Số lần đọc/download: 10922 / 419
Cập nhật: 2015-08-12 01:40:30 +0700
Chương 427: Hùng Vương Điên Cuồng!
V
ị Chí Tôn thiên nhẫn kia trên mặt hiện lên nụ cười quái dị. Trong nụ cười tràn ngập vẻ đắc ý.
Hắn nói:
- Lão hùng, ngươi có thể để cho chúng ta không tách ra hay không?
Vốn tiếng của hắn bình thường đã quái dị hiện giờ càng khó nghe tới cực điểm.
Mà nữ thể trên người tên Chí Tôn thiên nhẫn này không nói một lời. Nhưng ánh mắt lại nóng rực và ngập tràn ôn nhu!
Ánh mắt Hùng Thánh Tôn chợt lóe lên, thản nhiên nói:
- Các ngươi sẽ không tách ra! Chúng ta càng không tách ra! Huynh đệ của ta đang đợi ta, ta không muốn bọn hắn phải chờ lâu!
- Huynh đệ của ta chẳng lẽ không phải cũng đang chờ ta sao?
Vị Chí Tôn thiên nhẫn này nở nụ cười thê thảm, ánh mắt thê lương nhìn lên một mảnh máu tươi trên không trung, nói:
- Đừng cho rằng chỉ có ngươi mới có huynh đệ!
- Lão hùng, đến đây đi! Chúng ta cùng nhau lên đường!
Vừa mới dứt lời, vị chí tôn thiên nhẫn này điên cuồng vọt tới.
- Thiên Phạt muôn đời!
Giờ phút này Hùng Thánh Tôn kêu lên một tiếng rung chuyển thiên địa. Sau đó đem thân thể cường tráng, khắp nơi đầy vết thương của mình vọt tới!
Bước chân kiên quyết, chưa từng có một lần quay đầu lại, không có một chút lưu luyến nào!
Trong lòng hắn hiện giờ đang muốn hét lên: Các huynh đệ, chờ ta! Chờ ta! Vô luận là núi đao hay biển lửa, lão Hùng ta sẽ đi cùng các ngươi … Cùng đi!
Oành!
- A aaaaaaaaaaa!
Trên mặt đất, Hùng vương đang xung phong liều mạng giết địch ngửa mặt lên trời hét lớn một tiếng, rơi lệ. Chính là huyết lệ!
Trong không trung lần thứ hai lại xuất hiện một luồng ánh sáng dị thường. Ngọn núi lửa phía xa bỗng nhiên oanh một tiếng, phun trào. Luồng ánh sáng bất thình lình cùng với tiếng nổ bất ngờ, theo đó là bụi sáng rơi đầy mặt đất khiến cho mặt đất run rẩy.
Mà song phương ở trên chiến trường đồng thời không hẹn mà gặp đều có một loại cảm giác quái dị.
Mọi người đồng thời phóng mắt nhìn ra phương bắc. Tại một địa phương xa xôi có một ngọn núi lửa đang phun trào. Mà ngọn núi lửa này phun trào tuyệt đối hơn những ngọn núi lửa khác, một lần phun ra một cột lửa thẳng hướng trời cao mấy ngàn trượng.
Rõ ràng là cách nhau mấy trăm dặm nhưng mọi người hết thảy lại nhìn thấy rõ ràng!
Đó chính là do Quân Mạc Tà cùng Cổ Hàn đánh Chiến Luân Hồi văng vào miệng núi lửa. Sau khi hắn rơi vào, Chiến Luân Hồi còn làm cho núi lửa bùng phát dữ dội hơn!
- Rống…..
Hùng Khai Sơn điên cuồng ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng. Hùng Thánh Tôn hi sinh làm cho một chút lý trí cuối cùng của Hùng Vương biến mất.
- Các ngươi, bọn ngoại bang đáng chết này. Các ngươi chết đi! Nhanh chóng đi chết đi!
Hai mắt Hùng Khai Sơn đỏ bừng như máu, hơi thở đã tràn ngập thú tính tới cực điểm. Theo tiếng rống rung trời của hắn, cả thân thể to lớn không hiểu sao gân xanh nổi lên. Vốn ban đầu thân thể của Hùng Vương đã to lớn một cách dị thường không ngờ lại đột nhiên bành trướng lên gấp đôi!
Toàn thân Hùng vương hiện tại có một vòng hắc vụ bao quanh thân, hư hư thực thực, như thấy như không, vô cùng tương phản với thị giác con người. Con người Hùng vương hiện tại đã hoàn toàn biến hóa một cách quỷ dị.
Một tiếng nổ đột nhiên vang lên. Thanh âm tựa hồ cũng không lớn lắm nhưng đối với tiếng nổ rung trời của núi lửa cùng thanh âm giao chiến của song phương vốn nên bị át mới đúng, không ngờ tất cả mọi người lại có thể nghe thấy được.
Đây chính là thanh âm tiến giai của sinh mệnh!
Vượt lên trên thanh âm bình thường của thế gian!
Thân hình to lớn của Hùng Khai sơn một lần nữa xuất ra một đoàn sương mù. Đoàn sương mù này còn chưa kịp tiêu tán đi đã thấy vốn ban đầu thân thể hắn cao ba trượng mà hiện giờ đã bành trướng tới gần bốn trượng. Mà trong nháy mắt không ngờ chiều rộng Hùng vương bành trướng tới cực điểm, chiều cao lại tăng lên bốn trượng!
Nếu vừa rồi nói hắn là to lớn thì hiện tại hắn đủ tiêu chuẩn cho câu: “Người khổng lồ”
Quần áo trên người hắn đã chống đỡ tới cực hạn, vào thời khắc này đột nhiên vỡ vụn.
Giờ phút này, hơi thở của Hùng vương giống như là đang nuốt cả Thiên Địa vào trong người.
Chiều cao bốn trượng, ánh mắt sắc như dao, hắn ngửa mặt lên trời điên cuồng gào thét!
Phong vân biến sắc!
Hùng vương Hùng Khai Sơn liên tiếp chịu đả kích, trong lòng bi thương, phẫn nộ, thống hận đều hóa thành lực lượng bản thân mình. Vào thời khắc mấu chốt này một bước lên trời từ Thánh Hoàng tứ cấp một bước vọt lên hàng ngũ Thánh Tôn!
Cái này có thể nói là một bước đột phá vĩ đại!
Nhưng cũng đột phá không đúng lúc!
Bởi vì dựa vào tình hình trước mắt mà nói không phải thời cơ thích hợp để đối phó với thiên kiếp!
Bốn phía xung quanh, mười mấy tên dị tộc đang giơ đại đao điên cuồng chém lên thân hình to lớn của Hùng Khai Sơn. Mục tiêu vô cùng lớn, chỉ sợ muốn chém trật cũng khó. Nhưng đao vừa bổ lên người hắn bỗng nhiên bắn ngược trở ra. Sống đao hung hăng đập vào mặt chủ nhân của nó. Trong nháy mắt máu tươi tuôn ra, người ngã, ngựa đổ!
Hùng vương vào thời khắc lâm trận đột nhiên đột phá, huyền khí hộ thân tự nhiên cũng tăng lên trình độ Thánh Tôn. Hơn nữa vì mới đột phá nên không thể vận hành một cách tự nhiên. Huyền khí còn đang điên cuồng không thể khống chế, không có chỗ phát tiết. Hiển nhiên sau khi mấy tên dị tộc tấn công Hùng vương huyền khí điên cuồng có chỗ phát tiết nên tự nhiên bọn chúng phải nếm mùi đau khổ.
Ưng vương cả người đầy máu, chồng chất vết thương, hai mắt đăm đăm nhìn về phía Hùng vương mới đột phá, nhưng trong lòng không ngừng kêu khổ!
Thân ca ca của ta a! Ngươi nhằm lúc nào đột phá không đột phá, sao lại nhằm ngay lúc này đột phá cơ chứ?
Cho dù thế nào thì so với lúc này nhất định sẽ tốt hơn nhiều!
Bởi vì khi đột phá cũng sẽ dẫn đến thiên kiếp! Hiện tại đang là thời khắc đại chiến, ngươi độ kiếp như thế nào đây? Càng khủng bố nữa là, mặc kệ bên người ngươi là bạn hay địch, toàn bộ thiên kiếp xung quanh sẽ cứ theo đầu người xung quanh ngươi mà tính. Trận lôi kiếp này diện tích bao phủ của nó không biết sẽ mở rộng đến tình trạng nào?
Cả đời hắn chưa từng biết chữ sợ hãi như thế nào nhưng rút cuộc bây giờ móng vuốt của Ưng vương cũng đã triệt để run rẩy!
Trong không trung bỗng nhiên kéo đến từng đám, từng đám mây đen ngưng tụ lại. Mơ hồ có một vòng tròn ở giữa không trung chậm rãi thành hình, tốc độ mặc dù chậm nhưng uy áp cực kì mạnh mẽ.
Hùng vương lại hồn nhiên không coi uy áp kia ra cái gì. Hắn rống lên một tiếng, bắt đầu dùng đại đao đã mẻ như chiếc cưa điên cuồng xông ra bên ngoài.
Thiên kiếp là cái gì? Ta quản làm chó gì!
Vào giờ khắc này Hùng Khai Sơn căn bản không nghĩ tới sẽ có thiên kiếp, căn bản là không ý thức được mình ngay trong trận chiến mà đột phá!
Giờ phút này trong lòng Hùng vương chỉ có căm phẫn! Muốn chém! Muốn giết! Muốn báo thù!
Trừ cái đó ra hiện tại trong lòng hắn không còn suy nghĩ nào khác!
Nhìn vào hai mắt đỏ hồng của Hùng vương, không gì khác ngoài điên cuồng và bạo ngược!
Không còn bất cứ điều gì khác!
Hiện tại Hùng Khai Sơn đã lâm vào trạng thái điên cuồng cực độ. Cho dù hiện tại Ưng vương đứng trước mặt của hắn, hắn cũng sẽ không do dự chém ra một đao.
Hùng Khai Sơn sải bước hướng về phía có dị tộc tập trung đông nhất. Hắn đánh ra một kích, giống như là một chiếc kim sắt nóng đỏ đâm vào cục mỡ, một đường thẳng tắp, thoải mái tiến vào!
Lấy tu vi Thánh Tôn hiện giờ của hắn, toàn lực phát ra một kích đánh sâu vào đám tộc nhân dị tộc tự nhiên là bách chiến bách thắng, không có gì ngăn nổi. Mà sự hồi phục kinh người của tu viThánh Tôn làm cho tình trạng bạo phát của Hùng vương khôi phục liên miên không dứt. Mà trên chiến trường hiện giờ hai mươi mốt vị Thánh Tôn song phương đều đã hóa thành cát bụi. Hùng Khai Sơn vừa mới đột phá tự nhiên trở thành một vị cường giả Thánh Tôn duy nhất trên chiến trường!
Là người mạnh mẽ nhất, một người không thể địch lại!
Lại một đao chém ra, dễ dàng khuấy lên một trận mưa máu trên bầu trời, nổi lên một cơn gió tanh mưa máu!
Trận chém giết này so với trước còn hùng tráng hơn rất nhiều!
Ưng vương lập tức nhắm mắt, không muốn nhìn nữa!
Làm hảo huynh đệ với Hùng Khai Sơn mấy trăm năm nay hắn làm sao có thể đành lòng nhìn hắn như vậy chứ? Hiện giờ Tứ ca đã hoàn toàn cuồng loạn, ai cũng sẽ không nhận biết. Cho dù là mình hay chiến sĩ hùng tộc cũng vậy. Thậm chí cho dù ngay cả đại tỷ tới đây cũng chưa chắc có thể làm cho thần trí của tứ ca quay về!
Thực lực Hùng Khai Sơn tăng lên nhiều, đương nhiên là ra vào trận địa của dị tộc như không. Nhưng hiện tại thiên kiếp sắp giáng xuống. Một người đang lâm vào trạng thái cuồng loạn, thử hỏi làm sao độ kiếp?
Mười mấy tên Cuồng Đao nhẫn nhìn thấy Hùng Khai Sơn đang tàn sát tứ phía tộc nhân của mình tức thì cùng nhau đồng thời nhảy vọt đến tiếp đón. Mặc dù Hùng vương trước mắt tu vi đã tiến đến Thánh Tôn, thực lực đã vượt qua Cuồng Đao nhẫn ngoại tộc nhưng dù sao cũng là tham gia chiến đấu đột phá. Thực lực chưa thể ổn định ngay được. Đối phương lại tập hợp nhân lực như vậy, chỉ cần vây kín là có thể thành công giết chết được Hùng vương.
- Giết! Giết! Giết! A a a a…
Hùng Khai Sơn như một cái máy liên tiếp nói một câu, giơ đại đao lên chém ra một đao tức thì trước mặt tạo thành một mảnh đất trống!
Còn năm mươi tên Cuồng Đao nhẫn của đối phương hiện giờ rút cục đã thành công vây kín hắn. Ánh mắt mỗi người nhìn Hùng Khai Sơn đều tàn nhẫn tới cực điểm. Coi như ngươi là Thánh Tôn đi nữa, bị nhiều người bên ta vây công như vậy, cũng không thể nào tránh khỏi số kiếp, bị chết dưới lưỡi đao của chúng ta!
Kẻ cầm đầu hét to một tiếng, gần trăm thanh trường đao sắc bén đồng thời hướng về phía Hùng Khai Sơn vây công.
Đúc lúc này kiếp vân trên bầu trời rút cục cũng tụ tập xong. Lôi kiếp giáng xuống, một tiếng sét đánh cao ngất vang lên trên bầu trời. Tức thì một tia sét to bằng cái chén được đánh thẳng tắp xuống. Hùng vương sau khi đột phá dẫn đến thiên kiếp, vào thời khắc sinh tử này rốt cuộc thiên kiếp cũng đã giáng xuống!
Càng nghiêm trọng hơn là Hùng Khai Sơn hiện tại đã lâm vào trạng thái hoàn không có ý thức.
Thiên kiếp giáng xuống, hắn thậm chí ngay từ đầu cũng chưa từng nghĩ qua. Hùng vương căn bản không biết cỗ lực lượng trong cơ thể hắn bởi vì trong chiến đấu đột phá mà có được. Hắn chỉ biết rằng, có lực lượng tốt, lực lượng đại tăng là có thể một đao chém chết lũ ngoại bang này. Vì Hùng Thánh Tôn báo thù!
Vì bát đại Thánh Tôn báo thù!
- A …
Hùng Khai Sơn kêu lên một tiếng thê lương, tựa hồ như không thể ngăn trở xoay người lại tấn công đám Cuồng Đao nhẫn. Hai mắt đỏ ngầu, đại đao trong tay hóa thành một con cuồng long cuồng giang đảo hải!
Tia chớp Đoạt Mệnh trên đỉnh đầu nhanh chóng hạ xuống. Tuy nhiên do Hùng Khai Sơn hiện giờ đang bị vây khốn bên trong vòng tròn chỉ có thể di chuyển bên trong vòng tròn ấy. Mà số người bên cạnh Hùng vương lại dày đặc như kiến nên đạo thiểm điện kia vừa vặn đánh vào sống lưng một vị Cuồng đao nhẫn!