Số lần đọc/download: 6960 / 157
Cập nhật: 2015-03-09 20:01:59 +0700
Chương 1059: Thăm Lưu Vân Phong Trong Đêm (hạ)
T
ô Kinh Luận! Mặc dù Đường Phong chưa thấy qua người này nhưng cũng được nghe qua từ miệng Phương Kiệt nói. Vị này là luyện dược sư số một của Trảm Hồn Tông, tuy rằng thực lực chỉ có Linh Giai hạ phẩm nhưng bản lĩnh luyện dược lại là số một, toàn bộ Trảm Hồn Tông cho dù là vị trưởng lão hay hộ pháp nào cũng đều muốn hắn luyện chế đan dược, mỗi khi có việc đều tìm hắn nhờ hỗ trợ.
Hắn là đại đệ tử của Liễu Như Yên, lại là luyện dược sư cho nên thân phận không hề giống người khác, cho dù thực lực không cao nhưng bất kỳ ai thấy hắn cũng không dám làm càn.
Không biết hắn so sánh với Mạc sư tỷ thì năng lực luyện dược của ai xuất sắc hơn, tuy trong lòng Đường Phong nghĩ như vậy nhưng cũng không quá để ý, thân thể vừa chuyển liền lén lút ly khai khỏi nơi này.
Tiếp tục kiểm tra mấy gian nhà nữa vẫn như cũ không tìm thấy hình bóng của Chu Tiểu Điệp, lại không thể vận dụng thần thức để điều tra, hiên giờ hắn cảm thấy vô cùng phiền toái.
Trong lúc Đường Phong đang suy nghĩ Chu Tiểu Điệp sẽ ở nơi nào thì đột nhiên có thanh âm khe khẽ của một nam một nữ truyền tới bên tai. Hai người ở quá xa, thanh âm cũng rất nhỏ, Đường Phong không thể nghe rõ ràng được bọn họ đang nói chuyện gì.
Suy nghĩ một chút, Đường Phong liền hướng về âm thanh kia bước tới.
Chờ cho Đường Phong nghe thấy rõ thanh âm của hai người đang nói chuyện gì thì hắn không khỏi nóng ruột lên.
Một nam một nữ này dĩ nhiên lại liếc mắt đưa tình với nhau trong phòng, âm thanh toàn là tiếng nói của người nữ, Đường Phong nghe được vô cùng hậm hực.
Từ trong cách xưng hô của hai người Đường Phong cũng có thể đoán được bọn họ là ai.
Đó chính là đệ tử thứ hai Diệp Lạc Hàn và đệ tử thứ ba Hạ Tử của Liễu Như Yên.
Đôi sư huynh sư muội này đồng dạng chỉ có cảnh giới Linh Giai hạ phẩm, bị Liễu Như Yên thu nhập làm môn hạ, quanh năm suốt tháng tu luyện một chỗ với nhau, chuyện tình nên tới rồi cũng sẽ tới, hiện giờ có lẽ vành tai và tóc mai đang chạm vào nhau, thậm chí Đường Phong còn nghe được một tia thở dốc.
Nghe góc tường người khác hành sự là hành vi vô đạo đức, Đường Phong dang muốn xoay người rời đi thì đoạn đối thoại tiếp theo của bọn họ không khỏi giữ chân hắn lại.
- Sư huynh đừng nháo nữa.
Hạ Tử đã dâng lên dục vọng vẫn còn cố gắng kiềm chế, thần thái ngượng ngùng nói:
- Nếu sư phụ thấy được chắc chắn sẽ trách phạt chúng ta.
Bộ dáng hiện giờ của Hạ Tử khiến cho dục hỏa trong lòng Diệp Lạc Hàn thiêu đốt trong lòng, làm sao còn quản được chuyện sư phụ nữa? Hắn dùng thân thể đẩy đối phương tới góc tường, đôi tay mân mê sờ loạn trên người Hạ Tử, nhẹ giọng nói:
- Sợ cái gì, sư phụ sớm đã nói qua, hai người chúng ta tu luyện thành công sẽ tổ chức hôn sự cho chúng ta, sư muội là người của ta, sớm một ngày muộn một đêm cũng có khác gì nhau đâu?
- Hừ, bây giờ lại nói ta là người của ngươi?
Hạ Tử quệt miệng hừ lạnh một tiếng:
- Tại sao hôm nay ta thấy ngươi nhìn chằm chằm vào tiểu sư muội, hai con mắt đều không hề nháy một lần?
Diệp Lạc Hàn nghe vậy liền giải thích:
- Tử nhi nói đi đâu vậy, tiểu sư muội là người mới, ta thân là nhị sư huynh tất nhiên muốn giúp đỡ một chút, chẳng qua hôm nay sắc mặt của tiểu sư muội không tốt, ta chỉ liếc mắt nhìn mà thôi, trong lòng ta từ xưa đến nay chỉ có một người là sư muội, làm sao có thể dung nạp thêm một người nữ tử khác?
Tiểu sư muội? Đường Phong ngồi xổm xuống, lỗ tai đều dựng thẳng lên. Liễu Như Yên chỉ có bốn đệ tử thân truyền, Chu Tiểu Điệp nhập môn muộn nhất, cho nên tiểu sư muội mà bọn họ nói trong miệng là Chu Tiểu Điệp không còn nghi ngờ gì nữa.
Mặc kệ Diệp Lạc Hàn nói thật hay không, hễ là nữ tử đều không chống lại được những lời hoa ngôn xảo ngữ, Hạ Tử khẽ cười nói:
- Ta cũng chỉ thuận miệng nói một chút mà thôi, ngươi để ý chăm chú như vậy làm gì? Tiểu sư muội xuất thân từ Linh Mạch Chi Địa, thân phận thấp kém, thực lực cũng không cao, chúng ta lại là người nhập môn trước, xác thực nên chiếu cố nàng nhiều một chút.
- Tử nhi cũng nghĩ như vậy sao?
Diệp Lạc Hàn hôn nhẹ lên vành tay của Hạ Tử rồi nhíu mày nói:
- Nói đến mới nhớ trước đây vài ngay không biết tiểu sư muội bị ai đánh, trên khuôn mặt nhỏ nhắn kia rõ ràng in hình một cái tát nhưng vài ngày sau đã biến mất.
- Sư huynh yêu thương tiểu sư muội?
Thân thể Hạ Tử dựa trên tường, một mặt thở phì phò một mặt mở miệng hỏi.
- Đây không phải là yêu thương, chỉ là nghĩ tới khuôn mặt nhỏ nhắn kia lại bị một cái tát in dấu trên đó thật là đáng tiếc, may mà qua mấy ngày liền hết, ta hỏi nàng ai đánh nàng cũng không chịu cho ta biết, tính tình của tiểu sư muội này thực sự có chút quật cường.
- Có lẽ là làm sai chuyện gì đó cho nên bị phụ trách phạt.
- Có lẽ là vậy, chẳng qua ta chưa từng thấy sư phụ tát qua mấy người chúng ta! Chắc là tính tình của tiểu sư muội chọc giận sư phụ.
Trong lúc nói chuyện, bàn tay của Diệp Lạc Hàn đã vượt qua được trở ngại chui vào sâu bên trong y phục của Hạ Tử, vành tai và tóc mai hai người chạm vào nhau một lúc lâu, thân là một nam nhân bình thường, làm sao hắn có thể kiềm chế được nữa?
Trong lúc muốn tiến thêm một bước nữa thì Hạ Tử lại ôm cánh tay hắn, nhẹ giọng nói:
- Sư huynh, muội hỏi huynh một câu, huynh phải thành thực trả lời.
Máu nóng trong người Diệp Lạc Hàn dâng trào khó dằn vẫn phải cố gắng đè nén lại, gật đầu không ngừng:
- Tử nhi cứ hỏi.
- Có phải sư huynh thích tiểu sư muội không?
Ánh mắt sáng sủa của Hạ Tử nhìn chằm chằm vào Diệp Lạc Hàn trong đêm đen.
Diệp Lạc Hàn nghe vậy sắc mặt chợt biến, cũng không trực tiếp trả lời mà hỏi lại:
- Vì sao sư muội lại hỏi chuyện này?
- Bởi vì từ khi tiểu sư muội nhập môn tới giờ, biểu hiện của sư huynh đặc biệt ân cần với nàng, Tử nhi cảm thấy bị lạnh nhạt rất nhiều.
Lời nói này vô cùng ủy khuất cùng thương cảm, có thể khơi dậy lòng thương tiếc của nam nhân, ngay cả Đường Phong nghe được ở bên cạnh cũng phải thầm nghĩ Chu Tiểu Điệp là một hồ ly câu dẫn hồn phách nam nhân, Diệp Lạc Hàn lại càng yêu thương vuốt ve khuôn mặt Hạ Tử, nói lời thâm tình:
- Không phải sư huynh vừa mới nói sao, trong lòng huynh chỉ có một mình Tử nhi mà thôi.
Đôi mắt Hạ Tử tha thiết nhìn Diệp Lạc Hàn:
- Huynh có thể thề không? Cả đời này chỉ có thể thích một mình muội, không thể có ý định với nữ tử nào khác.
Thần sắc Diệp Lạc Hàn sửng sốt, chợt nghiêm chỉnh giơ một tay lên, nghiêm mặt nói:
- Ta thề, cả đời này chỉ sủng ái một mình Tử nhi, nguyện sống cùng nhau cho tới khi răng long đầu bạc, sông cạn đá mòn, nếu như vi phạm xin thiên lôi đánh chết.