Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Có nên tổ chức cưới khi vẫn còn vướng nợ nần?
T
rong tay không có tiền, nếu cưới nhau lại phải đi ở trọ, cuộc sống khó khăn sẽ như thế nào và quá khứ của tôi nữa, mỗi khi vợ chồng có gì đó không vui thì sẽ ra sao. Giờ yêu thì bạn đó có thể nói vậy, còn sau này tôi cũng không biết chuyện gì.
Năm nay tôi 28 tuổi, đã có gia đình, công việc làm ổn định, vợ chồng sống hạnh phúc. Ngoài công việc cơ quan thì chúng tôi có làm kinh doanh thêm, cũng tương đối thuận lợi. Cuộc sống kiếm được nhiều tiền thì thời gian tôi dành cho gia đình cũng ít, đi sớm về muộn. Đôi khi vợ tôi cũng nói nhưng lúc đó vợ chồng trẻ tôi cứ nghĩ làm sao công việc thuận lợi, kiếm được nhiều tiền để sau này vợ chồng có con cái sẽ đỡ vất vả.
Vì vợ chồng tôi ở riêng, chưa có con cái nên cả tuần chúng tôi cũng chỉ ăn cơm cùng nhau được một đến hai ngày. Lúc đầu thì vợ tôi cũng bình thường khi thấy mọi công việc và lợi nhuận tốt. Công việc làm thêm kinh doanh của tôi thì luôn phải giao tiếp cả hai lĩnh vực của xã hội và đặc biệt nhiều khi hay tiếp xúc với các bạn gái trẻ nên vợ tôi có đôi khi giận hờn.
Tôi lại thường xuyên kết thúc công việc vào 22h đêm, nhà thì ở một quận ngoại thành đi về nhà cũng muộn và mệt mỏi nên cũng không quan tâm để ý nhiều. Lúc đầu vợ tôi còn phàn nàn là nên làm ít việc về sớm thỉnh thoảng còn đi chơi, nhưng một thời gian sau tôi cũng không thấy nói gì, cứ nghĩ vợ hiểu và thông cảm cho công việc.
Việc gì đến cũng đến, tình cờ tôi biết được vợ đã dành tình cảm cho một người khác. Lần đầu tiên tôi cũng nói bỏ qua vì lỗi cũng do tôi, vợ đã xin lỗi, hứa sẽ chấm dứt nhưng không lâu sau tôi đã biết rõ tất cả. Từ đó chúng tôi sống ly thân, công việc vẫn làm bình thường, trong thời gian đó công việc làm không được thuận lợi cũng là lúc mâu thuẫn hai vợ chồng không thể hòa giải.
Chúng tôi đã ra tòa để mỗi người có một cuộc sống riêng. Không lâu sau tôi làm ăn thất bại, trắng tay và mắc vào nợ nần, nhà cửa, xe cộ không còn. Tôi xin cơ quan nghỉ vào trong Sài Gòn một thời gian, trong thời gian đó tôi tình cờ quen một bạn gái kém một tuổi. Lúc đầu chỉ là những người bạn, nói chuyện chia sẻ về cuộc sống rồi một thời gian sau tôi và bạn đó nói chuyện nhiều hơn.
Khi tôi về Hà Nội, chúng tôi nói chuyện tâm sự nhiều hơn và tôi có nói về cuộc sống của mình trước đây, những lúc tôi chán nhất bạn đó luôn động viên tôi phải đứng dậy làm lại. Rồi tình cảm dành cho nhau đã xa hơn mức tình bạn, nhiều khi tôi nghĩ không thể yêu bất cứ một ai trong lúc này, chỉ làm cho người đó phải khổ. Từ ngày gia đình và công việc làm ăn như thế tôi cũng chẳng khi nào nghĩ là sẽ yêu và lấy một ai trong khi tay trắng.
Đã có lần tôi nói với bạn đó hãy xem tôi như một người bạn, nhưng cô ấy nói em có thể chấp nhận tất cả những chuyện trước đây và công nợ của tôi bây giờ chỉ cần hai người thương yêu nhau thì chuyện gì cũng sẽ vượt qua. Tôi thì muốn vài năm nữa làm lại, trả hết nợ rồi mới tính, nhưng bạn đó muốn sang năm chúng tôi tổ chức đám cưới.
Đôi khi tôi cũng mặc cảm vì hoàn cảnh và lối sống của mình trước đây. Trong tay không có tiền, nếu cưới nhau lại phải đi ở trọ, cuộc sống khó khăn sẽ như thế nào và quá khứ của tôi mỗi khi vợ chồng có gì đó không vui thì sẽ ra sao. Giờ yêu thì bạn đó có thể nói vậy, còn sau này tôi cũng không biết chuyện gì. Những suy nghĩ và việc tôi cũng dành tình cảm cho bạn đó như thế có sai trái với lương tâm hay không và có nên tổ chức đám cưới vào năm sau không. Tôi rất mong nhận được lời khuyên của các bạn đọc.
Thuận