Số lần đọc/download: 2728 / 70
Cập nhật: 2015-11-08 05:35:41 +0700
Quyển 14 - Chương 71
D
ương Kính Quang và Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia ở Ninh Lăng sáu ngày. Triệu Quốc Đống không ngờ vị Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy này lại có nghị lực nhiều đến thế. Tỉnh ủy bận mà y có thể gác hết mọi công việc đến Ninh Lăng.
Trong mấy hôm Triệu Quốc Đống và Chung Dược Quân thay nhau đi cùng. Lam Quang, Cố Vĩnh Bân cũng thi thoảng tham gia. Triệu Quốc Đống cũng có lúc kéo Lỗ Năng cùng Lưu Như Hoài đi cùng. Tằng Lệnh Thuần đi theo cả hành trình. Sau vài ngày ít nhiều cũng tạo được chút quan hệ. Nói chuyện với những người ở Ủy ban kế hoạch phát triển coi như cũng khiến đám người Triệu Quốc Đống thêm kiến thức.
Là các chuyên gia ở Viện nghiên cứu kinh tế vĩ mô - Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia, bọn họ nắm giữ tài liệu không phải các nhà xã hội học bình thường có thể so sánh, quan điểm đưa ra đều dựa vào số liệu và tài liệu đầy đủ.
Kinh tế tư nhân có tác dụng và xu thế phát triển nhanh trong nền ktqg. Các công ty nhà nước có hiệu quả kinh doanh kém, đầu tư nước ngoài tiến vào Trung Quốc khiến cho phương hướng sản nghiệp của Trung Quốc gặp nhiều nguy cơ. Năng lực đổi mới ngành nghề của Trung Quốc gặp nhiều khó khăn.
Làm các chuyên gia nghiên cứu nên ngôn luận của bọn họ không cần nghiêm cẩn, bảo thủ như quan chức chính phủ, thường đưa ra các lời nói kinh người, mặc dù chưa chắc là quan điểm chủ lưu cũng không thể làm mọi người phục. Nhưng nó khiến cho mọi người cảm thấy không khí tươi mát, làm mọi người phải suy nghĩ nhiều hơn.
Dù là Triệu Quốc Đống, Chung Dược Quân hay Cố Vĩnh Bân cùng Tằng Lệnh Thuần, thậm chí ngay cả Lỗ Năng cùng Lưu Như Hoài cũng đều cảm thấy sáu ngày này có nhiều tác dụng. Không chỉ có cơ hội tiếp xúc gần với Thường vụ tỉnh ủy, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Dương Kính Quang, hơn nữa còn được thảo luận với các chuyên gia nghiên cứu của Ủy ban kế hoạch phát triển, làm quan niệm của bọn họ có thay đổi, càng làm bọn họ có thể đứng trên vai người khổng lồ nhìn nhận vấn đề ở bậc thang mới.
Ở thời đại bùng nổ thông tin này, các chuyên gia ở Ủy ban kế hoạch phát triển thường hay nhận được các số liệu của cả nước nên cảm nhận rõ ràng nhiều vấn đề. Khi tiếp xúc với các chuyên gia này mặc dù chưa chắc có thể tìm được con đường thích hợp cho mình nhưng tí nhất cũng là cơ sở để anh tự suy nghĩ, tìm hiểu.
….
- Ngồi đi Khả Phàm.
Triệu Quốc Đống rất thân thiết mời Tằng Khả Phàm ngồi, hắn cũng từ sau bàn làm việc đi ra.
Tằng Khả Phàm hiện được coi là Bí thư Quận ủy có nhiều năm trên cương vị gần nhất Ninh Lăng. Ngoài Bí thư huyện ủy Thương Hóa – Cao Xuyên ra, cũng chỉ có y là Bí thư huyện ủy được giữ lại từ thời Hoàng Lăng, những người khác sau vài lần điều chỉnh đã mất sạch. Lang Thế Quần – Vân Lĩnh mặc dù lên từ thời Hoàng Lăng, nhưng vừa nhận chức chưa lâu thì Hoàng Lăng đã bị bắt, hơn nữa không tính là người của Hoàng Lăng, ngược lại còn có quan hệ mật thiết với Lục Kiếm Dân.
Trong mắt người ngoài thì Thư Chí Cao trước khi rời khỏi Ninh Lăng đã bố trí tốt cho người của mình. Khuê Dương vẫn đứng thứ ba của Ninh Lăng, các phương diện đều tốt, Tằng Khả Phàm làm Bí thư huyện ủy hai năm mà vẫn khiến Khuê Dương phát triển tốt.
Đương nhiên anh nếu yêu cầu phát triển thì khó tránh khỏi xuất hiện vài vấn đề. Ví dụ như việc cải tạo thị trấn dẫn đến không ít tranh luận, thậm chí vài lần quần chúng vây cửa Huyện ủy, Ủy ban, chẳng qua Khuê Dương đều tự mình giải quyết được vấn đề, không cần thị xã giải quyết. Cho nên Tằng Khả Phàm tự nhận mình làm tốt.
Dù là khi Hoàng Lăng làm Bí thư thị ủy cũng đã khen công việc của Khuê Dương. Nhưng Tằng Khả Phàm không ngờ Triệu Quốc Đống sau khi làm Bí thư thị ủy thì tình hình Khuê Dương lại liên có chút thay đổi.
Tằng Khả Phàm đúng là khó đoán được trong đầu vị Bí thư thị ủy trẻ tuổi này nghĩ gì. Ai cũng nói Bí thư Triệu chú trọng phát triển kinh tế, Tằng Khả Phàm cảm thấy ở điểm này Khuê Dương không kém mà.
Mặc dù tốc độ tăng trưởng năm nay của Khuê Dương bị Thổ Thành, Đông Giang vượt qua, nhưng đó là vì Thổ Thành liên tục đưa được mấy hạng mục lớn vào. mà Đông Giang do khu công nghiệp Đông Giang được thị xã ủng hộ nên mới được vậy. Hơn nữa tổng GDp của hai quận, huyện này vẫn kém so với Khuê Dương, Khuê Dương vẫn giữ vững vị trí thứ ba. Đương nhiên không thể tính Khu khai phát thị xã vào đó.
Theo lý thuyết mình không phải người của Hoàng Lăng, ngay cả Cao Xuyên cùng Lang Thế Quần cũng có thể ngồi lại cương vị và làm tốt, tại sao Bí thư Triệu lại nhìn chằm chằm vào mình? Chẳng lẽ hắn muốn điều chỉnh mình để người của hắn vào đó?
Câu hỏi này đã hiện lên trong đầu Tằng Khả Phàm khá lâu ngày.
Thực ra khi Thư Chí Cao đi, Tằng Khả Phàm biết mình sợ là phải ngồi ở vị trí Bí thư huyện ủy Khuê Dương cả đời, không chừng còn sớm bị mất vị trí cho người nhưng y không cam tâm.
Tằng Khả Phàm tự nhận mình làm ở Khuê Dương không thua bất cứ ai ở các quận, huyện lân cận.
Tổng GDP của Khuê Dương kém Tây Giang nhưng vì trụ cột của Tây Giang hơn xa Khuê Dương. Hơn nữa Tằng Lệnh Thuần khi làm Bí thư Quận ủy, Hoàng Lăng chú trọng phát triển kinh tế nội thành. Mặc dù người được lợi nhất là Khu khai phát nhưng Tây Giang với khu công nghiệp Lâm Cảng cũng có ưu thế đặc biệt, đưa được không ít hạng mục tới. Mà khu Hà Nam do vị trí địa lý đặc thù khiến không ít hạng mục thương mại, dịch vụ tiến vào.
Ví dụ như khu Hà Nam bây giờ đang xây dựng khách sạn bốn mùa cấp ba sao, nghe nói bởi vì bị khách sạn Kiến Quốc, Vương Triều bên khu Giang Đông kích thích, hơn nữa cầu nối giữa khu Hà Nam cùng khu Giang Đông sang năm sẽ được xây dựng cho nên nhà đầu tư nói muốn nâng cấp khách sạn Bốn mùa thành bốn sao. Đến lúc đó trong vòng hai ba năm tới Ninh Lăng sẽ xuất hiện ba khách sạn bốn sao.
Tây Giang dù là về sản nghiệp trụ cột hay vị trí địa lý đều có ưu thế quá rõ. Chỉ cần lãnh đạo chủ yếu không mất lý trí thì các quận, huyện khác nếu muốn đuổi kịp Tây Giang là không tưởng. Ví dụ như Hoa Lâm bây giờ phát triển rất nhanh nhưng Hoa Lâm vẫn chỉ đứng thứ hai.
Hoa Lâm khác các quận, huyện khác. Hoa Lâm có thể thoát khỏi vị trí huyện nghèo cấp quốc gia, trở thành huyện đứng đầu ở Ninh Lăng là do hai ba năm Triệu Quốc Đống làm chủ tịch, Bí thư Hoa Lâm đã đưa ra quy hoạch chiến lược vượt xa người thường. Dùng từ một người khiến cả một nơi phát triển là rất thích hợp với Triệu Quốc Đống. Tằng Khả Phàm vì thế cũng từng nói chuyện với Thư Chí Cao về Triệu Quốc Đống, Thư Chí Cao đã không ngừng khen Triệu Quốc Đống.
Hoa Lâm hai ba năm qua đã nắm bắt cơ hội tốt phát triển ngành da trở thành sản nghiệp trụ cột của Hoa Lâm, nhất là đưa vào các công ty lớn mảng chế biến thực phẩm và sữa, càng ổn định địa vị huyện mạnh về công nghiệp thực phẩm của thị xã, thậm chí cả tỉnh An Nguyên. Hơn nữa nó còn có ưu thế về ngành du lịch khiến cho Hoa Lâm vững vàng ở vị trí thứ hai trong các quận, huyện toàn Ninh Lăng.
Khuê Dương không thể so sánh với Tây Giang, nhưng nếu muốn cho Khuê Dương mãi đứng sau Hoa Lâm thì Tằng Khả Phàm không cam tâm.
Trong mấy năm Hoàng Côn làm Bí thư Hoa Lâm, mặc dù Hoa Lâm có tốc độ phát triển không chậm nhưng tốc độ phát triển mấy năm qua của Khuê Dương đều vượt qua Hoa Lâm, không ngừng kéo gần khoảng cách với Hoa Lâm. Năm ngoái hai nơi chỉ còn cách nhau 200 triệu. Chẳng qua năm nay khi Đường Diệu Văn làm Bí thư huyện ủy Hoa Lâm đã liên tục đưa ra các động tác khiến tốc độ phát triển của Hoa Lâm năm nay vượt qua Khuê Dương, khoảng cách lại kéo dài. Nhưng Tằng Khả Phàm không sợ, y cũng có quy hoạch của mình, chỉ là chưa chính thức bày ra mà thôi.
Tằng Khả Phàm không rõ tại sao Bí thư thị ủy Triệu Quốc Đống lại không hài lòng với mình.
Y không cho rằng chuyện Củng Minh Xương khiến Triệu Quốc Đống nghĩ đến việc thí điểm chế độ phòng làm việc cho đại biểu nhân dân của Đại hội đại biểu nhân dân, qua đó không hài lòng với Bí thư huyện ủy Khuê Dương là mình.
Vậy mình làm mất lòng hắn ở đâu?
Là vì mình vốn là người của Thư Chí Cao?
Thư Chí Cao và Triệu Quốc Đống không có nhiều mâu thuẫn mà. Hơn nữa Thư Chí Cao sớm rời khỏi Ninh Lăng, không có uy hiếp gì với Triệu Quốc Đống, đây không phải lý do.
Người như Lang Thế Quần rõ ràng là người của Lục Kiếm Dân còn được Triệu Quốc Đống dùng tốt, thậm chí còn khen ngợi. Mà Thiết Minh không có năng lực tốt mà cũng được hắn chấp nhận. Chẳng lẽ do Thiết Minh là người của Chung Dược Quân sao? Đây không phải lý do. Triệu Quốc Đống không phải vì anh là người của ai mà bỏ qua. Điểm này Tằng Khả Phàm rất tin tưởng.
Nhưng tại sao hắn lại muốn nhằm vào mình? Điều này làm cho Tằng Khả Phàm không rõ, cũng không phục.