With compassion you can die for other people, like the mother who can die for her child. You have the courage to say it because you are not afraid of losing anything, because you know that understanding and love is the foundation of happiness. But if you have fear of losing your status, your position, you will not have the courage to do it.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Tả Tự Bản
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Namida Black
Số chương: 1101
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3269 / 66
Cập nhật: 2016-03-15 07:57:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 805: Thương Nghị Đối Sách (1)
a ha!" Thánh thiên sứ quả nhiên hưng phấn ngửa mặt lên trời cười lớn, cười đủ rồi nàng lại đột nhiên lạnh mặt, nhìn ta nói: "Đây chỉ là bắt đầu, ngươi sau này sẽ phải buồn bực rất nhiều nữa."
"Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?" Bần đạo bất đắc dĩ nói.
"Ý nghĩ của ta rất đơn giản." Thánh thiên sứ cười mị mị nói: "Ngươi đã làm ta bị tổn thất lớn như thế, như vậy ngươi nhất định phải hoàn toàn bồi đắp lại cho ta đầy đủ. Đây là điều kiện tiên quyết để ta không giết ngươi, xem như ngươi là một tên phế vật để ta lợi dụng đi."
"Không phải chứ?" Bần đạo cười khổ nói: "Lần này tổn thất dường như hơi lớn, ngươi có bán toàn thân ta cũng bồi không nổi mà?"
"Không sao, ta rất là đại độ, biết ngươi bồi bổ không nổi, cho nên đặc biệt chấp thuận cho ngươi trả tiền theo kỳ. Dĩ nhiên, lợi tức sẽ nâng cao lên một ít, đây là chuyện bất khả kháng, đúng không? Ai bảo nhà ngươi thiếu nợ ta đây? Hắc hắc …" Thánh thiên sứ đắc ý nói.
"Ài, cụ thể làm sao để bồi đắp đây?" Bần đạo khó hiểu hỏi.
"Đương nhiên là làm việc cho ta." Thánh thiên sứ nói.
"Nhưng mà ta có thể làm gì cho ngươi chứ?" Bần đạo yếu ớt hỏi. Đồng thời ở trong lòng ta âm thầm cầu khẩn, ngàn vạn lần đừng bắt ta làm trai bao nha, nếu không ta sẽ liều mạng với ngươi đó!
"Ta sẽ bố trí nhiệm vụ cho ngươi hàng ngày gắn kèm quy định hoàn thành. Qua kỳ hạn sẽ phải gánh chịu hình phạt, ngươi nếu dám hành động tiêu cực hoặc lãng phí thời gian ta sẽ phạt cha mẹ và ông bà của ngươi, hiểu chưa?" Thánh thiên sứ lạnh lùng nói.
"Cái đó và bắt cóc tống tiền có gì khác nhau?" Bần đạo căm tức nói.
"Không thua kém bao nhiêu, thế nhưng ngươi có thể yên tâm, chỉ cần ngươi dụng tâm làm tốt hoàn toàn có thể ở trong thời gian quy định hoàn thành nhiệm vụ. Cho dù bởi vì tình huống đặc thù nào đó mà ngươi không thể hoàn thành, ta sẽ xử lý tùy theo chi tiết cụ thể. Ta có thể cam đoan tuyệt đối sẽ không cố ý gây khó khăn cho ngươi." Thánh thiên sứ cười nói.
"Ngươi có lòng tốt như vậy?" Bần đạo nghi ngờ nói: "Ta tỏ vẻ hoài nghi nhân phẩm của các hạ đó!"
"Ha hả." Thánh thiên sứ lần này không có tức giận, cười nói: "Không phải là ta hảo tâm, thật sự là giá trị của ngươi quá lớn, ta vất vả nhận được một tên lao công miễn phí như vậy, tự nhiên phải cấp ưu đãi một chút."
"Ta có giá trị gì?" Bần đạo tò mò hỏi.
"Sau này ngươi sẽ biết." Thánh thiên sứ nói.
"Ta đây làm khổ sai cho ngươi bao nhiêu năm?" Bần đạo hỏi.
"Theo như ta tính toán, ngươi bây giờ có thực lực chủ thần cấp một đã sở hữu thuộc tính đặc thù rất cường hãn. Trước mắt xem như ở trình độ chủ thần đỉnh cấp đi. Một ngàn năm mới có thể xuất hiện một vị chủ thần cấp một, một vạn năm mới cho ra đời một vị chủ thần đỉnh cấp. Mà ta lần này tổn thất một trăm tên chủ thần cấp một, tính đại khái là mười vạn năm. Chủ thần đỉnh cấp chết mất bốn mươi lăm người, tính ra là bốn mươi lăm vạn năm." Thánh thiên sứ nói: "Nói cách khác, ngươi chỉ cần làm nô lệ cho ta chừng năm mươi lăm vạn năm là được rồi."
"Năm mươi lăm vạn năm?" Bần đạo nhất thời giận dữ nói: "Ngươi đang nói đùa sao?"
"Bớt nói nhảm đi, ngươi không có tư cách lựa chọn." Thánh thiên sứ khinh thường nói: "Thử nghĩ tới hậu quả khi ngươi cự tuyệt đi?" Vừa nói nàng không có hảo ý nhìn sang đám người Athena, cha mẹ, ông bà của ta, ý uy hiếp đã quá rõ ràng rồi.
Vong Ưu kéo tay áo của ta, nhẹ giọng nói: "Lưu lại rừng xanh còn không sợ không có củi đốt mà. Trước tiên tạm thời thỏa hiệp, ngày sau sẽ có cơ hội lật bàn."
Bần đạo suy nghĩ một hồi, bây giờ tình thế bức người ta không thể không đáp ứng được. Chỉ đành phải gật đầu nói: "Được rồi. Ta đồng ý!"
"Ha hả, vậy là được rồi, thật ra ngươi đã chiếm tiện nghi nhiều lắm đó, những thuộc hạ khác tổn thất ta còn chưa có tính trên người của ngươi mà." Thánh thiên sứ cười đắc ý nói: "Được rồi, bây giờ ta bố trí cho ngươi nhiệm vụ thứ nhất, ngươi cẩn thận nghe đây."
"Hừ." Bần đạo buồn bực hừ lạnh một tiếng.
"Ha hả." Thánh thiên sứ cũng không cần để ý, trực tiếp cười nói: "Ta muốn ngươi tìm cho ta một mầm móng linh hồn Thần thụ. Quy định trong vòng mười năm, nếu như quá kỳ hạn, cứ hễ chậm một năm phạt ngươi làm nô lệ nhiều thêm mười năm."
"Trời đất ơi, ngay cả linh hồn Thần Thụ là cái loại gì ta cũng không biết, Vị Diện nhiều như vậy ta đi đâu tìm cho ngươi đây?" Bần đạo căm tức nói: "Ngươi đây không phải là chơi xỏ ta sao?"
"Ta biết ở đâu!" Thánh thiên sứ cười nói: "Cầm lấy, cái này là tọa tiêu Vị Diện có linh hồn Thần Thụ. Cùng với một ít tình huống căn bản nơi đó. Xét thấy thái độ của ngươi không đủ tôn trọng, bây giờ ta cần phải có hai cái mầm móng." Vừa nói xong nàng tiện tay ném cho ta một khối thủy tinh.
"Trời đất?" Bần đạo tiện tay nhận lấy khối thủy tinh, đồng thời ở trong lòng mắng to: "Khốn kiếp, nói sai một câu như vậy liền tăng gấp đôi nhiệm vụ, thật không phải thứ gì tốt mà." Thế nhưng lời này ta không dám nói ra, không chừng nàng gia tăng thêm vài cấp nữa chắc ta toi mạng luôn quá.
"Được rồi, ta phải đi, cuối cùng nhắc nhở ngươi một câu. Nếu như trong vòng một năm ngươi có thể hoàn thành nhiệm vụ, ta sẽ coi như ngươi đã làm mười năm cho ta. Hơn nữa còn có phần thưởng dành riêng cho ngươi, nhất là thân nhân của ngươi, bọn họ sẽ được ta đặc biệt tài bồi. Nói cách khác, tốc độ bọn họ thành thần sẽ gắn liền với hiệu suất công việc của ngươi. Dĩ nhiên, phần thưởng phong phú, trừng phạt cũng nhiều, không tin ngươi cứ thử một chút, chỉ cần ngươi dám ra vẻ này nọ, ta tự nhiên có biện pháp hành hạ bọn họ." Thánh thiên sứ tàn bạo nói, sau đó nàng nhoẻn miệng cười: "Cho nên, nếu như ngươi muốn sớm thoát khỏi lòng bàn tay của ta, biện pháp tốt nhất chính là làm việc thật tốt, hiểu chưa? Ha ha." Nói xong nàng vừa cười lớn vừa mang theo Hòa Lạp, Athena rời khỏi nơi này.
Thánh thiên sứ kinh khủng cuối cùng đã đi, mấy người chúng ta không hẹn mà cùng nhẹ nhàng thở ra một hơi, sau đó ngồi chung một chỗ lau mồ hôi lạnh. Thái Thản thần hoàng cười khổ nói: "Bị nàng xuất hiện chơi một đòn, chúng ta lần này xem như thắng hay thua?"
"Dĩ nhiên thắng." Thái Thản thần hậu khẳng định nói: "Chúng ta đã giết chết vài trăm triệu đại quân Thiên sứ, cộng thêm hai gã tổng chỉ huy đó."
"Ta nghĩ là thua." Đại Địa mẫu thần cười khổ nói: "Chúng ta đặt mục tiêu giết chết bảy tên tổng chỉ huy, nhưng mà bây giờ chạy thoát tới năm tên, quân đoàn Thiên Sứ có bọn họ tồn tại, thực lực có thể khôi phục trong thời gian ngắn hạn. C hiến quả lần này cũng có, nhưng mà không nhiều, ngược lại chúng ta bị tổn thất thảm trọng."
"Chúng ta tổn thất thảm trọng cái gì chứ?" Thái Thản thần hậu khó hiểu hỏi.
"Đương nhiên là Athena và Xi Vưu." Thái Thản thần hoàng lập tức giải thích: "Bọn họ là nội gián và đồng minh tối trọng yếu của chúng ta. Từ nay về sau, chúng ta hoàn toàn không biết được tin tức nội bộ của quân đoàn Thiên Sứ. Hơn nữa đại quân Cửu Ngục từ quân đội bạn trở thành quân địch, ai dà, đám quái vật bên trong Cửu Ngục thật sự không dẽ trêu chọc đâu!"
"Thất bại thảm hại." Bần đạo cũng buồn rầu nói: "Chúng ta lần này thất bại thảm hại rồi."
"May là chúng ta xuất hiện cứu tinh, một vị thần minh không biết tên ngăn trở Thánh thiên sứ trả thù chúng ta. Nếu không, ngày hôm nay chúng ta chết chắc rồi." Vong Ưu cũng buồn bực nói.
"Các ngươi nói, vị thần minh có thể ngăn cản Thánh thiên sứ là ai đây?" Đại Địa mẫu thần tò mò hỏi.
"Hẳn là một vị Đại thần thượng cổ, chỉ có bọn họ mới có tư cách làm cho Thánh thiên sứ cố kỵ." Vong Ưu suy đoán.
"Ta chỉ biết không phải là sư tổ, nếu không sư thúc Xi Vưu chắc chắn sẽ không bị bắt nhốt, mà ta cũng không cần làm nô lệ cho Thánh thiên sứ năm mươi lăm vạn năm." Bần đạo nghĩ tới chuyện này không nhịn được nộ khí trùng thiên.
"Vị Đại thần thượng cổ kia là Nữ Oa hay là Bàn Cổ, có lẽ là một trong hai người đó nhỉ?" Vong Ưu đoán nói.
"Chưa chắc." Bần đạo phản đối: "Mặc dù chúng ta không rõ ràng số lượng cụ thể Đại thần thượng cổ. Nhưng mà không chỉ có nhiêu đó đâu. Đúng rồi, thần hoàng bệ hạ. Bên trên các ngươi còn có Đại thần nào không?" Bần đạo bắt đầu hỏi thăm Thái Thản thần hoàng.
"Có, vợ chồng chúng ta là do tính mạng Thiểm điện thần sáng tạo, hắn là phụ thần của chúng ta. Chúng ta đã tồn tại gần trăm vạn năm. Ta nghĩ, lấy lịch sử tồn tại của hắn, thực lực chắc chắn vô cùng mạnh mẽ. Tuyệt đối có tư cách liệt vào hàng ngũ Đại thần thượng cổ." Thái Thản thần hoàng khẳng định.
"Hắn ở đâu?" Bần đạo tò mò hỏi.
"Không biết, vài chục vạn năm trước hắn cáo biệt chúng ta lữ hành ở bên ngoài rồi, từ đó về sau không có trở lại lần nào." Thái Thản thần hoàng cười khổ nói: "Vì sao nhóm Đại thần thượng cổ thường thích đi dạo chung quanh vậy nhỉ? Phụ thần của chúng ta là như thế, sư tổ của ngươi cũng như thế, sợ rằng Nữ Oa, Bàn Cổ cũng vậy hả? Nếu không, vì sao vài chục vạn năm cũng không thấy một người nào xuất hiện?"
"Đáng tiếc chính là hai người Thần Thánh thiên sứ lại không có tham gia vào đoàn lữ hành Đại thần thượng cổ." Bần đạo buồn bực nói: "Ngươi nói bọn họ không phải là ăn no rỗi việc? Chúng ta ở cấp bậc này chiến đấu với nhau, bọn họ tự nhiên chen tay vào. Đây không phải là một đám hài tử đánh nhau, đột nhiên phụ huynh chạy tới bảo hộ con cháu hay sao?"
Trương Tam Phong Dị Giới Du Trương Tam Phong Dị Giới Du - Tả Tự Bản Trương Tam Phong Dị Giới Du