Số lần đọc/download: 1019 / 18
Cập nhật: 2017-09-25 01:44:26 +0700
Chương 1343: Chuyện Do Người Làm, Nhân Định Thắng Thiên. (2)
N
ghe vậy ánh mắt của Thần Dạ lập tức chợt lạnh lẽo đi. Thế này thì nói cách khác là trận chiến ấy cùng Tà Đế đều không né tránh được. Bởi vì ý tứ của Bạch Đế thì bất cứ một người đương thời nào vẫn còn không có một ai có khả năng tại phương diện này vượt qua được Bạch Đế.
- Đúng rồi, Trạc Ly tiền bối đâu.
Sau khi đi ra từ tộc Liễu thì Thần Dạ và Tử Huyên cũng không mang theo ai, ngược lại chỉ mang đi Trạc Ly. Mặc dù không hiểu đây là tại sao nhưng trong lòng mọi người cũng biết rõ ràng, chuyện bọn họ muốn làm e rằng chỉ có Trạc Ly có thể giúp được chút ít gì đó.
- Trạc Ly tiền bối chiếm được một cơ may cực lớn, ước chừng sau hai năm sẽ xuất quan. Ông ta vô sự, các ngươi yên tâm.
Nói hết câu, Thần Dạ ngược lại cười mà bảo:
- Ta giới thiệu cho các ngươi một người bằng hữu....
Tức thì hắn liền giới thiệu Băng Linh Hổ Giao ọi người nhận biết. Mà sau khi cảm nhận về tu vi của lão thì vẻ mặt của mọi người cũng là càng trở nên nghiêm trang.
Hiện nay Dạ Minh càng lúc càng cường đại. Nếu mà như vậy thì có một số việc hẳn là cần đi làm.
Mọi người quay sang nhìn lẫn nhau, đều cùng là có ánh mắt giống nhau như đúc hiện lên trong con ngươi.
- Việc này còn cần thương lượng thật tốt một phen. Thần Dạ, trước ta mang ngươi đi gặp một người.
Trường Tôn Nhiên cười nói:
- Tử Huyên đi cùng đi.
- Gặp người là gặp người nào?
Thần Dạ ngây ra một lúc, một lát sau mới nghĩ ra nên không khỏi vui mừng:
- Trường Tôn cô nương mau mang ta đi, Tử Huyên đi....
Tử Huyên cũng lại nhẹ nhàng rút ra tay ra mà nói:
- Chàng cứ đi trước đi. Ta cũng đã rất lâu không thấy Linh Nhi. Giờ ta đi gặp nha đầu kia đã.
Ánh mắt Thần Dạ không khỏi biến đổi....
Trường Tôn Nhiên vội vàng nói:
- Thần Dạ mau đi đi, chàng có một đoạn thời gian.
Không thể làm gì, Thần Dạ đành phải đi theo Trường Tôn Nhiên ở phía trước.
- Tử Huyên tỷ tỷ, ngươi làm sao vậy.
Sau khi Thần Dạ đi theo Trường Tôn Nhiên đã xa, Huyền Lăng Công Chúa hỏi nhỏ.
- Ta rất tốt, vô sự a.
Tử Huyên gắng gượng cười một tiếng. Nàng cố gắng giữ khiến cho tâm tình của mình không có bất cứ sự thay đổi rất nhỏ nào.
Trong lòng Huyền Lăng Công Chúa thầm than nhẹ rồi sau đó nói:
- Tử Huyên tỷ tỷ, ta còn nhớ rõ lúc Dạ Minh mới thành lập mặc dù có hai vị tiền bối Ngao Thiên và Thành Tự Tại tọa trấn nhưng Dạ Minh chúng ta vẫn không có quá nhiều tư cách tranh giành ngôi vị cùng thế lực đứng đầu thế gian. Chớ nói chi là so sánh cùng tứ đại siêu cấp thế lực, dù sao nội tình chúng ta quá yếu.
- Nhưng tỷ tỷ ngươi muốn quân lâm thiên hạ thì chúng ta đây liền chỉ có thể đi theo ngươi chinh chiến tứ phương. Đoạn năm tháng đó rất gian nan, càng khó khăn hơn do chẳng những phải chịu đựng hai tộc Thiên, Liễu mà các thế lực còn lại cũng luôn nhìn chằm chằm vào chúng ta. Mặc dù không ai nghĩ tới từ bỏ nhưng sự mỏi mệt thì cũng không cách nào áp chế. Rồi tỷ tỷ có nói chuyện do người làm nhân định thắng thiên, chỉ cần chúng ta muốn liền nhất định có thể làm được.
- Quả nhiên chúng ta đã làm được. Hôm nay Dạ Minh tính cả Hổ Giao tiền bối tổng cộng có sáu đại cao thủ Thiên Huyền, cao thủ Thánh Huyền gần trăm người. Còn về phần Tôn Huyền cùng các cao thủ cảnh giới khác càng là nhiều vô số kể. Dẫu rằng bây giờ như thế có lẽ vẫn còn vô phương đích thực làm lay chuyển được căn cơ bất cứ một ai trong các siêu cấp thế lực. Có điều là nếu như chúng ta quyết làm tất nhiên cũng có thể bức một siêu cấp thế lực đến tuyệt cảnh.
- Tử Huyên tỷ tỷ, năm đó chúng ta gian nan như vậy, suy nghĩ như vậy. Nếu như trời sập chúng ta đều là đành nhẫn nhịn. Nhưng hiện nay tỷ tỷ ngươi không thể từ bỏ a.
Lúc cho là Thần Dạ đã bỏ mạng. Mọi người đau lòng khó nhịn, nhưng đã vì Thần Dạ, vì tâm nguyện của hắn mà một đám người bắt đầu đại sát tứ phương vĩnh viễn không nói nói đến chữ hối hận khi thất bại.
Hiện tại Thần Dạ còn sống liền càng không có lý do từ bỏ.
- Từ bỏ.
Tử Huyên cười nhạt đưa tay nắm Huyền Lăng Công Chúa, sau đó nhìn về phía một đám người này mà nói:
- Cho tới ngày nay ta đều không hề từ bỏ bất cứ việc gì mà chính mình muốn làm. Cho tới hôm nay ta cũng sẽ không từ bỏ ta những gì nếu ta cho rằng ta nhất định có khả năng làm được. Không hơn.
Nghe vậy mà trong lòng mọi người kinh hãi không thôi
- Thần Dạ, tình huống của Tử Huyên thế nào?
Đã tiến vào trung tâm dãy núi, sau mấy năm kiến tạo thì nơi này đã gần như là đạt mức tường đồng vách sắt. Có Trường Tôn Nhiên là người tính toán không bỏ sót điều gì ở đây, mặc dù cao thủ Thiên Huyền trong Dạ Minh đều vắng mặt, trừ phi một trong số tứ đại siêu cấp thế lực cử hẳn một nửa lực lượng trong tộc đến đây, nếu không quả quyết sẽ vô phương công phá được sự phòng ngự của Dạ Minh.
Về điểm này, Trường Tôn Nhiên có chút tự hào. Cuối cùng thì nàng cũng vì Thần Dạ, vì Dạ Minh mà có được cống hiến cũng đủ lớn.
Nhưng lúc này, thần sắc của nàng không nhẹ nhõm nổi. Thần Dạ và Tử Huyên mang theo Trạc Ly không biết đi địa phương nào, là vì cái gì thì trong lòng mấy người bọn họ đều biết rõ ràng.
Không ai trong lòng nguyện ý suy nghĩ đến kết quả xấu nhất kia. Thế nhưng vừa rồi, Tử Huyên lại không muốn đi cùng Thần Dạ gặp người, điều này làm cho Trường Tôn Nhiên thông minh vô cùng, nên trong lòng lập tức liền có bất an.
- Mọi chuyện của người, nghe theo thiên mệnh!
Thần Dạ nặng nề đáp. Ở trong ánh mắt xẹt qua một tia sáng lạnh thấu xương. Đã qua nhiều năm như vậy, từ sau khi biết được Tử Huyên, nàng liền chưa từng có thời gian tự do, mà quá khứ của nàng trước đây... Tuy là ớn lạnh bức người, thế nhưng ở chỗ sâu trong con ngươi của Thần Dạ còn có những tia bất đắc dĩ.
Nghe được mấy chữ như thế, ở trong nội tâm Trường Tôn Nhiên, không khỏi chấn động run rẩy không thôi.
Theo như nhận thức của nàng thì Thần Dạ chính là một người dũng cảm tiến tới, là người không sợ bất cứ khó khăn nào. Bất kể phát sinh chuyện gì thì trong lòng của hắn cũng vẫn có vô số kiên trì và lòng tin. Nếu không phải như thế, năm đó căn cơ bị phế thì hắn cũng không có khả năng vượt qua được đoạn năm tháng gian khổ đó.
Không chút khách khí nói một câu, kết hợp đủ loại chuyện sau này đã phát sanh. Nếu như không phải Thần Dạ lại quật khởi, như vậy, mặc dù Thần lão gia tử tại Đại Hoa hoàng triều có lực ảnh hưởng không gì sánh kịp và địa vị cao ngất, thì đều không có khả năng khiến cho Thần gia nhảy một bước trở thành chủ nhân hiện nay của Đại Hoa.