I would never read a book if it were possible for me to talk half an hour with the man who wrote it.

Woodrow Wilson

 
 
 
 
 
Tác giả: Mạc Mặc
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: gnamtho
Số chương: 1453
Phí download: 29 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 6960 / 157
Cập nhật: 2015-03-09 20:01:59 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1123: Thánh Phẩm Chữa Thương
àn Cốt U Đinh sinh trưởng ở trên xương cốt, dù xương cốt là của người hay là thú thì tinh hoa bên trong kinh mạch đều bị Hàn Cốt U Đinh hấp thu, cho nên nó mới có công hiệu như thế.
Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Đoạn Tây Lâu tự nhiên biết được gốc linh thảo này trân quý như thế nào.
Cũng không biết có phải vận may của hai người đang tới hay không, trong lúc tránh né Tư Đồ Cừu vô ý phát hiện ra linh thảo như vậy, hơn nữa dược linh tràn đầy, đây chính là phúc đức ba đời tích lại mới có được.
- Ta đi hái xuống, Đoạn huynh xuống dưới tìm nội đan và các thứ khác, chẳng qua nghìn vạn lần phải cẩn thận một chút, những mảnh xương trắng nhìn có vẻ cứng cỏi nhưng thực chất đã rỗng tuếch, đừng có làm cho đống xương trắng bị đổ sụp.
- Được, ta sẽ cẩn thận một chút.
Đoạn Tây Lâu lên tiếng, sau đó đi theo sườn của hố to.
Đường Phong liếc mắt nhìn Hàn Cốt U Đinh ở cách đó không xa đang sinh trưởng mạnh mẽ, đề thân hấp khí nhẹ nhàng bay về phía trước.
Điểm dừng chân Đường Phong đã chọn tỉ mỉ, rễ cây của Hàn Cốt U Đinh phát triển ôm đồm hơn một nửa thú mộ, nếu đặt chân tại nơi có khá nhiều rễ cây quấn vào, có lẽ sẽ cứng rắn hơn một chút.
Một cước hạ xuống, xương trắng phát ra âm thanh kêu răng rắc. Đường Phong nín thở ngưng thần, vận chuyển cương khí xuống lòng bàn chân, lăng không phi lên, lúc này mới thoát khỏi số phận bị xương trắng vùi dập.
Không thể giẫm lên, ở đây giống như một nơi không chịu được trọng lượng, những tinh hoa bên trong xương trắng đều đã bị Hàn Cốt U Đinh hấp thu hết, chỉ còn lại tạp chất bên trong.
Rơi vào đường cùng, Đường Phong chỉ có thể phiêu phù ở trước mặt Hàn Cốt U Đinh, lấy một thanh trường kiếm thứ thần binh từ bên trong Không Gian Mị Ảnh chém thẳng vào Hàn Cốt U Đinh ở phía trước.
Đối mặt với thánh phẩm chữa thương nên dùng một số phương pháp đặc thù để ngắt mới tốt, nhưng hiện giờ Đường Phong cũng không quản được nhiều như vậy, chính mình không lấy khó bảo toàn người khác sẽ không phát hiện ra, đến lúc đó lại không công tiện nghi cho người khác.
Cho nên Đường Phong cũng chỉ có thể dùng phương pháp bạo lực như vậy.
Trường kiếm chém ra, chém vào phía trên thân Hàn Cốt U Đinh chỉ to chừng ngón cái, không nghĩ tới một kiếm này dĩ nhiên không thể chặt đứt, còn phát ra một âm thanh phảng phất như chém vào sắt thép.
Đường Phong vô cùng kinh ngạc.
Cho dù chính mình không vận khí thì vũ khí trên tay cũng là thứ thần binh, bản thân của nó đã vô cùng sắc bén, đối mặt với một gốc linh thảo dĩ nhiên không làm được gì, thực sự có chút không thể tin được.
Chẳng qua Đường Phong cũng không chán nản, ngược lại càng thêm hưng phấn.
Có thể chống lại được thứ thần binh, có thể tưởng tượng được gốc Hàn Cốt U Đinh này cứng rắn như thế nào, sợ rằng còn vượt qua cả dự liệu của chính mình. Suy nghĩ một chút, Đường Phong liền vận chuyển lực lượng Duệ kim khí của cương tâm, trên thân trường kiếm thứ thần binh xuất hiện một mảnh quang mang màu vàng.
Chém ra một kiếm lần thứ hai, Hàn Cốt U Đinh nhanh chóng đứt đoạn, trực tiếp rơi vào tay Đường Phong.
Cầm vào tay có cảm giác lạnh lẽo, phảng phất như thứ đang cầm không phải thảo dược mà là một khối hàn băng vạn năm, lạnh đến nỗi cương khí toàn thân của Đường Phong không tự chủ được tự động vận chuyển, lúc này mới có cảm giác trung hòa.
Hàn Cốt U Đinh, hàn khí tràn ngập, chính vì đặc tính như vậy cho nên mới có cái tên này.
Hái được thánh phẩm chữa thương xong, thân hình Đường Phong lăng không bay ngược về địa phương
cũ. Phóng mắt nhìn lại, ở trên đám xương trắng kia còn sót lại chút thân cây dài khoảng ba thước, chẳng qua rễ cây ở phía dưới vẫn y nguyên, rậm rạp và khổng lồ như một tấm lưới.
Sinh mệnh lực của Hàn Cốt U Đinh cực kỳ tràn đầy, chỉ cần nơi này còn có tử thi đầy đủ và gốc rễ không hỏng, cấp cho nó chút thời gian, nó có thể từ từ mọc lại.
Hàn Cốt U Đinh tới tay, Đường Phong bắt đầu suy nghĩ nên làm sao để chữa thương.
Có bảo bối này thì vết thương kinh mạch và xương cốt của mình chỉ cần khoảng một ngày là chữa khỏi, chỉ là nên chữa thương tại nơi nào mới tốt đây?
Hư Thiên Điện là nơi chốn tràn ngập nguy hiểm, Linh Thảo Điện càng như vậy, Đoạn Tây Lâu muốn đi công pháp điện tiếp theo chỉ sợ cũng không an toàn như cũ. Suy nghĩ một lát, Đường Phong cũng không có chủ ý gì hay hơn, đơn giản quyết định chữa thương ngay bên trong Linh Thảo Điện, chỉ cần tìm một địa phương vắng vẻ không có linh thú xuất nhập liền được.
Lúc này Đoạn Tây Lâu cũng bò lên khỏi cái hố to, trên người bám đầy bụi đất.
- Thu hoạch thế nào?
Đường Phong hỏi.
- Chẳng có bao nhiêu.
Đoạn Tây Lâu cười khổ một tiếng, chợt hai tay mở ra, chỉ cấy trên tay hắn đang cầm mấy viên nội đan.
- Chỉ có mấy viên này?
Đường Phong nghi ngờ.
Đoạn Tây Lâu lắc đầu nói:
- Nội đan của linh thú chết đi tại đây chỉ sợ cũng đã bị Hàn Cốt U Đinh hấp thu hết, rất nhiều nội đan bị tiểu đệ chạm vào tan thành bột mịn, bên trong mấy khỏa nội đan này cũng đã mất đi phần lớn năng lượng.
Đường Phong hơi cảm thụ một chút, phát hiện ra tất cả những khỏa nội đan Đoạn Tây Lâu tìm được đều là thất, bát phẩm, chỉ là theo như lời nói của Đoạn Tây Lâu, năng lượng bên trong nội đan đã bị mất đi rất nhiều, rơi xuống chỉ có đẳng cấp lục phẩm.
Trách không được gốc Hàn Cốt U Đinh cứng cỏi như vậy, hóa ra là hấp thu cả năng lượng của nội đan linh thú.
Nhìn quy mô đám xương trắng bên trong hố, ít nhất cũng có hơn trăm linh thú đã táng thân tại đây, nhiều tinh hoa của linh thú tập trung vào cây Hàn Cốt U Đinh như vậy, có thể biết được đẳng cấp của gốc linh thảo này sẽ như thế nào.
- Đoạn huynh, ta có một chuyện muốn làm phiền ngươi.
Đường Phong mở miệng nói.
- Đại ca cứ nói đừng ngại!
- Bản thân ta bị thương, hiện giờ tìm kiếm được Hàn Cốt U Đinh, tất nhiên nên nhanh chóng chữa thương, chẳng qua nơi đây hung hiểm, còn phải nhờ Đoạn huynh hộ pháp giúp ta.
Đoạn Tây Lâu nghe xong thần sắc cả kinh, cho tới lúc này hắn mới biết được trên người Đường Phong có thương thế, hơn nữa là thương thế tương đối nghiêm trọng. Mặc dù trên người Đường Phong có thương tích nhưng ngày đó chiến đấu cùng đám người Vương Bá cũng có thể thu thập dễ dàng giống như gió cuốn lá vàng, có thể tưởng tượng được thực lực của Đường Phong đã tới trình độ như thế nào.
Đường Phong muốn hắn hộ pháp, tự nhiên hắn sẽ không từ chối, lập tức nói:
- Đại ca cứ yên tâm, tiểu đệ sẽ lấy tính mệnh của mình để bảo hộ, sẽ không để nguy hiểm tới gần ngươi.
Đường Phong cười nhẹ một tiếng:
- Cũng không cần phải tới mức ấy.
- Đại ca muốn tới địa phương nào chữa thương đây?
Đoạn Tây Lâu hỏi.
Vô Thường Vô Thường - Mạc Mặc Vô Thường