Số lần đọc/download: 904 / 19
Cập nhật: 2020-09-23 22:20:26 +0700
Chương 1011: Vấn Đề Khó Nhất
K
hông chỉ Bí thư Tỉnh ủy kinh ngạc, tất cả các Ủy viên thường vụ ngồi đây đều không rõ thái độ trước sau hoàn toàn khác biệt của Mai Thái Bình rốt cuộc là vì sao?
Nếu nói thái độ của Mã Tiêu chỉ khiến người ta hơi kinh ngạc, bởi vì ngay từ ban đầu Mã Tiêu đã có lập trường ủng hộ Lý Đinh Sơn, bây giờ chẳng qua chỉ tiến thêm một bước nữa mà thôi, còn Lý Ngôn Hoằng cũng vậy. Chỉ có Mai Thái Bình, cho dù là hội nghị Bí thư hay Hội nghị thường vụ, đều tỏ thái độ phải điều chuyển bằng được Lý Đinh Sơn. Bây giờ lại tự nuốt lời, đường đường là một Phó bí thư Tỉnh ủy lại nói lời trước lời sau khác nhau, đùa quá mức rồi.
Tống Triêu Độ bất động, chỉ là trong ánh mắt, nhiều thêm một chút thâm ý, trên gương mặt có một nụ cười tự tin.
Cao Tấn Chu nghi hoặc nhìn Lý Ngôn Hoằng, nhưng Lý Ngôn Hoằng không nhìn y, chỉ cúi đầu không nói gì, bộ dạng như có nhiều tâm sự, y dường như hiểu được điều gì đó, Hạ Tưởng đã ra tay.
Chỉ có Hạ Tưởng mới có năng lực khiến Lý Ngôn Hoằng của nhà họ Ngô, Mã Tiêu nhà họ Phó và Mai Thái Bình nhà họ Mai thay đổi lập trường. Ít nhất trong tầm mắt y, trong số những người có thể ra mặt vì Lý Đinh Sơn, chỉ có Hạ Tưởng mà thôi.
Phạm Duệ Hằng kinh hoảng, chắc chắn bên trong đã xảy ra chuyện gì đó mà gã không biết. Là một nhân vật đứng đầu, xảy ra chuyện lớn mà lại không biết, là một thất sách nghiêm trọng, gã nhìn về phía Tống Triêu Độ.
Tống Triêu Độ khẽ gật đầu với gã, lại hỏi Mai Thái Bình:
-Phó bí thư Mai, đồng chí Ngưu Chí Cường vi phạm pháp luật, có chứng cứ gì hay không?
-Có.
Lý Ngôn Hoằng tiếp lời, trong tay cầm một phần tài liệu, y đứng dậy đến bên cạnh Phạm Duệ Hằng, đưa tài liệu cho Phạm Duệ Hằng, sau đó lại nói nhỏ thêm mấy câu gì đó, sắc mặt Phạm Duệ Hằng liền thay đổi hẳn.
Sau khi nhìn phần tài liệu mấy lần, Phạm Duệ Hằng mới đập bàn:
-Đồ khốn kiếp, bản thân mình đầu nhơ nhuốc, còn nói người khác bẩn, là tố chất gì chứ?
Gã ném phần tài liệu cho Tống Triêu Độ:
-Triêu Độ, ông xem đi.
Thái độ Phạm Duệ Hằng thay đổi cực nhanh, còn chửi mắng người khác trước mặt nhiều người, cũng nằm ngoài dự liệu của Tống Triêu Độ. Nghĩ lại, Phạm Duệ Hằng cũng inh, nhân tiện xuống núi, dù sao Mai Thái Bình cũng ra sức ủng hộ Ngưu Chí Cường, cũng không phải gã. Bây giờ cục diện thay đổi rồi, những nhân vật quan trọng đều phản chiến, gã nếu còn không biết nghe theo số đông, thì chỉ rớt lại một mình.
Chủ yếu là tài liệu mà Lý Ngôn Hoằng đưa lên, gã chỉ liếc nhìn qua cũng đã biết, Ngưu Chí Cường xong đời rồi, có người ra độc thủ, đem những xấu xa của y phơi bày ra, Ngưu Chí Cường đã đắc tội với người không nên đắc tội…chắc chắn là Hạ Tưởng.
Phạm Duệ Hằng mới hiểu được dụng tâm của Tống Triêu Độ khi muốn đệ trình lên Hội nghị thường vụ, cùng với sự tự tin của Tống Triêu Độ, thì ra có Hạ Tưởng đang đứng phía sau, chẳng trách, chẳng trách…
Tống Triêu Độ và Hạ Tưởng liên kết, áo tiên không vết may, lần trước lật ngược được Cao Thành Tùng, cũng là một ra mặt một đứng sau, khiến người ta khó lòng phòng bị. Lần này lại liên kết, quả nhiên uy lực không nhỏ, suýt chút nữa đã nổ tung cả Hội nghị thường vụ.
Hạ Tưởng…thật đúng là một nhân vật khó đối phó, một Thị trưởng nho nhỏ, quả nhiên lại có quan hệ chặt chẽ đến lợi ích giữa nhưng gia tộc lớn, khiến cho Mai Thái Bình phải cay đắng thu lại những lời vừa nói, quả thật thủ đoạn siêu tuyệt.
Thật ra trong vấn đề mâu thuẫn giữa Ngưu Chí Cường và Lý Đinh Sơn trở nên gay gắt, Phạm Duệ Hằng cũng không có lập trường rõ ràng, nhưng Lý Đinh Sơn khá thân thiết với Tống Triêu Độ, lại có quan hệ không phải bình thường với Hạ Tưởng, gã cũng tự nhiên có chút mâu thuẫn tâm lý, hơn nữa ngay từ đầu Mai Thái Bình và Mã Tiêu đều nghiêng về một bên - ủng hộ Ngưu, phản đối Lý, gã cũng liền thuận theo, thể hiện mặt đi theo số đông.
Bây giờ cũng vẫn theo trào lưu, theo số đông. Chủ yếu do Ngưu Chí Cường quá dơ bẩn, ngồi yên thì không ai biết, lại cứ muốn nhảy nhót lên, liền thành ra một thằng hề.
Đương nhiên, điều quan trọng là trong lúc Ngưu Chí Cường nhảy nhót vui vẻ nhất, có người lại lột quần y ngay trước mặt nhiều người…
Phạm Duệ Hằng cũng không hiểu rõ lắm những tin tức bên trong, nếu gã biết Hạ Tưởng vì Lý Đinh Sơn, không tiếc đến cả việc tận dụng luôn Chủ tịch tỉnh Tào Vĩnh Quốc của tỉnh Tây, Chủ tịch tỉnh Ngô Tài Giang của tỉnh Ninh, Phó chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch và phát triển Phó Tiên Phong, ba sức mạnh khổng lồ, e rằng gã không khỏi khiếp sợ.
Hội nghị mở đến bây giờ, Tống Triêu Độ lại lần nữa nắm giữ quyền chủ động, đề nghị Lý Đinh Sơn đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy thành phố Thủy Hằng. Đề nghị người vào chức Thị trưởng y không nói ra, không thể cả Bí thư một thành phố và Thị trưởng đều là người của y, không phù hợp quy củ, y cũng không đến nỗi làm quá lộ liễu.
Trong hơn mười Ủy viên thường vụ, lạc hậu nhất chính là Vương Bằng Phi, bởi vì một loạt biến cố, chỉ còn có một mình y không hay biết gì, hai mắt hoàn toàn mờ mịt, không biết những chuyện đã xảy ra. Tuy cũng có thể đoán được những hành động của Hạ Tưởng, nhưng bởi vì gần đây quan hệ của nhà họ Khâu và Hạ Tưởng rất bất hòa, giữa y và Hạ Tưởng cũng ít liên lạc.
Y cũng không muốn đắc tội với Hạ Tưởng, cũng không muốn giúp gì trong sự việc Lý Đinh Sơn, nhưng thực ra tranh chấp giữa Lý Ngưu không đơn giản chỉ là chính kiến bất hòa, mà là một lần giao đấu gián tiếp của hai thế lực phản đối và ủng hộ kế hoạch chỉnh hợp tài nguyên sắt thép, thậm chí có thể gọi là tranh chấp Đảng Ngưu Lý. Trên vấn đề trái phải, phải đứng thành phe.
Phải tìm một cơ hội nói chuyện với Hạ Tưởng mới được, Vương Bằng Phi thầm nghĩ, và quyết định trong vấn đề nhân sự kế tiếp, sẽ duy trì sự trung lập.
Cuối cùng Mai Thái Bình đề nghị Trưởng ban Tổ chức cán bộ Lưu Nhất Lâm của thành phố Lang đảm nhận chức Thị trưởng Thành phố Thủy Hằng, về cơ bản không có ý kiến phản đối nào, đều được thông qua. Một mớ lộn xộn của thành phố Thủy Hằng, được dẹp ổn, Tống Triêu Độ toàn thắng.
Không, cũng có thể nói Hạ Tưởng được toàn thắng.
Vừa tan họp, Tống Triêu Độ vừa quay về văn phòng đã dặn dò thư ký Trần Thái Trung, ai tới cũng không tiếp, y muốn gọi một cuộc điện thoại quan trọng.
Gọi cho ai? Đương nhiên là Hạ Tưởng, bây giờ đối với Tống Triêu Độ, không ai quan trọng bằng Hạ Tưởng.
-Tiểu Hạ, tôi biết cậu sẽ không khoanh tay đứng nhìn mà, nhưng hôm nay cũng hơi nguy hiểm, thiếu chút nữa đã bị thất bại rồi.
Đã lâu rồi Tống Triêu Độ không được vui mừng như vậy, một đòn hôm nay, đánh vừa mạo hiểm lại vừa kích thích, khiến y đường đường là Chủ tịch tỉnh, cũng có chút kích động,
-Tôi và Đinh Sơn, đều phải cảm ơn cậu.
Tống Triêu Độ đã khác với trước kia, y là Chủ tịch tỉnh, có nhiều chuyện không tiện nói ra, cũng không tiện trực tiếp bảo Hạ Tưởng làm, chỉ có thể dựa vào sự ăn ý giữa hai người. Nếu chuyện gì cũng phải chỉ bảo mới có người lĩnh hội được ý đồ của y, vậy thì cái chức Chủ tịch tỉnh này của y cũng đã quá thất bại rồi.
Hạ Tưởng rất thông minh, lại một lần nữa đứng phía sau giúp y thắng một trận, hơn nữa còn thắng rất đẹp.
Hạ Tưởng không muốn nhận sự cảm ơn của Tống Triêu Độ, giúp đỡ Lý Đinh Sơn, tuy có ý nghĩa rất lớn, nên đối với hắn điều vui mừng nhất chính là, hắn không thể nhìn Lý Đinh Sơn bị người khác bịa đặt phỉ bang, không thể để người khác ức hiếp Lý Đinh Sơn. Còn về những ý nghĩa khác nữa, cũng nằm trong dự tính của hắn, nhưng cũng không vui mừng bằng việc Lý Đinh Sơn được tiếp nhận chức Bí thư.
Hạ Tưởng nói khách sáo vài câu, cũng không muốn nói nhiều đến chuyện trong Hội nghị thường vụ. Mặc dù hắn không có mặt, nhưng cũng có thể đoán được tình hình, dù sao cũng do hắn điều khiển tất cả, liền kịp thời chuyển đề tài:
-Chủ tịch Tống, trong vòng hai tháng, chỉnh hợp bên trong Thiên Cương nhất định có thể hoàn thành thắng lợi, có thể tiếp nhận kế hoạch chỉnh hợp của Ủy ban nhân dân tỉnh.
-Đuuợc, được, tôi biết rồi.
Tống Triêu Độ vui mừng nói. Thông thường, người trước nói những câu như vậy, thường thể hiện thái độ không kiên nhẫn nữa, nhưng hôm nay y nói những lời này, là xuất phát từ đáy lòng,
-Tiểu Hạ, phải nhớ gọi điện thoại cho Lý Đinh Sơn, bảo ông ấy yên tâm công tác, đừng suy nghĩ quá nhiều.
Không cần Tống Triêu Độ dặn dò, Hạ Tưởng đương nhiên sẽ gọi điện thoại cho Lý Đinh Sơn.
Còn chưa gọi đi, Lý Đinh Sơn liền gọi đến trước, câu nói đầu tiên của lão là:
-Tiểu Hạ, thật sự cảm ơn cậu, tôi rất cảm động… -.
Một câu nói như vậy, sau đó lão lại nghẹn ngào không nói được lời gì nữa.
Hạ Tưởng giúp Lý Đinh Sơn, nhưng không hề có cảm giác mình đã làm được điều gì lớn. Giữa hắn và Lý Đinh Sơn, đã không thể dùng việc ai giúp ai việc gì để nói nữa.
Tình cảm của Lý Đinh Sơn, khiến Hạ Tưởng cũng cảm thấy xúc động:
-Thị trưởng Lý, giữa tôi và ông không cần quá khách sáo nữa, giúp ông cũng giống như giúp chính bản thân tôi vậy, hơn nữa sự việc còn liên quan đến kế hoạch chỉnh hợp của Chủ tịch tỉnh Tống, tôi làm chút việc, cũng không có gì đáng nói.
Đổi lại là người khác, nếu đã giúp được Lý Đinh Sơn điều gì đó, nhất định sẽ nói một loạt nào là tốn bao nhiêu sức lực tâm huyết gì đó. Nhưng Hạ Tưởng thì không, hắn cũng biết Lý Đinh Sơn đối nhân xử thế ra sao, quen biết Lý Đinh Sơn mười mấy năm, hắn vẫn luôn kính nể tính khí Lý Đinh Sơn.
-Tiểu Hạ, cũng phải cám ơn cậu, tôi không biết nói những lời dễ nghe, chỉ nói một câu, cậu là người tôi suốt đời kính phục nhất.
Lý Đinh Sơn dứt khoát nói một câu, rồi cúp máy.
Hạ Tưởng cầm điện thoại, đứng yên lặng, trong lòng có chút cảm thán.
Sau đó, lại liên tục nhận được mấy cuộc điện thoại, Vương Bằng Phi, Cao Tấn Chu, Hồ Tăng Chu, đều hỏi bóng gió về những thay đổi trong Hội nghị thường vụ. Những gì nên nói thì Hạ Tưởng nói, những gì không nên nói thì không nói. Hắn cũng biết rõ, bởi hắn lại một lần nữa thể hiện được sức ảnh hưởng cực lớn, một thời gian sau nữa, cũng sẽ trở thành tiêu điểm trong mắt mọi người.
Trong số những cuộc điện thoại gọi từ tỉnh, điện thoại của Vương Bằng Phi là lâu nhất, lời của y đầy thâm ý, nói đến rất nhiều chuyện thú vị trước kia, hiển nhiên đang muốn một lần nữa tạo dựng mối quan hệ với Hạ Tưởng.
Ý đồ của Vương Bằng Phi, Hạ Tưởng đương nhiên biết rất rõ, cũng không nói ra, bởi giữa Vương Bằng Phi và nhà họ Khâu có mối quan hệ nhất định, y lại có gút mắc về lợi ích trên phương diện nào đó với Hạ Tưởng, là người đứng giữa khiến y thấy khó xử. Hạ Tưởng hiểu điều khó xử của Vương Bằng Phi, đều là người trong chốn quan trường, đều rất khó xử.
Sau khi công bố quyết định của Hội nghị thường vụ, tỉnh Yến trở nên ồn ào.
Ngưu Chí Cường thân là Bí thư Thành ủy, chẳng những không đuổi được Thị trưởng Lý Đinh Sơn đi, ngược lại còn bị mất chức điều tra. Không phải nói Ngưu Chí Cường có lãnh đạo cấp cao ở Bắc Kinh làm hậu thuẫn sao, sao lại có kết cục như vậy?
Nhiều người ý thức được, bánh xe của kế hoạch chỉnh hợp đã từ từ lăn bánh, Ngưu Chí Cường chính là vật cản đầu tiên bị nghiền nát. Kết cục của y, gióng lên một hồi chuông cảnh báo cho những kẻ còn lại, đừng làm vật hy sinh chính trị cho cuộc tranh đấu này, chỉnh hợp tài nguyên sắt thép, nhất định phải làm.
Những thành phố có lập trường không kiên định, đều cảm thấy áp lực dồn đến, lập tức nhanh chóng tiến hành chỉnh hợp. Ngay cả một Ngưu Thành lập trường luôn không rõ ràng, cũng đã thể hiện một sự hồi âm tích cực, lập tức mở Đại hội động viên.
Tỉnh Yến, bởi vì một cuộc tranh đấu Ngưu Lý, uy quyền của Tống Triêu Độ ngay lập tức nâng lên. Kế hoạch chỉnh hợp, lập tức được tiến hành trong bảy thành phố trong tỉnh.
Nhưng có một điểm, vấn đề khó khăn nhất còn bày ra trước mắt Hạ Tưởng---thành phố Thiên Trạch, còn chưa đạt được thống nhất trong chỉnh hợp Thiên Cương.