People sacrifice the present for the future. But life is available only in the present. That is why we should walk in such a way that every step can bring us to the here and the now.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Cảm xúc tuổi 29
ôi thèm được cảm giác tự do, thèm được cảm giác là mình, là cuộc sống của chính mình. Ước như tôi là một người phụ nữ nữ tính giống như những suy nghĩ mà tôi từng tưởng tượng về cuộc sống sau này. Tôi có thể chăm sóc gia đình, có thể chiều chuộng những người thân yêu xung quanh mình.
Từ: Hoa sen
Đã gửi: 21 Tháng Mười Hai 2011 11:27 CH
29 tuổi, tôi đã thật sự bước qua tuổi mộng mơ và nhiệt huyết. Mỗi ngày cuộc sống trôi qua không còn để lại trong tôi nhiều cảm xúc như trước nữa. Tôi không thất vọng về điều ấy mà chỉ đơn giản nghĩ rằng: Cuộc sống có lẽ vậy khi tôi không thực sự làm chủ cuộc đời mình.
29 tuổi, tôi nghĩ tôi cần phải đối diện với thực tế có đôi khi phũ phàng nhiều hơn. 29 tuổi, tôi hầu như không còn muốn ghi chép những điều gì diễn ra trong cuộc sống. Vì đơn giản cuộc sống của tôi cũng chỉ như cuộc sống của những người khác mà thôi. Có đôi khi còn là tệ hơn.
29 tuổi, tôi yêu cầu cuộc đời của mình ở một sự nghiêm khắc. Tôi có vẻ như không tin tưởng vào những tình cảm xung quanh, nhưng cũng không nghi ngờ. Tôi dường như rất khó hiểu, tôi không dễ trải lòng với những người xung quanh. Tôi sợ cảm giác huyễn hoặc trong lòng mình mà có đôi lần những cảm giác đó đã đến với tôi trong thực tế. Tôi sợ buồn phiền, sợ cảm giác than thở với những người xung quanh về những khó khăn mà tôi phải đối diện.
Tôi không nghĩ rằng tôi cần một ai đó ở bên, nhưng cần một cái gì đó làm điểm tựa cho mình trong cuộc sống. Tôi không yêu ai ư? Không hẳn vậy. Nhưng với tôi, cảm giác hy sinh về tình cảm ấy cũng cần phải đến từ 2 phía. Tôi không bị lừa dối quá nhiều về tình cảm, nhưng những tổn thương thật sự không dễ xóa bỏ. Những tổn thương này, cứ lấn lướt và dồn nén với những tổn thương đã qua khiến cho tôi sợ hãi ngay cả khi nghĩ rằng mình có thể vượt qua được.
29 tuổi, có đôi khi tôi thèm muốn cuộc sống của mình được một phần như trước đây. Có những đích để phấn đấu, có những niềm vui, niềm hy vọng để hướng tới. Tôi cần sự thanh thản trong lòng, cần cảm giác thanh bình với quá khứ của cuộc sống đã trôi qua. Có đôi khi tôi cảm thấy buồn, buồn vì sự ích kỷ của mọi người.
Ai cũng có thể đòi hỏi tôi sự tha thứ, yêu cầu tôi phải sống cho bản thân họ mà không suy nghĩ đến những cảm xúc dạt dào trong lòng tôi. Mới chỉ hơn một vài năm sau khi tôi đi làm, tôi đã cảm thấy mình già quá nhiều so với tuổi. Có lẽ do tôi đã suy nghĩ. Tôi có cảm giác như mình là một mảnh đất đã khô cằn, một bông hoa hay loài rau cỏ đã héo úa.
Tôi thèm cảm giác tươi vui trước đây, dù tôi vẫn dễ khóc, vẫn dễ buông mình theo mọi cảm xúc trong chừng mực. Nhưng cuộc sống khi ấy rõ ràng là đơn giản và dễ chịu hơn nhiều. Thời gian rồi cũng sẽ trôi qua, tôi sẽ lập gia đình ư? Tôi sẽ lập gia đình với người yêu tôi hay người tôi yêu? Câu trả lời thật khó. Tôi bây giờ, khác với tôi của ngày xưa đã đánh mất đi một phần cảm xúc nồng nàn của ngày trước đây. Cảm xúc đã bão hòa.
Tôi nhớ lại những cảm giác cuồng nhiệt ái ân và nụ hôn nồng nàn, cháy bỏng như không thể dứt. Ai đó sẽ đến với tôi khi họ cảm thấy buồn, cô đơn và thiếu sex. Có phải là anh, là người luôn nói với tôi những lời yêu đương cháy bỏng, là người đã đem lại cảm xúc thật sự cho tôi trong chuyện tình cảm. Mặc dù tôi chẳng thể tin anh. Tôi không tin anh. Anh cũng sẽ chỉ như những người đàn ông khác mà thôi. Tham lam và ích kỷ.
Tôi cũng là một người đàn bà tham lam và ích kỷ. Tôi đã không thể dứt khoát rời khỏi anh đế đến với một ai khác, để anh đến với một ai khác. Nếu anh đến với ai đó, tôi cũng không thể biết được và không thể kiểm soát. Tôi không muốn kiểm soát vì bản thân thấy điều đó không cần thiết. Giá như tôi có thể nghiêm khắc hơn với bản thân mình? Bao giờ anh sẽ rời xa tôi? Bao giờ anh sẽ là người chủ động rời bỏ tôi và cảm thấy tôi rắc rối, buồn chán như một số ngày trước đây?
Tôi từng rất sợ hãi, từng cảm thấy mất điểm tựa trong cuộc sống và cho đến bây giờ tôi cũng vẫn cảm thấy vậy. Nếu như tôi có thể rời xa mảnh đất này thì hay biết mấy. Tôi thèm được cảm giác tự do, thèm được cảm giác là mình, là cuộc sống của chính mình. Ước như tôi là một người phụ nữ nữ tính giống như những suy nghĩ mà tôi từng tưởng tượng về cuộc sống sau này. Tôi có thể chăm sóc gia đình, có thể chiều chuộng những người thân yêu xung quanh mình.
Được là một người phụ nữ “trễ nải” giống như những mẫu người phụ nữ mà tôi đã từng rất thần tượng. Giá như, vẫn mãi chỉ là giá như nếu như tôi không thực hiện. Rồi thời gian sẽ trôi qua, những muộn phiền cũng sẽ trôi qua như những cơn gió thoảng. Tôi lại trở về trong bóng dáng của một người phụ nữ nhạy cảm. Tôi sợ sự nhạy cảm đó, nhưng nếu không vậy thì sẽ không phải là tôi.
Rồi bình yên cũng sẽ đến với cuộc đời và những giông bão cũng sẽ qua đi cho tới khi tôi tìm thấy điểm tựa của mình trong cuộc sống. Không chắc chắn điểm tựa đó như thế nào nhưng hy vọng đó sẽ là điểm tựa giúp tôi cảm thấy yên bình trong cuộc sống.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)