That is a good book which is opened with expectation and closed with profit.

Amos Bronson Alcott

 
 
 
 
 
Tác giả: Vong Ngữ
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 2448
Phí download: 34 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 52597 / 1452
Cập nhật: 2019-03-18 02:41:50 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1234: Hợp Tác.
àn Lập nghe xong sắc mặt cũng biến đổi. Hướng Chi Lễ làm sao biết được ngoài Bát Linh Xích ra mình còn có Hư Thiên Đỉnh.
Tâm niệm vừa chuyển, hắn suy nghĩ một lát liền hiểu ra.
Chuyện này có thể là từ Tiểu Cực Cung truyền ra. Năm đó Hàn Kỳ đã biết trên người mình có Hư Thiên Đỉnh hơn nữa trước đó đã cùng với một số tu sĩ trong cung nói về chuyện này rồi. Nếu không chắc là vị Hướng Chi Lễ này biết được từ Loạn Tinh Hải. Mà đối phương xuất quỷ nhập thần như vậy coi như là đi qua Loạn Tinh Hải cũng không phải là chuyện kì quái gì.
Trong nháy mắt Hàn Lập suy nghĩ đến vô số khả năng nhưng trên mặt ngược lại vẫn lộ ra vài phần cẩn trọng.
“Hàn sư đệ không cần suy nghĩ nhiều. Thông Thiên Linh Bảo đối với tu sĩ bình thường mà nói thì đúng là bảo vật thế gian khó tìm. Nhưng đối với bọn ta là những Hóa thần kỳ tu sĩ thì nguyên bổn đã tung hoành ngang dọc nhân giới, dù cho Linh Bảo thần thông có to lớn đi nữa thì cũng chỉ như là dệt hoa trên gấm mà thôi không cần thiết lắm. Hơn nữa chúng ta, mấy lão già bất tử ở nhân giới sống lâu như vậy trong tay tự nhiên cũng có vài món Linh Bảo. Nhưng do khi khu sử những linh bảo này hao phí pháp lực quá lớn nhiều khi nguy hiểm tới tính mạng. Vì vậy không dám tùy tiện sử dụng để tránh dẫn động thiên địa linh khí mà tổn hại đến nguyên khí của chính mình.” Hướng Chi Lễ dường như nhìn ra sự sợ hãi của Hàn Lập nên làm như lơ đễnh nói.
“Thì ra là thế, thật sự là tại hạ suy nghĩ quá nhiều rồi.” Nghe xong những lời này thần sắc của Hàn Lập bình tĩnh lại.
Mặc dù Hướng Chí Lễ nói chuyện có vài phần đạo lý nhưng hắn cũng không hoàn toàn tin cả.
Nếu có thể dễ dàng có được các loại linh bảo như vậy thì có lẽ không có ai tự mình buông tha chuyện tốt bậc này.
Mới vừa rồi vị Phong lão quái này nhìn thấy Bát Linh Xích của mình, trong mắt đã lộ ra vẻ tham lam muốn có được ngay.
Nhưng mà qua khẩu khí của Hướng Chi Lễ thì đối với mình có vài phần hòa hảo. Không biết là đối phương thấy mình thần thông không thấp hay là có mưu đồ gì khác hay không nữa.
Trong lòng Hàn lập thầm tính toán không thôi.
“Hừ, Hướng huynh ngươi đây là có ý tứ gì. Vì sao lại muốn bảo vệ cho Hàn tiểu tử này. Ngay cả việc hắn có hai món linh bảo thì việc ta có hao tổn đi mười năm thọ nguyên thì cũng quyết giết hắn.” Phong lão quái hừ lạnh một tiếng có chút không cao hứng.
“Hao tổn mười năm thọ nguyên? Phong huynh thật sự là quá coi thường khả năng của Hàn sư đệ rồi. Nếu là Phong huynh muốn động thủ thì cũng không có khả năng dễ dàng giết được Hàn sư đệ. Nếu muốn vậy thì cũng phải trải qua một phen khổ chiến. Mới đầu cho là hao tổn mười năm nhưng thực sự có lẽ phải hao tổn tới trăm năm thọ nguyên cũng không chừng. Phong huynh thực sự chỉ vì là một chuyện nhỏ mà phải tiến tới việc hai bên phải lưỡng bại câu thương hay sao?" Hướng Chi Lễ lắc đầu, nghiêm sắc mặt.
"Trăm năm thọ nguyên? Hướng lão quỷ ngươi như thế nào mà lại xem trọng tiểu tử này như vậy?" Lão già mặt ngựa cả kinh, xoay chuyển ánh mắt lần nữa đánh giá Hàn Lập với vẻ không tin.
“Vậy Càn tiểu tử cùng với Hàn Ly và những người của Âm La Tông gần đây bị mất tích là do ngươi giết phải không?” Hướng Chi Lễ cười khẽ một tiếng hốt nhiên hướng tới Hàn Lập hỏi.
"Không sai, bọn họ là bị ta giết." Trong mắt của Hàn Lập hàn quang chợt lóe, nhưng bình tĩnh dị thường trả lời.
Nghe Hàn Lập trả lời như thế, Phong lão quái khẽ nhướng mày.
"Hàn sư đệ, khi ngươi còn ở trong Côn Ngô Sơn thì hẳn là đã gặp qua thần thông của Hóa thần tu sĩ, hiện tại nếu ngươi cùng Phong huynh đánh nhau thì ngươi thấy kết quả như thế nào." Hướng Chi Lễ lại tiếp tục cười hỏi tới.
"Nếu như thực sự liều mạng mà nói thì đại khái có một phần cơ hội thắng được, ba phần nắm chắc là cùng nhau đồng vu quy tận, còn khoảng năm phần là bị trọng thương mà bỏ chạy." Hàn Lập cẩn thận suy nghĩ một chút rồi tự tin nói.
Nghe Hàn Lập nói câu này, Hướng Chi Lễ không khỏi ngẩn ra, lập tức cảm thấy tức cười.
“Hàn sư đệ, ta biết thần thông của ngươi không thấp, nhưng nói vậy dường như có chút khuyếch đại. Những cái khác không nói nhưng mà ngươi nói có ba phần cơ hội cùng với Phong đạo hữu đồng vu quy tận. Không biết Hàn sư đệ dựa vào đâu mà dám nói như vậy?”
Phong lão quái vừa nghe Hàn Lập với khẩu khí như vậy cũng chỉ cười lạnh không nói.
Hàn Lập nhàn nhạt nhìn Hướng Chi Lễ, bàn tay vừa lật, trong tay xuất hiện ra một viên cầu màu đỏ đậm. Viên cầu này ở trong lòng bàn tay chậm rãi xoay tròn.
“Diệt Tiên châu!”
Không hổ là Hóa thần tu sĩ, hai người này đều đồng thời nhận ra bảo vật này, sắc mặt của Phong lão quái thì càng trở nên khó coi hơn.
Hàn Lập lại không nói gì thêm mà tay kia vừa động lại xuất hiện ra thêm một viên cầu giống vậy trong lòng bàn tay.
Lần nay ngay cả bàn tay đang vuốt râu của Hướng Chi Lễ cũng dừng lại, thật sự là rất ngạc nhiên.
“Hàn mỗ trong lúc vô tình mà có được vài viên Diệt Tiên châu. Nếu Phong đạo hữu thực sự ép tại hạ tới đường cùng, đánh nhau sống chết thì việc cùng với ngươi đồng vu quy tận ta cũng có vài phần nắm chắc.” Hàn Lập trấn định lại nói. Theo sau đó thanh quang trong tay chợt lóe rồi hai viên cầu biến mất không thấy.
Còn Phong lão quái cùng với Hướng Chi Lễ ánh mắt lộ ra vài phần tham lam lại có vài phần kinh nghi, từ trong ánh mắt lộ ra vài phần kinh nghi. Trong thế gian này có thể làm cho Hóa thần kỳ tu sĩ e ngại cũng chỉ có một hai loại mà thôi. Mà Diệt Tiên châu này chính là một trong đó. Nếu như bọn họ không đề phòng thì lúc tiếp cận sẽ dễ dàng bị nguy hiểm tới bản thân mà không hay biết.
Hiện tại nếu như trong tay Hàn Lập có được bốn năm viên như vậy thì việc hắn nói cùng bọn họ đồng vu quy tận là chuyện có thể chứ không phải là nói quá lời.
“Không nghĩ ra Hàn sư đệ còn có được trọng bảo bậc này. Nhưng mà giờ có lão phu ở đây thì Phong đạo hữu cũng không nên tính toán đến những việc trước đây nữa đi. Mấy viên Diệt Tiên châu này có lẽ không cần phải dùng tới nữa rồi. Thần thông của Hàn sư đệ thực sự cao hơn nhiều so với tu sĩ bình thường. Nếu cùng chúng ta ngang hàng tương giao thì cũng không có bôi nhọ thanh danh của chúng ta. Phong huynh, ngươi thấy thế nào?” Hướng lão nhoẻn miệng cười hướng tới Phong lão quái nói.
“Hừ, tùy theo định đoạt của Hướng huynh đi. Nhưng sau khi xong việc này thì ta cũng rất muốn biết chi tiết đến những chuyện quan trọng liên quan của Tiết điểm không gian.” Thần sắc của Lão già mặt ngựa có thay đổi chút ít so với trước nhưng vẫn không cam lòng trả lời.
“Ha ha, kỳ thật Phong huynh không nhắc tới việc này thì Hướng mỗ cũng sẽ nói ra. Giờ Hàn sư đệ ngươi không cần phải phủ nhận việc gì cả, lúc này ngươi cũng đã tính toán làm thế nào để đột phá Hóa thần rồi, sau đó còn phải tính toán để làm sao có thể thông qua không gian tiết điểm để đi lên tiên giới nữa.
Như thế không bằng đã nói chúng ta mấy người nên hợp tác lại với nhau một lần xem coi thế nào? Hướng Chi Lễ cười ha hả nói ra.
"Hợp tác?" Hàn Lập ngẩn ra, nhưng trong lòng dường như có chút khó hiểu.
“Không sai, Hướng mỗ tin tưởng trong tay sư đệ có thể nắm được một chút tin tức mà bọn ta không biết. Hơn nữa hiện giờ phân nửa thời gian là sư đệ dùng để đột phá Hóa thần mà không có bao nhiêu thời gian để đi tìm kiếm vị trí của không gian tiết điểm. Mà không gian tiết điểm một khi tìm thấy thì cả bọn ta đều có thể sử dụng. Như vậy cùng với bọn ta liên thủ thì việc này sẽ dễ dàng thực hiện hơn. Mà ai cũng có lợi cả. Hàn sư đệ có ý kiến gì không.”
Phong lão quái cũng nhìn chăm chú Hàn Lập không tha như muốn nhìn xem hắn sẽ trả lời như thế nào.
Hàn Lập nhướng mày mà không có trả lời, mà chỉ do dự suy nghĩ.
Hướng Chi Lễ ở trên không trôi nổi bất động mỉm cười mà không có vội vã thúc ép Hàn Lập dường như đã dự tính trước như vậy rồi.
“Hướng sư huynh nói hợp tác ý muốn nói là ngươi cùng với Phong đạo hữu hay sao.” Sau khi suy nghĩ một chút, Hàn Lập mới mở miệng nói.
“Ngooài hai người chúng ta ra còn có Thiên Ma Tông Hô đạo hữu, Nguyên bản còn có Thái Nhất Môn Bạch đạo hữu nhưng hiện hắn đang có chuyện quan trọng cần làm vì vậy không có khả năng hỗ trợ chúng ta. Cho nên ta nói liên thủ ở đây là chỉ có bọn ta ba người mà thôi. Hắc hắc Hàn sư đệ cũng không nên coi thường mấy lão già bọn ta. Ở Đại Tấn bây giờ mà nói trừ Vạn Yêu cốc Xa lão yêu ra thì cũng chỉ còn mấy người bọn ta những Hóa thần kỳ tu sĩ còn sống ở Đại Tấn mà thôi.” Hướng Chi Lễ mỉm cười giải thích.
“Hóa thần tu sĩ sao lại ít như vậy? Ta nghĩ là ở Đại Tấn được cho là thánh địa tu luyện ở nhân giới bây giờ ít ra cũng phải có ít nhất bảy tám vị chứ.” Hàn Lập nghe xong dường như không giống như những gì mình nghĩ nói ra.
“Trước đây khoảng ba bốn trăm năm cũng có thêm hai vị nhưng mà hai người này thấy đại nạn sắp tới nên cuối cùng đã đánh cược một lần đi tu luyện một loại bí thuật cực kỳ nguy hiểm. Chưa có kết quả gì thì cả hai đã bị nổ tan xác không cách nào cứu chữa nữa.” Hướng Chi Lễ nở một nụ cười khổ.
Hàn Lập nghe được lời này cũng cũng than nhẹ một tiếng, nhưng lập tức trầm giọng nói:
“Ta nhớ rõ trước đây là Linh Lung tiên tử đã cho đạo hữu biết một số tin tức về không gian tiết điểm, hình như có khoảng chừng mười chỗ. Chẳng lẽ Hướng huynh lâu nay vẫn chưa tìm ra được vị trí của nó hay sao?”
“Đương nhiên không phải, mặc dù đại bộ phận vị trí của không gian tiết điểm không còn tồn tại hoặc là không thể tìm ra được. Nhưng mà cuối cùng bọn ta cũng đã tìm ra được ba vị trí có không gian tiết điểm nhưng trong đó có hai nơi căn bản không cách nào tiến tới được bởi ngay lối đi vào không gian có phong bạo cực kỳ mãnh liệt, nếu chúng ta tiến vào chỉ có một con đường chết mà thôi. Còn lại một chỗ có thể miễn cưỡng tiến vào nhưng mà không gian tiết điểm này cực kỳ không ổn định. Một khi tiến vào bên trong thì nó có thể sẽ bị sụp đổ bất kỳ lúc nào. Vì vậy bọn ta cũng không dám mạo hiểm. Nhưng mà sau đó lại nghe Xa lão yêu tại Tiểu Cực Cung phát hiện ra một vị trí có cửa vào Không gian tiết điểm nhưng lại bị Tiểu Cực Cung Cung Chủ đoán được ý đồ đó và hơn nữa nó có thể dẫn bạo tới Tiểu Cực Cung Hư Linh Điện vì thế bọn họ đã đem nó hủy đi rồi. Vì vậy Xa lão yêu rất là tức giận xuýt chút nữa thổ huyết. Nhưng cuối cùng vẫn nén lại mà trở về Vạn Yêu cốc.” Lần này thì do Phong lão quái mở miệng nói, khi nói tới vài câu cuối liền tỏ ra rất là đáng tiếc mà cũng có chút hả hê.
“Thì ra là vậy, bởi lúc đó ta không hiểu vì sao mà có rất nhiều cao giai yêu thú lại đi tấn công Tiểu Cực Cung. Nhưng mà Tiểu Cực Cung Cung Chủ làm vậy, sẽ không sợ khiến Xa lão yêu huyết tẩy Tiểu Cực Cung để trả thù chuyện này sao?" Hàn Lập lại có chút nghi hoặc nói ra.
“Thực tế Xa lão yêu không dám làm việc đó. Phải biết rằng yêu tu này là có từ thời thượng cổ di lưu ở nhân giới cho tới bây giờ. Nhưng do nhân giới dù sao cũng là thiên hạ nhân tộc chúng ta. Cơ hồ mỗi đoạn thời thời kỳ đều có đủ Hóa thần kỳ tu sĩ để trấn áp bọn chúng xuống. Nếu không phải trước đây các vị Hóa thần kỳ tu sĩ đều có cảm giác là giết được yêu tu này thì giá trả quá nhiều, hơn nữa lão yêu này cũng rất thức thời không nhúng tay vào việc của nhân giới. Vì thế cho nên Vạn Yêu cốc mới ngông nghênh thành lập và tồn tại lâu như vậy. Mặc dù thế trước đây Hóa thần kỳ tu sĩ cũng đã cùng với hắn ước định là chân thân của hắn không được dễ dàng xuất hiện ra ngoài cốc, lại càng không được làm ra mấy chuyện như là đồ diệt tông môn hay tùy ý diệt sát những phàm nhân bình thường. nếu không Hóa thần kỳ tu sĩ chúng ta sẽ liên thủ diệt sát hắn ngay.” Hướng Chi Lễ mặt lại lộ ra một tia cười lạnh nói.
“Thì ra là vậy. Giờ ta mới hiểu vì sao mà Vạn Yêu cốc lại có thể tụ tập nhiều yêu tu như thế.” Lúc này Hàn Lập mới có chút hiểu rõ trả lời.
“Bất quá, gần đây ta cũng có nghe nói qua. Xa lão yêu dường như cũng đã tìm ra được một chỗ có không gian tiết điểm. Nhưng mà chuyện này không biết là thật hay giả nữa. Và cũng không biết không gian tiết điểm này có thể sử dụng được hay không.” Phong lão quái bỗng nhiên nói.
“Chuyện này không cần phải nói. Không gian tiết điểm đó ta và Hô đạo hữu cũng đã từng xem qua rồi. Nó cũng chỉ có một mình Xa lão yêu mới có thể dùng còn bọn ta thì không thể nào tiến vô được. Cửa vào cũng có không gian phong bạo. Mặc dù so với trước đây chúng ta có chút mạnh hơn nhưng thật sự mà nói chúng ta vẫn không thể nào vào được. Nếu vào cũng chỉ có chết mà thôi. Hắc hắc nhưng mà Xa lão yêu thì ngược lại do bản thể của hắn rất mạnh mẽ cho nên lại dễ dàng tiến vào không gian tiết điểm này.” Hướng Chi Lễ lại nói ra chuyện này thực sự ngoài dự đoán của mọi người.
Phàm Nhân Tu Tiên Phàm Nhân Tu Tiên - Vong Ngữ Phàm Nhân Tu Tiên