Số lần đọc/download: 6960 / 157
Cập nhật: 2015-03-09 20:01:59 +0700
Chương 1036: Linh Các (thượng)
T
hần sắc mọi người trong phòng khách đều đông cứng lại, không ít người hô hấp trầm trọng, hai con mắt đỏ bừng lên nhìn Đường Phong như nhìn một đống bảo bối.
- Đường công tử đang muốn nói… Nguyện ý lấy sở học suốt đời dốc túi dạy bảo?
Người trầm mặc như Lục Định Viễn lúc nghe được câu này của Đường Phong cũng không nhịn được kích động nói lắp bắp.
- Đúng vậy.
Đường Phong gật đầu.
- Trận pháp chi đạo rất phiền phức rườm ra, nó phân ra vô số loại, ảo trận, sát trận, mê tung trận, không có một trận pháp nào không đặc biệt cả, tuy rằng Đường mỗ đã học được mấy năm cũng không tinh thông, nhưng trên tay Đường mỗ có một quyển ghi chép bằng tay, trên đó ghi lại rất nhiều trận pháp huyền diệu. Mà giá trị của quyển sách này…
Đường Phong cười nói nhìn mọi người ở phía dưới, tuy rằng hắn còn chưa nói hết câu nhưng ai cũng có thể nghe ra ý tứ trong đó.
Giá trị của quyển sách này tuyệt đối không phải hai nghìn năm trăm khối linh thạch hạ cấp có thể mua được.
Trong nhất thời, Dư Thiên Phách đang nắm chắc thắng lợi cũng thấp thỏm không yên, hắn đang nghĩ với số lượng linh thạch mà Dư gia đang sở hữu có thể chui vào được túi tiền của vị Đường công tử này không.
- Như vậy đi, Đường mỗ cho chư vị thời gian nửa tháng để chuẩn bị linh thạch, nửa tháng sau ta vẫn sẽ ở đây, khi đó ai ra giá cao hơn thì quyển trận pháp này sẽ về tay người đó, thế nào?
Đường Phong cười tủm tỉm nhìn mọi người, biểu tình như con buôn đang đắn đo treo giá với người khác.
Thần sắc mọi người đều rùng mình, đêm dài lắm mộng, vốn tất cả còn tưởng rằng trận pháp mà Đường công tử nắm giữ chẳng qua chỉ nhanh hơn trận pháp tu luyện kia một ít mà thôi, lại không ngờ rằng hắn sở hữu không chỉ có chút đó.
Giá trị của quyển trận pháp này đã không thể dùng linh thạch để đo đếm, nếu như lấy được quyển trận pháp này, chuyện chấn hưng gia tộc sáng như giữa ban ngày.
- Đường công tử chỉ lấy linh thạch thôi sao? Dùng các thiên tài địa bảo khác hoán đổi được chứ?
Có người vừa mở miệng nói, người này cũng là người của tiểu gia tộc, trong gia tộc hắn cũng không có nhiều linh thạch được điều động, cho nên tốt xấu gì cũng phải lấy của cái tích trữ ra thử sức một phen.
Đường Phong lắc đầu:
- Tuy rằng thiên tài địa bảo quý trọng nhưng lại không thuận tiện trên phương diện tính toán, cho nên lần này Đường mỗ chỉ lấy số lượng linh thạch để quy đổi quyền sở hữu quyển trận pháp này.
- Đã hiểu.
Người nọ gật đầu.
- Vậy quyết định như thế đi, nửa tháng sau sẽ đấu giá ở nơi đây, bây giờ Dư mỗ xin cáo từ.
Dư Thiên Phách phản ứng nhanh nhất, hắn suy nghĩ cẩn thận mau lẹ rồi chắp tay cáo biệt Đường Phong chạy vội ra ngoài vô cùng lo lắng, thân thể mập mập hóa thành một đạo tàn ảnh mà mắt người thường không thể bắt kịp.
- Thứ không tiễn.
Đường Phong nói chưa xong thì không thấy tăm hơi Dư Thiên Phách đâu.
- Lục mỗ cũng cáo từ.
Lục Định Viễn thấy Dư Thiên Phách đứng dậy cũng không dám chần chừ nữa, ở trong Loa Thành, Lục gia và Dư gia là hai thế lực không kém nhau bao nhiêu, nếu như muốn so về số lượng linh thạch thì Lục gia vẫn có thể liều mạng một phen. Lục Định Viễn nhanh chóng trở về chuẩn bị linh thạch, còn đang suy nghĩ phải bán vật gì đi mới tốt, nếu không sợ rằng không đủ sức liều mạng với Dư gia.
Bỏ qua hai đại gia tộc này, các thế lực nhỏ hơn một chút cũng liếc mắt nhìn nhau, trong lòng bọn họ đang suy xét xem có nên liên thủ với các gia tộc có quan hệ không tồi hay không, nếu không khi đối mặt với Dư gia và Lục gia căn bản không có phần thắng.
Nếu như bọn họ hợp lại thì cho dù đối mặt với sự liên thủ của Lục gia và Dư gia cũng chưa chắc thất bại. Chỉ cần quyển trận pháp tới tay, đến lúc đó ngồi xuống thương lượng là được.
Trong nhất thời phòng khách giống như đàn ong vỡ tổ, mọi người đều vội vàng cáo từ, không đến mười hơi thở tất cả đều biến mất sạch sẽ.
Đường Phong nhìn ra ngoài cừa, khóe miệng hiện lên một tia mỉm cười.
Lăn đi lăn lại nhiều ngày như vậy chính là vì ngày hôm nay! Có thể tưởng tượng được sau hôm nay chuyện này sẽ truyền đi khắp toàn bộ thế giới bên ngoài, chỉ cần tin tức được truyền ra thì Đường Phong tin tưởng mục đích của hắn cũng đạt được.
Trận pháp Thiên Cơ tất nhiên không thể dùng linh thạch gì đó để trao đổi được, không nói tới Đường Phong căn bản không thiếu linh thạch, huống chi trận pháp Thiên Cơ cũng không phải vật sở hữu của mình, đây chính là một củ khoai lang nóng bỏng tay, ai bắt được đều không may mắn.
Lần này Đường Phong không chỉ muốn giải quyết nơi hạ lạc của Chu Tiểu Điệp mà còn muốn giải quyết phiền phức của củ khoai lang nóng bỏng tay kia.
- Những gia tộc này, xuất thủ cũng không tính là chuyên gia.
Linh Khiếp Nhan mở một hộp lễ vật ra, từ bên trong lấy một gốc cây linh chi đưa lên mũi ngửi.
- Dược linh chẳng qua mới có trăm năm. Còn không có tác dụng gì tốt.
- Ha ha, ta cùng bọn chúng không có giao hảo nào, làm sao bọn chúng có thể đưa ra thứ tốt? Có thể tặng thứ này đã không tồi rồi.
Đường Phong nở một nụ cười, những lễ vật này thực sự không ít, các loại vật phẩm đều có đủ, đan dược, linh thạch, thảo dược …vân vân… chẳng qua chúng đều không quá quý trọng, mang đi làm lễ cũng không tính quá mất mặt.
- Nha đầu, ta muốn nàng đi làm một việc.
Đường Phong xoay người lại, thần tình cao thâm mạt trắc nhìn Linh Khiếp Nhan.
- Chuyện gì?
- Vào bên trong thành mua một gian hàng, sau đó dùng linh thạch trằng trợn thu mua một ít đồ trân quý về!
Đường Phong mở miệng nói.
Linh Khiếp Nhan suy nghĩ một chút rồi bỡn cợt hỏi:
- Phong ca ca muốn lợi dụng lúc người khác gặp khó khăn nha.
- Ha ha, theo như nhu cầu của thị trường mà thôi.
Đường Phong lắc đầu cười.
Việc này thiết lập rất đơn giản, chỉ cần mua một gian hàng bên trong Loa Thành, sau đó có đủ linh thạch thì có thể khai trương được.
Đường Phong cũng đã nói qua với các gia tộc kia, nửa tháng sau chỉ dùng linh thạch để đổi lấy trận pháp Thiên Cơ, có thể biết được hiện giờ các gia tộc trong Loa Thành đều đang trù bị linh thạch của chính mình, số lượng linh thạch thiếu phải làm sao bậy giờ? Chỉ có mang đồ tốt cất dấu của gia tộc ra đổi.
Nhưng hiện giờ nhà nào cũng cần linh thạch, thử hỏi ai sẽ dư thừa để mang ra đổi những thứ đó?
Nếu như lúc này có một cửa hàng để hoán đổi linh thạch, khẳng định sẽ xua những gia tộc kia chạy như vịt tới.
Những gia tộc này đã đứng sừng sững bao nhiêu năm tại Loa Thành, ngay cả những gia tộc nhỏ cũng có một chút của cải quý cất dấu từ lâu. Không thừa dịp lúc này thu mua một phen, Đường Phong cảm thấy có lỗi với chính mình.