Số lần đọc/download: 904 / 19
Cập nhật: 2020-09-23 22:20:26 +0700
Chương 1104: Phát Triển Đội Ngũ, Từ Từ Mưu Đồ
N
gày hôm sau, cả buổi sáng rất bận rộn, trước là Nam Hân Vũ lần nữa tiến đến báo cáo tư tưởng không phải công tác tâm đắc, là tư tưởng nhận thức, tư tưởng nhận thức càng linh hoạt hơn tư tưởng tâm đắc, cũng có tính phát huy hơn
Hạ Tưởng cho cô thời gian vài phút, tuy rằng rất cẩn thận rất kiên nhẫn mà nghe Nam Hân Vũ báo cáo, còn phát biểu một chút ý kiến, nhưng cũng không tỏ rõ ra ý tiếp nhận, Nam Hân Vũ dường như so với lần trước bình tĩnh rất nhiều, vừa đến giờ liền chủ động rời khỏi, xem trạng thái của cô, dường như là trong lòng chắc chắc. Cũng phải, tin tức mở ra hội nghị đột xuất đêm hôm qua bây giờ đã truyền khắp trụ sở thành ủy, tất cả mọi người đều biết bí thư Hạ và Thị trưởng Chương lần đầu tiên giao phong chính diện, hơn nữa lấy con rễ của Chủ nhiệm Lưu là Mã Quân ra khai đao. Chủ yếu nhất chính là Hoàng Đắc Ích đã đứng thành hàng rồi -.
Tin tức truyền ra khiến cho rất nhiều người với trạng thái vây xem suy nghĩ dao động, bởi vì mặc kệ là khi bí thư Phương tại vị, hay là khi bí thư Ngả đảm nhiệm bí thư, đều dường như chưa từng có qua xung đột chính diện với Thị trưởng Chương. Hơn nữa cũng chưa từng có qua điều chỉnh trọng đại trên nhân sự
Mã Quân là Phó cục trưởng cục công an khu, không coi là điều chỉnh nhân sự trọng đại gì, nhưng gã là con rễ của Lưu Kiệt Huy, là dòng chính của Chương Quốc Vĩ, trong đó hàm súc ý vị sâu xa và làm cho người ta chấn kinh
Bởi vậy, cả buổi sáng người đến báo cáo nối liền không dứt, không ít cục trưởng, Phó cục trưởng bị Chương Quốc Vĩ xa lánh, đều lấy các lý do muốn giáp mặt báo cáo với bí thư Hạ, bị Lương Thu Duệ cản lại phần lớn, một phần nhỏ, y châm chước có khả năng sẽ lọt vào mắt của bí thư Hạ, liền cho vào. Người bị cản lại cũng không bỏ ý định, liền vòng đường đi tới bệnh viện, đích thân đi thăm Từ Tử Kỳ. Trong khoảng thời gian ngắn phòng bệnh của Từ Tử Kỳ tụ tập đông đúc, đủ loại người hoá trang lên sân khấu, làm cho y mệt mỏi ứng phó. Bởi vì rất nhiều người không đủ cấp bậc khiến bí thư Hạ đích thân tiếp đãi, liền phải do y ra mặt ứng phó, có thể đoàn kết một người được một người, giai đoạn hiện nay, không sợ đội ngũ không lớn mạnh, chỉ sợ đội ngũ quá ít người
Làm lớn mạnh lực lượng rồi tính sau. Từ Tử Kỳ kỳ thật không có chuyện gì nữa, tốt hơn bao giờ hết, nhưng bí thư Hạ không lên tiếng, y liền ngoan ngoãn nằm ở trong bệnh viện làm bệnh nhân. Bệnh nhân là một tín hiệu chính trị, cũng là một cái cớ, y nằm viện càng lâu, thời gian bí thư Hạ nắm giữ quyền chủ động càng dài
Phòng bệnh cao cấp, các vì sao vây quanh mặt trăng, cộng thêm mỹ nữ y tá vờn quanh, Từ Tử Kỳ cũng thật sự có chút vui đến quên cả trời đất. Từ Tử Kỳ là vui đến quên cả trời đất, Hạ Tưởng lại bận tối mày tối mặt, đồng thời từ thân phận các cục trưởng cục công an đến báo cáo công tác có thể có được kết luận, lực khống chế của Chương Quốc Vĩ đối với thành phố Tần Đường, còn lớn hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng của hắn
Hạ Tưởng vẫn là trong lòng rất có sầu lo. Cho dù hắn và Chương Quốc Vĩ không có phân biệt kỳ thị trên quan niệm chấp chính, không có xung đột trên lợi ích kinh tế. Nhưng hắn cũng phải nắm chắc quyền lớn trong tay. Hắn không phải Thị trưởng, là Bí thư, là phải tạo dựng nhân vật số một quyền uy. Thân là nhân vật số một, nếu không có quyền uy đáng nói. Ở Tần Đường không thể làm đến nắm chắc đại cục, hắn chính là bí thư thất bại
Phương Tiến Giang ở Tần Đường không có nắm trong tay cục diện, bởi vậy y đã lui xuống trước. Ngả Thành Văn cũng không thể ngăn chặn Chương Quốc Vĩ, bởi vậy bị điều nhiệm tới bộ Nông nghiệp đảm nhiệm Thứ trưởng, rõ ràng là thăng tiến, trên thực tế có khả năng không có không gian tiến lên trước nữa. Bằng không với kinh nghiệm lý lịch của Ngả Thành Văn, có khả năng điều nhiệm tỉnh ngoài đảm nhiệm Phó chủ tịch tỉnh thường vụ.
Làm Bí thư, nếu không thể ở một thành phố thật sự làm tới chủ trì công tác toàn diện, chính là thất bại. Đảm nhiệm bí thư, rèn luyện chính là năng lực dùng người, chính là cái nhìn toàn cục và cái nhìn đại cục, phát triển kinh tế cũng nằm trong khảo hạch. Nhưng đối với Hạ Tưởng mà nói, rất nhiều nhân vật phía sau đều đang xem năng lực về phương diện dùng người và cái nhìn đại cục của hắn, suy tính trên phương diện kinh tế của hắn đã không quá xem trọng rồi. Bởi vì ở hai quận Hạ Mã và Thiên Trạch, hành động của hắn trên phương diện kinh tế đã giao ra đáp án hài lòng rồi
Hắn cũng biết rõ, sở dĩ khiến hắn đến Tần Đường kinh tế phát triển, chính là muốn xem dưới hoàn cảnh kinh tế phức tạp, dưới sự vây kín bởi mạng lưới quan hệ rắc rối khó gỡ của Thị trưởng bản địa, làm thế nào có thể thong dong phá vây, làm thế nào có thể từng bước thu quyền, cuối cùng đạt tới mục đích nắm giữ quyền lớn ở Tần Đường
Càng hiểu được sứ mệnh của chính mình, Hạ Tưởng càng trong lòng sầu lo. Bởi vì sức khống chế của Chương Quốc Vĩ đối với Tần Đường, quả thật quá lớn. Đối với hắn mà nói, tuyệt đối là một lần khảo nghiệm trước giờ chưa từng có. Lãnh đạo các cục chủ chốt và tất cả các bộ phận quan trọng của thành phố Tần Đường, gần như tất cả đều là thân tín của Chương Quốc Vĩ, chủ động đến báo cáo công tác với hắn, hễ là cục trưởng, đều là cục trưởng không quá trọng yếu và không có thực quyền. Ví dụ như cục chăn nuôi, cục văn hóa, vv… Hễ là Phó cục trưởng, đều là Phó cục trưởng nắm quyền lớn, ví dụ như cục Tài chính, cục Công thương, vv…
Bởi vậy có thể suy đoán ra một sự thật nhìn thấy ghê người, Chương Quốc Vĩ trước sau ở Tần Đường kinh doanh mười mấy năm, y chính là thổ Hoàng đế nói một không hai của Tần Đường!
Cho tới bây giờ, Hạ Tưởng ngay cả lập trường của các ủy viên thường vụ cũng còn chưa sờ thấu, đối với cục trưởng các cục phía dưới, nhân vật số một, số hai của các quận huyện, càng là không biết gì cả, hắn ở Tần Đường đừng nói đứng vững căn cơ, bây giờ hẳn là ngay cả cái ghế dưới mông còn chưa ngồi nóng, con đường phía trước không chỉ lâu dài, mà còn khó khăn trùng trùng
Nhất là hiện tại bởi vì vấn đề của Mã Quân lại đắc tội với Lưu Kiệt Huy
Bận rộn cả buổi sáng, Hạ Tưởng cũng suy tư cả buổi sáng, cũng biết vạn sự khởi đầu nan, chí ít hiện tại bên cạnh hắn có Lương Thu Duệ, Hoàng Đắc Ích, còn có Thường Công Trị và Nam Hân Vũ đang tranh thủ
Đối với Thường Công Trị và Nam Hân Vũ, Hạ Tưởng là muốn đối đãi khác, bởi vì Thường Công Trị dường như dễ dàng tiến gần hắn một chút, nhưng Thường Công Trị là quan hệ của Lương Thu Duệ, lập trường trước mắt của gã vẫn còn bởi vì quan hệ của Lương Thu Duệ, không phải hoàn toàn xuất phát từ thật tâm dựa vào. Hạ Tưởng vẫn muốn quan sát gã một thời gian rồi kết luận sau
Nam Hân Vũ biểu hiện bức thiết hơn, mà tính cách của cô trong thẳng thắn của biến chuyển, coi như là loại người Hạ Tưởng khá thưởng thức. Nhưng Nam Hân Vũ rõ ràng có việc cầu xin hắn, hắn không cần phải nóng lòng nhất thời, bởi vì bây giờ hắn tiếp nạp Nam Hân Vũ, sẽ cho người ta một ấn tượng nóng lòng không đợi được muốn nhúng tay vào bộ máy chính quyền, cũng sẽ khiến Chương Quốc Vĩ càng có tâm lý mâu thuẫn
Cơm phải một ngụm một ngụm ăn, đường phải từng bước một đi, Hạ Tưởng cũng không muốn mới đến Tần Đường, liền biểu hiện ra khuynh hướng nhúng tay vào công việc của chính quyền. Hắn muốn từ từ mưu đồ
Đương nhiên, đồng thời với việc từ từ mưu đồ, gặp phải bại hoại giống như Mã Quân, cũng phải hạ độc thủ, không lưu tình chút nào mà đả kích. Có khi, thủ đoạn nhanh gọn, dứt khoát, quyết đoán mới có thể thu được hiệu quả mong muốn.
Khi đang suy nghĩ, Lương Thu Duệ gõ cửa tiến vào, vừa vào thì đưa thuốc lá cho Hạ Tưởng trước, Hạ Tưởng xua tay cự tuyệt. Y cũng không có miễn cưỡng, liền nói:
- Bí thư Hạ, cục công an thành phố đang nghiên cứu vấn đề miễn đi chức vụ của Mã Quân, gặp phải cản trở, không ít đồng chí lão thành gọi điện thoại cầu xin
Hàm nghĩa của đồng chí lão thành hơn phân nửa là chỉ đám người Hội đồng nhân dân và Mặt trận Tổ quốc. Hạ Tưởng tất nhiên biết rõ, liền hỏi:
- Có cản trở rất bình thường, Trung Quốc là một nơi chú ý tình người
Lương Thu Duệ gật gật đầu:
- Hội nghị chi bộ đảng cục công an buổi sáng, không có đạt thành thỏa thuận
Xem ra, sức khống chế của nhân vật số một cục công an thành phố Hoàng Đắc Ích đối với cục công an thành phố cũng là kém một chút, phỏng chừng cũng là có liên quan đến áp lực ở trên quá lớn
Hạ Tưởng không nói lời nào, chờ Lương Thu Duệ tiếp tục báo cáo.
- Vừa rồi nhận được điện thoại của cục trưởng Hoàng Đắc Ích, anh ấy nói sẽ kiên quyết chứng thực tinh thần của hội nghị…
Thái độ của Hoàng Đắc Ích cũng nằm trong dự đoán của Hạ Tưởng, nếu không thể đẩy xuống, Hoàng Đắc Ích cũng mất thể diện, sự việc liên quan đến uy vọng của y trong hệ thống công an, không cần hắn quá quan tâm, bởi vậy, hắn quan tâm chính là lời nói phía sau của Lương Thu Duệ. Quả nhiên, Lương Thu Duệ ngay sau đó lại nói một câu
- Sáng sớm hôm nay nhận được điện thoại của Chủ nhiệm Lưu, Chủ nhiệm Lưu đối với tình hình vết thương của thư ký Từ rất quan tâm, nói là muốn đích thân đi thăm một chút
Lưu Kiệt Huy không chủ động gọi điện thoại cho hắn, không trực tiếp đề xuất hắn tha cho Mã Quân, mà là lấy lý do đến bệnh viện thăm Từ Tử Kỳ để thể hiện, thật giỏi, Hạ Tưởng tất nhiên biết rõ trong lòng hàm nghĩa phong phú trong đó, nhưng hắn chính là không nói ra, hắn cũng biết Lương Thu Duệ và Lưu Kiệt Huy có chút giao tình, cũng có ý thuyết khách, liền ha hả cười:
- Chủ nhiệm Lưu quan tâm Tử Kỳ, thay tôi cảm ơn lòng tốt của ông ấy
Lương Thu Duệ hiểu rõ bí thư Hạ có ý không chịu để yên, suy nghĩ một chút, vẫn là hàm súc mà nhắc nhở một cái:
- Quan hệ của Chủ nhiệm Lưu và bí thư Phương cũng khá tốt, quan hệ với bí thư Ngả thì có chút cương, ông ấy còn vài năm thì có thể lui rồi, bây giờ là cương vị cuối rồi…
Hạ Tưởng tất nhiên hiểu được Lương Thu Duệ nhắc nhở, là nói bởi vì một Mã Quân đắc tội Lưu Kiệt Huy không đáng, bởi vì Lưu Kiệt Huy sắp phải lui rồi, càng là cương vị sau cùng, càng là không có băn khoăn, dù sao sẽ không thăng tiến nữa. Sẽ không sợ bị người khác cho dù là bí thư gây rắc rối nữa
Hạ Tưởng có thể thông cảm cách nghĩ khó xử của Lương Thu Duệ, liền nói:
- Càng là cương vị sau cùng, càng phải chú ý hình tượng cá nhân, cả đời người, không để lại chiến tích, thì để lại danh tiếng, luôn phải để lại chút gì đó cho dân chúng, anh nói phải không?
Lương Thu Duệ biết bí thư Hạ chủ ý đã định, liền rất thông minh không còn nhắc đến chuyện này nữa, dù sao y đã truyền lời rồi, vừa nể tình của Lưu Kiệt Huy, lại thiện ý nhắc nhở bí thư Hạ rồi, làm nhiệm vụ chuyển tiếp đã hoàn thành thắng lợi, y chỉ cần truyền lời, không phải thuyết phục, y cũng biết không thuyết phục được bí thư Hạ rồi
Bí thư Hạ không thể so với bí thư Phương và bí thư Ngả, hắn vừa có chủ kiến lại có thủ đoạn, xem ra, là muốn để lại danh tiếng cho người Tần Đường rồi
Buổi chiều vừa đến giờ làm việc, liền chính thức mở hội nghị thường vụ, là một hội nghị thường vụ đầu tiên từ khi Hạ Tưởng đảm nhiệm bí thư đến nay. Khi Hạ Tưởng chạy tới phòng họp, nhân viên đã toàn bộ đến đông đủ. Chương Quốc Vĩ cũng không làm giá nữa, từ sớm đã ngồi trong phòng họp, nhưng ông vừa thay đổi thái độ bình thường, không phải biểu hiện hi hi ha ha, mà là vẻ mặt nghiêm túc
Hạ Tưởng vừa vào cửa ngồi ở giữa, câu nói đầu tiên là:
- Thu Duệ, hôm nay anh vất vả một chút, viết biên bản hội nghị, Tử Kỳ bị người ta đánh đến nằm viện rồi…
Vừa bắt đầu thì nhắc đến sự kiện Từ Tử Kỳ bị đánh, Chương Quốc Vĩ sắc mặt hơi đổi.
Cơ bản các ủy viên thường vụ ở đây đều nghe nói qua sự kiện Từ Tử Kỳ bị đánh, còn tưởng rằng Bí thư Hạ kiêng dè việc này. Không ngờ bí thư Hạ lại nhắc tới ở trước mặt mọi người, xem ra, vẫn là có điều đáng nói
Sau khi Hạ Tưởng dặn dò xong, mới tiến vào đề chính:
- Hôm nay chủ yếu thảo luận hai hạng mục bổ nhiệm nhân sự. Một là ứng viên Phó cục trưởng cục công thương, hai là ứng viên Phó cục trưởng cục xây dựng đô thị, tiếp theo xin mời đồng chí Nhâm Hải Phong nói một chút ý kiến về ban tổ chức
Nhâm Hải Phong bị bí thư điểm danh, phải tỏ thái độ:
- Ban tổ chức trải qua khảo hạch cho rằng, đồng chí Lưu Đại Ngưu nghiệp vụ thuần thục, công tác nghiêm túc, do anh ấy đảm nhiệm Phó cục trưởng cục Công thương là thích hợp. Đồng chí Trương Nhị Mã trước đó làm qua ngành kiến trúc, anh ấy đảm nhiệm Phó cục trưởng cục Xây dựng đô thị cũng là tận dụng người tài
- Tôi lại có ý kiến khác…
Bất ngờ chính là, người đầu tiên cao giọng phản đối chính là Chương Quốc Vĩ!