Never lend books, for no one ever returns them; the only books I have in my library are books that other folks have lent me.

Anatole France

 
 
 
 
 
Tác giả: Liễu Hạ Huy
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Son Le
Số chương: 1521
Phí download: 29 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 7111 / 218
Cập nhật: 2015-11-07 22:40:28 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1087 : Bởi Vì Ông Đã Chớp Mắt
hóm dịch: Huntercd
Kình phong quất vào mặt, cát vàng cuồn cuộn.
Mây đen kéo tới che khuất bầu trời.
Những người có kinh nghiệm biết rằng trời sắp mưa.
Đường số hai mươi mốt chính là con đường rìa ngoài cùng bên ngoài Las Vegas, trong khi đó khu nhà xưởng đồ dùng gia đình bỏ hoang này chính là ở cuối đường hai mươi mốt.
Đây là khu vực nằm vào góc của vùng xanh hóa. Vì hướng gió thổi từ hướng tây bắc tới nên ở khu vực này cát gió cũng mạnh hơn thường lệ một chút.
Bức tường này chính là tường hậu của khu nhà xưởng đồ dùng gia đình. Bên ngoài bức tường này chính là một khoảng hoang dại mênh mông và cát bụi, chỉ lưu thưa ít cây xương rồng và lá thông. Không hiểu có phải vì lâu ngày không có người tưới nước nên trông có vẻ khô cằn, giống như những cây cằn cỗi, không phát triển.
Cách đó không xa chính là vùng xanh hóa bảo vệ thành phố Las Vegas với từng dãy cây xương rồng và tùng, thông, bên ngoài vùng đó chính là sa mạc mênh mông bát ngát.
Chính vì vậy xuyên qua bức tường này chẳng khác nào tiến vào sa mạc.
Không hiểu vừa rồi một cước của Quân Sư đã dùng bao nhiêu phần khí lực mà sau khi phá thủng một mảng tường, những cục bê tông và gạch vẫn ào ào rụng xuống.
Lỗ thủng bị phá càng lúc càng rộng. Cho dù là người nào đi nữa cũng tuyệt đối không nghi ngờ nếu như nói một cước vừa rồi của Quân Sư đã làm sụp đổ bức tường. Bức tường gạch thoạt nhìn rất rắn chắc đang đổ xuống từng mảng.
Đợi khi tất cả trở lại bình thường, Quân Sư mới khom người chui ra ngoài từ lỗ thủng.
Quân Sư không vội vàng ra tay mà chỉ đứng nhìn Bá Tước đang nằm giả chết trên mặt đất với một cái bàn nặng đè lên ngực.
Bá Tước mới bị đánh bay ra ngoài, mới nằm trên mặt đất chưa được vài phút nhưng trên người ông ta đã phủ kín một lớp cát, Trên mặt, cổ, tóc, lông mày, tứ chi, chỗ nào cũng phủ một lớp cát vàng. Người nào liếc mắt nhìn qua sẽ coi Bá Tước như một bức tranh người bằng cát vậy.
Bất luận người nào nằm ở nơi như thế này trong vòng một tiếng, chỉ sợ đều bị cát bụi bao phủ khắp người.
Ầm …
Chiếc bàn hình cánh cung đang nằm trên người Bá Tước đột nhiên bay lên trời, mang theo cát bụi mù trời.
Loảng xoảng.
Chiếc bàn gỗ rơi xuống ở một nơi cách đó không xa, hình thành trên mặt cát một chiếc hố to.
Thân hình Bá Tước giống như một con cá chép bật dậy từ mặt đất, sau đó, dùng lực rũ sạch thân thể, cát bụi dính trên người lập tức bay đi sạch sẽ, để lại quần áo, gương mặt, mi mắt ông ta sắc màu vốn có của nó.
“Phốc …”
Bá Tước khó nhọc phun ra một hơi, không hiểu ông ta muốn phun ra cát vàng dính đầy trong miệng hay là hơi thở của mình.
Sau đó Bá Tước nhìn chằm chằm vào Quân Sư với đôi mắt nhỏ như mắt đại bàng, trầm giọng nói: “Vương Hậu quả nhiên danh bất hư truyền. Xem ra tôi đã đánh giá thấp cô.”
“Là do ông đánh giá mình quá cao.” Quân Sư khinh thường nói: “Mấy người các ông luôn dùng chiêu bài Hoàng Đế đi làm việc, đương nhiên không có người nào có can đảm chọc vào các ông, điều này cũng khiến các ông hình thành sự kiêu ngạo ngút trời
“Thế còn cô?” Bá Tước cười nhạt nói. “Cô có biệt danh là Vương Hậu, cô có thể chiếm lợi thế trước Hoàng Đế không? Không phải cô cũng như chúng tôi, cũng là bại tướng dưới tay ông ấy sao?”
“Tôi tới giết người, không tán gẫu với ông. Nếu như không còn chuyện gì để nói nữa, hãy để tôi tiễn ông.” Quân Sư không nhịn được, lên tiếng đáp trả.
Quả thật Quân Sư không muốn nói chuyện về chủ đề Hoàng Đế bởi vì con người đó thật sự vô cùng mạnh mẽ, quá mạnh mẽ. Nếu như trên thế giới này có người nào có thể khiến Quân Sư cô có một cảm giác bất lực, không nghi ngờ gì nữa, người đó chính là Hoàng Đế. Khi nhớ tới tình cảnh khi giao đấu với Hoàng Đế, Quân Sư có cảm giác giống như một cơn ác mộng.
Trong khi đó trong tiềm thức Quân Sư, cô thật sự không mong muốn va chạm Hoàng Đế ở nơi này chính vì đó cô cố ý mà như vô tình né tránh vấn đề này.
“Thế nào, sợ hả?” Dường như Bá Tước đã nhìn thấu tâm can Quân Sư. Ông ta hẳn đã biết Quân Sư đã từng ăn đủ khi đối đầu với Hoàng Đế nếu không nhất định sẽ không dùng chiêu này để khích tướng Quân Sư. “Mặc dù Hoàng Đế điện hạ không tới nhưng cô đừng mong rời khỏi nơi này, ít nhất cô cần phải chiến thắng được tôi đã …”
“Vậy hãy bắt đầu đi.” Quân Sư nói. Theo quan sát của Quân Sư, mặc dù Bá Tước bị cô đánh bắn từ trong phòng ra bên ngoài nhưng trông dáng vẻ như ông ta không hoàn toàn bị tổn thương.
Điều càng khiến người ta tức ói máu chính là toàn thân Bá Tước cứng như sắt, nắm tay con người căn bản không thể gây tổn thương cho Bá Tước.
Cũng may Quân Sư có súng …
Quân Sư rút súng từ trong người ra, vung tay bắn một phát về phía Bá Tước.
Quân Sư nhanh, Bá Tước còn nhanh hơn.
Cao thủ so chiêu, chỉ cần hơi bất cẩn một chút thôi là đã nhận thất bại thảm hại.
Vào thời khắc quan trọng này, không có người nào dám coi nhẹ việc quan sát động tĩnh của đối thủ.
Khi Bá Tước phát hiện ra cánh tay Quân Sư lay động, không phải nói chính xác là phát hiện các đốt ngón tay của Quân Sư có dấu hiệu lay động, ông ta
Thân hình Bá Tước như một chiếc xe tăng hình người, đánh thẳng về phía Quân Sư.
Lúc này thân hình Bá Tước còn cao hơn so với thân thể hàng ngày của ông ta, đại khái khoảng chừng một mét sáu gì đó. Hơn nữa thân thể ông ta trông cũng như lên cân một chút chính vì vậy khi Bá Tước di chuyển, cực kỳ uy lực.
Khi nhìn thấy Quân Sư nâng súng lên, thân hình Bá Tước di chuyển một chút về bên trái.
Phịch …
Viên đạn của Quân Sư bắn trúng bức tường ở sau, mhững mảnh xi măng, gạch bắn tung tóe, trên tường xuất hiện một lỗ thủng to.
Loại đạn này quả thực cực kỳ khác thường. Những viên đạn bình thường chỉ có thể để lại một dấu vết bình thường trên tường, lực đạo mạnh nhất cũng chỉ đủ khoét một lỗ thủng sâu mà thôi.
Khi mà Quân Sư bắn ra viên đạn đủ sức xuyên thủng bức tường, có thể thấy uy lực của nó mạnh tới cỡ nào.
Một súng.
Quân Sư chỉ có cơ hội bắn một phát súng mà thôi.
Bởi vì Bá Tước nghiêng người tránh đạn xong, ông ta nhảy người lên, đánh tới chỗ Quân Sư đang đứng.
Xem ra Bá Tước đã xác định lợi dụng ưu thế cơ thể của mình đánh giáp lá cà với Quân Sư.
Phịch …
Một cước của Quân Sư trúng ngay vào bụng của Bá Tước.
Bá Tước không tránh, không đau mà một lần nữa ông ta lại đánh về phía trước.
Răng rắc …
Bá Tước để mặc cho Quân Sư lại tung hai cước vào thân thể mình sau đó hai tay bắt chặt bả vai Quân Sư.
Ngón tay Bá Tước dùng lực, lập tức bả vai Quân Sư bị ngón tay Bá Tước đâm thủng. Máu tươi đỏ thẫm chảy ra ngấm vào áo gió màu đen.
Thân thể Quân Sư không được đúc bằng sắt nguội. Khi bả vai cô bị xuyên thủng, cô đau tới mức khẽ kêu lên một tiếng.
Máu tươi ở cổ họng vốn bị khói thuốc kiềm chế lúc này không kiềm nén được nữa, lập tức phun ra ngoài, bắn vào mặt Bá Tước.
“Thật đáng ghét.” Quân Sư nhìn
Bá Tước thờ ơ không thèm quan tâm, tay còn lại của Bá Tước chụp lấy cánh tay kia của Quân Sư.
Nếu như cánh tay này cũng bị Bá Tước khống chế nốt thì ông ta có thể thỏa sức quăng quật cô ả này hay đánh ngã xuống đất.
Cổ tay Quân Sư lay động. Dù thế nào đi nữa Quân Sư cũng tuyệt đối không muốn cánh tay này bị đối phương khống chế.
Chân phải Quân Sư quay tròn một trăm tám mươi độ. Quân Sư từ vị trí đứng đối diện với Bá Tước nay co lại trước ***g ngực Bá Tước. Sau đó đầu Quân Sư cứng rắn thúc mạnh một cái hất người Bá Tước bay lên cao.
Thân thể Bá Tước rơi xuống đất, mất đi sức mạnh vốn có của mình.
Ngay khi Bá Tước còn chưa có bất kỳ phản ứng nào, Quân Sư đã chụp lấy một tay, một chân Bá Tước sau đó hai chân cô quay chín mươi độ rồi nhanh chóng quay tròn.
Vù vù …..
Thân thể Bá Tước giống như một cỗ xay gió lớn, bị Quân Sư quay tròn giữa không trung không nhìn rõ đầu, đuôi.
Một vòng.
Hai vòng.
Ba vòng.
Ngay khi Quân Sư cũng không biết chính bản thân mình đã quay bao nhiêu vòng, cô buông mạnh hai tay, thân thể Bá Tước bị nén mạnh lên không trung.
Sau khi Quân Sư chạy đà mấy bước, thân thể cô cũng nhảy lên cao.
Tay chân Quân Sư đều đánh ra, ngay trên không trung Quân Sư liên tục đánh vào mấy huyệt đạo quan trọng trên người Bá Tước.
Quân Sư biết mỗi một tuyệt kỹ đều có một “tử huyệt”, cô nhất định phải tìm ra tử huyệt của công phu Bạo Cốt này.
Nếu không cho dù hai người bọn họ có đánh nhau cả tối hôm nay, trận đánh này cũng không thể chấm dứt.
Mặc dù Quân Sư dựa vào thực lực hùng mạnh của mình và lực đạo có tính chất áp chế để đánh bay Bá Tước nhưng cuối cùng Quân Sư sẽ rơi vào tình trạng thoát lực. Trong khi đó tới lúc này Bá Tước vẫn chưa chịu bất kỳ vết thương trí mạng nào, tuyệt đối không thể đánh bại ông ta chỉ trong chốc lát.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi thân thể bay trong không trung, Quân Sư đã ra bốn trăm năm mươi quyền, hai trăm mười sáu cước, vừa chạm mục tiêu là ly khai, tuyệt đối không dây dưa mất thời gian.
Sau khi lực đạo kiệt quệ, một lần nữa Quân Sư mạnh mẽ ra cước, một cước đánh bay thân thể Bá Tước.
Một lần nữa thân thể Bá Tước bị đánh bay va đập vào bức tường trong khi đó Quân Sư dưới tác dụng của lực phản cũng nhẹ nhàng rơi xuống đất.
Loảng xoảng …
Thân thể Bá Tước nặng nề nện vào bức tường. Thế nhưng điều may mắn là lúc này cú va đập không đập thủng bức tường một mảng to.
Hai tay Bá Tước cố gắng chống giữ thân thể, cố gắng đứng dậy từ mặt đất nhưng rồi ông ta lại kiệt lực ngã nhào xuống.
Thử lại một lần nữa nhưng lại một lần nữa ngã sấp xuống.
Không hiểu đã xảy ra chuyện gì đó nhưng các khớp xương của Bá Tước lại đột ngột nổ bung, khôi phục lại hình dáng ban đầu, thân thể Bá Tước khôi phục lại như bình thường.
Trong khi đó máu tươi chảy ròng ròng từ hai hốc mắt Bá Tước, cả hai hốc mắt đều bị đánh xưng vù.
“Làm sao mày biết được?” Bá Tước căm hận hỏi, giọng nói cực kỳ uất ức và không cam lòng.
“Bởi vì khi tôi búng tàn lửa tôi nhìn thấy hai mắt của ông chớp chớp. Khi đó tôi đã biết hai mắt của ông chính là tử huyệt.”
Duy Linh
-- o --
Bác Sĩ Thiên Tài Bác Sĩ Thiên Tài - Liễu Hạ Huy Bác Sĩ Thiên Tài