Books serve to show a man that those original thoughts of his aren't very new after all.

Abraham Lincoln

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 2205
Phí download: 33 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 7995 / 188
Cập nhật: 2015-11-09 03:14:25 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1111: Người Đàn Ông Mang Đến Kỳ Tích
ha … cha của em có khả năng… khả năng bị người ta hại!" Chu Giai Giai rốt cục đã khóc, cũng không quan tâm đến hình tượng của mình trước mặt người khác, nhưng mà, mọi người bây giờ đều là người nhà, không ai sẽ chê cười nhà, ngược lại còn lộ ra vẻ kinh hãi.
"Bị hại? Xảy ra chuyện gì?" Dương Minh nghe Chu Giai Giai nói xong, cũng rất sửng sốt, hắn và cha của Chu Giai Giai không tiếp xúc nhiều, cùng lắm là chỉ gặp mặt một lần mà thôi, ngay cả cha của nàng đang làm gì hắn cũng không rõ ràng.
"Dương Minh, em…" Chu Giai Giai nói đến đây, dừng lại một chút, có thể là lo rằng Trần Mộng Nghiên và Lâm Chỉ Vận đang ở bên cạnh, nhưng mà nghĩ lại, hai người bọ họ coi như cũng là những người thân cận nhất của mình, tương lai khẳng định sẽ phải sống chung, cũng không có gì cần giấu diếm, vừa định mở miệng thì Trần Mộng Nghiên đột nhiên lên tiếng.
"Giai Giai, chị và Chỉ Vận đi ra ngoài một chút, để lại không gian riêng cho hai người" Trần Mộng Nghiên vỗ vỗ vai của Chu Giai Giai, cười nói.
"Không cần đâu!" Chu Giai Giai cũng ngượng ngùng nắm lấy tay của Trần Mộng Nghiên và Lâm Chỉ Vận: "Chuyện của em cũng không cần giấu hai người, có hai người bên cạnh, tâm lý của em cũng thoải mái một ít"
"Ừ, vậy được" Trần Mộng Nghiên cũng sợ Chu Giai Giai có một số việc không nói rõ cho mình và Lâm Chỉ Vận được, cho nên mới làm ra hành động này, nếu bây giờ Chu Giai Giai đã nói không có gì, thì nàng cũng không cần phải đi. Thật ra, Trần Mộng Nghiên cũng không nghĩ Chu Giai Giai và? Dương Minh có chuyện gì gạt mình và Lâm Chỉ Vận, theo nàng thấy, ba người bây giờ đã có quan hệ thân mật lắm rồi, có gì mà phải giấu diếm?
"Giai Giai, em nói đi, rốt cục xảy ra chuyện gì, nhưng mà em cứ yên tâm, có gì phiền phức cứ nói anh biết, anh giải quyết giúp em" Dương Minh khẳng định nói.
"Dạ!" Nghe Dương Minh nói vậy, làm cho tâm lý của Chu Giai Giai cũng nhất thời bình tĩnh lại, nghĩ nghĩ, trước đây có nhiều chuyện cũng không làm khó được Dương Minh, tin rằng lần này cũng giống như vậy, Dương Minh có thể giúp nàng giải quyết. Vì thế liền đem sự thật nói cho Dương Minh biết: "Chuyện này thật ra là như vậy, cha của em không phải kinh doanh bên châu Âu, mà là làm quản gia cho một gia tộc sát thủ"
"Gia tộc sát thủ? Quản gia?" Dương Minh nhất thời sửng sốt, hắn không ngờ rằng, gia đình của Chu Giai Giai lại còn có quan hệ với tập đoàn sát thủ, thế giới này thật sự quá nhỏ sao?
"Anh sợ sao?" Chu Giai Giai nhìn thấy vẻ kinh ngạc của Dương Minh, không nhịn được hỏi, dù sao người bình thường nghe đến hai chữ này cũng có vẻ xa lạ, có cảm giác đủ để rùng mình.
"Haha, chỉ là một gia tộc sát thủ mà thôi, em nói tiếp đi" Trên thật thế, Dương Minh cũng không chút lo lắng gì về gia tộc sát thủ trong miệng của Chu Giai Giai cả, trong mắt của hắn, cũng chỉ là một, một gia tộc sát thủ chưa đủ tạo thành uy hiếp gì với hắn, dù sao thì hắn cũng vốn đã là sát thủ, còn là đệ tử của vua sát thủ đứng đầu trên bảng xếp hạng, hắn còn sợ ai?
"" Ừ!" Nhìn thấy vẻ thoải mái của Dương Minh, Chu Giai Giai cũng thở phào một hơi, tiếp tục nói: "Cái tên Charles đó, anh nhớ không? Là thần xe Charles đấy"
"Anh đương nhiên nhớ rồi, không ngờ việc này lại có liên quan đến hắn" Dương Minh hơi kinh ngạc, chuyện này có liên quan đến thần xe Charles? Nhưng mà, gia tộc sát thủ? Charles? Dương Minh lập tức nghĩ ra cái gì đó: "Giai Giai, gia tộc sát thủ mà em nói, có phải là gia tộc Charles không?"
"A? Anh biết?" Lúc này đến lượt Chu Giai Giai kinh ngạc, nàng không ngờ rằng Dương Minh lại biết Charles lại là người của gia tộc sát thủ? Điều này làm cho nàng rất kỳ quái.
"Ừ, anh biết, em nói tiếp đi!" Dương Minh gật đầu, ý bảo Chu Giai Giai tiếp tục.
"Không sai, cha em chính là quản gia của gia tộc Charles!" Chu Giai Giai nói: "Người đứng đầu gia tộc Charles, cũng chính là cha của Charles, Charley, ngày hôm qua đã cầu hôn cha em, nói Charles thích em, kêu em gả cho hắn"
"Thằng nhãi Charles này muốn bị đòn? Sớm biết vậy thì lần trước gặp hắn, anh đã đập cho no đòn rồi!" Dương Minh nghe xong nhíu mày, thằng nhãi này thật sự muốn chết rồi: "Cha em nói thế nào?"
"Cha em dĩ nhiên là từ chối, mà Charley đã cho cha em thời gian suy nghĩ, nếu không đáp ứng, thì phải cuốn gói rời đi, thời hạn là tối ngày hôm nay… chính là tối nay bên châu Âu" Chu Giai Giai giải thích.
"Vậy sau khi rời đi, số tiền của mẹ em bên đây cũng đủ để ba người sống rồi, hơn nữa, cái này cũng đâu có gì đâu?" Dương Minh kỳ quái hỏi.
"Lúc đầu em cũng nói vậy, nhưng? cha em nói, ông đã biết quá nhiều bí mật của gia tộc Charles, ông ta sợ sau khi rời đi, thì Charley sẽ không tha cho mình, khi vừa bước chân ra ngoài liền bị ám sát…." Chu Giai Giai đem suy nghĩ của cha nói cho Dương Minh nghe: "Cha em sợ bọn họ giết người diệt khẩu!"
"Rất có thể!" Dương Minh gật đầu, dù sao thì sát thủ cũng rất bí mật không thể để cho người bình thường biết được.
"Cho nên… cho nên bây gờ em mới nhờ anh, anh c1o thể giúp cha em không?" Nói đến đây, Chu Giai Giai cũng hiểu được là mình đã có chút mù quáng khi tin tưởng Dương Minh! Dương Minh sao có thể đấu lại tập đoàn sát thủ? Cái này không phải gây phiền phức thêm sao?
"Đương nhiên là có thể, chỉ là một gia tộc sát thủ mà thôi, ha ha!" Dương Minh cười nói: "Em là vợ anh, chuyện của em cũng là chuyện của anh mà! Yên tâm đi, giao cho anh, em nghĩ biện pháp nói cho cha mẹ em, tất cả bình tĩnh chờ anh"
"A?" Chu Giai Giai kinh ngạc nhìn Dương Minh, không thể tin được những lời nói của Dương Minh! Anh ấy có thể giả quyết? Anh ấy có thể tìm được chổ của cha? Hơn nữa, người ta còn là một tập đoàn sát thủ, sao có thể đi ra đi vào đơn giản vậy?
Hơn nữa, Dương Minh còn nói chỉ là một gia tộc sát thủ! Cái này đại biểu cho cái gì?
Dương Minh hình như căn bản là không coi người ta ra gì!
"Haha, đừng nghi ngờ, thật ra người đàn ông của em còn mạnh hơn trong tưởng tượng của em nhiều, hắn ta đã không còn là Dương Minh thời sơ trung nữa!" Dương Minh cười cười nói với Chu Giai Giai.
"A!" quả thật, Chu Giai Giai cũng cảm thấy được, Dương Minh tuy rằng vẫn là Dương Minh, nhưng mà tựa hồ đã thay đổi, bây giờ mọi thứ dường như đang nằm trong lòng bàn tay của Dương Minh, bất luận là chuyện gì cũng không làm khó hắn được.
Trần Mộng Nghiên cũng có một cảm giác như vậy, thời cấp ba Dương Minh bỗng nhiên thay đổi, dường như trở thành một người khác, không chỉ là thành tích học tập đột nhiên tăng lên, hơn nữa cũng bắt đầu không thành thật và to gan hơn với mình, nhất là sau khi lên đại học, thành lập công ty riêng, tích lũy tiền bạc, đây là điều Trần Mộng Nghiên không thể tưởng được.
Nhưng chỉ có Lâm Chỉ Vận là không có cảm giác này, bởi vì lúc nàng biết Dương Minh, thì hắn đã rất mạnh rồi, hơn nữa, theo nàng thấy, hình như mỗi lần nàng gặp khó khăn, Dương Minh đều có thể giải quyết giúp nàng, cho nên Dương Minh nói như vậy với Chu Giai Giai, Lâm Chỉ Vận cũng không cảm thấy gì.
"Được rồi, thời gian không còn nhiều, chờ anh giải quyết xong chuyện của cha Giai Giai, rồi sẽ trở về cùng bọn em, đúng rồi, chúng ta có thể thử một số phương pháp mới do tiểu tử Trương Tân dạy, rất thú vị, ha ha!" Biểu tình của Dương Minh trở nên dâm đãng đi.
Ba cô gái vốn đang nói chuyện đàng hoàng với Dương Minh, mà đột nhiên Dương Minh thay đổi nhu7 vậy, lại còn nói chuyện xấu xa, nhất thời xấu hổ.
Sắc mặt của Trần Mộng Nghiên đỏ lên, nói: "Ai muốn thử cái gì với anh? Nhưng mà nếu anh có thể giải quyết tốt chuyện của Giai Giai, nàng thật ra có thể báo đáp anh một chút, thế thì để Giai Giai thỏa mãn nguyện vọng này c? ủa anh nhé…"
"Hả? " Chu Giai Giai không ngờ Trần Mộng Nghiên lại phủ trách nhiệm lên trên đầu mình, nhất thời mặt đỏ đến mang tai! Nàng và Dương Minh còn chưa có xảy ra quan hệ chính thức, kêu nàng thử phương pháp mới với Dương Minh, chẳng phải là xấu hổ càng thêm xấu hổ?
Lâm Chỉ Vận cũng không khỏi mắc cười, Trần Mộng Nghiên cũng không phải lạnh như ma băng, mấy ngày nay tiếp xúc với nhau, ba người cũng đã trở nên rất hòa hợp.
"Được rồi, vậy ba em tự thương lượng với nhau đi, ba người cùng lên cũng được… vậy nhé!" Dương Minh nói xong, không đợi Trần Mộng Nghiên trả lời, liền tắt máy tính đi.
Làm cho Trần Mộng Nghiên, Lâm Chỉ Vận, Chu Giai Giai mở to mắt ra nhìn màn hình máy tính.
"Giai Giai, em mau vào lại máy của Dương Minh đi, chị muốn mắng hắn!" Trần Mộng Nghiên tức giận nghiến răng nói.
"Được rồi, chị Nghiên Nghiên, Dương Minh còn có chuyện phải làm mà!" Lâm Chỉ Vận cười khuyên bảo.
"Chị chỉ tùy tiện nói thôi!" Trần Mộng Nghiên ngượng ngùng nói.
Tâm tình của Chu Giai Giai cũng tốt lên nhiều, vội vã lấy điện thoại gọi cho mẹ, nàng không thể liên lạc được với cha, nhưng mà mẹ thì có thể, cho nên nàng nhất định phải nói cho mẹ biết những lời của Dương Minh, nhờ mẹ chuyển lời cho cha biết, đầu tiên là phải bình tĩnh, sau đó tìm cách kéo dài thời gian.
Sau khi điện thoại vang lên được hai tiếng, thì đã được chuyển, hiển nhiên là Chu mẫu đã vội vã cầm máy lên nghe.
"Giai Giai, là con sao?" Giọng nói của Chu mẫu có chút nghẹn ngào.
"Mẹ, là con!" Chu Giai Giai vội nói: "Mẹ, mẹ đừng đau buồn, không sao đâu mà…"
"Con đã biết?" Chu mẫu thở dài hỏi.
"Dạ, con biết rồi, cha vừa gọi điện nói cho con biết nguyên nhân" Chu Giai Giai nói.
"Vậy con nghĩ thế nào?" Chu mẫu nói xong, lại bổ sung thêm: "Mẹ sẽ không ép con, con cứ yên tâm đi!"
"Mẹ, con đã đem chuyện này nói cho Dương Minh biết, hắn nói hắn có thể giúp chúng ta, tất cả giao cho hắn là được" Chu Giai Giai thoải mái nói.
"A? Giao cho Dương Minh? Nó có thể giải quyết?" Chu mẫu sửng sốt: "Giai Giai, cái này không thể nói giỡn được, con xác định hắn có thể giải quyết? Đối phương là một tập đoàn sát thủ đó!"
"Mẹ, Dương Minh đã nói rồi, hắn có thể giải quyết!" Chu Giai Giai khẳng định: "Hơn nữa, hắn còn nói với con, kêu con nói cho cha biết, đầu tiên là phải bình tĩnh, sau đó tìm cách kéo dài thời gian, chờ hắn đến giải quyết!"
"Con, con xác định Dương Minh có thể giải quyết chuyện này?" Chu mẫu vô cùng kinh ngạc, tuy rằng, bà thừa nhận Dương Minh có thể hô mưa gọi gió, nhưng mà bên châu âu, nhất là phải đối mặt với một tập đoàn sát thủ, hắn có thể làm gì người ta?
"Mẹ, con tin tưởng Dương Minh, anh ấy là người có thể mang đến? kỳ tích cho con" Chu Giai Giai kiên định nói ra cái nhìn của mình, nàng ta tin tưởng Dương Minh, tin tưởng tất cả của Dương Minh.
"Được rồi, vậy mẹ gọi cho cha, kêu cha phối hợp với chúng ta" Chu mẫu bị sự kiên quyết của Chu Giai Giai đả động, bất luận là thế này, thì đây cũng là một cơ hội, Dương Minh có thể giải quyết sao?
"Ừ, nhất định phải nói cho cha biết, đừng xúc động, kéo dài thời gian đến tối, Dương Minh nhất định sẽ đến giải quyết" Chu Giai Giai dặn.
"Yên tâm đi, mẹ cũng như con, đều không hy vọng cha xảy ra chuyện" Chu mẫu nói.
Cúp điện thoại xong, Chu Giai Giai thở phào nhẹ nhõm, chẳng biết là vì sao mà trong lòng nàng lại cảm thấy vui vui, bởi vì Dương Minh không phải là loại người chỉ biết nổ, hắn nói được là làm được, bởi vì vậy, Chu Giai Giai mới càng tin tưởng Dương Minh.
Chu mẫu không dám chậm trễ, vừa cúp điện thoại của Chu Giai Giai xong, liền gọi cho Chu Thiên Tường bên châu Âu. Lúc này Chu Thiên Tường đang ngồi khổ sở trong phòng riêng, chuyện này rốt cục cũng cần thẳng thắn, nhưng mà ông cũng rất luyến tiếc vợ và con gái.
Dù sao, sống đến nửa đời người mà không được hưởng thụ cảm giác gia đình, Chu Thiên Tường nghĩ rằng cuộc sống của mình tràn đầy tiếc nuối, còn thiếu rất nhiều thứ, cho nên ông không cam lòng.
Nhưng mà, không cam lòng thì sao? Lúc này ông không có biện pháp, dù sao thì lực lượng của bản thân ông quá nhỏ bé, căn bản là không đủ sức chống lại sự khổng lồ của gia tộc Charles!
Điện thoại đột nhiên vang lên, Chu Thiên Tường nhất thời cả kinh, nhìn lại thì thấy điện thoại di động của mình, nếu như là điện thoại trong nhà, khẳng định là do Charley gọi đến.
"Alo?" Chu Thiên Tường lo lắng tiếp điện thoại, cố gắng giữ bình tĩnh.
"Thiên Tường, là em" Chu mẫu lo lắng nói: "Anh còn chưa trả lời bọn họ chứ?"
"Vẫn chưa, sao vậy?" Chu Thiên Tường không hiểu tại sao Chu mẫu lại hỏi vậy.
"Nếu chưa thì anh phải nghĩ biện pháp kéo dài thời gian ra, có thể dài được bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu!" Chu mẫu nói.
"Vì sao phải làm vậy, rốt cục cũng phải nói thôi?" Chu Thiên Tường không hiểu gì cả, thật sự không được thì cứ trực tiếp nói với Charley, còn mình thế nào thì mặc kệ cho số phận.
"Không phải như vậy đâu, anh nghe nè!" Chu mẫu vội nói: "Giai Giai đã đem chuyện của anh nói cho bạn trai của nó biết, Dương Minh nói có thể giúp anh, cho nên anh phải cố gắng kéo dài thời gian, chờ nó đến!"
"A? Bạn trai của Giai Giai?" Chu Thiên Tường vô cùng kinh ngạc, nhíu mày nói: "Người em nói có phải là đứa con trai trong bệnh viện lần trước không? Nó có thể giúp anh? Có lầm hay không?"
"Lúc đầu em cũng hoài nghi, nhưng mà Giai Giai rất khẳng định, nói là nó nhất định có thể giúp anh" Chu mẫu nói" " Mặc kệ là thế nào, có cơ hội cứ thử một lần vẫn tốt hơn!"
"Được rồi, bên này anh sẽ cố gắng kéo dài thời gian!" Chu Thiên Tường gật đầu: "Nhưng mà, thằng con trai đó, có phải là muốn nổ với Giai Giai không? Nhưng mà cứ như em nói đi, thử? một lần vẫn tốt hơn!
"Anh có thể nghĩ như vậy là tốt rồi, em cũng chờ mong kỳ tích sẽ xuất hiện!" Chu mẫu gật đầu: "Có thể, nó có thể mang đến kỳ tích cho chúng ta cũng không chừng"
"Mong rằng là vậy" Không biết vì sao, tâm lý của Chu Thiên Tường lúc đầu đang rất buồn khổ, đột nhiên trở nên rất tốt, không phải sao?
Dương Minh tắt máy tính, đi ra ngoia2, bởi vì hắn nói chuyện phiếm với Trần Mộng Nghiên, Lâm Chỉ Vận, Chu Giai Gi-ai, cho nên Vương Tiếu Yên không có tham gia vào, mà đang đứng ngoài sân chỉ vào đường võ cho Lao Feng và phụ nhân của ông ta.
Thấy Dương Minh đi ra, Vương Tiếu Yên mới cười hỏi: "Nói chuyện nhanh quá vậy? Còn tưởng rằng anh phải triền miên thêm một lát nữa chứ?"
"Có chuyện quan trọng!" Dương Minh cũng không để ý đến lời chọc ghẹo của Vương Tiếu Yên, nghiêm túc hỏi: "Em có biết gia tộc Charles ở đâu không?"
"Gia tộc Charles? Có phải là cái gia tộc của tên Charles mà chúng ta gặp mấy hôm trước không?" Vương Tiếu Yên sửng sốt, không rõ vì sao Dương Minh lại đột nhiên hỏi cái này, nhưng mà có mặt Lao Feng và vợ của ông ta ở đây, cho nên Vương Tiếu Yên cũng không thể nào nói thẳng ra được.
"Đúng vậy, là bọn họ, anh tìm bọn họ có chút chuyện!" Dương Minh nói: "Em biết gia tộc của bọn họ ở đâu chứ?"
"Cái này thì em không rõ ràng" Vương Tiếu Yên cau mày lắc đầu, tuy rằng nàng cũng biết về chuyện gia tộc Charles, nhưng mà chỉ là nghe nói sơ sơ thôi, nếu muốn biết rõ thì chỉ cần gọi điện về cho cha, sẽ biết ngay gia tộc Charles đang ở đâu, nhưng mà, bây giờ Vương Tiếu Yên không tiện hỏi mấy cái này. Dương Minh nghe Vương Tiếu Yên nói xong, nhất thời nhíu mày, lúc đầu, hắn cứ tưởng là Vương Tiếu Yên biết chổ ở của gia tộc Charles, cho nên cũng không có hỏi thăm Chu Giai Giai, nhưng mà bây giờ xem ra, mình cần phải gọi điện cho Chu Giai Giai, sau đó hỏi đường nàng, tuy rằng hơi bị phiền, hơn nữa lòng tin sẽ bị giảm xuống, nhưng mà đây là biện pháp duy nhất rồi.
"Sư phụ, có phải ngài đang nói về cái gia tộc sát thủ không?" Lao Feng lúc này đột nhiên mở miệng.
Dương Minh vừa định trở về phòng, nghe Lao Feng nói xong, vội vã xoay người lại, kinh ngạc nhìn Lao Feng, nói: "Ông… ông biết bọn họ ở đâu?"
"Lúc con còn trẻ, chưa trở thành người thừa kế của gia tộc Feng, con đã từng đến gia tộc Charles, cho nên mới biết rõ, nhưng mà, sư phụ tìm họ làm gì?" Lao Feng gật đầu nói: "Có chuyện gì cần con hỗ trợ không? Tuy rằng lúc còn trẻ, bọn họ không chịu gặp con, nhưng mà bây giờ con đã là tộc trưởng rồi, nói thế nào cũng có chút uy tín!"
Ngận Thuần Ngận Ái Muội Ngận Thuần Ngận Ái Muội - Ngư Nhân Nhị Đại Ngận Thuần Ngận Ái Muội