Good as it is to inherit a library, it is better to collect one.

Augustine Birrell, Obiter Dicta, "Book Buying"

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Có nên đi xuất khẩu lao động khi ở tuổi 30
i xuất khẩu lao động 3 năm trở về tôi cũng xấp xỉ 33, như vậy có thể xin được việc nữa không? Liệu có cơ hội cho tôi xin việc ở tuổi đó?
Tôi 29 tuổi, tốt nghiệp đại học ngành công nghệ thông tin của một đại học nổi tiếng ở Hà Nội năm 2009 với bằng khá, tiếng Anh thuộc top giỏi của trường nên khi vừa bảo vệ xong đồ án tôi xin được việc ở một công ty phần mềm khá có tiếng. Mọi chuyện ồ ạt đổ đến khi tôi đi làm được 2 năm, lúc đó tôi có thai ngoài ý muốn và quyết định cưới. Không ngờ suốt 4 tháng đầu tôi bị thai hành, không ăn không uống được gì, phải nằm viện liên tục. Tôi chỉ còn da bọc xương, thời điểm đó đúng lúc tôi vừa chuyển công ty và đang trong thời gian thử việc.
Chuỗi ngày khốn khổ bắt đầu. Tôi nghỉ ở nhà đồng thời phát hiện nhiều việc không hay của chồng. Không việc làm cộng với thất vọng về cuộc sống khiến tôi quyết định về quê sinh con và sống luôn ở quê. Nhưng nào ngờ khi con cứng cáp, đi xin việc mới biết muốn vào làm công chức nhà nước không hề dễ chút nào. Cuối cùng tôi xin làm hợp đồng của một cơ quan nhỏ, lương có cũng như không. Tôi vẫn cố bám trụ ở đó vì hy vọng có chỉ tiêu biên chế. Đến giờ tôi đã làm được 2 năm (cộng với một năm nghỉ chăm con), được trả lời là không thể vào biên chế được. Tôi vô cùng chản nản.
Còn về cuộc sống gia đình và chồng thì tôi không muốn đề cập tới. Vợ chồng tôi vẫn sống chung nhưng quá nhiều mâu thuẫn. Tôi làm ở đâu, làm gì, có việc làm hay không chồng cũng chưa bao giờ quan tâm. Anh gần như mắc chứng tự kỷ, hoặc là một dạng bệnh thần kinh nào đó vì chỉ cần một chuyện nhỏ khiến anh bực mình là sẵn sàng gầm lên như một con thú và đập đồ đạc, nhiều lần lao vào đánh tôi. Chúng tôi nói đến chuyện ly dị nhiều lần, đặc biệt là tối qua anh lại đập tan một cái cốc một cách rất hung dữ chỉ vì tôi trách anh không dỗ khi con khóc. Tôi lại càng muốn ly dị.
Hiện giờ tôi thấy tương lai thật mịt mù, tăm tối. Tôi rất muốn quay trở lại thành phố xin việc, nhưng sẽ phải bắt đầu lại từ đầu với mức lương của sinh viên mới ra trường, như vậy chỉ đủ lo cho tôi chứ đừng nói là lo cho con (vì tôi xác định mình sẽ ly dị). Tôi mới có ý định đi xuất khẩu lao động, người nhà cũng ủng hộ. Tôi có thể đi Nhật, tôi thích đi Nhật vì sang đó 3 năm tôi có thể học tiếng Nhật và trở về thi được chứng chỉ tương đương với một sinh viên đại học tiếng Nhật, tôi tự tin như vậy vì rất có năng khiếu học ngoại ngữ. Như thế tôi có thể xin làm phiên dịch, dù sao cũng có bằng đại học và có 2 năm làm việc trong ngành phần mềm.
Vấn đề tôi lo nhất hiện nay là giờ đã 29 tuổi, đi xuất khẩu lao động 3 năm trở về cũng xấp xỉ 33, như vậy có thể xin được việc nữa không? Liệu có cơ hội cho tôi xin việc ở tuổi đó? Chưa nói đến rủi ro khi tôi làm ở Nhật mà trúng công ty không có giờ tăng ca, hoặc lỡ công ty phá sản... Tôi tìm hiểu có thể đi theo diện kỹ sư nhưng không biết lập trình và hiện tại không biết tiếng Nhật. Đúng là cao không tới thấp chẳng thông.
Rất mong các bạn cho tôi một lời khuyên. Cảm ơn các bạn.
Phương
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)