Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Có sai lầm khi chờ anh bỏ vợ để cưới tôi?
Y
êu nhau gần 2 năm mà ngay cả đến bố mẹ cũng không biết. Bạn bè nghĩ tôi chưa có người yêu, giới thiệu hết người này đến người khác rồi bảo tôi kiêu căng, kén cá chọn canh. Còn anh bảo: "không cần phải lo, anh không để em chết già đâu, ly dị hay không thì anh vẫn yêu em".
Tôi và anh yêu nhau đã được một năm 9 tháng. Trước khi đến với anh tôi có quen một người và cũng có cảm tình với họ. Một lần, tôi đi cùng người đó gặp gỡ khách hàng đến tối vì người đó uống quá chén nên tôi phải chở họ về, trên đường về tôi đã bị họ làm nhục. Tôi đã giấu kín không nói với bất kỳ ai kể cả anh vì thời điểm đó tôi đã quen anh nhưng cả 2 đều chưa có tình cảm gì với nhau cả. Sau đêm định mệnh đó người con trai bỉ ổi kia luôn nhắn tin, nói chuyện qua mail để khống chế tôi, luôn nhắc đến chuyện đó. Một thời gian dài khi họ lập gia đình tôi mới không bị làm phiền nữa.
Khi tiếp xúc thường xuyên với anh, tôi đã được anh tâm sự rất nhiều về chuyện gia đình. Anh đã có 1 vợ và 2 con gái, chuyện trước kia của họ thì tôi không được biết nhưng tôi biết họ chỉ đăng ký kết hôn rồi về ở với nhau chứ chưa một lần tổ chức đám cưới. Tôi nghe anh kể rằng đó là do sắp xếp của gia đình chứ anh không hề yêu vợ. Tôi cũng biết vợ anh là người rất hung dữ kể cả việc đối xử bạo lực với chồng (vì có mấy lần anh bị vợ cào xước khắp mình mẩy), thế nên anh đã gửi đơn xin ly hôn lên tòa nhưng chưa được giải quyết. Dần dần tôi đã yêu anh và yêu rất nhiều mặc dù biết mình sẽ bị người đời coi là người thứ ba phá hoại gia đình người khác.
Sau một năm yêu nhau, tình cờ anh đọc được toàn bộ cuộc nói chuyện trên mail cũ giữa tôi và người làm nhục tôi và anh đã in ra giấy cho tôi xem. Cho đến bay giờ tôi vẫn không hiểu được vì sao anh lại có nó mặc dù tôi đã hủy mail cũ từ lâu. Anh đã ném chai nước vào mặt tôi và chửi bới lăng mạ tôi, xem tôi không ra gì vì đã không còn trinh trắng khi đến với anh.
Tôi đã đau khổ, tủi thân rất nhiều, vì anh - người tôi yêu nhất lại xem tôi không ra gì. Nhưng vì yêu anh và không muốn mất anh nên tôi đã cố giải thích và cầu xin anh đừng từ bỏ tôi. Không được sự đồng ý, vì quá tuyệt vọng nên tôi đã tìm đến cái chết nhưng anh đã phát hiện được và cứu tôi. Cũng nhờ vào đó mà anh đã hiểu được lòng tôi và đồng ý quay trở lại, nhưng tình yêu của anh dành cho tôi đã mất đi một nửa. Anh đã tuyên bố với tôi như vậy khi đồng ý quay lại.
Cũng từ đó, mọi địa chỉ mail, facebook, cũng như điện thoại của tôi anh đều kiểm soát rất chặt, khi anh ở bên hễ có điện thoại của bạn tôi gọi nếu là nữ thì không sao, còn nếu thấy đó là giọng nam thì không thể nói chuyện thoải mái được nữa. Tất cả các địa chỉ internet của tôi anh đều biết mật khẩu và nếu như anh phát hiện tôi đã nói chuyện với người con trai nào, bất kể là bạn học hay cùng quê, anh đều có cử chỉ châm biếm, kích bác tôi.
Mỗi lần công ty tổ chức lễ tiệc hay bạn bè sinh nhật mà tôi tham gia thì cũng chỉ đi được một lúc, chưa tan tầm anh đã gọi điện nhắn tin yêu cầu tôi ra về trước. Tôi đi làm ở trọ một mình, công việc tôi làm liên quan đến sự tĩnh lặng, ít khi tiếp xúc với nhiều người, tính ra có ngày tôi nói chuyện không quá 10 câu. Nhiều lúc cũng muốn gặp gỡ bạn bè đi uống nước giải trí nhưng trên tôi còn có sự quản lý từ xa của anh, tôi không thể làm điều mình muốn.
Ban ngày đi làm ngồi ôm máy tính, tối về phòng cũng chỉ biết làm bạn với máy tính. Nói chuyện với bạn bè trên facebook cũng phải giữ kẽ trước khi nói, vì không phải chỉ mình và người bạn đó biết cuộc nói chuyện này mà cả anh nữa.
Nhiều lúc bạn bè cùng trang lứa tay trong tay người yêu đến rủ đi chơi, đi tiệc cưới tôi lại cảm thấy chạnh lòng, Mình cũng có người yêu như họ sao mình lại phải giấu kín như sợ ai bắt tội, yêu nhau gần 2 năm mà ngay cả đến bố mẹ cũng không hề biết. Bạn bè ai cũng nghĩ tôi chưa có người yêu cứ giới thiệu cho tôi hết người này đến người khác rồi bảo tôi kiêu căng, chê bai, kén cá chọn canh, nhưng đâu ai hiểu được hoàn cảnh của tôi.
Gần đây nhận thấy anh thờ ơ với chuyện ly hôn nên tôi hay nhắc đến chuyện gia đình anh giải quyết đến đâu rồi. Tôi cũng chỉ muốn nếu thực sự anh kết thúc chuyện gia đình thì anh nên kết thúc sớm để cả 2 đến với nhau đàng hoàng. Còn nếu anh không muốn gia đình tan vỡ thì cũng phải nói rõ để tôi ra đi không làm ảnh hưởng tới gia đình anh.
Nhưng anh lại không hiểu ý của tôi mà cứ cho rằng tôi chỉ vì có tình cảm với ai rồi nên mới biện cớ để chia tay anh, và anh cũng chỉ trả lời vỏn vẹn một câu duy nhất: "không cần phải lo, anh không để em chết già đâu, ly dị hay không thì anh vẫn yêu em".
Hiện giờ thực sự lòng tôi rất rối ren, tôi nên ra đi bây giờ hay ở lại chờ đợi anh. Vì cho đến giờ tôi vẫn rất yêu anh.
Trâm