Books are the quietest and most constant of friends; they are the most accessible and wisest of counselors, and the most patient of teachers.

Charles W. Eliot

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1305
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4606 / 62
Cập nhật: 2015-11-25 19:46:35 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1221: Muốn Đính Hôn?
ứ thiếu gia thủ đô đều có những biệt hiệu riêng, thật ra trong số tứ thiếu gia thủ đô thì chỉ có vị trí số một là Quách Đông Lượng sinh trưởng ở thủ đô, những người còn lại là người đến từ các thành phố khác.
Nhưng có một điều có thể xác định, đó chính là tứ thiếu gia thủ đô đều rất có thế lực, có thể vung tay ở thủ đô, đồng thời gia thế cũng đủ tiền cho bọn họ tiêu xài.
Nếu nói đến bản chất thì tứ thiếu gia thủ đô chẳng qua chỉ là những đứa con nhà giàu mà thôi, nếu so ra thì chẳng bằng nhiều con cháu nhà gia thế khác, thường thì những nhân vật lợi hại sẽ biết ẩn nhẫn, biết an phận, chỉ đến khi vùng lên thì người khác mới biết được mà thôi.
Nhưng dù là thế nào thì trong mắt người thường, trong ánh mắt thực tế của dân chúng thì tứ thiếu gia thủ đô vẫn là những tồn tại làm người ta ngưỡng mộ. Truyền thông đưa tin về tứ thiếu gia thủ đô đều đặt nặng ở vấn đề siêu xe và người đẹp, chủ đề phần lớn chỉ là tiền tài và mỹ nhân, đây vĩnh viễn là những đề tài thu hút sự chú ý nhiều nhất.
Xe chạy như bay trên đường, xe Audi, biển số xe chính quyền, xe như vậy chạy trên đường thường làm cho những chiếc xe khác lẩn ra xa. Người thủ đô ai cũng biết đây là xe của lãnh đạo từ cấp bộ trở lên, hơn nữa biển số khá đẹp, người có tâm nhìn qua cũng biết trong xe là một nhân vật khủng bố.
Lái xe của Trương Thanh Vân có họ Triệu, gọi là Triệu Nhị Binh, là bội đội chuyển ngành sang lái xe, người này trầm ổn, đáng tin. Ngoài nhiệm vụ lái xe thì người này còn là cảnh vệ cho Trương Thanh Vân.
Mao Khiêm bây giờ đã chuyển đến cục công an thủ đô, hắn làm cảnh vệ cho Trương Thanh Vân nhiều năm, Trương Thanh Vân chọn nhân tuyển cảnh vệ đều từ bộ đội ra, ở vấn đề nhân tuyển thì Mao Khiêm cũng từng có tham dự, chỉ xét riêng chi tiết này cũng thấy phía thủ đô bỏ ra khá nhiều tâm tư cho Trương Thanh Vân. Mỗi ngày trương thanh vân đi làm đều có sẵn vài phần nhật báo quan trọng, thật ra từ khi Trương Thanh Vân xem báo thì một ngày bận rộn xem như đã bắt đầu.
"Tứ thiếu gia thủ đô lại bùng ra tin tức kinh người, chuyên tình giữa Lí Hưng Bình và Lăng Tuyết Phi đã bộc lộ ra ngoài ánh sáng! ", "Cuối cùng Lăng Tuyết Phi cũng phải lập gia đình, Lí Hưng Bình có phải là người cứu vớt?"
Trương Thanh Vân nhíu mày, hắn lắc đầu nói:
- Đây là thứ báo chí gì, toàn là những tin tức giải trí nhăng nhít, khi nào thì nhật báo đăng những tin tức này?
Trương Thanh Vân nói những lời này mà trong xe không ai dám đáp lời, thư ký Hồng Tiểu Ba không có mặt, nếu hắn có trên xe cũng sẽ cố gắng chêm vào vài câu. Hai người gồm lái xe Triệu Nhị Binh và cảnh vệ Phó Thiếu Hoa đều có chút thận trọng.
Cũng may Trương Thanh Vân không nói thêm điều gì, hắn đặt tờ báo sang một bên rồi nhắm mắt dưỡng thần.
- Lăng Tuyết Phi!
Trương Thanh Vân nghĩ đến cái tên này mà cảm thấy đau đầu, người phụ nữ này rất khó lường, sự nghiệp ngày càng lớn thì danh tiếng càng mạnh, nhưng khốn nổi lại không bao giờ có ý nghĩ gả ra ngoài.
Khoảng thời gian ngắn trước đó Trương Thanh Vân cố ý ít liên lạc với Lăng Tuyết Phi, mục đích chính là làm giảm bớt mối quan hệ giữa hai người, nhưng lần này Lăng Tuyết Phi sinh chuyện, mối liên lạc gián đoạn lại được khôi phục.
Không thể nghi ngờ công tác của Lăng Tuyết Phi bây giờ rất bề bộn, rất mệt mỏi, nàng gửi tin cho Trương Thanh Vân cũng không quan tâm có tin phản hồi hay không, dù sao nàng cũng có nhiều vấn đề cần dựa.
Mà Trương Thanh Vân lại rất đau đầu, hắn không chỉ một lần nhắc nhở Lăng Tuyết Phi, cần phải để nàng nhìn rõ vào vấn đề chung thân đại sự, nhưng rõ ràng là không có tác dụng gì quá lớn, người phụ nữ này không muốn gả ra ngoài...
- Lần này thật sự có thể gả ra ngoài không?
Trương Thanh Vân thầm nghĩ trong lòng, hắn không nhịn được phải mở báo ra xem, trong hình là Lí Hưng Bình trong tứ thiếu gia thủ đô, người này bộ dạng đẹp trai khó thể chê, tuổi hơn bốn mươi, rất phù hợp.
Nhưng...
Trương Thanh Vân lắc đầu, hắn muốn vứt bỏ tất cả ý nghĩ trong đầu mình ra ngoài. Đàn ông thường có một mặt ích kỷ, nếu xét từ góc độ Lăng Tuyết Phi thì trong lòng Trương Thanh Vân luôn muốn nàng có chốn đi về, nhưng khi chính thức sắp gả cưới thì hắn vẫn cảm thấy người đàn ông kia không xứng với nàng.
Tứ thiếu gia thủ đô chẳng qua chỉ là bốn cậu ấm, như vậy sao có thể xứng đôi với Lăng Tuyết Phi?
- Bí thư, bí thư, đã đến rồi.
Lái xe Tiểu Triệu nhắc nhở Trương Thanh Vân, lúc này Hồng Tiểu Ba đã sớm chờ ở bên ngoài, khi thấy Trương Thanh Vân đang suy ngẫm thì hắn cũng không dám mở cửa xe.
- À!
Trương Thanh Vân à một tiếng, hắn đưa suy nghĩ của mình về hiện thực, bây giờ đối với Trương Thanh Vân thì chuyện nam nữ chỉ là một ý nghĩ trong đầu, hắn suy nghĩ một chút rồi cảm thấy mình không có tinh lực đi suy xét những chuyện thế này.
Trương Thanh Vân trở lại phòng làm việc bắt đầu phê duyệt chồng văn kiện như núi, tổng hợp lại chương trình, những gì Hồng Tiểu Ba đã bận rộn sắp xếp sẽ mở màn...
- Tút, tút!
Trương Thanh Vân thấy âm thanh của điện thoại tư nhân, Hồng Tiểu Ba nhắc nhở hắn nhận điện thoại, hắn thở dài một hơi rồi tự khoát tay nhận điện thoại.
- À, bí thư Trương, anh nhận điện thoại lâu thế, đang họp sao?
Giọng nói của một phụ nữ vang lên, chỉ cần nghe cách tìm từ cũng biết là Quách Tuyết Phương.
Quách Tuyết Phương vĩnh viễn vẫn là như vậy, khi nhiều tuổi vẫn là như thế, bây giờ không gì thay đổi.
- Có chuyện gì cứ nói.
Trương Thanh Vân nói, hắn muốn làm cho sự việc nghiêm túc đi một chút nhưng cảm thấy khó thể nghiêm túc, vì vậy hắn không nói thêm một câu cứng rắn mà nói:
- Nói đi, có chuyện gì?
- Em có chuyện muốn nói với anh, Lăng Tuyết Phi mà anh vẫn luôn quan tâm ngày hôm nay sẽ có thể đính hôn ở khu giải trí của em. Nhà trai là Lí Hưng Bình, được xưng là tứ thiếu gia thủ đô nhưng thật ra là người HongKong, cha là chủ tịch tập đoàn Hồng Thuận, là loại người trẻ tuổi nhiều tiền.
- Bây giờ là niên đại gì, ngôi sao đều phải gả vào nhà giáu sao? Nếu xét từ góc độ này thì Lăng Tuyết Phi coi như tìm được kẻ xứng đôi. Thế nào, anh có cảm tưởng gì?
Quách Tuyết Phương ở bên kia dùng giọng vui sướng nói.
Trương Thanh Vân chỉ cảm thấy đau đầu, người phụ nữ này đúng là quá bát quái, hơn nữa còn biết nhiều vấn đề mẫn cảm. Nói đến vấn đề Lăng Tuyết Phi, Trương Thanh Vân đã có một lần nhờ Quách Tuyết Phương giúp đỡ.
Lần này thì tốt, nhiều năm qua Quách Tuyết Phương vẫn nhìn chằm chằm vào Lăng Tuyết Phi, cũng không biết nàng vì trực giác của phụ nữ hay thật sự có sự mẩn cảm trời sinh, nàng luôn cho rằng giữa Trương Thanh Vân và Lăng Tuyết Phi phải có vấn đề.
Nhiều năm qua Quách Tuyết Phương vẫn nhớ kỹ việc này, đúng là làm cho người ta đau đầu.
- Em có thể nói những chuyện có ích một chút được không? Em điện thoại chỉ vì nói chuyện này thôi sao?
Vẻ mặt Trương Thanh Vân trở nên nghiêm túc.
Trương Thanh Vân tức giận thì Quách Tuyết Phương thường chịu thua, nàng nói:
- Anh đúng là chẳng có thú vui gì cả, càng ngầy càng mất mặt. Em thấy anh chỉ là lão già ngoan cố mà thôi, bây giờ em giáo dục con, không được cũ kỹ mốc xì như cha nó.
- Vì như vậy thì bất kỳ phụ nữ nào theo nó cũng không có quá nhiều niềm vui, cuộc sống sẽ có ánh dương quang sao?
- Được rồi, được rồi, anh đang bận, em cũng đừng càn quấy, chuyện em vừa nói anh đã biết rồi.
Trương Thanh Vân thản nhiên nói.
- Được rồi, không quấy rầy anh nữa, đúng là mất mặt, em nói cho anh biết, lễ đính hôn hôm nay có chút huyền hoặc, em nghĩ bên trong có vấn đề vì vậy mới điện thoại cho anh, nếu đã không có gì thì em cúp máy.
Quách Tuyết Phương nói cúp là cúp ngay, Trương Thanh Vân cầm điện thoại mà nghe thấy những âm thanh tút tút, hăn lắc đầu cười khổ rồi hạ điện thoại xuống.
Khu giải trí Lam Thiên hôm nay khác hẳn ngày thường, cửa vào khu giải trí là một dãy siêu xe, tất cả đều là Ferrari, Lamborghini, Maserati...
Tuy khu giải trí Lam Thiên kinh doanh rất tốt ở thủ đô, bãi đậu xe của khu giải trí cũng đều là các siêu xe, nhưng tình huống hôm nay lại khác, xe dù tốt nhưng không phải kẻ nào cũng đường hoàng, ai cũng muốn ẩn nhẫn, người có địa vị cần gì phải khoe khoang?
Những năm nay khoe khoang chẳng qua chỉ là nhà giàu mới nổi mà thôi, tất nhiên ngẫu nhiên cũng có những thanh nhiên thích xe, bọn họ thích kích thích sống động nên mới khoe khang. Ví dụ như khu giải trí Lam Thiên hôm nay thì không tính là khoe khoang, tối đa cũng chỉ có thẻ nói là đường hoàng.
Trong quán bar ở đại sảnh phía đông, hôm nay nơi đây đã được cải biến thành một khu party, Lí Hưng Bình một trong tứ thiếu gia thủ đô chính là người mời khách hôm nay, khách là những nhân vật và nghệ nhân nổi tiếng thủ đô, giống như muốn cho mọi người được thấy một tình cảnh hoành tráng.
Hương rượu cốc tai bùng ra nồng đậm, những bartender tận tình biểu diễn tài nghệ, bốn phía quầy bar là những nhóm trai gái, tình cảnh nhiệt liệt vui sướng.
Người có thể đến đây uống rượu phần lớn đều có thân phận, bình thường ở bên ngoài có thể vì cố kỵ thân phận mà tất cả hành động đều phải quy củ, chỉ khi ở trong đây thì bọn họ mới tận tình buông lỏng, không cần sợ mất hình tượng.
Vật họp theo bầy, người cũng như vậy, vì vây mà ai ở đây cũng tỏ ra buông lỏng khó kiếm.
Quách Đông Lượng nâng ly rượu cẩn thận nhấm nháp, rượu ngon, hắn híp mắt nhìn Lí Hưng Bình đang mặc tây trang cách đó không xa, trong ánh mắt lóe lên hương vị cân nhắc, hắn nói:
- Hưng Bình huynh, không tệ lắm, hôm nay coi như anh tu thành chính quả, xem ra phụ nữ khó theo đuổi cũng rơi vào tay anh.
Lí Hưng Bình có vóc dáng rất cao, diện mạo bất phàm, hắn nâng ly với Quách Đông Lượng rồi cười nói:
- Không dám, không dám, nói thật nhé, tôi bây giờ còn cực kỳ không yên. Không gạt anh, tôi thật lòng với Tuyết Phi, đồng thời tôi cũng hy vọng hôm nay cô ấy cho tôi một cơ hội.
Quách Đông Lượng nhấp một ngụm rượu rồi lắc đầu nói:
- Từ xưa đa tình không dư hận, đa tình thường khổ hơn vô tình, lời này nói đến căn nguyên vấn đề. Hưng Bình, anh đúng là người có tâm tư, thật sự làm người ta khó tin.
Hai hàng chân mày của Lí Hưng Bình chợt nhảy lên:
- Anh nói vậy có ý gì? Chẳng lẽ anh nói tôi không có cơ hội?
Quách Đông Lượng cười cười, hắn không nói gì, chẳng qua chỉ tự uống rượu mà thôi.
Bố Y Quan Đạo Bố Y Quan Đạo - Tịch Mịch Độc Nam Hoa Bố Y Quan Đạo