Làm việc cật lực mà không có tài thì đáng xấu hổ, nhưng có tài mà không làm việc cật lực thì thật là bi kịch.

Robert Half

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1597
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4538 / 130
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1260: Đối Kháng Man Tộc
an tộc xâm lấn Trung Châu? Khu vực Trung Châu rộng lớn như vậy, môn phái lớn nhỏ không ít, núi sông, rừng hồ vô số kể, không phải là nơi Man tộc cư trú. Man tộc không ngờ có thể tấn công tới đây, dám phát động chiến tranh quy mô lớn đối với Thiên Đình.
Một vị Thánh tử nói.
Trung Châu danh như ý nghĩa. Trong Thiên Đình mười vạn đại châu, nằm ở vị trí trung tâm cho nên mới được xưng là Trung Châu.
Mà nơi Man tộc trú địa thường ở bên ngoài Thiên Đình mười vạn đại châu, man hoang hoang dã không người, rừng rậm nguyên thủy. Ở địa vực trung ương Trung Châu, căn bản không có Man tộc xuất hiện.
Hiện tại, Man tộc xuất hiện ở Trung Châu đã đại biểu Man tộc bắt đầu xâm lấn Thiên Đình mười vạn đại châu. Đây là một tín hiệu rất nguy hiểm.
Phương Hàn chưa từng gặp Man tộc nhưng qua tin tức trong các loại điển tịch cũng có ấn tượng rằng Man tộc vô cùng tàn nhẫn, ác độc, dã mãn. Mỗi lần tấn công Thiên Đình, có rất nhiều tu sĩ bị giết, cũng có nhiều nữ tu sĩ bị Man tộc bắt đi, biến thành công cụ.
Văn minh do Thiên Đình mười vạn đại châu khai sáng thủy chung luôn là đại địch của Man tộc, đối chọi gay gắt, hết thế hệ này tới thế hệ khác giao chiến. Một bên đại biểu là dã man, một bên đại biểu là văn minh.
Tuy nhiên, trong các cuộc chinh chiến trong lịch sử, Thiên Đình luôn ở thế tuyệt đối cường đại, đuổi những chiến sĩ dã man của Man tộc trở lại vào những vùng đất hoang mạc cằn cỗi.
Điều đáng tiếc chính là Thiên Đình thủy chung cũng không thể hoàn toàn tiêu diệt Man tộc được.
Cho dù tại thời kỳ Tạo Hóa Tiên Vương, Man tộc vẫn tiến vào vùng man hoang ẩn núp, nghỉ ngơi dưỡng sức.
Bởi vì Thiên giới quá rộng lớn, bất kể là Thiên Quân, thậm chí Tiên Vương cũng không thể tra xét tới cực hạn biên giới. Hơn nữa trong Man tộc cũng có cường giả cực kỳ lợi hại, cao thủ cấp Thiên Quân.
Chỉ cần Thiên Quân không bị diệt, Man tộc thủy chung vẫn có thể nghỉ ngơi dưỡng sức.
Hơn nữa, Thiên giới còn có vô số không gian dị độ, được gọi là Dị giới, bên trong cũng có nhiều nhân vật và chủng tộc cường đại. Thiên Đình căn bản không thể diệt sạch, nhiều nhất chỉ có thể chiếm cứ một phiến thổ địa phì nhiêu mà thôi!
- Đối kháng Man tộc?! Cũng được, dù sao còn cách Thiên Tài Chiến của Thiên Đình một đoạn thời gian nữa, không bằng mượn dùng Man tộc để luyện tập cũng tốt! Trung Châu chính là cơ sở của Vũ Hóa Môn ta, có vô số quốc gia lớn nhỏ, tiên đạo môn phái, cũng phải bảo vệ! Không thể để Man tộc giết chóc được!
Phương Hàn đứng thẳng lên:
- Hiện tại đại quân của Man tộc ở nơi nào trên Trung Châu?
- Hồi bẩm sư huynh, hiện tại đại quân Man tộc ở trong Cự Cổ Sơn Mạch vùng ven của Trung Châu. Cự Cổ Sơn Mạch này nghe đồn kéo dài hơn mười triệu dặm, bên trong có hơn mười vạn môn phái lớn nhỏ, còn có vô số quốc gia phàm nhân, dân cư cường thịnh.
Một Thánh tử lập tức trả lời:
- Đáng tiếc hiện tại bị Man tộc xâm lấn, vô số môn phái bị tiêu diệt. Vừa mới đây đã có mấy chưởng môn cấp Kim Tiên đi tới Vũ Hóa Môn chúng ta để cầu viện.
Ở trong Thiên giới, cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh đều gọi là phàm nhân.
Cho dù là Chân Tiên, vì quy tắc hạn chế của Thiên giới cũng không có năng lực phi hành cho nên được gọi là phàm nhân.
Thiên Đình mười vạn đại châu, mỗi một châu đều rộng bao la bát ngát, Kim Tiên phi hành mất mấy tháng, thậm chí mấy năm mới vượt qua được một châu. Trong khu vực rộng lớn bao la như vậy, cũng có vô số “phàm nhân”, thành lập vô số quốc gia. Dùng Trung Châu mà nói, số quốc gia phàm nhân hiện có chừng mấy vạn.
Đương nhiên, những đế quốc rộng lớn này đều xưng Vũ Hóa Môn là thủy tổ cao nhất, cũng có chút tương tự với thế tục.
Man tộc xâm lấn Trung Châu tự nhiên sẽ không lập tức đánh tới Vũ Hóa Môn ngay mà tàn sát một vài đế quốc, môn phái tu chân của Trung Châu, đoạt lấy dân cư và tài nguyên.
Loại tình huống này, Vũ Hóa Môn tự nhiên không thể ngồi yên không quản tới. Là người thủ hộ của Trung Châu, đây chính là lúc phải ra tay.
Mà Thánh tử của Vũ Hóa Môn là chủ đạo, tự nhiên phải dẫn đầu đệ tử Vũ Hóa Môn đi nghênh địch, cũng coi như một loại tôi luyện.
- Đi! Dẫn ta tới Cự Cổ Sơn Mạch! Ta thật muốn nhìn một chút xem rốt cục Man tộc có nhân vật nào lợi hại mà ngay cả Thiên Đình cũng dám tới tấn công!
Phương Hàn chuyển thân đứng lên. Hiện tại hắn vô cùng tự tin, chưa nói tới đòn sát thủ triệu hoán Thiên Thiện Phật Hoàng, cho dù với thực lực bản thân, hiện tại hắn cũng có thể đối kháng được Thánh nhân.
Chiếm được pháp lực do Thiên Thiện Phật Hoàng truyền thụ, lại hoàn toàn cô đọng Quỷ Võ Thánh Đồ, thực lực hiện tại của Phương Hàn cũng có thể đánh ngang tài ngang sức với Thánh nhân sơ giai.
Hắn bay lên, từng bước đi ra khỏi Vũ Hóa Thiên Quốc, dẫn theo cả hơn mười con yêu ma cấp Nguyên Tiên bên người.
Những Thánh tử đi theo sau hắn nghiễm nhiên đã tôn hắn làm thủ lĩnh.
Ngay khi Phương Hàn dẫn dắt Thánh tử của Vũ Hóa Môn đi tới biên giới Trung Châu, đối kháng Man tộc thì ở một không gian dị độ xa xôi có một nữ nhân cô đơn đang khoanh chân ngồi ngay ngắn!
Nữ nhân này có mái đầu bạc trắng, khuôn mặt tú lệ, sau lưng xuất hiện vô số Văn Minh Giáo Hóa, khí tức Thần tộc này nở sinh sôi, cảnh tượng thống trị chư thiên đều hiện rõ toàn bộ.
Nàng chính là Thiên Phi Ô Ma, hậu duệ Thần tộc, chúa tể Giáo Hóa, nhất định sẽ trở thành Thánh Vương thứ ba.
Thiên Phi Ô Ma ngồi ngay ngắn giữa không trung, trước mặt có một tấm tàn đồ. Tấm tàn đồ này giống như trái tim, đỏ tươi như máu, không ngừng mấp máy, dường như lấy ra từ trong một bức Thánh Đồ nào đó.
Sinh mệnh lực cường đại nổi lên trong hạch tâm của Thánh Đồ.
Đây không ngờ chính là hạch tâm tàn đồ mấu chốt và cường đại nhất của Quỷ Võ Thánh Đồ. Nếu không có khối hạch tâm tàn đồ này thì Quỷ Võ Thánh Đồ cũng chỉ là một đống sắt vụn mà thôi.
Thiên Phi Ô Ma lẳng lặng nhìn bức tàn đồ, dường như đang hồi tưởng lại điều gì đó.
- Năm đó, Quỷ Võ chính là muốn tấn chức lên cấp Thiên Tôn nhưng đáng tiếc lại bị Mục Dã Hoang cướp đoạt mất một số mệnh mấu chốt! Thế sự khó liệu, thay đổi khôn lường! Thật sự không thể tiên liệu được chuyện này!
Thiên Phi Ô Ma đột nhiên cảm thán nói.
Đúng lúc này, đột nhiên bức tàn đồ như trái tim kia run rẩy kịch liệt! Tinh khí phong tỏa mặt trên nó không ngờ bắt đầu tiêu thất một lượng lớn!
- Ồ?
Thiên Phi Ô Ma vô cùng kinh hãi:
- Không ngờ lực lượng hạch tâm tàn đồ mắt đầu tiêu tan! Không thể nào!? Quỷ Võ Thánh Quân năm đó đã tu thành cảnh giới Thiên Địa Đồng Thọ, thân mình mãi mãi không hủ, trừ khi thiên địa tan biến, thân thể máu huyết mới mục rữa được!
Trong khi nói chuyện, mái đầu bạc của nàng ta bắt đầu lay động. Mỗi một sợi tóc đều hình thành một cây bút, ở giữa không trung liên tục vẽ lên đủ loại đồ họa xung quanh!
Nàng đang suy tính.
- Thì ra là thế, có người dùng vận mệnh chi đạo, từ trong trường hà quá khứ triệu hoán ra nguyên linh Quỷ Võ Thánh Quân, tạo ra Quỷ Võ Thánh Quân mới. Pháp tắc vô hình liền thừa nhận một Quỷ Võ Thánh Quân mới cho nên lực lượng hạch tâm tàn đồ mới bắt đầu tiêu tan. Ngoại trừ Phương Hàn, không thể là người khác được!
- Ta thử suy tính lại xem. Tên Phương Hàn giờ đã tiến nhập Thiên giới, rốt cuộc đã trở thành nhân vật bậc nào!?
Nàng đang muốn tiếp tục suy tính thì đột nhiên từ trong hư không có một cỗ ý chí hỗn loạn lăng không ập tới, khiến mái tóc nàng đang huy động suy tính bị đánh tan.
Sau đó, ý chí vô cùng hỗn loạn kia ngưng hình, biến thành một thân hình cao lớn sừng sững, nhìn không rõ gì cả ngoại trừ diện mạo.
- Hỗn Loạn Thiên Quân!
Thiên Phi Ô Ma đứng thẳng lên, nhìn vị Thiên Quân tồn tại qua kỷ nguyên hỗn độn này, đây chính là nhân vật tối cao thuộc loại cự đầu!
- Thiên Phi Ô Ma, đã lâu không gặp! Từ khi ngươi bị Hồng Mông đạo nhân đánh tan, ta đã nghĩ ngươi sẽ chết đi nhưng không ngờ ngươi lại là kỳ tài ngút trời, phá rồi lại lập, hóa đạo trọng sinh! Thật là bội phục! Ngươi hoàn toàn xứng đáng là vị Thánh Vương thứ ba của Thần Tộc!
Thân hình của Hỗn Loạn Thiên Quân chính là do một ý chí ngưng tụ mà thành, nói chuyện với Thiên Phi Ô Ma dường như cũng rất thân quen.
- Hỗn Loạn Thiên Quân, ngươi thật lợi hại! Năm đó rời khỏi Thiên Đình, bốn vị đại Thiên Quân Hỗn Độn, Tai Nan, Lôi Đế, Vĩnh Hằng liên thủ muốn bắt ngươi nhưng đều bị ngươi hóa giải, giờ vẫn còn tiêu diêu tự tại, pháp lực càng thêm mạnh mẽ! Chỉ sợ không lâu nữa, qua Kỷ nguyên hỗn độn này
Thiên Phi Ô Ma bình tĩnh nói.
- Ba đại Thiên Quân Hỗn Độn, Tai Nan, Vĩnh Hằng thì thôi, ba người này ta còn có cố kỵ! Ba người liên thủ, ta khẳng định phải nhượng bộ rút lui! Nhưng Lôi Đế Thiên Quân thì sao. Một tên Thiên Quân mới mà thôi. Lần đại kiếp nạn của Kỷ nguyên hỗn độn này, cũng không biết có vượt qua được đại phá diệt của thiên địa hay không! Ta muốn giết hắn, cũng không phải là không thể!
Ý chí Hỗn Loạn Thiên Quân phát ra một tiếng hừ lạnh.
- Điện Mẫu Thiên Quân cũng là một Thiên Quân vừa mới tấn chức ở kỳ nguyên này, không biết ngươi có thể đủ giết nàng hay không?
Thiên Phi Ô Ma cười nói.
- Điện Mẫu Thiên Quân lại khác. Nàng là nhân vật đã tiếp cận Vĩnh Sinh Chi Môn, chiếm được sự ưu ái của vận mệnh. Đa số Thiên Quân cũng không bằng được nàng. Năm đó, Tạo Hóa Tiên Vương vì trấn áp nàng, ngay cả chí bảo Tam Thập Tam Thiên cũng bị nàng đánh nát, thi triển một chút Đại Vận Mệnh Thuật, triệu tập ra Vĩnh Sinh Chi Môn. Đáng tiếc chính là còn chưa tu luyện tới cảnh giới Tiên Vương, bản thân cũng không thể chịu đựng được trọng áp của Vĩnh Sinh Chi Môn, trực tiếp vẫn lạc. Tuy nhiên, Tạo Hóa Tiên Vương lần đó cũng bị trọng thương, sau đó biến mất!
Hỗn Loạn Thiên Quân lẳng lặng tự thuật lại một đoạn chuyện cũ.
- Cho nên, ngươi vẫn bảo vệ tên Phương Hàn kia? Bởi vì hắn chính là người mà Điện Mẫu Thiên Quân chuyển thế ưu ái?! Ngươi muốn bằng vào cơ hội này để xây dựng quan hệ với Điện Mẫu Thiên Quân sao?
Thiên Phi Ô Ma nói:
- Ngươi đúng là “nhất chiêu nhàn kỳ” đó!
- Hỗn Loạn Thiên Quân ta là người thế nào?! Ngay cả bản thân Điện Mẫu Thiên Quân chuyển thế ta cũng không thèm đi bảo hộ!
Hỗn Loạn Thiên Quân ngạo nghễ nói:
- Ta bảo vệ Phương Hàn tự nhiên có đạo lý của mình. Hắn cũng không phải là người mà Điện Mẫu Thiên Quân có thể bằng được! Chắc rằng ngươi còn chưa rõ, mọi người cũng đều chưa rõ. Chỉ có ta nhìn trộm chút thiên cơ rồi! Đương nhiên, Điện Mẫu Thiên Quân cũng đã nhìn trộm thiên cơ!
- Chẳng lẽ Phương Hàn chính là Tiên Vương chuyển thế!? Trên người hắn có Tạo Hóa Thần Khí, là Tạo Hóa Tiên Vương chuyển thế? Không. Hắn kết nối Khởi Nguyên Lực, là Khởi Nguyên Tiên Vương chuyển thế? Hoặc là Hồng Mông đạo nhân chuyển thế? Cũng không phải! Hắn có được phù lục của Thế Gian Tự Tại Vương Phật, chẳng lẽ là Thế Gian Tự Tại Vương Phật chuyển thế? Hoặc là ở rất nhiều kỷ nguyên trước đây, chuyển thế của một số Tiên Vương đã vẫn lạc?! Tóm lại, hắn khẳng định là chuyển thế của một nhân vật đại năng vô thượng cấp bậc Tiên Vương! Bằng không, căn bản không đáng để ngươi bảo vệ!
Thiên Phi Ô Ma dò hỏi.
- Ngươi sớm hay muộn cũng sẽ biết!
Thanh âm của Hỗn Loạn Thiên Quân trở nên không chút tình cảm:
- Tuy nhiên, ngươi đã hiểu điều này thì nên tranh thủ một đường sinh cơ cho Thần tộc ngươi sau này! Tàn đồ của Quỷ Võ Thánh Quân này cũng không có chút lợi lộc gì, lưu lại một chút cơ duyên, sẽ có ưu đãi vô cùng lớn đối với tương lai của ngươi!
Trong khi nói chuyện, vị Thiên Quân này khẽ điểm ra một cái, hạch tâm tàn đồ của Quỷ Võ Thánh Quân lập tức hủy diệt!
Cùng lúc đó, Phương Hàn đang phi hành ở Trung Châu đột nhiên cảm nhận được Thánh Đồ của Quỷ Võ Thánh Quân động đậy, lực lượng vô hình mênh mông trong hư không trực tiếp quán chú vào đó.
Một cỗ khí tức vương giả nhộn nhạo trong Thánh Đồ!
Vĩnh Sinh Vĩnh Sinh - Mộng Nhập Thần Cơ Vĩnh Sinh