Books had instant replay long before televised sports.

Bern Williams

 
 
 
 
 
Tác giả: Mạc Mặc
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: gnamtho
Số chương: 1453
Phí download: 29 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 6960 / 157
Cập nhật: 2015-03-09 20:01:59 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1004: Nguyên Lai Là Ngươi Sợ Bọn Họ A (thượng)
ũng với một tiếng thét cực kỳ chói tai, một vọt máu tươi chợt bắn tung tóe, tên chấp sự của Thiên Lôi Tông ở trước mặt Đường Phong trừng đôi mắt thật lớn nhìn hắn, không thể tin tưởng được, đôi tay giữ chặt yết hầu của mình nhưng không thể cản được máu tươi phun ra ngoài.
- Ngươi…
Tên chấp sự này kinh ngạc xoay người lại nhìn Đường Phong, lập tức ngã xuống mặt đất, toàn thân rung động kịch liệt, hẳn là tức giận còn chưa hết.
Đường Phong lắc lắc Độc Ảnh Kiếm trên cánh tay, vẩy một ít máu còn dính ở trên thân kiếm, lạnh lùng đứng yên nhìn Ô Chính Ưng.
- Lớn mật.
Ô Chính Ưng tức sùi bọt mép, hắn vừa mới thấy một màn sờ sờ ngay trước mắt, lúc chính mình và thanh niên này nói chuyện điều kiện với nhau, mà hắn dĩ nhiên lại dùng trường kiếm trực tiếp cắt cổ chấp sự của Thiên Lôi Tông!
Thanh niên sức trâu ngu ngốc không hiểu chuyện, con mẹ nó đầu đất mười phần! Hành sự căn bản không thể suy tính theo lẽ thường.
Một màn vừa rồi phát sinh quá đột nhiên, không chỉ Ô Chính Ưng tức giận mà tất cả những đệ tử Thiên Lôi Tông đang vây quanh Đường Phong cũng cực kỳ tức giận, phẫn nộ không ngớt, hận không thể xông tới phía trước chém giết Đường Phong tại chỗ. Chẳng qua là chưa có mệnh lệnh của Ô Chính Ưng nên không ai dám lộn xộn. Huống chi Đường Phong còn vừa mới đại chiến với mấy vị chấp sự, tràng cảnh vừa rồi còn rõ ở trước mắt, đại đa số bọn họ còn chưa tới được Linh Giai làm sao mà dám tới vuốt râu hùm?
- Tiểu tử, đây là tại ngươi tự đi tìm đường chết!
Ô Chính Ưng cũng không lập tức hạ thủ đối với Đường Phong, dù sao đi nữa người này đã rơi vào trong vòng vây của Thiên Lôi Tông rồi, căn bản không thể chạy thoát được, động thủ sớm hay muộn một chút cũng không khác gì nhau.
- Người Thiên Lôi Tông làm nhiều việc ác, chết cũng không đủ đền mạng, hôm nay bản thiếu gia thay Dung Thành, thay Dung gia đến đòi công đạo!
Lời vừa dứt Đường Phong đã đi tới phía Ô Chính Ưng.
- Ha ha!
Ô Chính Ưng cười to lên mấy tiếng, căn bản không thể biện pháp, không thể mở mang trí óc cho tên đầu đất này được, thực lực của song phương chênh lệch với nhau không chỉ là một tầng cấp.
- Ngươi chỉ có một người cũng dám gọi nhịp với Thiên Lôi Tông ta, thực sự là một tên không biết trời cao đất dày là gì, một tiểu tử cuồng vọng tự đại. Nếu như ngươi là người của đám hắc y thần bí đó thì Ô mỗ còn có thể kiêng kỵ đôi chút, nhưng chỉ bằng vào ngươi? Còn không có tư cách này!
Bước tiến của Đường Phong chợt dừng bước, cười đầy ý tứ nhìn về phía Ô Chính Ưng, vùng xung quanh lông mày giãn ra một cái, nói:
- A? Thì ra là phó tông chủ sợ đám hắc y nhân kia.
- Bản tọa làm sao lại sợ bọn chúng! Nếu như bọn chúng dám đến, định trước bọn hắn… Có đến không… Trở lại…
Câu nói của Ô Chính Ưng đang trầm bổng du dương, nửa câu đầu còn hùng hổ khí phách mười phần, nửa câu sau lại không biết vì sao mà gián đoạn lại.
Hắn hoảng sợ vì trước mặt mình không hiểu tại sao lại bất ngờ xuất hiện mười mấy hắc y nhân.
Rồi lại thêm mười mấy người xuất hiện nữa.
Những hắc y nhân này không hiểu ở đâu ra bỗng dưng xuất hiện, căn bản không thấy được bọn họ bước ra từ đâu, giống như là trong chớp mắt những người này đã xuất hiện ở trong ánh mặt của mình rồi.
Mỗi người bọn họ đều mặc áo bào đen, toàn thân được bao phủ ở trong bóng tối, căn bản không thể thấy được khuôn mặt, không hề có chút ba động của cương khí, thậm chí còn không nghe được thấy cả tiếng hô hấp và tiếng đập của trái tim.
Bọn họ đứng lẳng lặng ở chỗ đó, giống như là các thiên binh đang cầm vũ khí trên tay, vũ khí ai nấy đều lóe lên hàn quang, toàn thân bọn họ đều tỏa ra khí tức tử vong nồng nặc.
Hắc y nhân thần bí? Mắt của Ô Chính Ưng trừng lớn, hắn tốt xấu gì cũng là phó tông chủ Thiên Lôi Tông, có thực lực Linh Giai trung phẩm, nếu đến giờ hắn còn chưa nhìn ra được lai lịch của những người này thì thực uổng phí cái chức vị này.
Chỉ là Ô Chính Ưng ngàn vạn lần không ngờ được hắc y nhân được truyền bá cực mạnh ở bên ngoài dĩ nhiên lại có thể xuất hiện ngay trước mắt mình! Nếu nói rằng Ô Chính Ưng còn bán tín bán nghi về những người này thì lúc này đã tin tưởng mười phần rồi.
Mọi người ở trong Thiên Lôi Tông cũng rối loạn.
Tuy rằng lời đồn đãi không đáng tin cậy, nhưng dù sao không có lửa làm sao có khói. Về phần hắc y nhân quỷ dị và cường đại như thế nào sớm đã truyền khắp cả Linh Mạch Chi Địa rồi, nửa tháng này vô số gia tộc và tông môn bị thanh trừ, những nhà này không có ai là đối thủ của hắc y nhân cả.
Đối mặt với thế lực chuyên môn đi tàn sát các thế lực từ bên ngoài tới, Thiên Lôi Tông từ trên xuống dưới đều như bị chuột rút.
- Sợ cái gì? Những người này đều không có một chút ba động cương khí, có thể mạnh đến mức nào? Lên hết cho ta, giết sạch những người này lập uy cho Thiên Lôi Tông ta!
Ô Chính Ưng hét lớn một tiếng, trong nháy mắt đệ tử của Thiên Lôi Tông đang gây rối đều dừng lại.
Đúng vậy, một người tu luyện có mạnh hay không đều có thể dựa vào cương khí ba động trên thân họ đoán được. Tuy rằng những hắc y nhân này quỷ dị đến cực điểm nhưng không hề có một chút cương khí ba động nào, nếu như không thể vận dụng được cương khí thì có thể mạnh đến đâu?
Các thế lực khác đều bị hắc y nhân xử lý hết, nếu như những hắc y nhân này bị giết toàn bộ thì chẳng phải nói rằng Thiên Lôi Tông còn cường đại hơn rất nhiều so với các thế lực khác sao?
Ý niệm vừa mới nghĩ đến đây, nguyên bản các đệ tử Thiên Lôi Tông đang kinh sợ nhất thời sôi trào nhiệt huyết! Theo tiếng gầm giận dữ của Ô Chính Ưng, tất cả đồng loạt xông đến hắc y nhân.
Số lượng hắc y nhân chỉ có hai mươi tám nhưng mà số lượng đệ tử Thiên Lôi Tông lại hơn hai trăm người! Tuy nói cao thủ Linh giai không có bao nhiêu, nhưng chỉ cần số lượng thế này thì cũng đủ để nắm chắc thắng lợi rồi.
Mắt thấy đám người Thiên Lôi Tông động thủ, Đường Phong cũng cười lạnh một tiếng.
Không ai có thể coi thường được sức chiến đấu của dược thi, bất luận ai coi thường đội quân dược thi của hắn đều phải trả giá cực đắt.
Thiên Lôi Tông cũng không ngoại lệ.
Khi đông đảo các đệ tử Thiên Lôi Tông vọt tới trước mặt hắc y nhân chuẩn bị đại khai sát giới thì là lúc các hắc y nhân thoát khỏi trạng thái im lặng, đột nhiên động đậy đồng loạt xông lên.
Giống như một cỗ gió lớn màu đen đột nhiên cuồn cuộn nổi lên giữa trời đất. Hai mươi tám hắc y nhân bắn đi bốn phía, kéo theo phía sau tàn ảnh màu đen không thể bắt kịp bằng mắt thường.
Vô Thường Vô Thường - Mạc Mặc Vô Thường