A home without books is a body without soul.

Marcus Tullius Cicero

 
 
 
 
 
Tác giả: Thụy Căn
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: admin
Số chương: 2015
Phí download: 32 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2728 / 70
Cập nhật: 2015-11-08 05:35:41 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Quyển 14 - Chương 9
riệu Quốc Đống đến Ninh Uyển trước 30 phút nhằm chuẩn bị đón hai vị Bí thư tỉnh ủy, chủ tịch tỉnh tới.
Ứng Đông Lưu và Ứng Hoài Lễ đúng 11h đêm qua đến Ninh Lăng. Trước đó Nhâm Vi Phong, Thang Trung Ngọ, Tương Uẩn Hoa cùng với một vị cục trưởng của Bộ Thương mại, một vị Phó cục trưởng của Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia và một vị cục trưởng của Ngân hàng phát triển quốc tế cũng đã đến. Bởi vì bọn họ tới Ninh Lăng khá muộn nên Triệu Quốc Đống cũng chỉ đến chào hai vị lãnh đạo vài câu rồi xin về.
Lãnh đạo tuổi không nhỏ, ngồi xe bốn tiếng sao có thể thoải mái được. Sáng hôm sau tham gia hội nghị nên cần đi nghỉ sớm. Triệu Quốc Đống cũng không đến quấy rầy Tương Uẩn Hoa, chỉ gọi điện thăm hỏi mà thôi.
Xe Audi nhẹ nhàng tiến vào nội thành Ninh Lăng. Từ Thị ủy đến khách sạn chỉ mất không đầy 5 phút.
Lúc này trên đường đã có nhiều người đi lại, xe Audi chạy rất chậm rẽ qua đèn xanh đèn đỏ chạy thêm 500m là đến cửa khách sạn.
Triệu Quốc Đống ngồi trên xe nhắm mắt nghỉ ngơi. Hôm qua sau khi nhận được tin hai vị lãnh đạo chủ yếu tới, hắn lại tổ chức hội nghị xác định các điểm thăm quan đã ổn thỏa nên mới yên tâm.
Đây coi như là cuộc tiếp đón lớn thứ hai sau khi hắn làm Bí thư thị ủy Ninh Lăng. Lần trước Ủy viên trưởng đến mặc dù quy cách cao hơn nhưng góc độ lại ít hơn. Ủy viên trưởng chủ yếu đi xem, nghe bên dưới giới thiệu, nhưng lần này lại khác.
Lãnh đạo chủ yếu của 14 thành phố, thị xã của tỉnh sẽ đến hết. Hơn nữa theo Triệu Quốc Đống biết ngoài Thành phố An Đô chỉ có Thị trưởng Diêu Văn Trí đến, các nơi khác đều có Bí thư thị ủy tham gia. Ngoài lãnh đạo chủ yếu ra còn có Phó thị trưởng phụ trách thu hút đầu tư, chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển, cục trưởng cục Chiêu thương đều tham gia.
Thành phố, thị xã các nơi đều là người trong ngành, đều đã có thời gian làm kinh tế, thu hút đầu tư khá lâu. Hạng mục thu hút đầu tư của anh là thật hay chỉ là giả vờ thì chỉ cần nhìn nhà máy, xem thực địa là hiểu. Anh nói hoàn cảnh phát triển kinh tế tư nhân chỗ anh tốt thì cũng không phải là đưa ra bao chính sách mà là phải đi đến nói chuyện với các công ty tư nhân, xem có khó khăn, trở ngại gì không?
Nói cách khác đừng nhìn Ninh Lăng năm nay của anh phát triển tốt nhưng khi nhìn tận mắt sẽ nhận ra được ngay.
- Ồ.
Vân Duệ ngồi đằng trước kêu lên kinh ngạc làm Triệu Quốc Đống tỉnh lại:
- Sao thế Tiểu Vân?
- Không có gì, tôi thấy có nhiều quần chúng lên kiện.
Vân Duệ hạ cửa sổ xuống. Bởi vì đằng trước là đèn xanh đèn đỏ hơn nữa nhiều xe qua lại nên tốc độ xe rất chậm.
- Ồ, quần chúng lên kiện sao?
Triệu Quốc Đống giật mình? Hắn lập tức có cảnh giác, đây không phải là đi về phía Thị ủy, Ủy ban mà. Quận ủy Tây Giang cũng không hướng đó mới đúng.
- Lão Bành, đi chậm một chút để tôi xem thế nào.
Xe đi chậm hơn nhiều, Triệu Quốc Đống hạ cửa kính xuống thì thấy cạnh đường có có mười mấy người đang đứng xem cộng với mấy chục người ăn mặc như nông dân đang tụ tập lại, nhất định là có chuyện.
- Bí thư Triệu, vừa nãy xe đi qua tôi nghe thấy tiếng bọn họ, giọng nói hình như là người bên huyện tôi.
Vân Duệ phản ứng khá nhanh, y nói:
- Tôi xuống hỏi xem bọn họ định làm gì.
Vân Duệ là người Tào Tập, Triệu Quốc Đống nghe vậy liền biết ngay bên Tào Tập nhất định đã có chuyện. Sáng nay diễn ra hội nghị, chiều và sáng mai là đi thăm qua. Mà chiều nay sẽ đi thăm trụ sở dược liệu ở Tào Tập. Không ngờ dân chúng Tào Tập sáng sớm đã tụ tập ở đây.
- Được, anh xuống đi, có chuyện gì lập tức gọi điện cho tôi.
Triệu Quốc Đống cũng không nói nhiều, quần chúng lên kiện cáo nhất định là đi về phía khách sạn Ninh Uyển, sao bọn họ biết lãnh đạo tỉnh ở đây?
Sau đó Triệu Quốc Đống lập tức gọi cho Lam Quang và Mã Nguyên Sinh yêu cầu khởi động phương án khẩn cấp, chặn dân chúng bên ngoài khách sạn 300m. Nếu không một khi dân chúng chặn trước cửa khách sạn thì đó sẽ là trò cười cho thiên hạ. Hội nghị lần này sẽ là nỗi nhục cho Ninh Lăng.
Triệu Quốc Đống gọi điện xong cũng nhận được điện của Vân Duệ. Không ngoài suy đoán của hắn, đây đều là người dân từ Tào Tập lên, cũng may chỉ có 50, 60 người nhưng điều này cũng đủ gây thành họa nếu lãnh đạo tỉnh đi ra gặp phải.
Làm Triệu Quốc Đống thấy an ủi là Cục công an xử lý rất nhanh. Ba xe cảnh sát dùng để vận binh đã tới chặn ngang đường đi thông khách sạn. Mà Lam Quang cũng đến nơi. Lam Quang lúc ở Tào Tập đã nói chuyện với đại biểu dân chúng nhiều lần nên làm các vị đại biểu có ấn tượng. bọn họ đều biết Lam Quang là người nói lời giữ lời nên chắc Lam Quang sẽ khống chế được tình hình.
Triệu Quốc Đống sau khi đến Ninh Lăng đã tăng cường trang thiết bị và nhân viên cho Cục công an, đặc biệt là lực lượng chống bạo động để đề phòng những tình huống đột nhiên xảy ra. Không ngờ lần đầu tiên lại vận dụng vào việc này, điều đó làm Triệu Quốc Đống không còn gì để nói.
- Lão Lam, quần chúng có vấn đề gì thì bảo bọn họ đến phòng Tiếp dân, đừng làm cho người tụ tập ở đây. Anh có toàn quyền xử lý, lát nữa tôi sẽ bảo Kiếm Dân tới. Anh hỏi xem rốt cuộc là việc gì? Tôi biết đó là chuyện bên Tào Tập nhưng không phải nói chuyện bên đó đã xử lý xong rồi sao? Đám người Thiết Minh làm gì vậy hả? Thông báo Thiết Minh lập tức lên thị xã, chuyến thăm chiều nay ở Tào Tập hủy bỏ.
Triệu Quốc Đống bỏ máy xuống rồi cố yêu cầu mình bình tĩnh. Hắn mặc dù không rõ tình hình ở Tào Tập nhưng bây giờ xem ra mình đã sơ sót.
Dù xuất hiện tình huống như thế nào mà để dân chúng lên thị xã kiện, hơn nữa chọn vào lúc này mà kiện thì đó là Huyện ủy, Ủy ban Tào Tập thất trách. Một khi dân chúng thật sự chặn được trước cửa khách sạn thì sẽ mang tới ảnh hưởng quá xấu, dù hắn có đưa đến vài chục hạng mục lớn cũng không có tác dụng gì. Đây là ảnh hưởng chính trị và ấn tượng chính trị, đó là sai lầm chết người đối với bộ máy nhất là lãnh đạo chủ yếu.
Khi xe Triệu Quốc Đống đến cửa khách sạn, khách sạn đã có thêm không ít người. Triệu Quốc Đống vừa nhìn là biết đó là cảnh sát mặc thường phục.
Triệu Quốc Đống lúc này đã yên tâm hơn. Bây giờ tình hình nguy hiểm nhất đã qua đi, chỉ cần dân chúng được chuyển sang trụ sở Ủy ban thị xã, có thể ngồi xuống phản ánh vấn đề là đủ. Dân chúng cũng chỉ mong có nơi phản ánh vấn đề, hy vọng có thể giải quyết được vấn đề bọn họ phản ánh. Về phần chặn lãnh đạo, chặn cửa cũng không hề có tác dụng gì với bọn họ. Bọn họ làm thế chỉ là để lãnh đạo chú ý mà thôi.
Cửa xe vừa mở, Chung Dược Quân sa sầm mặt đi tới nói:
- Bí thư Triệu, bên Tào Tập có vấn đề sao? Có nghiêm trọng không? Có cần tăng cường lực lượng cảnh sát không?
Triệu Quốc Đống cố kìm cơn tức giận trong lòng lại. Mỗi khi có việc lớn hắn đều nhắc mình cần bình tĩnh. Hắn hy vọng mình lúc nào cũng làm được điều này. Điều này là không dễ với người ở tuổi của hắn nhưng hắn lại nhất định phải làm được. Nếu không hắn không phải một Bí thư thị ủy đủ tư cách.
Hơn nữa chuyện này cũng không thể trách được Chung Dược Quân. Chung Dược Quân có ý tưởng tốt thêm chút tư tâm mà thôi, thêm nữa là khá tin Thiết Minh một chút, không ngờ lại xuất hiện khuyết điểm lớn đến thế.
- Không có gì, tôi đã yêu cầu Lam Quang, Mã Nguyên Sinh khống chế tình hình. Có mấy chục người dân nên đưa sang Ủy ban thị xã để bọn họ phản ánh vấn đề, nghe xem bọn họ muốn gì. Dân chúng phản ánh vấn đề là bình thường, chỉ là cách làm không thỏa đáng, chọn thời gian không thích hợp mà thôi.
Triệu Quốc Đống rất bình tĩnh giống như không bị chuyện vừa rồi ảnh hưởng gì. Điều này làm Chung Dược Quân thở phào nhẹ nhõm.
Khi y biết bên này xảy ra chuyện, chân y gần như mềm nhũn lại.
Nếu Bí thư tỉnh ủy, chủ tịch tỉnh và lãnh đạo bộ, Bí thư thị ủy, Thị trưởng toàn tỉnh đều bị chặn ở cửa khách sạn không ra được, còn phải dùng lực lượng cảnh sát để mở cửa thì đó là trò cười cho thiên hạ, chỉ sợ cả nước cũng chưa từng xuất hiện tình hình này. Không ai quan tâm sau này trách nhiệm là ai nhưng lãnh đạo chủ yếu sẽ không thể chạy thoát.
Hơn nữa trước đó Lục Kiếm Dân, Toàn Lực Trí thậm chí Lỗ Năng cũng phản đối Thiết Minh làm Bí thư huyện ủy Tào Tập. Cho rằng Thiết Minh quá mềm yếu, thiếu quyết đoán, không thích hợp làm Bí thư huyện ủy Tào Tập, nhưng mình vẫn kiên trì cuối cùng mới được Thị ủy thông qua.
Lộng Triều Lộng Triều - Thụy Căn Lộng Triều