If we are peaceful, if we are happy, we can smile, and everyone in our family, our entire society, will benefit from our peace.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Biết anh không yêu tôi vẫn lăn xả vào
ặc dù nhiều lần anh nói xin lỗi, vô vàn lần anh nhắc đi nhắc lại không thể đến với tôi vì không yêu, nhưng tôi lại đến, như một con thiêu thân không màng đến mạng sống của mình. 
Khi viết lên những dòng này, trong lòng tôi thực sự nhiều u ẩn. Có lẽ người ta nói đúng, cuộc đời tôi không bao giờ khổ về thể xác, mà tinh thần tôi luôn bị tra tấn. Tôi khát khao tìm được một phút bình yên cho mình. Có những lúc, tôi muốn kể hết với một ai đó, để lòng nhẹ bớt. Nhưng tôi đã không thể làm được, tôi cần một lời chia sẻ, lời khuyên chân thành. Thực sự tôi không biết phải làm gì giờ này.
Tôi yêu anh từ hơn 4 năm trước, khi còn là sinh viên đại học. Đối với tôi, những ngày tháng đó thật đẹp, bởi tôi mang trong lòng tình yêu đơn phương thầm kín. Ra trường, theo tiếng gọi của trái tim, tôi đến mảnh đất nơi anh đang sống. Trong lòng thực sự hiểu đã đi và sẽ đi đến tận cuối con đường, chỉ cần nơi đó có anh.
Rồi tôi gặp anh, chúng tôi không còn đơn thuần là những người bạn, tôi yêu anh tha thiết, không thể kìm được cảm xúc của mình khi ở gần anh. Chúng tôi quấn lấy nhau như những đôi tình nhân thực thụ, rồi sau đó, lại coi nhau như những người không quen biết. Tôi chấp nhận điều đó vì yêu anh, chỉ muốn được ở cạnh anh.
Mặc dù nhiều lần anh nói xin lỗi, vô vàn lần anh nhắc đi nhắc lại không thể đến với tôi vì không yêu, nhưng tôi lại đến, như một con thiêu thân không màng đến mạng sống của mình. Anh nói với tôi rằng anh cũng là đàn ông thôi. Tôi hiểu điều đó nhưng sao không thể dừng lại. Vì tình yêu của tôi là mù quáng chăng? Tôi không thể hiểu được đã bao lần dằn vặt chính mình. Tất cả là lỗi của tôi, là tôi không tốt.
Tôi đau lòng khi thấy anh đau, nhói lòng khi thấy anh mệt mỏi. Những lúc ấy, tôi chỉ muốn ôm lấy anh để vơi đi chút nào. Nhưng tôi đâu có thể làm được điều đó, chỉ vì tôi có là gì của anh. Anh có người yêu, tôi hiểu họ sẽ làm gì với nhau. Anh bảo yêu cô ấy rất nhiều. Cô ấy tốt, xinh, con nhà danh giá, chỉ là trái tim của anh hướng theo cái đẹp.
Chúng tôi nằm cạnh, ngủ với nhau, anh lại kể về một người anh thương yêu rất nhiều. Đàn ông là thế đó. Còn anh chỉ coi tôi như một người bạn. Có thể cuộc sống hiện đại, người ta sống thoáng hơn trong những mối quan hệ. Nhưng tôi đâu có thể sống được như thế. Trong tôi luôn bị ám ảnh, giữa một bên là tình yêu, một bên là những điều u ẩn. Tôi không thể cứ kéo dài cuộc sống thế được. Sống mà không thể thoải mái nói lời yêu, không thể yêu người mình yêu cho đúng nghĩa, sống như một kẻ tội phạm đang lén lút ăn trộm một thứ gì của người khác.
Tôi đã rời xa anh, tôi biết không ai luyến tiếc, nhưng sao trong lòng những cảm xúc đã qua không thể nào mất được. Tôi tự dặn lòng mình, anh là một người không tốt. Nhưng trong cuộc đời này có những nghịch lý không ai hiểu được, là những người xấu được yêu thương rất nhiều.
Có người đã nói, giá mà khuôn mặt mày xinh hơn, chân dài ra, ngực nở nang hơn, mông cong hơn thì chắc anh ta chẳng từ chối mày. Những gì anh ta đối với mày cũng chỉ là sự tiếc nuối của đàn ông. Ừ, chỉ là đàn ông mà thôi.
"Em có cần anh không? Không, em không cần anh đâu. Chỉ là vì em yêu anh, và em không hiểu vì sao tình yêu nó lại như vậy thôi. Có phải chăng, anh chỉ đến với em khi muốn giải quyết nhu cầu. Rồi anh lại lạnh lùng ra đi khi không cần em nữa"?
Hân
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)