Số lần đọc/download: 904 / 19
Cập nhật: 2020-09-23 22:20:26 +0700
Chương 999: Bổ Nhiệm Quan Trọng
T
iếp sau Trần Khiết Văn lại nói tới tinh thần cuộc họp hợp nhất sắt thép toàn tỉnh. Chiến Kính Bằng liền thể hiện lập trường, nói là tình hình Thiên Trạch đặc thù, lợi thế của việc hợp nhất không lớn, phải suy xét cẩn thận.
Trần Khiết Văn đã hài lòng.
Điều không ai ngờ là, cùng lúc Thị trưởng Hạ trở về, có hai quyết định điều động nhân sự quan trọng cũng đồng thời được công bố, khiến ối quan hệ nhân sự vốn đã bí hiểm của thành ủy Thiên Trạch nay lại càng thêm bí hiểm.
Sau khi trải qua một loạt các chuyện, cục diện Thành ủy Thiên Trạch trong giai đoạn hiện nay về cơ bản có thể chia làm ba phe.
Phe thứ nhất là phe bảo thủ do Trần Khiết Văn đứng đầu, cũng là phe lớn mạnh nhất. Những người tham gia gồm Bì Bất Hưu, Bùi Nhất Phong và Từ Hâm, Hồ Vĩnh Siêu, giờ lại có thêm Chiến Kính Bằng.
Phe thứ hai là phe cách tân do Hạ Tưởng đứng đầu, những người ủng hộ có Trần Thiên Vũ, Dương Kiếm.
Phe còn lại là phe trung gian, lập trường không kiên định, dao động bất cứ lúc nào, ví dụ như Ngô Minh Nghị, Thường Hào, Lãnh Dương và Lôi Nhất Đại.
Làm một phép so sánh, dường như lực lượng của phe Hạ Tưởng là yếu ớt nhất, chỉ có hai người Trần Thiên Vũ và Dương Kiếm ủng hộ. Nhưng nếu phân tích kỹ càng cũng không hẳn như vậy. Bởi vì trong phe của Trần Khiết Văn, ngoại trừ Bì Bất Hưu dường như có lập trường nhất trí với Trần Khiết Văn trong mọi chuyện ra, Bùi Nhất Phong và Từ Hâm nhiều khi còn dao động, nhất là Bùi Nhất Phong, đã mấy lần trong các vấn đề trọng đại đều lựa chọn thái độ trốn tránh, thể hiện rõ là vừa không muốn đắc tội Trần Khiết Văn, lại cũng không muốn đắc tội Hạ Tưởng. Mà Từ Hâm cũng đã thay đổi thái độ chuyện gì cũng phụ họa như trước kia, thường thể hiện ít nhiều tiếng nói của mình.
Mà trong phe trung gian, Ngô Minh Nghị thì không cần phải nói, trừ phi việc lớn liên quan đến lợi ích gia đình, y chắc chắn sẽ đặt lợi ích của nhà họ Ngô lên hàng đầu. Nhưng trong những việc không lớn không nhỏ khác, vẫn nhiều khả năng là ủng hộ Hạ Tưởng. Mà Thường Hào hiện nay cũng có khả năng tích cực tiến về phía Hạ Tưởng, không loại trừ trong tương lai không xa sẽ trở thành người ủng hộ kiên định của Hạ Tưởng.
Về phần Lôi Nhất Đại, hoàn toàn là thân phận một kẻ gây rối, nhưng luôn thích làm đảo lộn công việc của Trần Khiết Văn. Thật ra y lại sắm một vai hành quân cấp tốc không tồi của Hạ Tưởng, dù rằng bản thân y chưa chắc đã nghĩ như vậy.
Mà Lãnh Dương vì là đại biểu phía quân đội, đa phần là đứng vị trí trung gian, có khi phụ họa Trần Khiết Văn, có khi phụ họa Hạ Tưởng. Về cơ bản là phụ họa bên nào được nhiều người ủng hộ hơn, phiếu của y là khó giành được nhất.
Xét về tổng thể, cục diện thành phố Thiên Trạch là sự tinh tế từ trước tới nay chưa từng có. Tinh tế thì tinh tế, tuy rằng hiện nay phe Bí thư Trần đã có thêm sự ủng hộ của Chiến Kính Bằng, nhưng cũng không dám cam đoan trong tất cả mọi chuyện đều chiếm ưu thế. Nhưng điều trong lòng Trần Khiết Văn biết chính là, trong vấn đề hợp nhất tài nguyên sắt thép bà ta cầm chắc phần thắng, bởi vì Ngô Minh Nghị cũng không thể ủng hộ lập trường của Hạ Tưởng.
Tin Hạ Tưởng khẩu chiến với Vu Phồn Nhiên trong cuộc họp, sớm đã qua con đường nào đó truyền đến tai bà ta, khiến bà ta càng thêm phỏng đoán về lập trường của Hạ Tưởng. Nếu Hạ Tưởng khăng khăng làm theo ý mình, sau khi đã đắc tội với nhà họ Khâu, lại đến nhà họ Ngô cũng không tiếp tục ủng hộ hắn, hắn sẽ toàn tâm toàn ý sát cánh với Tống Triêu Độ, chết cùng một hố?
Nhưng một thời gian trước rõ ràng Hạ Tưởng đã hầu như công khai nghiêng về phía thế lực gia tộc, làm thế nào mà trong vấn đề hợp nhất tài nguyên sắt thép lại kiên quyết đứng cùng một phía với Tống Triêu Độ? Có ai không biết Tống Triêu Độ là người của Thủ tướng, mà kế hoạch hợp nhất sắt thép tỉnh Yến, nghe nói cũng do Thủ tướng gợi ý. Đây là một cuộc va chạm vô cùng gay gắt giữa thế lực bình dân và thế lực gia tộc, ai thắng ai thua, thực sự là một cuộc đọ sức sống chết. Hạ Tưởng giúp đỡ Tống Triêu Độ, sẽ ngang với việc trực tiếp đứng về phía đối nghịch lại với thế lực gia tộc.
Nhà họ Ngô sẽ tha cho hắn?
Trần Khiết Văn không đoán nổi Hạ Tưởng đang tính toán những gì, đành phải cho rằng Hạ Tưởng chính là một kẻ đầu cơ chính trị. Hắn đã đánh giá sai tình thế, đứng nhầm đội ngũ, cho rằng kế hoạch hợp nhất sắt thép rất dễ thi hành, muốn thể hiện một phen trước mặt Tống Triêu Độ, lại không hề biết, hành động này của hắn có khả năng sẽ mang đến cho hắn tai họa chết người.
Nếu như vì thế mà chọc giận nhà họ Ngô, nhà họ Ngô lại liên kết với ba gia tộc còn lại công khai đối phó với Hạ Tưởng, thì sinh mệnh chính trị của Hạ Tưởng dù là không thể lập tức kết thúc, thì tiền đồ phía trước cũng vô cùng ảm đạm. Hơn nữa nếu như kế hoạch hợp nhất sắt thép bị đình lại một lần nữa, Tống Triêu Độ cũng không còn chỗ đứng ở tỉnh Yến.
Kế hoạch hợp nhất ảnh hưởng đến tiền đồ của Hạ Tưởng và việc Tống Triêu Độ có thể tiếp tục nắm quyền ở tỉnh Yến hay không.
Có một trận chiến ác liệt sắp phải chiến đấu… Trong lòng Trần Khiết Văn không rõ vì sao bừng lên một luồng hưng phấn. Dường như cuộc đọ sức lần này có thể xóa hết những bó buộc mà Hạ Tưởng mang đến, còn có cả áp lực do vầng hào quang thu hút đầu tư của Hạ Tưởng mang lại.
Hạ Tưởng, cứ chờ xem!
Đúng vào lúc Trần Khiết Văn và Chiến Kính Bằng nói chuyện, Bì Bất Hưu cũng đang cùng uống rượu với Bùi Nhất Phong. Khiến người ta kinh ngạc ở chỗ, người ngồi phía dưới rõ ràng là Từ Tử Kỳ.
…
Từ Tử Kỳ là được Bùi Nhất Phong ra mặt mời dùng cơm. Từ Tử Kỳ vốn dĩ không đồng ý, sợ Thị trưởng Hạ không hài lòng. Bùi Nhất Phong lại nói bây giờ y thật ra cũng rất kính nể Thị trưởng Hạ, cũng muốn noi theo Thị trưởng Hạ, nhưng y không hiểu rõ lối suy nghĩ chấp chính của Thị trưởng Hạ, chính là hy vọng Từ Tử Kỳ có thể tiết lộ một chút.
Nhìn thấy Cục trưởng Công an Bùi Nhất Phong – người có thể hô phong hoán vũ ở thành phố Thiên Trạch cũng tươi cười nói chuyện với mình, Từ Tử Kỳ động lòng, thấy cực kỳ hài lòng, chỉ hơi chần chừ một chút đã nhận lời.
Điều Từ Tử Kỳ không ngờ tới chính là, Bì Bất Hưu cũng ở đó, liền có chút hối hận. Với Bùi Nhất Phong y còn có chút thiện cảm, thấy Bùi Nhất Phong luôn luôn tươi cười, còn với Bì Bất Hưu thì có phần ác cảm, thậm chí còn cả sợ hãi. Bởi vì gương mặt Bì Bất Hưu lúc nào cũng u ám, dáng vẻ thấy ai cũng không vừa mắt. Thêm vào nữa là Bì Bất Hưu dù sao cũng là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, hầu như tất cả nhân viên các cơ quan đảng và chính quyền đều kính trọng nhưng giữ khoảng cách với Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật.
Cũng may, hôm nay Bì Bất Hưu không mang vẻ mặt u ám như mọi khi, thậm chí còn cười mà hỏi thăm Từ Tử Kỳ, còn vỗ vai Từ Tử Kỳ nói y có cơ hội tốt, bây giờ đang có một khởi đầu rất tốt, đi theo Thị trưởng Hạ, chắc chắn sẽ có tiền đồ rộng mở.
Bì Bất Hưu và Bùi Nhất Phong tiếp lời nhau, không ngừng khen Thị trưởng Hạ trẻ tuổi giàu triển vọng, sau này ít nhất cũng có thể ngồi vào ghế Bí thư Tỉnh ủy. Từ Tử Kỳ nếu theo sát Thị trưởng Hạ, cũng có thể một bước lên mây.
Trước mặt hai vị quan chức dày dạn kinh nghiệm trong quan trường, Từ Tử Kỳ ngay cả có tâm lý đề phòng cao đến đâu cũng bị những lời đường mật làm ê đắm, chẳng mấy đã uống say, nói ra rất nhiều điều không nên nói.
Thấy Từ Tử Kỳ đã ngà ngà say, Bùi Nhất Phong và Bì Bất Hưu liếc nhìn nhau. Bì Bất Hưu liền thân thiết mà vỗ vai Từ Tử Kỳ nói:
- Tử Kỳ, Ủy ban Kỷ luật vừa mới nhận được một bức thư tố cáo. Đó là về vấn đề sinh hoạt cá nhân của cậu không đứng đắn, nói là cậu sau khi lập gia đình vẫn không quên mối tình đầu Vương Lệ Hà, vẫn giữ mối quan hệ mập mờ với cô ta, có phải có chuyện như thế thật không?
Từ Tử Kỳ vốn đã uống ngà ngà say, vừa nghe thấy lời của Bì Bất Hưu liền lập tức tỉnh táo, thay đổi sắc mặt:
- Ai đã nói năng xằng bậy vu oan cho tôi? Tôi và Vương Lệ Hà rõ ràng trong sạch. Giữa chúng tôi đâu có chuyện gì, chỉ gọi điện thoại, nói vài ba câu chuyện, lấy đâu ra chuyện giữ quan hệ mập mờ? Xin Chủ nhiệm Bì đừng bao giờ tin những đơn thư tố cáo của những kẻ rỗi việc.
Vừa nói xong, Từ Tử Kỳ thấy vẻ mặt như cười như không của Bì Bất Hưu và Bùi Nhất Phong, bỗng nhiên nhận thấy điều gì đó, biết mình trong khi luống cuống đã nhiều lời, liền xua tay nói:
- Tôi uống nhiều rồi, khi nãy toàn là lời rượu, ha ha. Tôi cây ngay không sợ chết đứng, ai thích nói bậy bạ thì cứ việc, tôi không sợ.
- Đúng thế, đúng thế, những tin đồn vu vơ chẳng ai để ý làm gì. Ông Bì cũng là yêu quý cậu mới quan tâm mà hỏi han thôi.
Bùi Nhất Phong liền đấu dịu, lại đưa mắt ra hiệu với Bì Bất Hưu.
Bì Bất Hưu liền cười ha hả:
- Nào, Tử Kỳ, uống thêm một ly nữa. Trước kia chúng ta chưa bao giờ cùng nhau uống rượu, hôm nay cùng ngồi đây với nhau chính là duyên phận. Sau này nói không chừng có một ngày cậu làm lãnh đạo lớn, tôi và Nhất Phong còn phải trông chờ cậu chiếu cố.
Được tâng bốc đến tận mây xanh, Từ Tử Kỳ lại ngất ngây, uống thêm vài ly nữa, lại nghe Bùi Nhất Phong nói chuyện bí quyết trong quan trường. Bùi Nhất Phong dường như cũng đã uống nhiều, đã hơi líu lưỡi, nhưng nói vẫn đủ rõ ràng để Từ Tử Kỳ nghe được.
- Tôi đã lăn lộn trong quan trường mười mấy năm, rút ra được một đạo lý, có lẽ không hẳn là đúng, nhưng cực kỳ có ích. Tử Kỳ, cậu nghe thôi là được, có thể là phù hợp với tôi nhưng nó chưa chắc đã phù hợp với cậu. Lời nói trên bàn rượu từ xưa tới nay cũng chỉ là nói khoác mà thôi.
Đầu tiên là, Bùi Nhất Phong mới nói ra cái y gọi là đạo lý. -
- Làm mười việc tốt cùng lãnh đạo không bằng làm một việc xấu cùng với ông ta, vè thuận miệng chính là, vất vả làm việc cùng lãnh đạo, không bằng hầu ông ta nói chuyện tào lao, nói chuyện tào lao không bằng cùng ông ta say một trận túy lúy, say một trận túy lúy, không bằng cùng ông ta tham ô nhận hối lộ, cùng ông ta tham ô nhận hối lộ không bằng cùng ông ta lên giường với một người đàn bà.
- Ha ha, ông Bùi quả là cao kiến.
Bì Bất Hưu cười ha hả.
- Tôi quả là lần đầu tiên nghe kinh nghiệm quan trường của ông. Hay lắm, quả thật sâu sắc, nói trúng tim đen. Quan hệ giữa lãnh đạo và anh có thân thiết hay không, cứ xem khi họ làm những chuyện mờ ám có giấu anh hay không...
Từ Tử Kỳ híp mắt, cũng cười, cũng không biết là có nghe vào hay không, dù sao gương mặt cũng có vẻ như thoáng chút suy nghĩ.
…
Khi Hạ Tưởng về tới Thiên Trạch là đúng vào thời gian sắp tan ca buổi chiều. Hắn vừa vào văn phòng liền ngửi thấy mùi rượu, liền cau mày:
- Tử Kỳ, buổi trưa đừng có uống rượu, đã nói bao nhiêu lần rồi, như thế sẽ ảnh hưởng đến công việc của buổi chiều, ảnh hưởng đến hình tượng cá nhân.
Từ Tử Kỳ há hốc mồm, không biết vì sao cũng không nói ra sự thật là Bì Bất Hưu, Bùi Nhất Phong và y cùng dùng cơm, chỉ cúi đầu nhận lỗi.
Hạ Tưởng còn có rất nhiều chuyện phải giải quyết, cũng không để ý tới sự khác thường của Từ Tử Kỳ. Hắn vào văn phòng, vừa xem tài liệu được một lúc thì Ngô Minh Nghị đã tới.
- Thị trưởng Hạ, nếu như Thiên Cương bị hợp nhất, chỉ có thể là vật phụ thuộc vào Tập đoàn Sắt thép tỉnh Yến, đối với thành phố Thiên Trạch mà nói, lợi bất cập hại.
Ngô Minh Nghị chính là đại diện cho thái độ của nhà họ Ngô. Thái độ của y từ trước tới nay chưa bao giờ rõ ràng như thế.
- Bảo Cương và Đan Cương liên kết, đối với tỉnh Yến cũng là lợi bất cập hại, tại sao nhà nước phải phê duyệt?
Hạ Tưởng đến tận bây giờ chưa bao giờ trực tiếp nhận được bất kỳ ám chỉ trực diện gì của nhà họ Ngô, trong lòng cũng khâm phục sự điềm tĩnh của ông cụ Ngô. Nhưng từ lời phát biểu của Vu Phồn Nhiên và cả sự vội vã của Ngô Minh Nghị điều đó có thể thấy được manh mối, nhà họ Ngô quả thật kiên quyết phản đối hợp nhất.
- Bảo Cương là Bảo Cương của nhà nước, tỉnh Yến phải tuân theo đại cục. Cũng như vậy, Thiên Cương là Thiên Cương của Thiên Trạch, cũng là Thiên Cương của tỉnh Yến. Thiên Cương phải tuân theo đại cục tỉnh Yến.
... Vào đúng lúc Hạ Tưởng và Ngô Minh Nghị nói chuyện, hai quyết định bổ nhiệm nhân sự vô cùng quan trọng, hơn nữa còn ảnh hưởng tới tính quyết định của thế cục được truyền đến thành ủy Thiên Trạch –Tào Vĩnh Quốc được bổ nhiệm làm Ủy viên Tỉnh ủy tỉnh Tây, Ủy viên thường vụ, Phó bí thư, Quyền Chủ tịch tỉnh. Phó Tiên Phong được bổ nhiệm làm Phó chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch và Phát triển quốc gia.
Toàn thể Thành ủy Thiên Trạch đều không hiểu vì sao mà kinh hãi.