Số lần đọc/download: 2728 / 70
Cập nhật: 2015-11-08 05:35:41 +0700
Quyển 14 - Chương 112
N
hìn Lam Đại lái xe Audi rất thành thạo, Triệu Quốc Đống không khỏi suy nghĩ.
Lam Đại rất tỉnh táo, phản ứng nhanh nhạy, tính cách bình tĩnh, phán đoán chuyện khá chính xác. Mặc dù do tuổi và lý lịch nên thiếu kinh nghiệm nhưng không thể không nói cô có tiềm lực phát triển trong chính trị.
Tống Như Phỉ biết cách mua chuộc lòng người nhưng Lam Đại dù cảm kích Tống Như Phỉ nhưng không hoàn toàn phụ thuộc, chỉ riêng điểm này đã thấy bản lĩnh của Lam Đại. Đương nhiên bản lĩnh chưa chắc đại biểu tiền đồ, có tiền đồ cũng không chắc có thể thành công.
Tống Như Phỉ nếu có chỗ dựa là Nghiêm Lập Dân thì làm Chánh văn phòng chi nhánh An Đô trên Bắc Kinh không có vấn đề gì, không chừng còn về văn phòng Ủy ban làm Phó chánh văn phòng cũng bình thường, khoảng trống trong đó không phải là không thể vượt qua.
Triệu Quốc Đống cũng không rõ sao mình lại thấy hứng thú đối với tình hình ở An Đô. Không biết có phải vì lần trước hắn được người ta đồn thổi làm Thị trưởng An Đô nên mới vậy hay không? So sánh với An Đô thì Ninh Lăng đúng là yếu hơn nhiều, nó giống như con kiến với voi vậy. Dù con voi có yếu đi, con kiến mạnh lên thì kiến vẫn là kiến, voi vẫn là voi. Đương nhiên ví dụ này chưa chắc chính xác nhưng nó đủ nói rõ chênh lệch rất lớn giữa Ninh Lăng và An Đô.
Nghe Triệu Quốc Đống nhờ mình đặt mua vé máy bay đến Côn Châu, Lam Đại lộ rõ vẻ mong chờ. Triệu Quốc Đống đương nhiên biết Lam Đại muốn gì nhưng chuyến đi đến Côn Châu của hắn không tiện dẫn cô theo. Nó sẽ mang tới phiền phức không cần thiết cho hắn.
Triệu Quốc Đống dự định sáng mồng hai bay thẳng tới Côn Châu, ở Côn Châu một ngày, chiều mồng ba bay tới Kiềm Dương, chiều mồng bốn lên Thượng Hải, chiều mồng năm lên Bắc Kinh.
Buổi trưa Phòng Tử Toàn đến nhà hắn.
Phòng Tử Toàn đã gọi nói trước với Triệu Quốc Đống về việc mình có kế hoạch rất lớn. Anh em Triệu Quốc Đống đều tò mò về sự thần bí của Phòng Tử Toàn vì thế đều ở nhà hết. Ngay cả Triệu Quốc Đống dù chiều có lịch cũng tạm thời đẩy sang buổi tối.
Mấy năm qua Tập đoàn Thương Lãng là cổ đông chính đã toàn lực ủng hộ Phòng Tử Toàn về mọi mặt khiến Năng lượng Quốc Toàn từng bước xâm chiếm nhanh chóng hình thành một tập đoàn than tư nhân khổng lồ từ khai thác, luyện than, tiêu thụ. Hơn nữa Năng lượng Quốc Toàn bắt đầu đi ra nước ngoài, các nơi như Mông Cổ, Việt Nam, Indonesia cùng Australia cũng thành nơi mà Năng lượng Quốc Toàn muốn thử nghiệm.
- Tập đoàn kim loại Fox Turk Australia?
Đối với tập đoàn nước ngoài không quá nổi tiếng này, Triệu Quốc Đống đương nhiên không biết.
- Anh Tử Toàn, tài nguyên than của Australia rất phong phú, Năng lượng Quốc Toàn đầu tư vào Australia là điều bọn em không có ý kiến. Nhưng tại sao anh lại đột nhiên muốn chuyển sang ngành khai khoáng sắt?
Trường Xuyên không phản đối trực tiếp mà chỉ đưa ra vấn đề của mình.
- Anh Tử Toàn, tham quá cũng không tốt. Hơn nữa ở Australia thì chúng ta không quá quen, không nắm rõ ngành sản xuất này, liệu liều lĩnh quá không? Chúng ta lấy mỏ sắt làm gì? Bán cho các công ty sắt thép trong nước hay là anh định tiến sang ngành thép?
Đức Sơn cũng không đồng ý với kế hoạch của Phòng Tử Toàn. Theo y thấy Phòng Tử Toàn bị mất tỉnh táo do hai năm qua Năng lượng Quốc Toàn phát triển quá nhanh, lại muốn tiến vào ngành thép, đây là không lượng sức mình. Ngành thép là ngành nuốt tiền, yêu cầu tài chính cực lớn.
- Trường Xuyên, Đức Sơn, không nên gấp, nghe Tử Toàn nói đã.
Triệu Quốc Đống còn chưa rõ ý đồ thật của Phòng Tử Toàn, nhưng hắn cũng biết Năng lượng Quốc Toàn có thể phát triển đến trình tự hiện nay ngoài việc Tập đoàn Thương Lãng cung cấp tài chính ra thì một nhân tố khác là tầm nhìn và sự quản lý tốt của Phòng Tử Toàn. Vì thế mới khiến Năng lượng Quốc Toàn trở thành ông lớn trong các công ty tư nhân chỉ trong vài năm ngắn ngủi.
Phòng Tử Toàn cũng biết ý mình đưa ra khiến nhiều người nghi ngờ. Trên thực tế đội ngũ nhân viên quản lý cao cấp của Năng lượng Quốc Toàn đều tranh luận, ý phản đối mạnh. Đương nhiên nhân viên quản lý còn dễ giải thích, nhưng nếu anh em Triệu Quốc Đống không chấp nhận thì mọi việc sẽ vô ích.
- Quốc Đống, Đức Sơn, Trường Xuyên, Vân Hải, mấy người mặc dù không quan tâm hoạt động chính của Năng lượng Quốc Toàn nhưng cũng biết sản phẩm chính của Năng lượng Quốc Toàn là gì. Đơn giản chính là than. Sản lượng than cốc của Năng lượng Quốc Toàn ở thị trường phương bắc khá lớn, mặc dù không thể so sánh với các công ty nhà nước khổng lồ nhưng ở công ty tư nhân nếu chúng ta nói thứ hai thì không ai dám nói bọn họ đứng thứ nhất.
Phòng Tử Toàn cười nói:
- Than cốc của chúng ta chủ yếu cung cấp cho các công ty thép, nhất là các công ty ở khu vực Hà Bắc, Kinh Tân, Sơn Đông.
Mấy người đều biết điều Phòng Tử Toàn nói nhất định có liên quan đến các công ty thép vì thế cũng kiên nhẫn nghe tiếp.
- Bởi vì thường xuyên qua lại với các khách hàng này nên tôi hay đến khu vực Kinh Tân, Sơn Đông. Trong một lần nghe được tin tập đoàn kim loại của Australia muốn thành lập nhà máy sản xuất thép ở khu vực Kinh Tân. Đây vốn không có liên quan gì tới Năng lượng Quốc Toàn nhưng sở dĩ khiến tôi hứng thú là vì tập đoàn Fox Turk này mặc dù không có năng lực khai mỏ nhưng lại hy vọng ký kết với công ty cung cấp quặng sắt bằng cách ký hợp đồng lâu dài, lúc này mới làm tôi tò mò.
- Sau đó tôi thông qua nhiều con đường biết tập đoàn Fox Turk Australia trước là một công ty liên hợp, sau đó mới đổi tên thành tập đoàn Fox Turk. Chủ tịch tập đoàn hiện nay muốn xây dựng mỏ khai thác quặng ở khu vực Pilbara Australia, sau đó vận chuyển quặng vào Trung Quốc.
- Nhưng tôi thông qua bạn làm ăn bên Australia thì biết tập đoàn kim loại Fox Turk này có tổng tài sản chưa đến 20 triệu Usd Australia, mà vốn đầu tư xây dựng khu khai thác quặng kia cũng đã tầm 2 tỷ Usd Australia. Điều này làm tôi nghi ngờ công ty này có phải lừa người không. Nhưng sau đó tôi biết công ty này đúng là có quyền khai thác mỏ ở Pilbara, chỉ là muốn làm được hạng mục này đúng là không khác gì trẻ con muốn chơi súng, không cẩn thận sẽ làm mình mất mạng.
- Vì vậy ông cho rằng Năng lượng Quốc Toàn có thể làm gì đó ở việc này?
Triệu Quốc Đống cười cười hỏi lại một câu.
- Ừ, từ tình hình hiện nay thì việc xây dựng và ngành bất động sản ở Trung Quốc đang rất nóng. Quá trình đô thị hóa còn có thể tiến nhanh hơn nữa. Theo các chuyên gia phân tích thì việc xây dựng đô thị của Trung Quốc sẽ duy trì ít nhất 20 năm, thậm chí lâu hơn nữa. Điều này cũng có nghĩa nhu cầu thép sẽ tiếp tục tăng. Tài nguyên quặng sắt ở Trung Quốc mặc dù không ít nhưng hầu hết là quặng xấu nên vẫn nhập chính từ nước ngoài. Năm 2002 giá quặng mặc dù giảm nhưng năm 2003 lại tăng lên. Đây là tín hiệu rất rõ.
- Tôi đoán nhu cầu về quặng sắt của các công ty trong nước chỉ tăng không giảm. Mà trước mắt ngoài tập đoàn Bảo Cương ra, các công ty thép khác đều không có con đường cung cấp quặng ổn định từ nước ngoài, về phần các công ty tư nhân càng thiếu tính đề phòng hơn. Bên Nhật Bản, Hàn Quốc đã sớm tính tới việc này, nếu nhu cầu quá nhiều mà các công ty thép Trung Quốc lại không có lựa chọn nào khác sẽ khiến giá quặng bị người khống chế. Qua đó khiến cho các công ty nước ngoài kiếm lợi.
- Vậy ông cảm thấy tập đoàn Fox Turk Australia sẽ mang đến cơ hội cho Năng lượng Quốc Toàn?
Triệu Quốc Đống trầm ngâm một chút rồi nói:
- Nhưng hạng mục kia quá đắt tiền, nếu thật sự tiến hành thì dù là tài chính của Năng lượng Quốc Toàn và Thương Lãng gộp lại cũng không thể chịu nổi.
- Quốc Đống, đâu có chuyện đó được. Khai thác khu mỏ đúng là cần tầm 2 tỷ nhưng đó không phải chuyện một hai năm mà kéo dài ba đến năm năm mới có hiệu quả. Mà chính thức đạt tổng sản lượng dự kiến cũng cần từ 5 đến 10 năm. Nhất là còn cần xây dựng đường sắt và bến tàu chuyên chở thì không có mấy năm là không được. Năng lượng Quốc Toàn không có thực lực mạnh như vậy nên đâu dám có dã tâm quá lớn. Nhưng tôi cảm thấy có thể liên kết nhiều nhà lại.
- Xem ra ông đã có ý tưởng, nói một chút xem. Tôi đồng ý với quan điểm của ông, các công ty thép trong nước nếu không nhận thức được điểm này thì phải trả bài học rất đắt.