tiếp xuất hiện ở chỗ khí tức năng lượng dày đặc nhất. Sau đó nện một quyền mãnh liệt. Dưới quyền đó, không gian bắt đầu văng tung tóe. Đòn đánh nặng nề giống như vạn tòa Thái Sơn kia cứ như vậy liên tục rơi tại một điểm kia.
- Rầm!
Cả không gian đến đây thì bắt đầu run rẩy kịch liệt. Tâm thần của mọi người đều phảng phất chấn động vài cái. Thời gian mấy tháng trôi qua, từ khi rời khỏi cung Đế Hoàng đến bây giờ, tu vi của Ngao Thiên hiển nhiên cũng là thăng tiến một chút. Ngay cả là vẫn chưa đạt tới cảnh giới Thiên Huyền Cửu Trọng, thì cũng đang ở Bát Trọng đỉnh cao.
Sau một lát, mọi người đều nhìn thấy có từng đạo vết rạn, lấy nắm đấm của Ngao Thiên là trung tâm đang nhanh chóng lan tràn chạy đi. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi vài lần hô hấp mà những vết nứt này đã lan đi khắp không gian.
Chỉ sau một cái chớp mắt, khi mà những vết nứt lan tràn đến mức độ cao nhất, cả không gian nổ ầm một tiếng, phảng phất như là không chịu nổi áp lực to lớn như thế nên đã triệt triệt để để bị vỡ vụn bay tung tóe.
Đến khi làn khói mịt mù vô hình đầy trời này tràn ngập lan đi, mọi người chỉ thấy được, không gian trước mắt bắt đầu từ trong hư ảo kia đang bắt đầu trở nên cực kỳ chân thật.
Từng dãy núi, con sông, đều là đã thể hiện rõ ràng ra ngoài. Sức sống hừng hực lan tràn ở trong không gian, linh khí thiên địa đậm đặc làm cho tinh thần người ta đều phải rung lên theo. Ở nơi này rõ ràng là một chốn không gian cực kỳ rộng lớn!
- Đế tiền bối, Mộc tiền bối, xin mời vào!
- Hảo, chúng ta cũng không khách khí!
Đế Thích Thiên và Mộc Nguyên Thần cất tiếng cười to, theo hướng chỉ của Tử Huyên bay về hướng tới một địa phương khác, cao thủ hai tộc cũng lao đi theo nhanh như tia chớp.
Đám người Thần Dạ cũng là không hề chần chờ bao lâu. Sau khi đám người Đế Thích Thiên xuất phát, liền có Tử Huyên dẫn dắt đều lao về hướng theo một phương hướng khác.
Không gian nơi này quá lớn, nếu không có Tử Huyên cảm ứng được vào mọi thời khắc thì thật đúng là không dễ dàng tìm được mồi săn. Mà muốn dự đoán được chỗ mà chiêu thức cả đời của Tiêu Nhược thư sinh và Thiên Diệp lão nhân lưu lại thì cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy. Bởi vậy, thật sự cũng không lo lắng, rằng lúc tìm thấy bọn họ thì những người này đã đạt được tâm nguyện, nhận được truyền thừa.
- Xoẹt!
Một đám người xẹt qua không gian rất nhanh. Nhưng điều làm cho đám người Thần Dạ đều thật không ngờ chính là, vừa mới trôi qua chỉ vẻn vẹn mấy phút đồng hồ sau, bọn họ liền thấy mọi người của tộc Liễu ở trên mặt đất phía trước.
Trên gương mặt đám người Thần Dạ bất giác có hơi căng thẳng. Mọi người tộc Liễu thực sự không phải là đang sưu tầm truyền thừa ẩn giấu tại nơi này, mà là đã dàn trận địa sẵn sàng đón quân địch. Nhìn dáng vẻ bọn hắn, tựa hồ đang cố ý chờ đợi đám người của mình.
- Hắc hắc, Thần Dạ, Tử Huyên, các ngươi rốt cục đã đến đây rồi!
Nhìn thấy mọi người Dạ Minh, Liễu Lăng Vân cầm đầu lạnh lùng cười to một tiếng. Nét hung ác trong ánh mắt tựa như muốn ăn thịt người.
Khồng ngờ là thật sự đang chờ ở chỗ này!
Thần Dạ nhướn mày một cái, thản nhiên cười nói:
- Xem ra Liễu gia chủ ngươi rất có tự tin a!
- Tự tin?
Không biết là nghĩ tới điều gì, nét hung dữ trong con ngươi của Liễu Lăng Vân bỗng đột nhiên trở nên càng đáng sợ hơn. Lão nhìn mọi người, lớn tiếng quát:
- Nếu như các ngươi hôm nay đã tớiđây, liền một người đều đừng hòng còn sống rời khỏi nơi này. Bắt đầu từ hôm nay, ở trong thế gian này cũng không còn có thế lực Dạ Minh này!
- Chỉ bằng các ngươi?
Thần Dạ lắc đầu cười như có như không mà nói khinh thường.
Nếu là chỉ dựa vào những người tộc Liễu này, liền có khả năng lưu lại đám người của mình thì Thần Dạ vốn cũng không phải là người lỗ mãng xúc động, làm thế nào mà mang theo mọi người lại đây mạo hiểm.
Nhận ra ý tứ qua giọng nói mỉa mai của Thần Dạ, Liễu Lăng Vân cùng một đám cao thủ tộc Liễu tức giận, cũng đều là phóng lên cao. Bao nhiêu năm rồi, từ sau khi danh tiếng tứ đại siêu cấp thế lực xuất hiện, thì tại thế gian này, tộc Liễu từ lúc nào bị người ta coi thường như vậy. Lại từ lúc nào tại vùng đất của bản thân mình, đều thấy mọi thứ hỗn độn?
Tất cả điều này, đều là nhờ ơn những người trước mắt này ban tặng...
Liễu Lăng Vân thật sự có cảm xúc muốn ăn thịt người. Nhưng mà lão tóm lại là chủ nhân tộc Liễu, có tính cách hơn người, nên chỉ sau một lát thì tất cả hung ác và phẫn nộ đều là biến mất đi. Ở trong ánh mắt của lão hơi xuất ra một sự hả hê.
- Cho dù trước kia như thế nào, sau khi hôm nay trôi qua, tất cả sỉ nhục mà tộc Liễu ta phải gánh chịu từ Dạ Minh các ngươi, liền trả lại đầy đủ cho các ngươi. Khi đã không có Dạ Minh, hai tộc Đế, Mộc cũng không trở thành uy hiếp. Tương lai thiên địa này, tộc Liễu chúng ta cũng vẫn phải là tồn tại cao cao tại thượng!