Số lần đọc/download: 4081 / 115
Cập nhật: 2014-12-23 15:20:53 +0700
Chương 1027 (p1): Chiến Thuyền Đông Hải
B
ệnh tình của Hàn Chính Càn làm Hàn Mạc có dự cảm không lành.
Không phải trong lòng hắn chưa từng nghĩ qua, mọi âm mưu kế hoạch của Hàn Huyền Đạo, có lẽ đã thương lượng qua với Hàn Chính Càn, hơn nữa rất có thể Hàn Chính Càn là người đứng sau sắp đặt mọi chuyện. Nhưng từ nhỏ đến lớn sống ở Đông Hải, theo những gì mà hắn được biết ở Hàn Chính Càn, ông lão này cũng vô cùng tận tình với Hàn gia, trước nay giải quyết việc gì cũng đặt lợi ích của Hàn tộc lên đầu, chính vì thế, mà mọi người trong Hàn tộc đều vô cùng kính trọng uy phong và địa vị của lão, nếu Hàn Chính Càn không có ý đồ xấu, vậy cũng có thể nói lão là người duy nhất trên cõi đời này có thể khống chế được Hàn Huyền Đạo.
Một khi lão gặp chuyện gì bất trắc, sợi dây duy nhất để trói buộc Hàn Huyền Đạo cũng coi như không còn, với dụng tâm của Hàn Huyền Đạo, Hàn Mạc cũng không biết lúc đó ông ta sẽ làm nên chuyện gì nữa.
Hàn Mạc vô cùng thấu hiểu vị trí của Hàn Huyền Đạo như hiện nay.
Hàn tộc từ khi nước Yến lập quốc trở lại đây, luôn nằm ở vị trí không trên ai cũng không dưới ai, nên trước đến nay cũng không có mấy oai phong trên triều.
Nhưng hiện nay thời thế thay đổi, trên thực tế Hàn Huyền Đạo đã dùng toàn bộ sức mạnh của cả tộc, mà trở thành đệ nhất quyền thần trong triều, khuynh đảo triều cương, và Hàn Mạc lại chính là người có công lao lớn nhất trong số đó.
Một gia tộc trong triều luôn bị các thế lực vây ép, một gia tộc hơn nười mấy năm qua chưa một lần được nở mặt nở mày trong triều, bây giờ lại đột nhiên nắm đại quyền trong tay, người trên kẻ dưới trong triều đề phải khom lưng cúi mặt, trong lòng Hàn Mạc chắc chắn rằng, trong tình cảnh như vậy, cho dù lòng dạ Hàn Huyền Đạo có thâm sâu đến đâu, cũng không thể không bị quyền thế lay động.
Từ xưa đến nay, một khi đã lao vào cạm bẫy của quyền thế, thì sẽ khiến người ta trở nên điên loạn.
Hàn Mạc không biết Hàn Huyền Đạo có bị quyền lực che mắt hay không, nhưng bị chèn ép đã lâu, nay lại có cơ hội nắm đại quyền trong tay, nhất định ông ta sẽ làm một trận cho hả giận.
Hơn nữa vì để bảo vệ quyền lực trong lúc này, nhất định Hàn Huyền Đạo sẽ thẳng tay với những thế lực có khả năng gây bất lợi cho ông ta.
...
Hàn Chính Càn đang trong phủ tĩnh dưỡng, hai ngày nay hôm nào Hàn Mạc cũng đến Trấn Phủ quân rất sớm, để nắm rõ thêm quân tình, hắn còn lên cả thuyền chiến, chăm chú tìm hiểu các bộ phận và cách sử dụng từng thứ trên chiến thuyền,
Tuy trước lúc vào kinh hắn cũng hay đi đến Trấn Phủ doanh, nhưng rất ít khi lên thuyền chiến, hơn nữa đối với thuyền chiến không có chút hiểu biết gì gọi là đáng kể, hiện nay, sau khi được các bộ hạ giảng giải, mới biết được cấu trúc tường tận của thuyền chiến.
Nhưng trong lòng hắn luôn đắn đo hai chuyện, thứ nhất là tiến triển nghiên cứu Trúc long phun (Rồng trúc phun nước) của Bành Ban tới đâu, thứ hai là chuyện đội thủy quân mãi vẫn chưa về, làm hắn lo lắng không yên.
Bành Ban dưới sự giúp đỡ của Hàn Mạc, một mặt đích thân nghiên cứu Trúc long phun, mặt khác phái người đi tìm kiếm vơ vét trúc Bích Long.
Trúc Bích Long là đặc sản của Đông Hải, loại trúc này ưa sinh sống ở bờ biển, hơn nữa ống trúc cực lớn, ngày xưa còn có người dùng trúc Bích Long để làm ống nước, bắt nước vào trong các ruộng cần tưới, lại nằm trong nội địa của Trung Nguyên nên rất nhiều người ở địa phương khác tìm đến Đông Hải mua trúc Bích Long, vì thế muốn tìm trúc Bích Long thì tất nhiên phải tìm đến Đông Hải.
Ở Đông Hải có một số dân chuyên trồng trúc Bích Long, hơn nữa sống chủ yếu dựa vào nghề này, Hàn Mạc bỏ ra không ít ngân lượng, lệnh cho người thu mua gần trăm cây trúc Bích Long, để chuẩn bị cho việc chế tạo rồng trúc phun nước.
Tuy binh lính trong trại đều cảm thấy kỳ lạ, nhưng đây là chuyện của Hàn Mạc, nên không kẻ nào dám nói.
Tuy Hàn Mạc kiên quyết trước khi tiến hành Bắc phạt, mọi việc trong Trấn Phủ quân đều do Hàn Nguyên làm chủ, nhưng nếu nói về công, thì hắn là người do triều đình phái xuống tạm đảm nhận chức Tổng đốc, nói về tư thì hắn đường đường là Ngũ thiếu gia của Hàn gia, nên đám thống lĩnh trong Trấn Phủ quân đều không dám không kháng lệnh. Hơn nữa, đám tướng sĩ của Trấn Pủ quân đều biết hắn là chủ tướng Tây Bắc quân, tuy không hiểu vì sao Ngũ thiếu gia đột nhiên xuất hiện tại Trấn Phủ quân, nhưng có một số người lanh lợi thì cũng mơ hồ đoán ra đây có khả năng là chỉ ý của triều đình, hơn thế nữa, rất nhiều binh sĩ trong Trấn Phủ quân đều xem hắn như thần tượng, vì thế vô cùng tôn kính Hàn Mạc.
Bành Ban từ sau khi nhận lệnh của Hàn Mạc, thì miệt mài vùi đầu vào đục đẽo, dựa theo mẫu trong bản vẽ, làm ra rất nhiều mô hình, nhưng chỉ cần có chút không ổn là y lại bắt tay làm lại.
Ngay ngày thứ hai sau khi nhận được nhiệm vụ, y đã phác ra một mô hình cơ bản, căn dặn thuộc hạ ra thử, có điều cự li phun nước không làm y vừa ý, nên y quyết tâm không ăn không ngủ tiếp tục cải tiến thêm.
Trang bị doanh không thiếu công cụ và nguyên liệu, Bành Ban có thể trở thành Đô úy Tranh bị doanh của Trấn Phủ quân, chắc chắn phải có tài hơn người, thực ra con rồng trúc phun nước lần trước cũng đã làm rất tốt, nhưng Bành Ban lại biết có thể làm tốt hơn thế nữa, nên nửa đêm, y lại đem vòi phun nước ra sửa lại, thử thêm một lần nữa, nhưng vẫn không đạt được hiệu quả như mong muốn.
Đối với y, được Hàn Mạc đem chuyện này giao phó là một việc vô cùng vinh dự, nên y muốn phát huy hết tài năng. Y biết chuyện trúc Bích Long có khả năng phun nước rất mạnh, nếu muốn làm một con rồng trúc phun nước đúng theo yêu cầu của Hàn Mạc thì phải dùng đến thứ trúc đó.
Nếu Trúc long phun muốn phun xa nhất, thì cơ quan chủ yếu là cơ quan tạo gió phía sau phải làm thật tốt, phải được thiết kế đủ mạnh để ép nước phun ra.
Trong quân có một loại Chú thủy đồng, nhỏ nhắn linh hoạt, hoạt động chủ yếu nhờ sức người, nên sức phun không xa.
Bành Ban cân nhắc hồi lâu, hiểu rằng thứ này nếu chỉ dựa vào sức người, thì lực đẩy sẽ không lớn cho lắm, hơn nữa tốc độ cũng không nhanh, nếu muốn ống nước phun ra xa, không những lực đẩy phải mạnh, mà tốc độ cũng có nhiều điểm yếu, nếu chỉ dựa vào sức người mà muốn đạt được hai điểm này, thì phải chế tạo một cơ quan thật tốt ở máy sau.
Y thức trọn đêm, suy nghĩ cho đến trưa hôm sau, cuối cùng cũng nghĩ ra một cách, sai người đi tìm thứ có sức đàn hồi mạnh nhất là gân trâu, dùng sức đàn hồi của gân trâu để thay cho sức người.
Cho đến rạng sáng ngày hôm sau, y vẫn chưa chợp mắt, lệnh mọi người làm thêm một con rồng trúc phun nước mới, sau khi thử lại vòi phun, quả thật xa hơn rất nhiều.
Tuy nói như thế, nhưng trong lòng Bành Ban vẫn không mấy tự tin, không biết có vừa ý Hàn Mạc hay không, y đích thân sai hai người khênh Trúc long phun đến gặp Hàn Mạc, biểu diễn một lần nữa trước mặt Hàn Mạc.
Sau khi xem qua, Hàn Mạc vô cùng mừng rỡ, liên tục tán thưởng, lúc này Bành Ban mới thật sự yên tâm, nghe thấy Hàn Mạc khen kĩ thuật của y hơn hẳn Lỗ Ban, Bành Ban sung sướng vô cùng, sau đó đi theo Hàn Mạc đến thương lượng với Hàn Nguyên, chọn năm trăm binh sĩ trong quân trại để Bành Ban quản lí, dùng vào việc chế tạo rồng trúc phun nước, Hàn Mạc cũng không nói nhiều, đem năm trăm tên binh sĩ điều qua cho Bành ngố cai quản.
Năm trăm tên binh sĩ này cộng với hơn hai trăm tên trong Trang bị doanh, tổng cộng có hơn bảy trăm người, dưới sự điều hành của Bành Ban, bắt đầu ra lệnh cho bọn họ ra sức chế tạo rồng trúc phun nước.
Hàn Mạc cũng yên tâm lo xong một chuyện, thế nhưng quá ngày hạm đội phải cập bến đã hơn ba ngày, vẫn chưa thấy bóng dáng đội tàu thuyền, nên trong lòng vô cùng lo lắng.
Hắn đi đến chỗ Quan Thiếu Hà, nhưng cũng không thấy tin tức gì, Quan Thiếu Hà cũng an ủi rồi đề nghị hắn cùng đi đến Trấn Phủ quân nhờ đóng ba chiếc thuyền chiến.
Hàn Mạc cũng đang định nhân cơ hội này đi xem thế nào, đề nghị này của Quan Thiếu Hà đúng ý hắn, nên cả hai men theo vách đá đen mà đi.
Vách Hắc Thủy cách thành Đông Hải mấy mươi dặm, Hàn Mạc thân thể cường tráng, lại mặc thường phục nên đi lại nhẹ nhàng, Ngự Lâm quân hộ vệ theo bên cạnh cũng trang phục vô cùng nhẹ nhàng, hơn hai mươi người đi đến vách Hắc Thủy, nhìn từ xa đã thấy ba chiến thuyền lớn đang dựng bên cạnh bãi bồi, giống như ba hòn đảo nằm trên mặt biển, thân thuyền sơn màu xám nâu, khổng lồ vô cùng, cột buồm dựng thẳng lên, như muốn xé toạc bầu trời.
Để chế tạo được ba con thuyền này, đầu tiên phải làm một bến tàu tạm thời tại vách Hắc Thủy, lúc này trên bến tàu có rất nhiều doanh trại, còn có rất nhiều vật liệu còn thừa sau khi làm thuyền, Hàn Mạc nhìn thấy có đầu người đang động đậy trên thuyền, còn có người đang đánh gõ lia lịa, hắn liền tiến đến gần.
- Ngũ thiếu gia, ba chiếc thuyền này được làm bằng rất nhiều tâm huyết đó.
Quan Thiếu Hà nhìn về ba chiếc thuyền rồi nói lớn:
- Chưa nói đến phải dùng bao nhiêu ngân lượng, là vì muốn sớm ngày hoàn thành ba chiếc thuyền này, tại hạ và Tứ thiếu gia đã âm thầm chiêu mộ gần ngàn người, bất kể ngày đêm, phải mất nửa năm, mới hoàn thành xong.
Hàn Mạc nhìn ba chiếc chiến thuyền, trong lòng đột nhiên dấy lên một cảm giác thán phục, nếu so với thuyền chiến cỡ lớn của Trấn Phủ quân, ba chiếc thuyền này có vẻ nhỏ hơn một chút, nhưng khí thế của cả con thuyền tuyệt đối không thua gì chiến thuyền cỡ lớn của Trấn Phủ quân.
-o0o-