Khi học trò đã sẵn sàng, thầy giáo sẽ xuất hiện.

Ngạn ngữ cổ Trung Hoa

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 1305
Phí download: 28 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4606 / 62
Cập nhật: 2015-11-25 19:46:35 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1012: Sự Cố Giang Nam
rương Thanh Vân gặp mặt Lăng Tuyết Phi ở Hoài Dương có thể nói là một bất ngờ, nhưng đối với Lăng Tuyết Phi thì không phải là như vậy. Đang tiếc, khi Lăng Tuyết Phi còn đang ở trong dư vị được gặp mặt trong thời gian ngắn ngủi thì Trương Thanh Vân cũng rời khỏi Hoa Đông, nhưng nàng cũng lợi dụng cơ hội tốt để khôi phục lại liên lạc nhắn tin với hắn, hai người đều kinh ngạc phát hiện, sau nhiều năm, số điện thoại của hai bên đều không thay đổi...
Ngoài sự việc này xen vào bên trong thì Trương Thanh Vân cũng không còn vấn đề nào khác, hắn về thủ đô. Nhưng ngay ngày hôm sau khi hắn về thủ đô thì Giang Nam đã xảy ra chuyện lớn, dự án đường cao tốc trọng điểm xảy ra sự cố nghiêm trọng, một lượng lớn diện tích mặt đường sụt lún làm cho hơn hai trăm xe hủy người chết, vài chục ngàn người bị ách tắc.
Tin tức vừa đưa ra thì cả nước xôn xao, chính phủ mời họp khẩn cấp, nhanh chóng thành lập tổ lãnh đạo xử lý sự cố, phó thủ tướng Liên là tổ trưởng, các lãnh đạo bộ giao thông và ban ngành tương quan làm phó tổ trưởng, tất cả lãnh đạo và thành viên nòng cốt cảu tổ xử lý sự cố nhanh chóng đến hiện trường ở Giang Nam.
Vài ngày sau bầu không khí Giang Nam đều cực kỳ căng thẳng, sự cố ở Giang Nam lần này đã chấn động cả nước và thậm chí là cả thế giới, trên Cctv hầu như lúc nào cũng có tin tức về xử lý hiện trường.
Sau khi sự cố nổ ra thì vấn đề sơ cứu người bị thương, sắp xếp lái xe và hành khách, nhanh chóng xử lý tuyến đường và khơi thông giao thông được triển khai liên tục. Khi những công tác này được triển khai thì con số thương vong dần được công khai, tổng cộng số người thương vong là tám trăm hai mươi lăm, có một ngàn tám trăm mét đường cao tốc bị sụt lún, tổn hại gần một ngàn chiếc xe, tạo nên ảnh hưởng trực tiếp đến kinh tế.
Khi công tác xử lý tiến vào giai đoạn cuối thì tiếng hô điều tra nguyên nhân ngày càng cao, hầu như tất cả đều nhắm vào vấn đề chất lượng công trình. Tỉnh ủy Giang Nam, khối chính quyền và các ban ngành tương quan đều rơi vào đầu sóng ngọn gió.
Lúc này ở thủ đô, các thế lực khắp nơi giống như cũng ngửi ra được hương vị khác thường, tất cả đều động, giống như ai cũng thấy sự kiện Giang Nam sẽ đưa đến lợi ích.
Hôm nay thủ đô có một cơn mưa khó kiếm để rữa sạch bầu không khí, trong không khí không còn bụi bặm, không còn cát nhưng tầm nhìn vẫn rất thấp. Mao Khiêm lái xe chạy trên đường Trường An, Trương Thanh Vân ngồi phía sau nhắm mắt dưỡng thần, vẻ mặt không chút nôn nóng.
Thật ra Trương Thanh Vân cũng không phải đang ngủ, ngồi ở vị trí này hắn có thể thấy được nửa bên mặt của Mao Khiêm, đây cũng là lần đầu tiên hắn xem xét đến tài xế kiêm vệ sĩ của mình.
Vô tình Mao Khiêm đã đi theo Trương Thanh Vân được vài năm, trong những năm này Mao Khiêm rất cần cù chăm chỉ, công tác chịu đựng mệt nhọc, biểu hiện đức tính của vệ sĩ Trung Nam Hải.
Mỗi lần Trương Thanh Vân xuất hành thì Mao Khiêm luôn thực hiện tốt chức trách, hơn nữa còn rất ít khi mở miệng, trong mắt hắn chỉ có sự an toàn của Trương Thanh Vân đặt lên trên hết. Trương Thanh Vân cảm thấy rất bội phục Mao Khiêm, người này vừa mới đến ba mươi, với độ tuổi như vậy mà có tâm tình trưởng thành như thế cũng coi như khó kiếm.
Trương Thanh Vân là con rể Triệu gia, hắn có được sự quan tâm mạnh nhất của Triệu gia chính là sắp xếp cho Mao Khiêm đến làm cảnh vệ. Bây giờ Mao Khiêm vẫn còn ở trong biên chế quân đội, nếu không phải vì quan hệ Triệu gia, Trương Thanh Vân sẽ không thể có một vệ sĩ với quy cách cao như vậy ở bên cạnh.
Thật ra lúc đầu Trương Thanh Vân gặp mặt cũng không quá tín nhiệm Mao Khiêm, nhưng hai người ở với nhau khá lâu, sau này hắn phát hiện Mao Khiêm tuy còn nhỏ tuổi nhưng rất đáng để tín nhiệm, vì vậy mới luôn mang hắn theo bên cạnh. Bây giờ nếu Trương Thanh Vân ra khỏi cửa mà không mang theo Mao Khiêm thì cảm thấy không quen.
Trong đầu Trương Thanh Vân lóe lên rất nhiều ý nghĩ, khóe miệng cong lên thành đường. Sở dĩ hắn phải xem xét vấn đề Mao Khiêm vì bây giờ phải đi gặp Triệu Truyền, trong lòng hắn xem đây là một cửa ải, hắn không muốn cùng Triệu gia tạo nên quan hệ quá sâu.
Gần đây Giang Nam xảy ra chuyện, tất cả thế lực khắp nơi ở Giang Nam đều gặp phải áp lực chưa từng có. Vào thời điểm này, bọn họ tiếp xúc với bất kỳ ai cũng làm người ta trở nên rối rắm. Nhưng Trương Thanh Vân không thể nào từ chối lời mời của Triệu Truyền, hắn đành phải đáp ứng sẽ đến đúng hẹn. Nhưng trong lòng hắn rất cảnh giác, lúc này nghĩ về vấn đề của Mao Khiêm cũng là một biện pháp điều chỉnh tâm tính...
Tốc độ xe rất chậm, luôn là bốn mươi kilomet một giờ, ngay sau đó mới đẩy mạnh lên được một chút. Cuối cùng khi đến nhà Triệu Truyền, lúc này trời đã tối, nhưng cách từ khá xa Trương Thanh Vân đã thấy Triệu Truyền đứng trước cửa vẫy tay.
Sau khi đổ xe thì Trương Thanh Vân mới nhìn rõ bên cạnh Triệu Truyền còn có một người, đó là Triệu Văn Phong đã lâu không gặp. Trương Thanh Vân có chút sững sốt, Triệu đã vươn tay, lão cũng không bắt tay mà ôm vai Trương Thanh Vân nói:
= Thanh Vân, cậu đến rồi thì quá tốt, hôm nay là sinh nhật Tam ca của cậu, cậu ta không muốn tổ chức trắng trợn, vì vậy mới kéo cả nhà trốn sang đây ăn sinh nhật.
Trương Thanh Vân cau mày, hắn xấu hổ nói:
- Đoạn Cương, sao anh không nói sớm? Điều này...
Triệu Văn Phong khoát tay nói:
- Giữa anh em chúng ta thì sinh nhật hay không cũng có thể bỏ qua, tất cả mọi người đều bề bộn, tìm được một cái cớ như vậy để cùng dùng cơm mới tốt.
Trương Thanh Vân tiến lên nắm tay Triệu Văn Phong, lúc này hắn cũng thấy vợ con của Triệu Văn Phong ở trong sân. Triệu Hồng Yến không biết từ đâu chui ra, nàng dí dỏm chào Trương Thanh Vân:
- Chú!
Trương Thanh Vân ngạc nhiên nói:
- Hồng Yến, thế nào? Cháu về nước từ khi nào? Sao không báo cho cô cô một tiếng?
Triệu Hồng Yến co quắp khóe miệng nói:
- Dượng ngày đi ngàn dặm, nào có thời gian quan tâm đến dân thường như cháu? Cháu về nước đã được hơn ba tháng, cô cô đã sớm biết cháu quay về, nhưng cô cô cũng rất bận, cả ngày đều chạy khắp thế giới, cháu cũng chỉ biết ở không mà thôi...
Trương Thanh Vân có chút sững sốt, sau đó lại cười xấu hổ. Phùng Tố Trinh ở bên cạnh mắng Triệu Hồng Yến không có tôn ti trật tự, vì vậy cũng giải vây cho Trương Thanh Vân.
Trong ký ức của Trương Thanh Vân thì Triệu Truyền làm đoạn cương và Triệu Văn Phong cũng không phải người cùng đường, nhưng hôm nay hắn thấy hai nhà ở chung khá hòa hợp thì không khỏi buồn bực. Trong long hắn thầm nghĩ, trước mặt thì đám người này tỏ vẻ hợp tác, nhưng sau lưng sợ rằng lại đàm điều.
Thân phận của Trương Thanh Vân có thể nói là một tồn tại cùng cấp với Triệu Truyền và Triệu Văn Phong, hơn nữa hắn lại còn trẻ, không bị áp chế quá lớn như Triệu Văn Phong. Vì vậy nếu nói về vấn đề tương lai thì hắn sẽ vượt qua Triệu Văn Phong, xét hoàn cảnh như vậy, Trương Thanh Vân có thể nói là rất có độ nặng.
Trước bữa cơm tối cả nhà tụ tập lại nên bàn luận về một vài sự việc nhỏ nhặt, trong lúc nói chuyện thì Trương Thanh Vân biết, sau khi Triệu Hồng Yến từ nước ngoài quay về đã đi làm ở ngân hàng trung ương. Bây giờ Triệu Văn Phong là phó thống đốc ngân hàng nhà nước, có lão thì cháu gái sẽ được quan tâm.
Nhưng Trương Thanh Vân biết rất rõ, nếu chỉ vì nguyên nhân này thì không đủ làm cho quan hệ giữa Triệu Truyền và Triệu Văn Phong hòa hoãn trở lại. Trong lúc nói chuyên ngày hôm nay, Trương Thanh Vân thấy Triệu Văn Phong luôn yếu thế so với Triệu Truyền, vì vậy mà tâm tình hắn thay đổi rất nhanh, giống như đã nhìn ra manh mối.
Bây giờ trong đám con cháu đời thứ ba ở Triệu gia thì cạnh tranh ngày càng dữ dội, tuy Triệu Truyền luôn chiếm ưu thế nhưng Triệu Sơn Đông và Triệu Văn Phong luôn có khí thế tiến lên như vũ bão, điều này không thể làm cho Triệu Truyền được buông lỏng.
Nhưng hôm nay Trương Thanh Vân xem xét cục diện, hắn cảm thấy hình như Triệu Văn Phong đã không còn tâm tư tranh đấu với Triệu Truyền, mà mơ hồ đang giúp đỡ Triệu Truyền ổn định cục diện. Trương Thanh Vân cảm thấy đây mới chính là nguyên nhân căn bản để Triệu Văn Phong và Triệu Truyền hòa hoãn lại.
Trước tết năm ngoái Trương Thanh Vân đã từng gặp mặt Triệu Văn Phong, khi đó ngươi này rất hiên ngang uy phong, có mười phần khí thế. Nhưng hôm nay Triệu Văn Phong lại làm Trương Thanh Vân sinh ra cảm giác yếu thế rất nhiều.
Biết đâu Triệu Văn Phong ra ngoài vẫn là người cực kỳ khí thế, nhưng vào thời điểm này lão đối diện với Triệu Truyền và Trương Thanh Vân thì rõ ràng phải cúi đầu một chút. Trương Thanh Vân vẫn nhớ khi Triệu Văn Phong còn làm chủ tịch tỉnh Giang Nam, tâm tình của lão rất đắc ý vừa lòng, mỗi lần nhìn thấy Trương Thanh Vân đều cực kỳ tự tin và nhiệt tình, muốn kéo gần quan hệ với Trương Thanh Vân, sau đó hai người cùng nhau cầu tiến.
Nhưng bây giờ Triệu Văn Phong giống như không còn tâm tính này, lão vẫn rất khách khí như trước, vẫn rất nhiệt tình, nhưng khách khí và nhiệt tình lại không còn tâm tính tranh hùng. Triệu Văn Phong bại trận ở Giang Nam, điều này gây ra lực ảnh hưởng quá lớn.
Trương Thanh Vân có thể ngửi ra được hương vị chính trị tàn khốc trên người Triệu Văn Phong, người ngoài cũng thấy đối phương có địa vị cao, không gì cần lo lắng, tiêu diêu tự tại.
Không ai biết tình cảnh không phải là như vậy, Triệu Văn Phong cực kỳ cẩn trọng trên chiếc ghế chủ tịch tỉnh Giang Nam, hắn chỉ đi sai một bước nhưng cuối cùng lại phải xám xịt quay về thủ đô. Mà đã về thủ đô thì con đường làm quan của hắn sẽ khựng lại.
Đáng lý ra Triệu Văn Phong được đưa xuống làm chủ tịch tỉnh Giang Nam thì trở thành quan viên cực kỳ có tương lai, vì căn cứ theo độ tuổi, nếu lão có thể tạo ra thành tích, sợ rằng sẽ nhanh chóng tiến lên chức vụ bí thư tỉnh ủy. Sau đó sẽ tiến vào ban ngành trung ương, sợ rằng Triệu Văn Phong còn tiến thêm một bước vào trong danh sách trung ương.
Rõ ràng dù là Triệu gia hay Triệu Văn Phong cũng có quy hoạch như vậy, nhưng tất cả quy hoạch cũng vứt đi khi Triệu Văn Phong bại trận ở Giang Nam. Trên vị trí lãnh đạo, ai là cường giả, ai không chịu được áp lực, ai lười biếng ẽ bị đào thải và chẳng còn cơ hội.
Nghĩ lại cũng có thể hiểu, tất cả cán bộ lãnh đạo đảng chính quyền ở vài chục tỉnh, hầu như tất cả đều là lãnh đạo bộ và ủy ban trung ương, những nhân vật này có ai không nổi tiếng? Có rất nhiều người chỉ cần giậm chân cũng đổ vỡ cả thiên hạ, muốn trổ tài năng trong một nhóm người như vậy là dễ sao?
Trương Thanh Vân bây giờ tuy cũng là quan lớn cấp chính bộ, nhưng hắn cũng chỉ vừa vào trng danh sách này mà thôi, lý lịch còn rất cạn, còn cần trưởng thành. Khi đến vị trí cao như vậy thì tất cả phải xem vào năng lực, có thực lực mới là kẻ mạnh, đây là quy tắc duy nhất.
Bố Y Quan Đạo Bố Y Quan Đạo - Tịch Mịch Độc Nam Hoa Bố Y Quan Đạo