Mỗi con người có 03 loại tính cách: tính cách anh ta phô bày, tính cách anh ta có, và tính cách anh ta nghĩ anh ta có.

Alphonse Karr

 
 
 
 
 
Tác giả: Mạc Mặc
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: gnamtho
Số chương: 1453
Phí download: 29 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 6960 / 157
Cập nhật: 2015-03-09 20:01:59 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1085: Không Đủ Sức Kế Tục
rên người ma đầu mặc bảo bối hộ thân, chúng ta đánh vào phía sau gáy hắn!
Có người ánh mắt sắc lẹm thấy được, hắn quan sát một hồi liền nhìn ra điều kỳ lạ, phàm là công kích trên thân thể Đường Phong chưa từng phản ứng, nhưng mà nếu công kích rơi vào phía sau phía dưới và sau gáy thì hắn luôn luôn chống lại.
Mọi người đang vây bắt Đường Phong nghe được lời này liền vội vàng cải biến mục tiêu, tất cả đánh tới địa phương không được Bất Phôi Giáp che chắn.
Trong nháy mắt, áp lực xung quanh Đường Phong gia tăng.
Hít sâu vào một hời, ngọn lửa trong mắt phải của Đường Phong dịu dần cuối cùng biến mất, thay vào đó là mắt trái biến thành một mảnh tuyết trắng.
- Đông Lôi, phích lịch đông lôi chấn thiên tế!
Cùng với Đông kiếm trong Tứ Quý Kiếm Pháp được chém ra thì tiếng sấm rền khắp thiên địa đột nhiên vang lên, nguyên bản không khí đang khô nóng trở nhiên lạnh lẽo tới tận xương tủy.
Một kiếm này khiến cho mọi người ở bên cạnh Đường Phong bất tri bất giác cảm thấy cương khí như đang bị đóng băng, trong thời khắc chuyển biến đột ngột này không ai thích ứng kịp, Đường Phong nâng thanh kiếm trên tay lên thừa dịp những người này còn đang bàng hoàng vì thời tiết thay đổi mà nhanh chóng hạ sát thủ.
- Song cương tâm?
Bốn vị cao thủ Linh Giai thượng phẩm của bốn thế lực lớn vẫn một mực quan sát trận chiến này, Đường Phong thay đổi lực lượng cương tâm khiến cho Chiến Khôn không nhịn được phải hô lên một tiếng.
Mỗi một người tu luyện, suốt đời chỉ có một loại cương tâm, chỉ có một số người vô cùng may mắn mới có thể sở hữu cương tâm thứ hai, nhưng mà số lượng người có hai loại cương tâm nhìn khắp thiên hạ cũng không thấy ai, số người sở hữu hai lực lượng cương tâm có thể đếm được trong lòng bàn tay, nhưng mà người thanh niên trước mặt tên gọi Đường Phong này lại có hai lực lượng cương tâm.
Hơn nữa hai loại lực lương cương tâm của hắn lại có thuộc tính đối lập nhau như vậy.
Băng, hỏa, cho dù là loại lực lượng cương tâm nào cũng đều là thứ mà người tu luyện vô cùng thiết tha, trong nhất thời Chiến Khôn cảm giác có một sự đố kị nảy lên trong lòng, nhưng dù gì hắn cũng đã là nhân vật thành danh đã lâu, tuy rằng đỏ mắt nhưng cũng ngăn chặn lại nhanh chóng, hắn chỉ lẳng lặng nhìn Đường Phong, trong lòng không khỏi có chút hối hận.
Nếu sớm biết người trẻ tuổi này có tiềm lực như vậy thì chính mình nên đưa hắn tiến vào trong gia tộc để rèn luyện chứ không phải ở chỗ này tổ chức ra cái đại hộ đồ ma nhằm tăng thêm chút danh dự cho Chiến gia.
Nhưng mà hiện giờ hối hận thì cũng đã muộn, tên đã lên dây thì phải phát, mấy nghìn người bị hiệu triệu qua chỗ này, làm sao Chiến Khôn có thể thay đổi cục diện được? Số của người thanh niên này sợ rằng đã định rồi.
- Sai rồi.
Liễu Như Yên lắc đầu chậm rãi:
- Hắn có ba loại cương tâm.
- Cái gì?
Đôi mắt của Tư Đồ Thiên Hà đột nhiên trợn trừng.
Thần sắc Chiến Khôn ngưng lại nhìn Đường Phong tỉ mỉ một hồi, lát sau thần sắc buồn bã:
- Quả thế!
Một người tu luyện sở hữu tới ba loại cương tâm, điều này là chuyện tình không có khả năng xảy ra nhưng mà Đường Phong trước mặt lại có. Hắn vận dụng lực lượng của băng hỏa nhưng trên trường kiếm của hắn thường xuyên xuất hiện một ít quang mang màu vàng, mỗi khi quang mang màu vàng này sáng lên thì cương khí hộ thân của những người bị tấn công đều bị mở ra một cách dễ dàng.
Loại lực lượng cương tâm này rốt cuộc là cái gì thì không ai biết nhưng mà Chiến Khôn có thể đoán được tác dụng của nó, đó chính là công hiệu phá cương khí.
Lại là một loại lực lượng cương tâm vô cùng hữu dụng. Lẽ nào may mắn đều rơi vào trên người tiểu tử này?
Tuổi tác còn trẻ như vậy, thực lực lại mạnh như thế, quả thực là chưa bao giờ nghe qua.
- Sư phụ!
Chu Tiểu Điệp đột nhiên kinh hô lên, bởi bị nàng thấy đùi của Đường Phong bị người khác đâm một kiếm lên trên, tuy rằng vết thương không sâu nhưng cũng khiến cho Đường Phong bị chảy máu.
Thời gian chiến đấu cho tới giờ đã được khoảng một chén trà nhỏ, số lượng địch nhân ngã xuống dưới kiếm khí của Đường Phong đã hơn trăm người, nhưng mà cho tới lúc này mới có người khiến hắn thụ thương, nếu nói một cách khách quan thì quả thực vô cùng mất mặt.
- Sự tình lớn rồi đây.
Cổ U Nguyệt thở dài một tiếng quay đầu sang nhìn Chiến Khôn bực tức:
- Sợ rằng lúc này sẽ không có ít người chết, ngươi không sợ những tông môn của những người kia tới của Chiến gia tìm phiền phức sao?
Chiến Khôn cười lạnh nói:
- Bọn chúng chết là do bọn chúng học nghệ không tinh, đối với Chiến gia của ta có quan hệ gì đây? Hơn nữa cho dù bọn họ có mười cái lá gan cũng không dám tới cửa Chiến gia đòi lại công đạo, đại hội đồ ma chính là do bọn chúng muốn tham dự, không phải do Chiến Khôn ta cưỡng ép.
- Ai.
Cổ U Nguyệt chậm rãi lắc đầu, hiên giờ tràng diện này đã không có cách ngăn trở, cũng không ai có thể ngăn lại được, mấy nghìn người này đã muốn giết Đường Phong đỏ cả mắt rồi, Đường Phong giết bọn họ cũng đã đỏ cả mắt rồi, cục diện đã trở thành trở nên không chết không ngừng.
- Ta vẫn muốn xem, hắn rốt cuộc có thể thoát ra như thế nào.
Chiến Khôn hừ nhẹ một tiếng, sự tình liên quan tới sở hữu một linh mạch, cho dù là Chiến Khôn cũng không dám có chút phớt lờ, mặc dù Chiến gia có không ít linh mạch nhưng không ai lại ngại linh mạch nhà mình nhiều hơn.
- Người này không trừ thì hậu hoạn vô cùng.
Tư Đồ Thiên Hà đứng bên cạnh Chiến Khôn nhẹ giọng nói.
Chiến Khôn quay đầu liếc mắt nhìn hắn. Tư Đồ Thiên Hà lại nói:
- Hắc hắc, lần này hắn bị vây tại chỗ này, nhưng mà ngươi là người dẫn đầu. Nếu để cho hắn có thể chạy thoát ra ngoài thì cho dù ngươi không sợ nhưng chẳng lẽ tất cả mọi người trong Chiến gia đều không sợ hắn sao? Nếu như hắn len lén trốn đi, thỉnh thoảng nhảy ra giết mấy người đệ tử Chiến gia, ngươi cũng đã thấy thực lực của hắn rồi...
Sắc mặt Chiến Khôn hơi đổi.
- Dù sao đi nữa hắn cũng đã đắc tội không ít người, không bằng làm triệt để một chút.
Ánh mắt Tư Đồ Thiên Hà liếc một cách thâm ý về phía Chiến Khôn.
Chiến Khôn lạnh lùng quay đầu, cũng không hề đáp lại câu nào.
- Phốc phốc phốc...
Ở giữa sân, Đường Phong đã bị trúng kiếm liên tục, máu tươi chảy ròng ròng từ trên đùi xuống, những người này biết rằng hắn mặc bảo bối chống lại được công kích cho nên mỗi lần hạ thủ đều tìm chỗ vô cũng xảo quyệt, phía sau gáy là nơi Đường Phong phải phòng bị thật chặt, nhưng mà nơi nào cũng là vị trí yếu hại, nếu phòng ngự phía trên thì khong phòng ngự được phía dưới, vết thương ở trên đùi chính là minh chứng tốt nhất.
Vô Thường Vô Thường - Mạc Mặc Vô Thường