Số lần đọc/download: 904 / 19
Cập nhật: 2020-09-23 22:20:26 +0700
Chương 1022: Khuếch Đại
T
hực tế thế cục tỉnh Yến coi như ổn định, đấu tranh chính trị cũng khá kín đáo, từ sau thời đại Cao Thành Tùng, nhiều đời bí thư và Chủ tịch tỉnh tỉnh Yến sau đó, đều dường như rất khiêm tốn.
Kỳ thật ở kiếp trước, tỉnh Yến từ năm 2002 cho tới năm 2008, trong 6 năm, tổng cộng thay đổi ba người đảm nhiệm chức Chủ tịch tỉnh, nhất là nhiệm kỳ năm 2007, sau khi tỉnh Yến chỉnh hợp xong tài nguyên sắt thép, phải đi đảm nhiệm Bí thư khu ủy Nội Nguyên, hoàn thành một lần nhảy lấy đà hoàn mỹ.
Tỉnh Yến là ván cầu của không ít quan to cấp tỉnh bộ.
Hiện tại lịch sử xuất hiện sai lệch nhất định, dựa theo quỹ đạo lịch sử ban đầu, Chủ tịch tỉnh đương nhiệm của tỉnh Yến phải là Trịnh Thịnh. Hiện tại Trịnh Thịnh lại là Chủ tịch tỉnh Tương, hơn nữa nếu lịch sử đúng như cũ thì sang năm ông ta sẽ lên làm Bí thư Tỉnh ủy.
Hiện tại Tống Triêu Độ đang ngồi ở vị trí của Trịnh Thịnh, cũng làm những chuyện như vậy, không có khác biệt gì với Trịnh Thịnh ở đời sau, cũng là chỉnh hợp tài nguyên sắt thép. Chỉ có điều, so với Trịnh Thịnh gặp phải lúc đó thì Tống Triêu Độ gặp lực cản lớn hơn rất nhiều.
Thế cục Tỉnh Yến vừa mới tiến vào thời kỳ ổn định, muốn điều chỉnh nhân sự ở tỉnh Yến khó khăn không nhỏ, nhưng nhân sự thành phố Yến lại có thay đổi không ngờ.
Cao Hải rốt cục đã có động tĩnh.
Có lẽ người bên ngoài nhìn thì một loạt thay đổi nhân sự đều có liên quan tới kế hoạch chỉnh hợp ở tỉnh Yến, hoặc có thể nói, điều chỉnh nhân sự là vì phục vụ cho kế hoạch lớn. Nhưng sự tình phải xem xét theo hai phương diện, trên thực tế ở trong mắt cấp cao, điều chỉnh nhân sự cũng tốt, kế hoạch chỉnh hợp cũng tốt, kỳ thật đều là vì phục vụ quan niệm chính trị.
Cùng lúc chính quyền địa phương muốn tăng cường quyền tự trị, làm hết khả năng để tự mình đặt ra chính sách phát triển có lợi cho địa phương. Mặt khác, trung ương lại không chịu để chính quyền địa phương quá không nghe lời, mâu thuẫn tồn tại giữa chính quyền địa phương và chính phủ trung ương trước kia, hiện tại càng nổi cộm hơn.
Đề cập đến nguyên nhân sâu xa chính là các thế lực gia tộc muốn tiếp tục thúc đẩy sự lũng đoạn ở trong nước, tiếp tục duy trì ưu thế lũng đoạn, muốn tạo ra đầu sỏ lũng đoạn. Mà thế lực bình dân thì muốn lực lượng chính phủ thay thế thế lực gia tộc, tích hợp các nguồn lực, mở rộng ưu thế, phòng ngừa hình thành lũng đoạn đầu sỏ, liền không thể tránh được phát sinh va chạm.
Hơn nữa còn là va chạm kịch liệt.
Vấn đề nhân sự, lại đặc biệt nặng nề, tất cả sự việc đều do con người làm ra, bởi vậy, đề xuất và thi hành điều chỉnh chính sách nhân sự là cả quá trình trọng đại, là việc không thể thiếu.
... Cao Hải được điều đi thành phố Ngưu Thành đảm nhiệm vị trí Phó bí thư Thành ủy, quyền Thị trưởng.
Ngưu Cương thuộc Thành phố Ngưu Thành xếp hạng gần cuối trong 7 nhà máy thép của tỉnh Yến, nhưng Ngưu Thành vẫn giữ thái độ tiêu cực đối với kế hoạch chỉnh hợp. Vốn sau sự kiện Thiên Cương và Thành ủy Thủy Hằng điều chỉnh nhân sự, chỉnh hợp ở Ngưu Thành sẽ mau chóng tiến bước, nhưng theo sau nhà họ Ngô lại ra chiêu. Dự định hạ độc thủ ở tỉnh và khu tự trị Nội Nguyên, lại có bài phát biểu của Bí thư Phạm và Phó Thủ tướng lên tiếng, không khí tỉnh Yến đột nhiên khẩn trương hẳn, Ngưu Thành liền lần nữa tiêu cực đối phó đối với chỉnh hợp ở Ngưu Cương.
Hơn nữa Yến Cương của thành phố Yến cũng đã dừng lại, cũng chỉ có thể thi triển sát chiêu lớn nhất - điều chỉnh nhân sự.
Điều Cao Hải đến thành phố Ngưu Thành đảm nhiệm chức Thị trưởng, nguyên Thị trưởng nhận sự sắp xếp của tổ chức, trước tiên đến Mặt trận Tổ quốc nghỉ ngơi, xem như là đãi ngộ ột người cấp phó tỉnh. Nhưng lực cản phản đối chỉnh hợp lớn nhất ở Ngưu Thành đến từ Bí thư Thành ủy, Cao Hải đến đây đảm nhiệm vị trí Thị trưởng, trách nhiệm nặng nề, cũng chính là thời đểm tốt nhất để khảo nghiệm năng lực của ông ta.
Tống Triêu Độ trong lần điều chỉnh nhân sự này có được và mất. Theo góc độ của Cao Hải mà suy xét, thì Cao Hải đảm nhiệm vô số năm vị trí phó, rốt cục cũng được lên trưởng, đảm nhiệm vị trí Thị trưởng của một thành phố, tương đương với việc con đường phía trước được khai phá ra rất nhiều, tự nhiên là chuyện tốt. Nhưng Cao Hải rời khỏi thành phố Yến, đối với Hồ Tăng Chu là một tổn thất không nhỏ, trong bộ máy chính phủ, ông ta sẽ mất đi một đồng minh có lực mạnh nhất.
Đối với Tống Triêu Độ mà nói cũng giống như vậy, Cao Hải đi tới Ngưu Thành, có mở ra được khốn cảnh Ngưu Cương hay không còn chưa nói, nhưng ông ta rời khỏi, sẽ làm những vấn đề khó giải của Yến Cương càng gia tăng biến số.
Nhưng sau khi cân nhắc lợi hại, Tống Triêu Độ vẫn quyết định điều Cao Hải đến Ngưu Thành, coi như là một lần giao dịch công bằng với Phạm Duệ Hằng. Bí thư Thành ủy Ngưu Thành vẫn ở nguyên vị chưa có động tĩnh, chỉ điều chỉnh vị trí Thị trưởng. Nguyên Thị trưởng còn kém nửa năm mới đến hạn, mà phải lui ra sớm, cũng là một giao dịch chính trị. Phạm Duệ Hằng vẫn chưa tổn thất, hơn nữa bởi vì Cao Hải rời chức, thành phố Yến lại trở thành tài nguyên chính trị, trống ra một ghế Phó thị trưởng thường trực.
Phạm Duệ Hằng liền lại an bài người trong nhà đảm nhiệm, chuẩn bị đề xuất Trần Cương Kiều vào danh sách lựa chọn cho vị trí Phó thị trưởng thành phố Yến, nhưng cuối cùng chưa đạt được sự đồng ý nhất trí. Trải qua một loạt cò kè mặc cả, cuối cùng Phạm Duệ Hằng tiếp nhận đề nghị của Mai Thái Bình, đề xuất Trần Cương Kiều vào danh sách lựa chọn cho vị trí Trưởng ban Tổ chức cán bộ thành phố Yến, nguyên Trưởng ban Tổ chức cán bộ Khâu Tự Phong được đề xuất làm Thành ủy uỷ viên thường vụ, Phó thị trưởng.
Cuối cùng hội nghị thường vụ đã thuận lợi thông qua những người đã được đề xuất, điều chỉnh nhân sự ở thành phố Yến coi như hạ màn. Tuy rằng ngắn ngủi và giao chiến cũng không kịch liệt, nhưng ảnh hưởng sâu xa, ý nghĩa trọng đại.
Trần Cương Kiều thì không cần phải nói, là cán bộ Trưởng ban Tổ chức quyền cao chức trọng, nhưng trên thực tế phạm vi quyền hạn vẫn là không lớn bằng Phó thị trưởng thường trực, người của Phạm Duệ Hằng chủ quản Ban Tổ chức cán bộ thành phố Yến, cũng coi như bình thường, ảnh hưởng không lớn đến thế cờ. Chủ yếu là Khâu Tự Phong từ Trưởng ban Tổ chức cán bộ biến hóa nhanh chóng trở thành Phó thị trưởng, lại gặp được thời cơ mẫn cảm là vấn đề khó khăn khi chỉnh hợp Yến Cương, ý vị sâu xa ý tứ kín đáo trong đó hẳn là lớn hơn nhiều.
Hơn nữa còn nghe đồn, nhà họ Khâu đang gặp khó khăn trước mắt, có thể thuận lợi lấy được vị trí mấu chốt Phó thị trưởng thường trực thành phố Yến là do nhà họ Ngô đang âm thầm ra tay tác động.
Theo sau đó chính quyền thành phố Yến tổ chức hội nghị thường vụ, điều chỉnh phân công Phó thị trưởng, Khâu Tự Phong được phân công quản lý tài chính và những bộ phận quan trọng, chủ trì công tác hằng ngày, chẳng khác nào đặt anh ta ở vị trí Phó thị trưởng thường trực.
Trên thực tế, vị trí Phó thị trưởng thường trực nói trên, không tìm thấy giải thích tương quan rõ ràng ở trong các văn bản và điều lệ, khi bổ nhiệm Hội đồng nhân dân, cũng sẽ không có cái gọi là Phó thị trưởng thường trực vừa nói. Phó thị trưởng thường trực là danh xưng do hoạt động chính trị trong nước ước định mà thành, phía chính phủ không tán thành, nhưng mỗi người đều biết rõ là chuyện gì xảy ra.
Khâu Tự Phong vừa lên đảm nhiệm liền đi thị sát Yến Cương, chỉ ra sức mạnh kỹ thuật tiên tiến của Yến Cương là những kỹ thuật hùng hậu nhất tại 7 nhà máy thép tại tỉnh Yến. Yến Cương phải duy trì ưu thế kỹ thuật, nếu dám làm người tiên phong thì phải dẫn dắt nó thành xu thế của ngành công nghiệp sắt thép tỉnh Yến.
Tuy rằng không rõ ràng thể hiện phản đối kế hoạch chỉnh hợp tại tỉnh Yến, nhưng không ai nghe xong mà không nhận ra, chuyến thị sát và nói chuyện của Thị trưởng Khâu rất có dụng ý. Đó là phối hợp chặt chẽ và tiến thêm một bước kéo dài với chuyến thị sát của Vu Phồn Nhiên đến Yến Cương thời gian trước.
Cục diện Thành phố Yến lại lần nữa trở nên căng thẳng và khó bề phân biệt. Chỉnh hợp Yến Cương trở thành một khảo nghiệm chính trị ác liệt nhất từ khi Hồ Tăng Chu đến thành phố Yến nhậm chức tới nay.
So sánh với Hồ Tăng Chu gặp phải khó khăn không nhỏ, thì Cao Hải nhảy ra thành phố Yến được chủ quản một phương quả thật vui sướng, nhưng cũng không kéo dài được bao lâu. Tới được Ngưu Thành mới phát hiện, người ở Ngưu Thành bảo thủ và lạc hậu hơn nhiều so với và Thiên Trạch, hơn nữa Bí thư Thành ủy Du Dũng tính cách mạnh mẽ, cứng rắn, nắm hết quyền hành, chỉ trong thời gian vài năm đã biến thành phố Ngưu Thành đến con kiến cũng không chui lọt. Cao Hải tới đây, đừng nói muốn thay Chủ tịch tỉnh Tống chỉnh hợp Ngưu Cương, chỉ là muốn đứng vững chân và mở ra cục diện, đã là một vấn đề nan giải lớn bằng trời.
Cao Hải cũng gặp phải vấn đề khó khăn nhất từ khi ông ta theo đuổi chính trị tới nay.
Ba người kiên quyết ủng hộ Tống Triêu Độ nhất là Thị trưởng thành phố Thiên Trạch Hạ Tưởng, Thị trưởng thành phố Ngưu Thành Cao Hải, Bí thư Thành ủy thành phố Thủy Hằng Lý Đinh Sơn. Giai đoạn hiện tại chính ra công tác của Lý Đinh Sơn ở Thủy Hằng là tiến triển thuận lợi nhất, trên cơ bản Thủy Cương đã hoàn thành tám mươi phần trăm lượng công việc. Cùng lắm thêm một tháng nữa là có thể tuyên bố chấm dứt chỉnh hợp trong nội bộ, có thể chính thức nghênh đón toàn bộ kế hoạch chỉnh hợp của tỉnh.
...
Thành ủy Thiên Trạch, phòng làm việc của Thị trưởng.
Thời gian nghỉ của Trần Khiết Văn đã qua một nửa, tuần kế tiếp, hơn một lần Trần Thiên Vũ, Bì Bất Hưu, Từ Hâm và Ngô Minh Nghị lần lượt đến thủ đô báo cáo công tác và xin chỉ thị từ Trần Khiết Văn. Nhưng thật ra Bùi Nhất Phong vẫn khá điềm tĩnh, thành thật mà ngồi ở Thiên Trạch, không giống như mấy người nói trên, nóng lòng thể hiện thiện ý về phía bí thư.
Đương nhiên cũng không thể hoàn toàn nói là thể hiện thiện ý, mấy người nói trên trong công việc đều do Trần Khiết Văn trực tiếp lãnh đạo, đến chỗ bí thư báo cáo xin chỉ thị là phù hợp với quy định thôi.
Hạ Tưởng quan tâm không phải là những chuyện ngoài mặt đó, chuyện đó đều có thể hiểu được, chính hắn cũng tự mình đi thủ đô một chuyến, vừa báo cáo xin chỉ thị của Bí thư Trần, lại thân thiết thăm hỏi bệnh tình của cô. Tại
Tầm nhìn của Hạ Tưởng vẫn tập trung vào sự thay đổi thế cục trong và ngoài tỉnh.
Gần đây nhân sự thay đổi quả thật không ít, đều là điều chỉnh những nhân sự vô cùng mấu chốt, thể hiện đấu tranh chỉnh hợp lần này, đang ở giai đoạn mở rộng phạm vi toàn diện.
Chỉnh hợp quả nhiên là thực sự đụng chạm đến lợi ích mấu chốt của gia tộc, khó khăn lớn, liên quan đến phạm vi rộng, quả thật vượt xa mong muốn, liền ngay cả Hạ Tưởng cũng cảm thấy áp lực lớn mà rung mình.
Rút dây động rừng quả thật không giả, ở trong con nước lớn của thời đại, mỗi người đều là một cành hoa, mặc kệ có bằng lòng hay không, đều bị thuỷ triều kéo cho lao nhanh về phía trước, một lát cũng không thể ngừng lại. Hoặc là anh dũng nhảy ra khỏi dòng nước, cho dù là phù dung sớm nở tối tàn những vẫn đứng thẳng trên đầu ngọn thủy triều, vậy cũng không uổng một lần trong cuộc đời. Hoặc là nước chảy bèo trôi, ẩn náu dưới đáy nước, hưởng thụ sự yên lặng trong chốc lát.
Hạ Tưởng nếu đã sảng khoái lựa chọn một đóa thì chẳng sợ là bông hoa chỉ huy hoàng trong chốc lát, hắn sẽ không sẽ lùi bước.
Một mình ngồi trong phòng làm việc suy nghĩ rất nhiều, trong tay cầm chặt ly thủy tinh mà Vệ Tân tặng hắn, cảm nhận được cảm giác man mát từ thủy tinh mà cảm xúc quay cuồng.
Ở kiếp trước Trịnh Thịnh chỉ đảm nhiệm một năm Chủ tịch tỉnh tại tỉnh Yến, trong nhiệm kỳ, ông ta chỉ làm được một chuyện lớn, chính là chỉnh hợp tài nguyên sắt thép. Sau khi chỉnh hợp thành công, trong nháy mắt rời đi, vô tư mà đảm nhiệm Bí thư Tỉnh ủy.
Phải dùng thời gian một năm để chỉnh hợp sắt thép ở tỉnh Yến mà Trịnh Thịnh còn là dòng chính của Tổng bí thư, có thể thấy được chỉnh hợp sắt thép tỉnh Yến khó khăn lớn đến mức nào.
Theo tình hình giai đoạn hiện tại có thể cho ra kết luận đánh giá mâu thuẫn giữa hệ bình dân và thế lực gia tộc tuy rằng trở nên gay gắt, mây chuyển bốn phương, tuy nhiên Tổng bí thư vẫn như cũ, vẫn ngồi lặng buông cần, không phát biểu bất cứ quan điểm gì.
Lập trường của Tổng bí thư có lẽ dòng bình dân không rõ lắm, còn thế lực gia tộc có lẽ đã đoán được, nhưng Hạ Tưởng lại dám khẳng định, một khi đến thời điểm náo loạn đến không thể nào gỡ ra nổi thì Tổng bí thư nhất định sẽ đứng ra ngăn cơn sóng dữ.
Chỉ là thời điểm nào mới là thời cơ tốt nhất, Tổng bí thư đến khi nào sẽ biểu lộ lập trường, Hạ Tưởng cũng không dám nghi ngợi lung tung, lệnh trên khó đoán, độ cao của hắn không đủ, xem xét toàn cục còn bị khiếm khuyết, chỉ bằng tầm nhìn của một Thị trưởng mà phỏng đoán ý đồ của Tổng bí thư thì không thể nghi ngờ gì chính là người mù sờ voi.
... Đang phân tích tỉ mỉ toàn cục, phỏng đoán tình hình về sau thì đúng lúc điện thoại của Liên Nhược Hạm gọi tới:
- Ông nội tới Thiên Trạch rồi, anh tới đón đi.
Ông cụ Ngô rốt cục hiện thân rồi.