Bạn không thể tạo dựng thanh thế bằng những gì bạn SẼ làm.

Henry Ford

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1603
Phí download: 30 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 8226 / 237
Cập nhật: 2015-10-28 17:45:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1171-72: Nguyên Hoàng Giao Chiến Tịch Diệt Ma Đế
uá mạnh mẽ, tuyệt đối là Tứ Tinh đỉnh phong chiến lực."
Đường Lang Nữ Vương thất thanh nói.
Thực lực Tam Tinh và Tứ Tinh nếu đem ra so sánh thì chênh lệch không hề nhỏ, đối với Tứ Tinh thì mặc dù chênh lệch cũng rất lớn nhưng cũng coi như có hạn, còn ở đây Diệp Trần là Tứ Tinh cao đẳng chiến lực nên so với Ma Cực Vương lợi hại hơn ba bốn lần, không có khả năng chỉ trong mấy chiêu là có thể đả thương hắn được.
Trước đó, Diệp Trần có thể dùng Tinh Thần Tưởng Niệm Thể chống lại Ma Cực Vương một thời gian ngắn, chủ yếu là sử dụng thân pháp Không Gian Áo Nghĩa quá mức huyền ảo nên có thể né tránh với tốc độ cực nhanh, bằng không nếu chỉ dùng Tinh Thần Tưởng Niệm Thể Tam Tinh bá chủ chiến lực thì tuyệt đối khó có thể cùng Ma Cực Vương có Tứ Tinh trung đẳng chiến lực đối kháng một hai chiêu, dù sao chiến lực giữa hai bên chênh lệch quá xa.
"Ma Cực Vương, các ngươi trở về đi!"
Thu hồi Thiên Hạt kiếm, Diệp Trần thản nhiên nói.
Khục khục khục!
Ma Cực Vương trong miệng không ngừng ho ra huyết khối, trên người của hắn có mấy chục cái lỗ máu, từng cái lỗ máu đều xỏ xuyên qua thân thể, xương cốt gãy nát đều lộ rõ ra ngoài. Vội vàng vận chuyển Bất Tử Chi Thân, khôi phục thương thế đáng sợ, Ma Cực Vương ngẩng đầu, thanh âm khàn khàn nói: "Diệp Trần, ta thừa nhận ngươi rất lợi hại, đương kim trên đời này, không có ai có tiến bộ lớn như của ngươi vậy, một khi tiến vào Sinh Tử Cảnh thì đã có Tứ Tinh đỉnh phong chiến lực. Thế nhưng ngươi cũng đừng quá đắc ý, ta khuyên ngươi vẫn cẩn thận thì hơn, chúng ta bốn người chẳng qua đến đây cũng là để dò xét ngươi, nhân vật lợi hại chính thức còn chưa có tới."
Nguyên lai, bốn người Ma Cực Vương sớm đã biết rõ Diệp Trần sẽ quản đến việc này nên bọn hắn bên ngoài đến là cướp lấy Man Hoang thạch, còn ẩn ý bên trong là âm thầm muốn thăm dò thực lực Diệp Trần. Đương nhiên, Man Hoang thạch vẫn là mục tiêu cuối cùng của bọn hắn.
"Nhân vật lợi hại? Thì ra là thế".
Diệp Trần suy nghĩ một phen, lập tức sáng tỏ.
Xem ra, tất cả đại Vương giả tại Huyết Thiên Đại Lục đối với Man Hoang thạch đã sớm ngấp nghé đã lâu, chỉ là Trường Thiên phái có Hỏa Hoàng thủ hộ, Hỏa Hoàng là người nào, đây chính là vị vương giả có được lục tinh chiến lực đỉnh phong, toàn bộ Chân Linh thế giới đều rất khó tìm một vương giả khác đến cùng hắn làm đối thủ. Khi hắn giận dữ thì chẳng ai dám đến nói chuyện với hắn, khi hắn phải bảo vệ Trường Thiên phái thì ai dám động đến Trường Thiên phái, đó là tự tìm đường chết. Thế nhưng, đã năm trăm năm đi qua, Hỏa Hoàng đã rất lâu không hiện ra, khó tránh khỏi
làm cho người ta hoài nghi, bởi vì Hỏa Hoàng đã xây dựng một thanh thế có ảnh hưởng quá mạnh mẽ cho nên bọn người có dã tâm vẫn đang chờ đợi. Đen hiện tại, bọn hắn đã không thể chờ được nữa nên đã phái bốn vị Vương giả qua đến xò xét, vừa thăm dò Hỏa Hoàng còn ở đó hay không, vừa lại thăm dò điểm mấu chốt của Diệp Trần.
Có thể nói nhất cử lưỡng tiện.
Nhíu mày, đây là lần đầu tiên Diệp Trần cảm nhận được Huyết Thiên Đại Lục thâm bất khả trắc, phần đông Vương giả đều thèm muốn Man Hoang thạch của Trường Thiên phái, hắn chỉ một mình, so ra lực lượng quá bạc nhược rồi.
"Diệp Trần, ngươi mau mau ly khai, bây giờ còn có cơ hội"
Ma Cực Vương gặp Diệp Trần đang trầm tư, lớn tiếng nói.
Hít sâu một hơi, Diệp Trần nhíu mắt nhìn hắn, mở miệng nói: "Hôm nay chuyện này ta đã quản định rồi."
Ma Cực Vương đang muốn nói tiếp thì chợt biến sắc khi nghe những lời này.
"Đã ngươi không muốn rời đi, rốt cuộc cũng không muốn rời đi."
Hư không chấn động, ba đạo nhân ảnh phảng phất đã vượt qua không gian, xuất hiện tại cách đó không xa.
Ba người này, một kẻ là trung niên có mái tóc đen, ánh mắt bễ nghễ, mang theo Tịch Diệt chi ý, một kẻ là bà lão lưng còng, trong mắt hiện lên hình dáng tam giác, có chút âm độc, còn lại là một kẻ trung niên có dáng người khôi ngô cường hãn, tóc huyết hồng, miệng mọc đầy răng nhọn.
Tịch Diệt Ma Đế!
Cổ Đà Huyền Bà!
Huyết Sa Vương!
Diệp Trần liếc nhận ra thân phận ba người này.
Tóc đen trung niên đúng là Tịch Diệt Ma Tông tông chủ Tịch Diệt Ma Đế, bà lão lưng còng là một trong thập đại Yêu Tông, cổ Đà Tông tông chủ Cổ Đà Huyền Bà, huyết phát trung niên thì chính là một trong Lục Đại Bán Yêu, Tộc trưởng Huyết Sa Vương của Huyết Sa gia tộc.
Tịch Diệt Ma Đế là một trong số rất ít Phong Đế Vương giả tại Huyết Thiên Đại Lục, cổ Đà Huyền Bà thực lực nghe nói là Tứ Tinh bá chủ, Huyết Sa Vương Tắc là Tứ Tinh đỉnh phong chiến lực.
Ba người hình thành đội hình với sức mạnh cường đại chưa từng có, một gã Phong Đế Vương giả, hai gã có được Tứ Tinh đỉnh phong đã ngoài chiến lực đỉnh cấp Vương giả
"Tông chủ!"
Ma Cực Vương hướng Tịch Diệt Ma Đế vừa chắp tay.
"Ma Đế, Huyền Bà, Huyết Sa Vương!"
Đường Lang Nữ Vương, Ngân Báo Vương cùng với Thiết Đề Yêu Vương cũng hướng ba người ôm quyền.
Tịch Diệt Ma Đe khẽ gật đầu, ánh mắt rơi vào Diệp Trần trên người, sau một khắc, thân thể của hắn chấn động, một cổ to lớn Ma Đạo chân nguyên bắn ra làm hư không chấn động, hư không quỷ dị bày biện ra một cỗ hoa văn kim loại màu đen lạnh như băng làm cho không khí trầm lặng và cô quạnh.
Tịch Diệt lĩnh vực!
Không giống với Ma Cực Vương Tịch Diệt ngưng không, Tịch Diệt lĩnh vực của Tịch Diệt Ma Đế mang theo quy tắc chi lực, mà cái quy tắc này chính là Tịch Diệt quy tắc thập phần hiếm thấy.
Dù là chỉ có một tia nhưng so với Tịch Diệt ngưng không lại cường đại gấp mấy mươi lần
Kẽo kẹt kẽo kẹt!
Diệp Trần có thể cảm giác được, hộ thể chân nguyên bị vặn vẹo và xương cốt bắt đầu cũng bị vặn vẹo theo, Tịch Diệt lĩnh vực có thể vượt qua mọi loại phòng ngự gây tác động vào nội bộ thân thể hắn, làm cho chiến lực của hắn trong khoảnh khắc bị hạ thấp vô cùng nhiều, nếu như không lập tức ứng đối, Diệp Trần không chút nghi ngờ sẽ bị Tịch Diệt Ma Đe ra tay đánh chết.
Oanh!
Vốn dĩ Kiếm Vực khi phóng thích ra sẽ vô thanh vô tức, nhưng do ở trong vòng tồn tại của Tịch Diệt lĩnh vực, cả hai sinh ra va chạm kịch liệt, loại va chạm này chưa từng biến thành hữu hình nhưng hiện tại lại hình thành đường ranh giới phân biệt rõ ràng làm áp lực đánh vào thể nội Diệp Trần không còn sót lại chút gì, hoàn toàn bị Kiếm Vực xua đuổi đi ra ngoài.
Dùng Kiếm Vực đối phó với Tịch Diệt lĩnh vực!
"Kiếm Vực đệ nhị trọng!" Đang muốn ra tay thì đồng tử Tịch Diệt Ma Đế ngưng trệ
Phần đông trong số Phong Đế Vương giả, hắn kiêng kỵ nhất là Thanh Vân Kiếm Đe, bởi vì Thanh Vân Kiếm Đe đã đạt đến đệ tam trọng Kiếm Vực, hoàn toàn áp chế được Tịch Diệt lĩnh vực của hắn. Còn Kiếm Vực của Diệp Trần so ra còn kém Thanh Vân Kiếm Đe rất nhiều, có thể ít nhất đã sinh ra Kiếm Chi Quy Tắc nhưng nếu như đối phương có tu vi sâu hơn dày một điểm, Tịch Diệt lĩnh vực của hắn đoán chừng không có đến chút tác dụng nào.
Hừ!
Một tiếng hừ nhẹ phát ra, Tịch Diệt Ma Đe phóng xuất ra Tịch Diệt lĩnh vực có sắc thái nồng đậm hơn làm bốn phía không gian phảng phất như biến thành tính chất của kim loại, khiến người xung quanh như bị chìm vào một loại vô vọng cô tịch.
Diệp Trần thần sắc không thay đổi, Thanh Liên Kiếm Quyết vận chuyển tới cực hạn, Kiếm Vực cường đại nhất được phóng ra cùng chống lại Tịch Diệt lĩnh vực, mà theo áp lực càng lúc càng lớn, Kiếm Vực mới sinh ra đã bị biến hóa, trên đỉnh đầu Diệp Trần hiện ra một thanh hư ảo Bảo Kiếm Hư Ảnh, bảo Kiếm Hư ảnh tựa hồ là thứ đã không còn tồn tại ở cái thế giới này từ rất lâu rồi
Là Kiếm Vực đệ nhị trọng đỉnh phong!
Gặp phải áp lực cực lớn, Diệp Trần có chỗ đột phá.
"Cái này!"
Cổ Đà Huyền Bà cùng Huyết Sa Vương cũng không ngờ tới kiếm vực của Diệp Trần có thể cùng chống lại Tịch Diệt lĩnh vực của Tịch Diệt Ma Đe. Phải biết rằng, Tịch Diệt Ma Đế tu vi có thể là vượt qua 2000 năm, dùng 2000 năm tu vi ủng hộ Tịch Diệt lĩnh vực, tiên thiên ưu thế chắc chắn siêu việt hơn Diệp Trần rất nhiều, nhưng giờ này khắc này, Tịch Diệt Ma Đế gần như chỉ có thể chiếm theo một ít thượng phong mà thôi.
Tịch Diệt Ma Đế trên mặt mũi có chút không nhịn được, hắn là người trong ma đạo, chú ý nhất chính là tâm ý thoải mái, cho nên khi làm việc thì phải thật bá đạo, không được phép cho người khác phản kháng cho dù Diệp Trần là một tồn tại thiên tài đích thực so với cổ nhân, hắn cũng sẽ không cho đối phương nửa phần mặt mũi, nói động thủ thì lập tức động thủ, căn bản không chỗ cố kỵ.
Vốn hắn chuẩn bị dùng Tịch Diệt lĩnh vực phong tỏa Diệp Trần, làm cho đối phương không thể trốn tránh nhưng hắn không ngờ lại tính toán sai khi nhận ra Diệp Trần có Kiếm Vực, có Kiếm Vực bảo vệ, ý muốn phong tỏa ý nghĩ của đối phương của hắn sẽ thất bại hoàn toàn.
Xì xì!
Tịch Diệt lĩnh vực nổi lên một tầng lạnh như băng quang, Tịch Diệt Ma Đe đem Tịch Diệt lĩnh vực thôi động đến cực hạn, hắn sâm lãnh nói:
" muốn cùng ta đối nghịch thì cũng nên chuẩn bị vẫn lạc cho tốt đã "
Oanh!
Tịch Diệt Ma Đế một chưởng đánh về hướng Diệp Trần, lòng bàn tay lạc ấn lấy một cái chữ viết cổ-Vương.
Diệt Vương Thủ
Diệt Vương thủ đả ra, một thủ ấn chỉ cực lớn mang quang ảnh bao trùm về hướng Diệp Trần, thượng diện chữ Vương mang theo một loại ý chí Duy Ngã Độc Tôn, quyền sanh sát trong tay đầy khí phách, sát khí tràng ngập vô cùng lăng lệ.
Da đầu Diệp Trần run lên một hòi, Diệt Vương Thủ của Tịch Diệt Ma Đế vừa xuất ra, hắn cảm nhận được một cổ tử vong uy hiếp, nếu như trốn không thoát một chưởng này, hẳn phải chết là điều không thể nghi ngờ.
Ba!
Không gian một hồi vặn vẹo, Diệp Trần biến mất tại chỗ, Kiếm Vực cũng tùy theo biến mất, mất đi Kiếm Vực chống lại, Tịch Diệt lĩnh vực của Tịch Diệt Ma Đế thế như chẻ tre chiếm theo càng nhiều lãnh địa không gian xung quanh, bàn tay chưởng ấn cực lớn mang quang ảnh bao trùm Thiên Địa làm cho nhật nguyệt vô quang, ngôi sao ảm đạm, làm một đường Không Gian Chi Lực bị xé toạc một mảng lớn trông vô cùng khủng bố. Tại nơi Diệt Vương Thủ thồi động xuống, tiếp thiên liền địa tạo thành một Không Gian Phong Bạo cuốn đi ra ngoài, chỉ cần Diệp Trần vừa xuất hiện, lập tức cũng sẽ bị bao trùm.
Diệp Trần một khắc không dám dừng lại, lợi dụng Không Gian Áo Nghĩa thân pháp, thuấn di ba bốn lần cho đến khi Diệt Vương Thủ uy lực yếu bớt mới có thể ngừng lại được.
Đen lúc này, hắn đã ở vạn dặm bên ngoài.
Nói một cách khác, nếu ở phạm vi vạn dặm bên trong, Diệt Vương Thủ có thật lớn khả năng diệt sát hắn.
"Khủng bố!"
Đối với Tịch Diệt Ma Đế cùng Tịch Diệt Ma Đế Diệt Vương Thủ, Diệp Trần chỉ có thể dùng hai chữ này để hình dung, đó chính là khủng bố, khủng bố tột đỉnh.
"Chạy thoát sao?"
Tịch Diệt Ma Đế thân hình lập loè, đuổi theo.
Cổ Đà Huyền Bà, Huyết Sa Vương cùng với bốn vị Vương giả khác nhanh chóng đi theo.
"Diệp Trần ơi là Diệp Trần, trước cho ngươi đi thì không đi, hiện tại ngươi muốn đi cũng không thể rồi". Ma Cực Vương rất rõ ràng tính tình của Tịch Diệt Ma Đe, nói một không hai, mà nguyên nhân lại bởi vì nắm giữ Tịch Diệt lĩnh vực, sát tính thập phần nghiêm trọng, không ra tay thì thôi, ra tay là một kích lôi đình, không có chút nào do dự.
"Diệp Trần, nếu như ngươi cho rằng Hắc Long lão tổ không làm gì được ngươi, có thể không có sợ hãi, vậy thì mười phần sai rồi, Tịch Diệt Ma Đe ta muốn giết người thì chưa từng người nào có thể sống sót qua."
Tịch Diệt lĩnh vực tồn tại, lại để cho Tịch Diệt Ma Đế tốc độ đạt đến trình độ không thể tưởng tượng, chỉ so với Không Gian Áo Nghĩa thân pháp của Diệp Trần chậm hơn một phần mà thôi.
Không nói Tịch Diệt Ma Đe, bất kỳ một Phong Đe Vương giả nào cũng đều có tốc độ không hề chậm, nếu những vị vương giả có thể đạt được tốc độ siêu việt hơn Phong Đe Vương giả thì đều là những người có thành tựu cực cao trong đỉnh cấp Vương giả.
"Tối đa chạy trốn chỉ có bốn phần nắm chắc."
Diệp Trần thầm than một tiếng, Tịch Diệt Ma Đế không hổ là Tịch Diệt Ma Đế, giai đoạn hiện nay không phải lúc hắn có thể chống lại.
Không có chạy trốn, Diệp Trần theo Trữ Vật Linh Giới trong lấy ra Đăng Cao Vọng Viễn Đồ, tay run lên, Đăng Cao Vọng Viễn Đồ triển khai, "Nguyên Hoàng tiền bối, quấy rầy người rồi."
Ổng!
Thủy mặc bóng lưng nhúc nhích, Nguyên Hoàng hình ảnh đi ra.
Vừa vừa xuất hiện, Nguyên Hoàng liền gặp được một chỉ ẩn chứa chữ Vương bàn tay quang ảnh phô thiên cái địa bao phủ tới, mặt trời mặt trăng và ngôi sao không ánh sáng, sát khí ngang trời cao
"Tốt cho một chiêu Ma Đạo võ học."
Nguyên Hoàng thần sắc ngưng trọng, hắn y phục trên người không gió mà bay, một cổ khác lạ tại Kiếm Vực cùng Tịch Diệt lĩnh vực lĩnh vực tóe phát ra, cùng lúc đó, Nguyên Hoàng trên người tách ra Vô Lượng Quang, một quyền này đánh đi ra ngoài vô cùng mênh mông, vô cùng sáng chói, nếu như nói Diệt Vương Thủ là khí phách, sát khí thì như vậy một quyền này của Nguyên Hoàng lại tràn ngập hoàng đạo chi khí, trên trời dưới đất, ai cũng thần phục.
Ầm ầm!
Tuyệt học của Nguyên Hoàng cùng với Diệt Vương Thủ của Tịch Diệt Ma Đế va chạm vào nhau. Trong lúc nhất thời, trong phạm vi vạn dặm cát bay đá chạy. Trong vòng ngàn dặm, khí kình tạo thành cuồng phong bạo tạc, san bằng tất cả những gì nó gặp trên đường đi. Trong vòng trăm dặm, không gian xuất hiện dấu hiệu bị nghiền nát. Ở trung tâm xuất hiện một quang cầu năng trượng có đường kính tới trăm mét.
Cổ Đà Huyền Bà, Huyết Sa Vương ở cách đó chỉ mấy trăm dặm cũng bị sóng xung kích đánh bay ra ngoài, cả hai không ngừng thổ huyết.
Diệp Trần đứng ở sau lưng Nguyên Hoàng cho nên bình yên vô sự.
Quang cầu năng lượng dần tan rã, Nguyên Hoàng cùng Tịch Diệt Ma Đế đều thối lui mười bước.
- Tiểu tử! Ngươi thật sự biết cách tìm địch nhân. Lần trước là Nhân Ma Hoàng, lần này lại là một vị Vương giả Phong Đế của ma đạo.
Nghiêng đầu, Nguyên Hoàng bất đắc dĩ nói.
Diệp Trần cảm thấy có lỗi nói:
- Tiền bối, lần này thực sự làm phiền người rồi.
Ánh mắt Nguyên Hoàng nhìn về phía Tịch Diệt Ma Đế, ngoài miệng nói:
- Cũng chả trách ngươi được. Bị hắn phong ấn ở bên trong bức tranh thủy mặc này. Với tư cách là một Vương giả Phong Đế nổi danh khi xưa, Nguyên Hoàng thích cuộc sống náo nhiệt. Bị phong ấn ở bên trong bức tranh thủy mặc, tuy có thể bảo tồn nguyên khí nhưng đây không phải là sinh hoạt hắn ưa tích. Hắn lưu lại bức tranh thủy mặc này mục đích để đối phó dị tộc, cũng không phải dùng để kéo dài tính mạng của chính mình.
- Vô Lượng Quang, Hoàng Đạo Thần Quyền. Ngươi là Nguyên Hoàng?
Tịch Diệt Ma Đế có thân phận không nhỏ, nhãn lực tương đối cao. Nguyên Hoàng thi triển ra tuyệt chiêu lúc sinh thời là Vô Lượng Quang và Hoàng Đạo Thần Quyền hoàn toàn giống với những gì mà Tịch Diệt Ma Đế đọc được, cho nên hắn vô ý thức hỏi.
Nhưng sau khi hỏi xong, hắn lại lắc đầu:
- Không đúng! Ngươi không có huyết nhục thực sự. Ngươi chỉ dùng một phương pháp đặc thù nào đó phong ấn toàn bộ Chân Nguyên, dùng Chân Nguyên để diễn sinh ra huyết nhục, có thể giúp nhau chuyển đổi.
- Ngươi có thể xem ta như là phân thân của Nguyên Hoàng!
Nguyên Hoàng cũng không có ý tứ dấu diếm thân phận.
- Phân thân của Nguyên Hoàng!
Tịch Diệt Ma Đế sững sờ. Sau một khắc, mắt hắn bắn ra kim quang chói lọi. Phân thân của Nguyên Hoàng, đây không phải thừa nhận rằng hắn chính là Nguyên Hoàng sao.
Cổ Đà Huyền Bà cùng đám người Huyết Sa Vương không kịp phản ứng, trợn mắt há hốc mồm. Nguyên Hoàng đã biến mất vài vạn năm trước rồi, chỉ sợ đây không phải là bản thể của hắn.
- Quá kinh ngạc, thật sự ta quá kinh ngạc. Diệp Trần! Không thể tưởng được rằng trước khi ngươi vẫn lạc lại có thể làm ra chuyện khiến cho ta cảm thấy vui trước. Tịch Diệt Ma Đế ta luôn muốn cùng một vị Vương giả Phong Đế cổ đại tranh hùng, muốn nhìn xem bọn họ mạnh đến cỡ nào. Nhưng cổ nhân đã qua đời, nguyện vọng này rất khó thực hiện. Vốn tưởng rằng chỉ có thể tiếc nuối cả đời, không thể tưởng được hôm nay lại có thể toại nguyện.
Tịch Diệt Ma Đế vô cùng cao hứng. Hắn biết phân thân Nguyên Hoàng trước mặt không có được thực lực thật sự của bản thể. Nhưng dù sao đây cũng là phân thân của một vị Vương giả Phong Đế cổ đại, thực lực của phân thân này cũng không kém hắn. Tịch Diệt Ma Đế thật sự muốn biết hắn và Nguyên Hoàng ai mạnh hơn.
- Hắn còn có loại nguyện vọng này sao?
Diệp Trần mở to mắt nhìn Tịch Diệt Ma Đế đang cười một cách điên cuồng.
Hắn và Nguyên Hoàng đã nói chuyện với nhau. Chiến lực của Nguyên Hoàng xác thực không bằng Ma Nhân Hoàng. Mà theo một số tin tức Diệp Trần biết được chiến lực của Tịch Diệt Ma Đế kém hơn Ma Nhân Hoàng một chút. Cho dù hắn có ẩn dấu thực lực đi chăng nữa, tối đa cũng chỉ tương đương với Ma Nhân Hoàng mà thôi, không có khả năng cường đại hơn.
Nhưng Nguyên Hoàng còn nói, so về chiến lực hắn thua kém Ma Nhân Hoàng nhưng nếu chiến đấu sinh tử Ma Nhân Hoàng sẽ bị trọng thương. Trong một khoảng thời gian ngắn không cách nào chữa trị được, trong vòng ba đến năm năm cũng không có khả năng khôi phục đến thời kỳ toàn thịnh. Lúc ấy sở dĩ Ma Nhân Hoàng không có ra tay là do thực lực của Diệp Trần quá yếu. Dù Ma Nhân Hoàng trọng thương cũng có thể dễ dàng giết chết Diệp Trần. Nhưng bây giờ, thực lực của Diệp Trần không phải một Vương giả Phong Đế muốn giết hắn là giết được.
Tịch Diệt Ma Đế một khi bị trọng thương, tám chín phần mười không phải là đối thủ của Diệp Trần.
Về phần Cổ Đà Huyền Bà và Huyết Sa Vương càng không có khả năng lưu Diệp Trần lại.
Nhưng nói thật ra cùng Tịch Diệt Ma Đế giao thủ trong hoàn cảnh xấu, Nguyên Hoàng không cách nào bù đắp được. Chân Nguyên của hắn quá ít, Linh Hồn Lực cũng không bằng được Vương giả Phong Đế cùng giai khác. Dùng một phần là thiếu một phần. Nếu như Tịch Diệt Ma Đế là Nguyên Hoàng chỉ sợ thực lực Vương giả Phong Đế cũng không có. Tịch Diệt Ma Đế nói ra những lời này, khiến cho Diệp Trần cảm thấy vô sỉ.
Nguyên Hoàng không có cảm thấy có gì không công bình ở đây cả, hắn thản nhiên nói:
- Nguyện vọng của ngươi đã lạnh liệt như vậy, ta sẽ thỏa mãn ngươi. Chỉ sợ quá trình cùng kết quả thực hiện nguyện vọng này sẽ không khiến cho ngươi thỏa mãn.
- Ta cảm thấy ta sẽ thỏa mãn.
Ánh mắt Tịch Diệt Ma Đế trở nên lạnh lùng.
- Sát!
Vứt bỏ hết tất cả tạp niệm, thân hình Tịch Diệt Ma Đế quỷ mị, hư hư thật thật bay về phía Nguyên Hoàng, không gian bình trướng trong mắt hắn dường như không có.
Thân hình Nguyên Hoàng bỗng nhiên khẽ động, không gian bình chướng không cách nào ngăn cản được, tùy ý để cho hắn tiến vào hư không hoặc ra bên ngoài thế giới.
Rầm rầm rầm rầm rầm!
Hai người vừa tiếp xúc lập tức giao thủ, đánh đến nỗi trời long đất lở, thiên địa biến sắc, nhật nguyệt không thể chiếu sáng xuống nhân gian. Trong phạm vi vạn dặm đều là chiến trường của hai người. Bởi vì tốc độ di chuyển quá nhanh mà vị trí của hai người lúc này đã cách thời điểm ban đầu ngàn dặm. Điều này khiến cho đám người Cổ Đà Huyền Bà và Huyết Sa Vương không khỏi bàng hoàng. Bọn họ thật sự không biết bây giờ chỗ nào mới là an toàn nữa.
- Rầm...!
Đột nhiên một chưởng lực vô hình cách không đánh về phía Cổ Đà Huyền Bà. Cổ Đà Huyền Bà vội vàng trốn vào trong hư không để tránh chưởng lực này. Nhưng chưởng lực vô cùng cổ quái, dường như có được hiệu quả súc địa thành thốn, chớp mắt cái đã đánh lên người nàng chém đứt cánh tay trái.
Ah!
Cổ Đà Huyền Bà kinh hãi kêu lên, nàng chật vật mãi mới có thể thoát ra ngoài được, bay thẳng đến mấy vạn dặm mới dừng lại, vẻ mặt trắng bệch.
- Mau bỏ đi!
Huyết Sa Vương không nghĩ tới Nguyên Hoàng giao thủ với Tịch Diệt Ma Đế nhưng vẫn muốn ám toán bọn họ. Trong lòng không khỏi run sợ, sợ Nguyên Hoàng cũng ra tay với hắn.
Theo sát Cổ Đà Huyền Bà, năm người nhanh chóng rút khỏi mấy vạn dặm, đứng ở xa xem trận chiến, không dám ở gần. Một khi cảm giác đại chiến hai bên di động tới, bọn hắn lại chủ động lùi ra xa.
- Nguyên Hoàng, đừng vội làm càn!
Sắc mặt Tịch Diệt Ma Đế vô cùng khó coi.
- Nếu là địch nhân thì không có làm càn với không làm càn!
Kiếm Đạo Độc Tôn Kiếm Đạo Độc Tôn - Kiếm Du Thái Hư Kiếm Đạo Độc Tôn