Số lần đọc/download: 4538 / 130
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Chương 1248: Chấm Dứt Trước Thời Hạn!
T
rong nháy mắt đứng giữa không trung, từng kiện từng kiện pháp bảo trong cơ thể Phương Hàn bị tan rã, bị vỡ nát. Không lưu tình chút nào, mười mấy kiện phật bảo cường đại bị nghiền nát, biến thành nguyên khí bổ sung cho chí bảo Tam Thập Tam Thiên.
Trong khoảnh khắc đó, nguyên khí của những phật bảo cường đại này, trừ Chí Thiên Môn ra, liền trực tiếp giúp cho tất cả bảo bối đều biến thành tiên khí bán tuyệt phẩm. Hơn nữa những tiên khí bán tuyệt phẩm này, mặt trên lóe ra từng đạo từng đạo linh quang bất diệt, dường như chỉ thiếu một chút nửa điểm mấu chốt gì đó, là có thể tấn chức thành tuyệt phẩm chân chính.
“Đáng tiếc, không có tàn phiến của Tạo Hóa Thần Khí.”
Phương Hàn thầm tiếc trong lòng.
Chí bảo Tam Thập Tam Thiên càng tu luyện đến cuối cùng, yêu cầu tài liệu càng hà khắc hơn. Tốt nhất là tàn phiến Tạo Hóa Thần Khí. Hiện tại pháp tắc cần thiết của một bộ chí bảo này, Phương Hàn đã sớm chuẩn bị đầy đủ hết, chỉ còn thiếu một cái tàn phiến Tạo Hóa Thần Khí, là có thể diễn biến toàn bộ: Một bước lên trời.
Đương nhiên, hiện tại đều biến hóa thành bán tuyệt phẩm, về mặt lực lượng cũng có đột phá tăng vọt.
Nhất là Chu Thiên Nghi đã tu luyện tới cảnh giới tuyệt phẩm chân chính, đạo thuật thôi diễn, hình thể biến hóa, đều có tác dụng hết sức trọng yếu.
Lần này Phương Hàn tiến vào thí luyện huyết sắc Thái Cổ Chi Khư, đã chiến đấu với rất nhiều cao thủ, thu được rất nhiều pháp quyết của bọn họ. Sau khi trở về chỉ cần bế quan tu luyện là có thể chân chính nắm giữ ảo diệu của những đạo thuật đó, thu thập rộng rãi rất nhiều sở trường.
Nhất là rất nhiều pháp thuật của Võ Bá Hoàng Phủ Phi, Tiểu Thạch Hoàng, Mục Dã Chân, đều có chỗ đáng giá để tham khảo.
“Ta đến quan sát một chút, thi thể của Thiên Thiện Phật Hoàng.”
Thi thể Thiên Thiện Phật Hoàng khoanh chân ngồi trong Chí Thiên Môn, đã hoàn toàn không có khí tức, nhưng trên làn da vẫn lộ ra màu sắc của Tử Ma Chân Kim, ở trong đó từng đạo từng đạo cấm pháp Phật môn mạnh mẽ quấn quanh, mỗi một tấc làn da của hắn đều tràn ngập khí tức nhân quả báo ứng. Phàm tu luyện Đại Nhân Quả Thuật tới cực điểm, gần như là sẽ không mục nát.
Phương Hàn thử đánh vào một đạo Vạn Vật Hóa Long Quyết, muốn long hóa thi thể, nhưng cũng không có một chút hiệu quả.
Thi thể kia hơi động, ngược lại cắn nuốt đạo khí tức Vạn Vật Hóa Long Quyết. Đại Nhân Quả Thuật trong cơ thể hơi nhúc nhích một chút, loáng thoáng có xu thế phản kích lại Phương Hàn.
“Thật lợi hại! Thi thể này gần như có thể hấp thu hết thảy lực lượng, sau đó dùng để phản kích, gần như là không có khả năng bị luyện hóa. Đưa vào càng nhiều lực lượng ngược lại sẽ làm cho hắn thức tỉnh. Phải làm sao mới có thể luyện hóa được đây... quả là một nan đề.”
Liên tiếp đưa vào Tạo Hóa Lực, Khởi Nguyên Lực, thậm chí là lực lượng Kỷ Nguyên Thần Quyền của mình, đều bị thi thể Thiên Thiện Phật Hoàng cắn nuốt sạch.
Phương Hàn biết rằng cũng không phải những lực lượng này không thần diệu, mà vì cảnh giới của mình kém quá xa so với Thiên Thiện Phật Hoàng. Trừ phi mình tu luyện thành Thánh nhân, nếu không muốn luyện hóa thi thể này, thật vô cùng gian nan.
Suy tính thật lâu sau, hắn chỉ có một biện pháp, chính là khổ tu Đại Nhân Quả Thuật, rồi sử dụng lực lượng của phù lục Thế Gian Tự Tại Vương Phật kết nối cùng thân thể Phật Hoàng này, sau đó thi triển công phu nước chảy đá mòn, thong thả dùng biện pháp tằm ăn lên, từ trong thi thể Phật Hoàng này, rút ra lực lượng của Đại Nhân Quả Thuật.
Hắn cứ như vậy đứng lơ lửng giữa không trung, rơi vào trầm tư suy nghĩ, tất cả Thánh tử cũng không dám nhúc nhích, cũng không dám tiến lên vây công cướp đoạt bảo tàng. Chính vì lực lượng của hắn biểu hiện ở nơi này, ngay cả Tiểu Thạch Hoàng, Võ Bá đều có thể đánh cho bị thương, những người khác đi lên cũng chỉ là chịu chết mà thôi.
Sau hơn mười hô hấp, Phương Hàn từ trong suy tính chợt thanh tỉnh lại. Đột nhiên ánh mắt hắn như điện xạ, nhìn về phía Tiểu Thạch Hoàng cùng Võ Bá ở xa xa.
- Không xong! Mau mau trở về!
Võ Bá, Tiểu Thạch Hoàng đều có cảm giác bất cứ lúc nào mình cũng có thể bị Phương Hàn đánh chết. Bọn họ cũng không phải người lương thiện, thân hình vừa động, trực tiếp nhảy vọt lên, nhoáng một cái bay về tới Bỉ Ngạn Chu và Cứu Thục Sơn.
- Tất cả Thánh tử Thái Nhất Môn, Thần Châu Tịnh Thổ, toàn bộ trở về vị trí cũ, chống lại ác ma! Người này đã thành ma! Sau khi chúng ta ra ngoài, nhất định phải bẩm báo cho Thiên Đình trừng phạt hắn.
Tiểu Thạch Hoàng cao giọng nói lớn, thêu dệt tội danh cho Phương Hàn.
Hiện tại hắn biết rằng mình không có khả năng là đối thủ của Phương Hàn, muốn tiêu diệt Phương Hàn chỉ có một cách, chính là thêu dệt tội danh cho hắn, sau đó lợi dụng Thiên Đình để trấn áp hắn.
- Tiểu Thạch Hoàng! Ngươi ăn nói bừa bãi gì vậy! Ngươi cho là liên hợp hết Thánh tử của Thái Nhất Môn thì có thể ngăn cản được ta sao?
Phương Hàn nghe câu nói đó, ngược lại chỉ nở nụ cười:
- Cũng được! Hôm nay ta cứ giết sạch người của Thái Nhất Môn các ngươi, bên trong thí luyện huyết sắc lần này một người cũng không thể còn sống đi ra ngoài.
Hắn nói cũng không phải chỉ nói mồm, mà là động thủ ngay.
Bàn tay chụp một trảo, trước mặt hiện ra một lốc xoáy nhắm vào Cứu Thục Sơn thật lớn kia công tới. Hắn vận chuyển toàn thân pháp lực công kích, trong Thái Cổ Chi Khư này không biết bao nhiêu sát khí bị hắn dẫn động, nơi nơi đều hiện ra vô số thân thể Ma Thần. Lúc này toàn bộ Thái Cổ Chi Khư dường như đều bị hắn sử dụng, nghe hắn điều khiển, phục vụ hắn là chúa tể.
Một đạo Kỷ Nguyên Thần Quyền, Tuệ Tinh Tập Nguyệt, lăng không một kích đánh về phía Cứu Thục Sơn. Lập tức phía trên Cứu Thục Sơn phát ra một tiếng nổ lớn, không biết bao nhiêu tầng cấm pháp thoáng cái bị phá tan. Phía trên sườn núi xuất hiện vô số vết nứt, bên trong các vết nứt đó, loáng thoáng có thể nhìn thấy ánh mắt hoảng sợ của đông đúc Thánh tử Thái Nhất Môn.
- Không cần kinh hoảng!
Trên Bỉ Ngạn Chu dài đến vạn dặm, lúc này Thánh tử của Thần Châu Tịnh Thổ ra tay.
Thân thuyền giống như đại hạm Thần Vương đó, không ngờ có thân pháo từ bên trong thân tàu ló ra. Giống như cổ lôi pháo bất hủ, ngưng tụ quang hoa oanh kích về phía Phương Hàn.
Két két két két, trong tiếng rít xé gió, quang pháo thô to xé rách sát khí, bắn thẳng tới Phương Hàn.
Phương Hàn chăm chú nhìn, mặt không đổi sắc, bàn tay đẩy ra, liền đánh tan quang pháo. Ngay sau đó thân thể hắn phóng vọt lên bầu trời, hóa thân thành dòng sông cuồn cuộn, so với Bỉ Ngạn Chu còn rộng lớn hơn, giống như một con cự mãng hào quang sáng ngời phóng tới trực tiếp công kích đối phương.
Cự pháo trên Bỉ Ngạn Chu rực sáng, không ngừng oanh kích trên người hắn, nhưng ngay cả ánh lửa cũng không có lóe ra, toàn bộ đều bị dòng tinh sa cắn nuốt.
Keng!
Một tiếng vang lớn như tiếng chuông đại lữ, Bỉ Ngạn Chu lắc lư mấy cái, trong đó rất nhiều Thánh tử Hoàng Phủ thế gia liên tiếp phát ra tiếng kêu thét kinh hoàng.
Dòng sông Phương Hàn hóa thân thành va chạm vào mặt trên Bỉ Ngạn Chu.
Đúng lúc này “Võ Bá” Hoàng Phủ Phi, lập tức đứng bật lên. Hắn nuốt vào rất nhiều tiên đan vương phẩm chữa thương, vừa hồi phục pháp lực ở thời điểm toàn thịnh. Hai tay hắn vung ra phía ngoài, phát ra thần lực Võ đạo chống đỡ tứ phía.
Cùng lúc đó, ước chừng có mấy chục lãnh tụ Thánh tử Thần Châu Tịnh Thổ đồng thời ra tay, há mồm phun ra ra nguyên khí gia cố Bỉ Ngạn Chu.
- Cứu Thục Sơn liên hợp cùng Bỉ Ngạn Chu, chung sức kháng cự!
Đúng lúc này, Tiểu Thạch Hoàng suất lĩnh rất đông Thánh tử Thái Nhất Môn tiến vào Bỉ Ngạn Chu, toàn thân hắn bộc phát ra thạch khí cuồn cuộn, cũng thêm sức gia cố Bỉ Ngạn Chu.
- Các ngươi cho là hai đại môn phái liên hợp có thể đủ sức chống lại ta sao?
Phương Hàn hóa thân thành dòng sông, đột nhiên bành trướng một cái, từ trong đó phát ra ức vạn tiếng long ngâm: “Thiên Địa Nhất Thể, Vạn Sát Quy Nhất, Hư Không Bất Động, cho ta sở dụng!”
Trong ức vạn tiếng long ngâm, hư không khắp nơi đều vỡ tan. Bên trong một số không gian dị độ trong Thái Cổ Chi Khư có các loại sát khí tuyệt mạch rất nhiều yêu ma sinh trưởng, không cưỡng lại được đều cuồn cuộn đầu nhập bên trong dòng sông của Phương Hàn.
Yêu ma trong Thái Cổ Chi Khư nhiều không đếm xuể. Mặc dù bị đông đảo Thánh tử đánh chết nhiều ngày như vậy, cũng không thấy giảm bớt chút nào. Nhưng hiện tại, lấy thân Phương Hàn làm trung tâm, vô số yêu ma trong quốc gia yêu ma từ ức vạn không gian song song, đều không tự chủ được bị hắn thu hút tới, tăng thêm lực lượng cho hắn.
Chiêu thức ấy quả thực nghe rợn cả người.
Bên trong những thông đạo thời không vỡ tan kia, “Địa Ngục Biên Bức” “Cổ Ma Tâm Viên” “Xích Khuê Thần Thú” “Cường Lương Thần Thú” “Như Ý Thiên Yêu” đông nghìn nghịt... vô số yêu quái kết thành quần đội rơi vào bên trong dòng sông, bị tinh sa cuồn cuộn cắt xé, lập tức liền vỡ nát, hóa thành ma hồn bất diệt, giương nanh múa vuốt.
Dòng sông Phương Hàn cuồn cuộn, yêu ma mãnh liệt, Long tộc vùng vẫy sóng to gió lớn, chư thần ca ngợi, chư phật thêm vào… tất cả đều luân phiên công kích trên Bỉ Ngạn Chu, đánh cho Thần Chu to lớn như vậy cũng phải chao đảo từng đợt từng đợt. Không ngờ Phương Hàn thật sự công phá Thần Chu này, thật sự muốn đánh chết tất cả Thánh tử của Thần Châu Tịnh Thổ và Thái Nhất Môn.
- Thật hung dữ! Lần đầu tiên ta nhìn thấy người hung tàn như vậy.
Giờ này khắc này hầu hết cao thủ của các đại môn phái đã tụ tập lại, đang theo dõi trận chiến. Mọi người nhìn thấy Phương Hàn với lực của một người mà dám đối kháng với tất cả cao thủ hai đại môn phái, đều hận không thể bay lên bái Phương Hàn làm đại ca để được hắn che chở. Về phần một số môn phái có cừu oán cùng Vũ Hóa Môn, hoặc người từng đắc tội với Phương Hàn, không khỏi sợ tới mức thiếu điều hôn mê tại chỗ.
- Người này chỉ sợ đã tiếp cận Thánh nhân rồi đây!
Một đệ tử Hiên Viên thế gia nói.
Trên mặt Tiểu Phủ Hoàng Hiên Viên Phá toát mồ hôi lạnh.
- Sư huynh! Chẳng lẽ một kiện pháp bảo huynh cũng không có thu được sao? Uổng công xông vào bên trong kho báu Phật môn, toàn bộ đều tiện nghi cho Phong Duyên? Chúng ta có nên ngầm ra tay, cướp lấy pháp bảo trên người hắn đem trở về hay không?
Mục Dã thế gia, một đám Thánh tử tụ tập bàn tán.
Trí Quyền Mục Dã Chân là lãnh tụ chân chính cũng đã trở về tới trong đoàn Thánh tử. Hai mắt hắn không ngừng chớp lóe ra hào quang, cũng không biết hắn đang suy tính điều gì.
Hắn một chút ưu đãi cũng không có thu được, nếu nói trong lòng không có oán hận là giả dối, tuy nhiên cũng không dám đi tranh đấu cùng Phương Hàn.
- Cái gì? Đoạt lại pháp bảo? Ngươi muốn chết sao?
Mục Dã Chân nghe một tên lãnh tụ Thánh tử nói như vậy, không khỏi giận dữ quát lên:
- Ngươi nhìn xem, người này cứng rắn đánh cùng hai đại môn phái, pháp lực quả thực là không thua gì Thánh nhân. Hơn nữa ta phỏng chừng, hắn còn chưa có luyện hóa thi thể Thiên Thiện Phật Hoàng, một khi hắn luyện hóa thành công, pháp lực sẽ tăng lên tới trình độ cùng ngồi cùng ăn với Thánh nhân đó.
- Nhưng, cho dù là Thánh nhân thực sự, Mục Dã gia tộc chúng ta đông người mà, cũng không cần sợ hắn.
- Ngươi cho là sau lưng người này không có chỗ dựa sao? Ta nghe nói Tình Thánh Nam Cung Thương Tâm tìm tới hắn, lại bị nhân vật sau lưng hắn đánh bại sợ quá chạy mất. Nhân vật đó khẳng định là vượt qua Thánh nhân. Lực lượng của hắn như thế, sau lưng không có khả năng không có đại nhân vật, rất có thể là Thiên Quân tuyệt thế đang bảo trợ hắn.
Trí Quyền Mục Dã Chân vận dụng trí tuệ đưa ra kết luận:
- Kết giao cùng hắn tốt hơn nhiều so với làm địch nhân của hắn.
- Vậy làm sao bây giờ? Chẳng lẽ cùng kết hợp với hắn tấn công Thái Nhất Môn và Thần Châu Tịnh Thổ?
- Vậy thì không cần! Thái Nhất Môn cùng Thần Châu Tịnh Thổ, một phái thì có Tai Nan Thiên Quân làm hậu trường, một phái thì có Hoàng Phủ Bỉ Ngạn, Đạo Khí Thánh Phẩm làm chỗ dựa. Thực lực của hai đại nhân vật này không phải chúng ta có thể chống lại được. Cho dù là lão tổ tông Chiến Vương Thiên Quân, cũng không muốn đắc tội với họ.
Trí Quyền Mục Dã Chân quyết đoán nói:
- Chúng ta cứ im lặng chờ xem chuyển biến.
Ông!
Đúng lúc này, đột nhiên từ xa xa trên bầu trời hiện ra một cánh cửa thời không thật lớn, từ trên đó buông xuống một tiếng chuông cổ vang rền.
- Đây là Thiên Đình mở cửa, tín hiệu chấm dứt thí luyện huyết sắc. Ủa! Sao thí luyện huyết sắc lần này kết thúc trước thời hạn vậy?
Trí Quyền Mục Dã Chân thấy một màn như vậy, trong lòng cả kinh kêu lên.