"True self is non-self, the awareness that the self is made only of non-self elements. There's no separation between self and other, and everything is interconnected. Once you are aware of that you are no longer caught in the idea that you are a separate entity.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Liễu Hạ Huy
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Son Le
Số chương: 1521
Phí download: 29 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 7111 / 218
Cập nhật: 2015-11-07 22:40:28 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 994 : Đem Con Gái Cưng Giấu Kín Đi
hóm dịch: Huntercd
“Thật không?” Tần Lạc sững người hỏi, lẽ nào bản thân hắn trong mắt của Ly lại không dễ thương bằng Hoàng Thiên Trọng hay sao?
“Đúng vậy.” Ly gật đầu đáp.
“Em đúng là không có óc thẩm mỹ.” Tần Lạc ấm ức nói: “Em quan sát kỹ gương mặt của tôi một lần nữa xem sao, tôi thấy tôi vẫn đẹp trai hơn Hoàng Thiên Trọng một chút.”
“………………….”
Trông thấy Ly đang cầm dao múa may, Tần Lạc vội chuyển sang vấn đề khác nói: “Sao hả? Em đã tới hiện trường chưa?”
“Rồi.”
“Có phát hiện gì không?”
“Trần nhà không phải tự nhiên rơi xuống, mà là đã có người gài bom T2 vào đó.” Ly nói.
“Bom T2?” Tần Lạc lần đầu tiên nghe tới loại bom này.
“Đây là sản phẩm mới nhất của quân đội Nga, hình hài nhỏ, nhưng lực công phá lại cực lớn, nó có thể điều khiển từ xa, sau khi nổ xong thì sẽ không để lại bất kỳ một dấu tích nào cả.”
“Nếu nó không để lại dấu tích gì, thì sao em có thể biết được đó là bom T2 cơ chứ?” Tần Lạc nghi hoặc hỏi.
Ly nghe vậy liền liếc mắt nhìn Tần Lạc một cách khinh thường, nàng cũng chẳng buồn trả lời câu hỏi ngu ngốc của hắn làm gì cho mệt. Lẽ nào tên ngốc này còn nghi ngờ khả năng chuyên nghiệp của nàng kém tới mức thế hay sao?
Thấy bộ dạng Ly như vậy, Tần Lạc liền khoát tay nói: “Thôi bỏ đi, không hỏi vấn đề này nữa, em có biết ai làm việc này không?”
“Cái vấn đề này thì phải để tôi hỏi anh mới đúng chứ.” Ly nói: “Tại sao có nhiều người muốn giết anh tới như vậy?”
“Có lẽ người ta ghen tị với tôi.” Tần Lạc cười khổ nói. Khi hắn còn nhỏ, thì ông nội Tần Tranh của hắn đã nói rằng hắn có lẽ sẽ bước vào một con đường không có lối quay trở lại. Khi đó hắn thực sự không hiểu ý của ông hắn là gì, nhưng bây giờ thì hắn đã hiểu rồi.
Dĩ nhiên, cũng có thể là do người khác làm, lại là ai nhỉ?
“Lần nào cũng có đàn bà ở bên cạnh.” Ly càu nhàu nói.
“Em nói cái gì cơ?” Tần Lạc đang vẩn vương nghĩ tới lời nói của ông nội mình. Nên hắn không hề để ý nghe thấy Ly vừa nói cái gì.
“Chẳng có gì.” Ly dĩ nhiên là chẳng bao giờ nhắc lại lời mình nói tới hai lần: “Gắn bom T2 phải cần thời gian, bọn chúng chắc chắn đã gài nó trước khi anh vào tòa lầu này. Là ai đã có động cơ giết người? Và ai biết anh sẽ tới đây?”
Tần Lạc chỉ là nhất thời muốn tới tòa nhà này, người biết hành trình của hắn thì chỉ còn có mỗi Jesus.
Nhưng khi tới đây thì phải đi cứu giúp người công nhân già nên đã mất một khoảng thời gian. Lẽ nào người công nhân già tên Đức Trụ kia lại có liên quan tới vụ nổ này?
Tần Lạc lắc lắc đầu phủ nhận, vì đó là một giả thiết không phù hợp với thực tế một chút nào.
Hắn tin rằng chú Đức Trụ khi nghe hắn nói sẽ bị tàn phế suốt đời, biểu hiện vô cùng thật, và ánh mắt của ông ấy cũng vô cùng tuyệt vọng, và hắn cũng tin nụ cười hạnh phúc chân thành kia cũng là sự thật.
Nếu như toàn bộ các điều này là giả, thì chú Đức Trụ xứng đáng nhận được giả Oscar cho nam diễn viên xuất sắc nhất.
Sát thủ chắc là đã theo đuôi hắn, nhân lúc hắn cứu chữa cho bệnh nhân mà đi gài đặt quả bom T2 kia.
Là ai mà có thể biết rõ lộ trình của mình, và biết chắc chắn mình sẽ vào tòa nhà tham quan? Lại là ai đã thoát khỏi ánh mắt của Jesus để ám sát mình?
“Tôi chẳng có chút đầu mối nào cả.” Tần Lạc lắc đầu nói: “Hắn ta chắc chắn là một cao thủ.”
“Thừa thãi.” Ly tức giận mắng một câu.
Tần Lạc nghe vậy cũng không tức giận, mà chỉ cười he he nói: “Lại làm phiền em đi điều tra một phen nữa rồi.”
“Anh không thể cẩn thận hơn chút được sao?” Ly hậm hực với thái độ của Tần Lạc nói: “Đừng có chăm chăm nhìn vào mấy cô em vây quanh bên mình, mà hãy quan sát kỹ xem những người nào có ý thù địch bên cạnh anh. Nếu không thì anh chết rồi mà cũng không biết tại sao mình lại bị chết.”
“Em biết là được rồi, vì dù sao thì em cũng đi báo thù cho tôi mà.” Tần Lạc cười hềnh hệch nói.
“Còn lâu tôi mới đi trả thù cho anh.”
“Vậy em tới đây để làm gì?”
“Tôi ….” Ly nhất thời á khẩu không biết nói ra sao, khi đấu khẩu với Tần Lạc nàng luôn luôn là người thất thế: “Tôi đến thay cho nghĩa phụ, xem anh đã chết hay chưa thôi?”
Nói xong nàng liền quay người đi luôn vào bên trong.
Jesus nhìn thấy Ly đi ra liền nhoẻn miệng cười chào nàng.
“Anh ta là vệ sĩ của anh à?” Ly đứng trước mặt Jesus nói với giọng rất tức giận.
Bác Sĩ Thiên Tài Bác Sĩ Thiên Tài - Liễu Hạ Huy Bác Sĩ Thiên Tài