Books are lighthouses erected in the great sea of time.

E.P. Whipple

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Càng cố quên em lại càng nhớ anh
ó chắc là em sẽ quên được không khi em luôn quan tâm xem anh đang sống như thế nào, có được vui vẻ và hạnh phúc không? Nhiều lần em tự hứa với lòng mình hãy quên, hãy cho qua tất cả đi nhưng càng cố quên là lòng càng nhớ anh nhiều hơn. (Thanh)
Từ: luu thanh
Đã gửi: 08 Tháng Mười 2011 2:45 CH
Chúng mình chia tay nhau một khoảng thời gian rất dài rồi, sao em cứ ngỡ như mới ngày hôm qua thôi anh ạ. Em cứ tưởng mình sẽ mau chóng quên được anh và em lại bắt đầu sống vô tư như ngày trước. Nhưng em lại sai và có quá nhiều cái sai mà em không biết mình có sửa được không.
Em cũng đã học cách quên, tìm niềm vui trong công việc, học làm mới mình, đi chơi với bạn bè nhiều hơn, tất cả chuyện đó em làm rất tốt nhưng đêm về em lại khóc thương cho chính mình, sao em tự lừa đối bản thân trong cái vỏ bọc tưởng chừng rất vô tư và vui vẻ ấy. Trong em luôn tồn tại câu hỏi “cho đến khi nào em sẽ không còn nhớ về anh, về những kỷ niệm mà em đã có khi bên anh”?
Em mong chờ ngày đó đến biết bao, nhưng lâu quá rồi em vẫn không thấy. Ngày quen nhau, anh bảo em là một người rất khùng và anh có biết đâu chính cái “khùng” ấy lại làm cho em buồn đến bây giờ và anh cũng có biết đâu gần một năm nay em sợ. Em không dám đối diện với chính mình, em không dám bước chân vào nơi chúng mình bắt đầu quen nhau và chia tay nhau.
Em cũng biết anh đã có niềm vui khác và chẳng còn quan tâm đến những kỷ niệm ngày nào, còn em sao vẫn loay hoay mãi với những kỷ niệm của quá khứ. Em cũng biết mình phải quên và cất tất cả đi vào một góc của cuộc đời, để em sống tốt hơn nhưng lại thất bại. Thật buồn cười khi em tự làm khó cho mình, đâu ai bắt em phải sống như thế đúng không anh?
Có một điều em suy nghĩ mãi, cho đến bây giờ em vẫn chưa trả lời được, phải chăng ta chia tay vì không hợp nhau hay vì một lý do nào khác, và lý do như thế nào mới gọi là chính đáng mà bản thân mỗi chúng ta có thể chấp nhận được? Rõ ràng qua một thời gian chia tay em mới nhận ra một điều rằng em chưa bao giờ quên được anh, em vẫn yêu anh như ngày nào.
Em rất muốn gặp lại anh một lần, để nói hết tất cả những điều em suy nghĩ, nhưng sợ rằng em lại đau và làm rối tung lên tất cả. Có đôi lúc chẳng biết cố tình hay vô ý, em lại chạy đến và dừng thật lâu, nhìn vào nơi mà chúng ta ngồi hàng giờ nói chuyện với nhau, và em cũng chẳng hiểu mình làm như thế để làm gì. 
Ai cũng nói chia tay rồi thì thôi, đừng quan tâm đến nữa, đừng suy nghĩ về anh nữa, thờ ơ hết rồi sẽ quên. Có chắc là em sẽ quên được không khi em luôn quan tâm xem anh đang sống như thế nào, có được vui vẻ và hạnh phúc không?
Nhiều lần em tự hứa với lòng mình hãy quên, hãy cho qua tất cả đi nhưng càng cố quên là lòng càng nhớ anh nhiều hơn. Chẳng biết anh có còn nhớ, ngày chia tay em không bao giờ chúc anh hạnh phúc và đến bây giờ vẫn vậy, vì em là một người phụ nữ ích kỷ, luôn cố chấp rằng anh sẽ hạnh phúc khi ở bên em.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)