Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Bế tắc vì người cha tệ bạc
B
a thường xuyên chửi bới, xúc phạm mẹ tôi, nghi oan cho mẹ ngoại tình với hàng xóm, làm mất đi tình làng nghĩa xóm.
Tôi 24 tuổi, là con trai thứ 2 trong gia đình có 4 chị em. Ba mẹ ly dị khi 4 chị em còn nhỏ. Tôi không thể quên được những trận đòn dã man ba dành cho mẹ. Hồi đó gia đình tôi thuộc hàng khá giả, ba làm nghề đãi vàng và buôn bán, đất đai rất nhiều, từng đi bộ đội và được kết nạp Đảng khi mới 22 tuổi, nhưng ba lại lún sâu và các tật xấu như đánh bạc, đề đóm, rượu chè. Chuyện gì đến cũng đến, ba thua rất nhiều tiền, vàng và xe, càng thua càng uống nhiều rượu, say xỉn rồi về đánh đập chửi bới vợ con, nói mẹ ngoại tình, xúc phạm mẹ hết sức thậm tệ. Ông bà, cô bác đằng nội hết sức khuyên can nhưng không thể thay đổi được ba.
Ba mẹ ly dị, chia con cái, tôi và đứa em thứ 3 ở với ba tôi, chị cả và thằng út ở với mẹ, tài sản lúc này không còn gì ngoài miếng đất ở khoảng 700 m2, dành cho mẹ ở, còn cha con tôi ở trong một ngôi làng cùng người dân tộc thiểu số cách đó gần 10 cây số, cuộc sống hết sức nghèo khó. Mẹ tôi ở vậy nuôi con, ba đi bước nữa với bà vợ hai hơn ba vài tuổi, sau vài năm không hợp lại ly dị, rất may không có con chung.
Rồi khi chị tôi đậu đại học, ba tìm gặp mẹ năn nỉ, thuyết phục mẹ quay lại cùng nuôi dạy con cái. Mẹ yếu lòng nên đã nghe theo, rồi bị ba ép lên ủy ban đăng ký kết hôn lần thứ hai. Sau một thời gian làm giấy chứng nhận quyền sử dụng đất đứng tên hai người, cuộc sống tái diễn chuỗi ngày khổ sở. Ba không những không sửa đổi, không tu chí làm ăn, suốt ngày rượu chè, cờ bạc đề đóm, nợ nần càng ngày càng nhiều. Lần lượt 3 chị em cùng đậu vào một trường đại học có tiếng ở TP HCM. Suốt những năm đại học chúng tôi hoàn toàn sống bằng công sức mồ hôi của mẹ, sự giúp đỡ của họ hàng và nhờ vốn vay của nhà nước.
Ba không hề đóng góp gì nhiều cho chúng tôi ăn học. Hiện tại tôi ra trường, đi làm được một năm, đang làm cho một công ty bên Lào với mức lương 8 triệu, nuôi ăn ở. Chị đang làm ở Sài Gòn với mức lương chỉ đủ sống. Em kế học năm thứ ba, em út học lớp 12, sắp ôn thi đại học. Nhờ có mức lương kha khá tôi có thể thay mẹ chu cấp cho hai em ăn học, dành tiền trả nợ ngân hàng, hàng tháng vẫn cho ba vài trăm. Dù vẫn biết cho bao nhiêu ba nướng vào số đề hết nhưng bổn phận làm con tôi phải cho.
Lại nói về ba, từ khi quay lại ông ngày càng tệ bạc, không còn đánh đập nhưng thường xuyên chửi bới, xúc phạm mẹ tôi, nghi oan cho mẹ ngoại tình với hàng xóm, làm mất đi tình làng nghĩa xóm, nhất định đòi ly dị, chia đất. Nhiều lần công an, chính quyền thôn xóm tới làm việc ba vẫn chứng nào tật nấy. Ông bà cô bác cũng bất lực, không thể làm gì hơn vì ba rất hung dữ, không ai dám tới gần chứ đừng nói chuyện khuyên bảo. Quá chán nản, cũng không muốn mẹ phải chịu đựng thêm, tôi dẫn mẹ qua Lào làm chung, tới nay được vài tháng.
Từ khi mẹ qua làm chung, ba liên tục nhắn tin Tết này không dẫn mẹ về ly dị sẽ không tha. Hiện tại tôi cảm thấy rất bế tắc và lo lắng khi Tết cận kề. Cậu em đang ở với ba, tôi biết khó có thể tập trung học tốt khi ba suốt ngày rượu chè, chửi bới, đập phá. Tôi thực sự không muốn đưa mẹ về, vì sợ khi ly dị rồi, nhưng mỗi người một nơi ba sẽ sống sao khi chỉ có một mình, tuổi cao, sức khỏe yếu. Dù trong lòng rất hận nhưng tôi không thể để ba lang bạt cù bất cù bơ được. Nghĩ xa hơn, khi một miếng đất cắm dùi duy nhất bị bán đi mẹ con tôi biết sống ở đâu, chưa nói tới chuyện cưới xin cho mấy chị em tôi sau này.
Tôi cũng sợ nếu không đưa mẹ về, ba sẽ qua tận công ty tôi đang làm quậy phá, tôi sẽ mất việc, không có ai lo cho các em. Tôi thực sự không biết phải quyết định thế nào, phải làm gì tiếp theo. Rất mong nhận được sự đồng cảm, tư vấn của các anh chị độc giả.
Thành