Ta có thể vượt qua những khó khăn có thật, chứ không thể vượt qua những khó khăn tưởng tượng.

Theodore N. Vail

 
 
 
 
 
Tác giả: Tả Tự Bản
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Namida Black
Số chương: 1101
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3269 / 66
Cập nhật: 2016-03-15 07:57:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 791: Tái Đắc Bảo Vật! (2)
hưng mà ~" bần đạo còn đang do dự, phải biết rằng, này lễ vật cũng quá lớn. Dù sao siêu cấp thần thú cũng mang ý nghĩa là chủ thần đỉnh cấp a!
"Đừng nói nữa, cứ nhận đi." Xi Vưu không kiên nhẫn nói:"Bọn nó ở tại thần giới không có chỗ dựa, bị gạt bỏ tại địa phương linh khí không được dồi dào, ta đây thân là chủ nhân lại không giúp được gì, cảm thấy rất có lỗi với bọn nó, ngươi chỉ cần giúp bọn hắn an bài ổn định tại địa phương có linh khí nồng đậm, coi như là giúp ta bù đắp cho bọn nó, được rồi, đi đi!" Nói xong, Xi Vưu vung tay lên, trực tiếp đưa ta ra khỏi hoàng cung của hắn.
Một khi đã như vậy, bần đạo cũng chỉ đành mặt dày nhận phần lễ vật này. Sau đó sử dụng định tinh bàn vừa tới tay đi về hướng Đạo Môn. Đồ chơi định tinh bàn này quả thật rất có tác dụng, con đường nguyên bản phải mất mười ngày hiện tại chỉ cần ba ngày đã tới nơi. Sau khi trở lại sư môn, chuyện thứ nhất bần đạo làm chính là đi thiên tôn cung gặp mặt ân sư.
Ân sư nghe nói ta từ hoàng tuyền ngục trở về liền vội vàng triệu kiến vào trong mật thất. Chờ khi được bần đạo ân cần thăm hỏi thi lễ rồi ban ngồi, ân sư mới gấp gáp hỏi:" Sự tình thế nào? Sư thúc ngươi phản ứng ra sao?"
"Sự tình rất thuận lợi, sư thúc cũng rất cảm động, chẳng qua là vì tính tình cứng rắn nên nhất thời không biểu đạt ra, nhưng lại đáp ứng sẽ không tìm Đạo Môn gây phiền toái, hết thảy ân oán chờ sau khi gặp mặt sư tổ, mặc cho sư tổ xử lý." Bần đạo cười nói.
"Ha ha, tốt quá rồi."!" Ân sư lập tức vui vẻ, cười nói: "Hắn có thể nói như vậy, chẳng khác nào là thừa nhận thân phận đệ tử Đạo Môn rồi. Ha ha, đoạn ân oán này cuối cùng đã có hồi kết, nghe sư tổ ngươi giải quyết là tốt nhất. Đúng rồi, phiền phức của hắn ngươi đã giải quyết chưa?"
"Đệ tử tính toán như thế này!" Bần đạo lập tức liền đem kế hoạch của ta nói qua, sau đó nói:" Sư thúc đã đáp ứng phối hợp với ta."
"Ân!" Ân sư lại nhíu mày nói: "Theo như kế hoạch của ngươi, ngươi cùng với Đại Địa mẫu thần liên thủ đối phó sáu đến tám tổng chỉ huy, ngươi xác định mình có bổn sự này chứ?"
"Hắc hắc, nếu như là chính diện giao chiến, chúng ta ngay cả có Tru Tiên kiếm trận Thiên Không Chi Thành trợ giúp, cũng tuyệt đối không có khả năng thắng nhiều cao thủ như thế, đó hoàn toàn tương đương với chịu chết!" Bần đạo thản nhiên cười nói.
"Vậy ngươi còn nổ?" Ân sư buồn cười nói.
"Hắc hắc, ta không phải có sư môn làm quân cứu viện sao?" Bần đạo cười hì hì nói, "Chắc hẳn ân sư sẽ không ngồi xem đệ tử bị giết chứ?"
"Ha ha, tiểu tử ngươi, nguyên lai đem chủ ý đánh tới trên đầu ta!" Ân sư cười khổ nói: "Cũng được, ta đây sẽ đi một chuyến!"
"Đừng!" Bần đạo vội vàng ngăn cản nói:"Lão nhẫn gia ngài không thể động, nếu không gặp ngài, điểu nhân sẽ nghi ngờ."
"Ân, nói cũng đúng!" Ân sư lập tức hỏi: "Vậy ngươi tính toán mời ai giúp đây?"
"Có mấy vị sư huynh là đủ rồi." Bần đạo cười nói.
"A? Sao có thể?" Ân sư tò mò nói:" Có thể bọn họ tối đa cũng chỉ là thế lực ngang nhau, thậm chí còn so với điểu nhân kém hơn một chút, mục tiêu của ngươi chính là tiêu diệt sau tổng chỉ huy điểu nhân a? Ngươi có thể hoàn thành sao?"
"Chỉ cần thế thôi!" Bần đạo cười đem kế sách của ta nói ra, sau đó nói:"Thực lực tổng thế chúng ta tuy rằng kém hơn một chút, nhưng mà chủ cần an bài thỏa đánh, phối hợp các loại mưu kế, thắng bọn hắn tuyệt đối không có gì khó khăn. Trong lịch sử lấy ít thắng nhiều, lấy yếu thắng mạnh có rất nhiều, ngài nói có thể hay không?"
"Ha ha, quỷ kế như thế mà ngươi cũng nghĩ ra được, ngươi nha, thật đúng là quá âm hiểm."!" Ân sư trêu chọc nói: "Thôi được, tùy ngươi an bài đi. Người ta cấp cho ngươi, ta không quản ngươi đùa giỡn quỷ kế gì, dù sao ngươi nhất định phải tiêu diệt chủ lực của điểu nhân cho ta."
"Đa tạ ân sư!" Bần đạo mừng rỡ nói: "Thỉnh ân sư mỏi mắt mong chờ!"
"Vậy cũng nhờ hết cả vào ngươi!" Ân sư cười nói:"Ngươi cũng mệt mỏi mấy ngày rồi, mau đi nghỉ ngơi đi."
"Không vội, đệ tử còn có chuyện phải xử lý!" Bần đạo cười nói.
"Chuyện gì?" Ân sư tò mò hỏi.
"Sư thúc đưa ta bốn con siêu cấp thần thú, ta hiện tại muốn đi thu bọn nó." Bần đạo cười nói, sau đó xuất ra ngọc chẩn cho ân sư nhìn.
"A!" Ân sư nhãn tình sáng lên, kinh hỉ nói: "Hắn thật hào phóng a! Tiểu tử ngươi có phúc rồi. Ha ha, đi đi!"
"Vâng, đệ tử cáo lui!" Bần đạo thi lễ nói.
Theo sau, bần đạo liền ra khỏi thiên tôn cung, trực tiếp ngự kiếm bay tới biên hoang thần giới. Không lâu sau, ta đã tới một địa phương vắng vẻ, bần đạo cảm thấy nơi này không tệ, liền hạ xuống trên ngọn cây, lấy ra ngọc chẩn, hướng mảnh nhỏ linh hồn của bốn con thần thú ra mệnh lệnh tới đây.
Không bao lâu sau, con thần thú thứ nhất từ phía nam bay tới, đó là một cài kỳ lân hỏa hồng sắc dì mấy chục thước, diện mạo uy mãnh đến cực điểm, cả người bốc lên liệt hỏa hừng hực. Siêu cấp thần thú hỏa kỳ lân, âm hiểu hiểu thái dương chân hỏa, tính tình cuồng bạo, thực lực siêu cường. Chân hỏa của nó được xếp sau thiên hỏa, ở thần giới cực kỳ có danh tiếng, cho dù là tán tiện cao cấp nhất của thần giới cũng không có mấy người có thể thắng được nó.
"Rống!" Hỏa kỳ lân nổi giận gầm lên một tiếng, theo sau giận dữ hỏi: "Tiểu tử, làm sao ngươi có ngọc chẩn này?"
"Tự nhiên là Xi Vưu đại ma hoàng đưa!" Bần đạo cười nói: "Chẳng lẽ ta còn có thể từ trên tay hắn cướp đoạt sao?"
"Rống, bằng ngươi cũng không xứng!" Hỏa kỳ lân khinh thường nói: "Ta nói, thực lực ngươi kém cỏi như vậy, dựa vào cái gì để cho Xi Vưu chủ nhân đưa cho ngươi ngọc chẩn?"
"Xi Vưu đại ma hoàng làm việc tự nhiên có đạo lý của hắn, đạo lý của hắn, chẳng lẽ hắn còn nhất định trưng cầu ý kiến của ngươi?" Bần đạo cười trêu chọc nói. Những gia hỏa này luôn là mềm nắn rắn buông, ta hôm nay cũng không thể để cho bọn nó chiếm thượng phong, bằng không, sau này đừng nghĩ dễ dàng sai khiến được bọn nó.
"Rống, ta không phục, ngươi nhất định thuyết minh nguyên nhân, bằng không ta cho rằng ngươi lừa gạt mà có được." Hỏa kỳ lân cả giận nói: "Như vậy, ta tuy không thể công kích ngươi giữ ngọc chẩn, nhưng tuyệt đối sẽ không nghe lời ngươi nói."
"Được rồi!" Bần đạo nhíu mày nói: "Chờ ba tên đến nữa ta sẽ giải thích, đỡ phải nói nhiều lần."
"Rống! Được rồi!" Hỏa kỳ lân nói xong, trực tiếp hạ xuống mặt đất, tức thì, liệt hỏa trên người hắn lập tức tán ra xung quanh, đem hết thảy bốn phía thiêu thành tro tàn. Ta cách hắn khoảng mấy trăm thước, liệt hỏa của hắn đem ta vây quanh, rồi sau đó mới chậm rãi tán đi.
Dưới đất bần đạo đứng bị đốt thành tro tàn, ta chỉ thiếu phải dừng trên không trung. Nhưng mà ta từ đầu đến cuối không hề cử động. Bởi vì ta biết, đây là hỏa kỳ lân cố ý làm vậy, chỉ là muốn ta xấu mặt mà thôi. Cho nên ta tương kế tựu kế hạ uy của hắn, dựa vào thể chất miễn dịch lửa của ta, bất động thanh sắc hóa giải thái dương chân hỏa của hắn.
"Ân? Có bản lĩnh a!" Hỏa kỳ lân thoáng kinh ngạc, nhưng nhìn thấy bần đạo không để ý đến hắn, hắn cũng cảm thấy vô vị, lập tức thành thật ngồi chờ đợi.
Không bao lâu sao, từ phương bắc bay tới một con cự long màu đen, thân thể dài hơn mười dặm, to như dãy núi, thân thể cực lớn khi bay đến phụ cận chúng ta thì bắt đầu thu nhỏ lại, thẳng đến khi dài chừng mười thước mới đình chủ. Hắn đến lập tức khiến cho địa nhiệt chung quanh giảm xuống thấp, trong nháy mắt xung quanh hắn bị đông lại thành băng. Lực lượng thuộc tính của Hắc Long là thủy, am hiểu huyền băng kình, vừa vặn tương phản với Hỏa kỳ lân.
Hắc Long thực lực tương đương với Hỏa kỳ lân, bọn hắn đều ở mỗi khu vực của mình tạo ra một cái giới hạn rất rõ ràng. Bần đạo không may lại đứng ở chỗ giới hạn đó, một bên người thì đón nhận nhiệt độ cự cao có thể dung kim hóa thiết, một bên người thì đón nhận nhiệt độ cực thấp có thể đông thiết thành phấn, trời ạ, ta xui xẻo qua.
Hai gia hảo này tựa hồ như có cừu hận, dù gặp mặt cũng phải phân cao thấp, dần dần bắt đầu phóng thích năng lượng của bản thân, hoàn toàn không để ta vào mặt, có thể, bọn hắn căn bản chính là cố ý, tính toán ép chết chủ nhân ta đây.
Trời ạ, lão hổ không phát uy, bọn hắn còn coi ta là mèo bệnh đây? Bị bọn hắn trêu đùa như thế, bần đạo cho dù tu dưỡng tốt cũng không nhịn được lửa giận trong lòng, ta cứng rắn quay mặt lại, nói với Hỏa kỳ lân:" Thái dương chân hỏa có phải hay không?"
"Ta là sợ ngươi bị hắn đông lạnh!" Hỏa kỳ lân không thèm quan tâm nói.
"Ta là sợ ngươi bị hắn thiêu chết!" Hắc Long cũng là cười hì hì nói.
"Thật sự là đa tạ nhị vị!" Bần đạo tức thì giận dữ, cười nói:" Bất quá, ta xem các ngươi cũng rất lạnh, không bằng cho các ngươi chút lửa sưởi ấm nhỉ?"
"Tốt! Tùy tiện!" Hỏa kỳ lân khinh thường nói.
"Ha ha, vô tư đi, ta dang ngại hỏa lực của kỳ lân không đủ đó chứ!" Hắc Long cũng là vẻ mặt khinh bỉ nói.
"Chẳng qua là, ta sợ các ngươi chịu không nổi thôi?" Bần đạo cười lạnh nói:"Các ngươi sẽ không bịn một nhúm lửa dọa chạy chứ?"
"Cắt!" Hỏa kỳ lân lập tức cả giận nói: "Ai chạy người đó làm cháu!"
"Là vương bát đản!" Hắc Long cũng không cam chịu yếu thế nói.
Trương Tam Phong Dị Giới Du Trương Tam Phong Dị Giới Du - Tả Tự Bản Trương Tam Phong Dị Giới Du