Số lần đọc/download: 3480 / 71
Cập nhật: 2015-03-27 12:28:43 +0700
Chương 938: Trận Chiến Cuối Cùng Tại Nhân Giới. (trung)
T
rên Vực ngoại tinh không, một kiếm kinh thế như khai thiên tích địa chém Tinh Hà vô tận thành hai nửa. Khe không gian tối đen hình thành từng tâng nếp gấp.
Thần kiếm khổng lồ hội tụ ức vạn kiểm khí cùng ý chí sau khi xẹt qua ngang trời, vô số tinh tú vẫn Thạch trong phạm vi ức dặm đều hóa thành bột mịn.
Một cái rành màu đen rộng đến mấy vạn dặm kéo dài vài trăm vạn dặm khiến thiên địa Thần Ma run rẩy.
Khoánh khắc đó, không gian nhân giới khẽ chấn động.
Khi một kiếm này qua đi, Tinh Hà trống rỗng. Đại năng nhân giới quan sát cuộc chiến đều trợn mắt há hốc mồm.
Tất cả mọi người nhìn chằm chằm vị trí nơi Dương Phàm, chuyện kế tiếp xảy ra mói làm cho bọn họ chân chính rung động, con ngươi như muổn rớt ra ngoài.
- Một kiếm này uy lực tuy mạnh, nhưng không cách nào tiêu diệt thần hồn cùng ý thức của ta...
Một thanh âm mờ mịt hư vô từ trong một đoàn lốc xoáy ngũ sắc lưu ly trong vực sâu tối đen truyền ra.
Đưa mắt nhìn qua, trong lốc xoáy kia có một quang môn màu sắc không rõ.
Ngô... ông--
Trong quang môn hồng quang run lên, một quang đoàn màu đó hiện lên, một đứa bé như phá kén mà ra, rôi sau đó trong chóp mắt trường thành thành một thanh niên, đông thỏi mặc vào một bộ quán áo.
Sau đó. lốc xoáy trong quang môn kia thu vào trong cơ thể Dương Phàm.
Khóe miệng Dương Phàm mỉm cười, giờ phút này không hề là thân thể già nua, tinh khí thần cùng sinh mệnh sức sống càng thêm tràn đầy. đạt tới cường thịnh muôn đời.
Cái gì!!!
Vô Song biến sắc. ánh mắt thoáng ngưng.
Woaaa
Đám đại năng nhân giới quan sát trận chiến này đều nang động, chấn động từng hỗi.
- Chẳng lẽ hắn chết mà sống lại?
Một cường giả Độ Kiếp Kỳ khó tin nói:
- Thế gian lại có thần thông như thế?
Trong lòng hắn rung động, đồng thời cũng ngưỡng mộ ghen tị. Nếu chính mình cũng có thể nắm giữ thần thông nhưthế, cho dù đối mặt thiên kiếp cũng ở vào thế bất bại.
Chết mà sống lại?
Thần thông tuyệt thế nhưthấ hoàn toàn ra ngoài sự tưởng tượng.
Trong Huyết Nhật Điện.
Sửu Diện Tà Nam cùng phần thán Đại Đế chăm chú nhìn cảnh tượng rung động xảy ra trên quâng sáng lập thê. liếc mắt nhìn nhau một cái, trong mắt lộ vẻ kinh dị.
- Từ một trình độ nhất định mà nói, hắn đã chết một lẩn. nhưng linh hồn cùng ý thức cũng không tan biến, tiến vào Không phải Luân Hồi thiên địa mà là... Luân Hồi của chính hắn.
Phân thânĐại Đế lần đẩu tiên động dung.
- Loại thần thông này ta cũng thấy hắn từng thi triển. Thông qua cái giá một lẩn Luân Hồi. tiêu hao chia sẻ thương tổn. Nhưng là lân này giống như thật sự tử vong một lân. cũng từ trong Luân Hồi đạt được tân sinh, thật sự khó tin.
Sửu Diện Tà Nam cũng đầy vẻ kinh sợ.
Trong thiên địa này. chuyện có thể khiển hai người này động dung có thể nói đã ít lại càng ít.
Phán thản Đại Đế trầm mặc giây lát, thở dài thật dài:
- Như thế xem ra. trong thời gian ngắn khả năng hắn sẽ không dùng Nghịch Thán Huyết...
Vân Tiên Đảo.
- Tiến bộ của Dương Phàm quá thật làm cho người ta ngạc nhiên vui mừng...
Thanh âm già nua của Nhân Sâm Tiên Thụ vang lên.
Hắn từng luận đạo trăm năm với Dương Phàm, có hiểu biết nhất định đối với Tiên Hồng Quyầ.
Tửu Kiếm Tiên Lý trường lão từ trong sững sờ tinh táo lại, khẽ thờ một hơi, ngạc nhiên
nói:
- Một kiếm vừa rồi, hắn căn bản không né tránh, cũng không chống cự!
- Đúng, không né tránh, cũng không chống cự, trực tiếp chịu đựng một kiếm này. Lúc Thiên Thu Vô Ngân chiến đấu với Vô Song cũng không dám khinh suất như vậy.
Trên mặt Tư Đồ trưởng lão cũng mang theo vài phần ngạc nhiên vui mừng.
- Càng ra ngoài dự đoán là, Dương Phàm thông qua phương thức tử vong Luân Hồi này đạt được tân sinh, khiến chính mình đạt tới trạng thái đinh.
Nguyên lai Dương Phàm căn bản không sợ một kiếm này. Không né tránh, cũng không phòng ngự, trực tiếp ngạnh kháng.
Thậm chí, hắn còn có thể dùng phương thức này đẩy chính mình lên tới đinh.
Bỡi vì trong lòng hắn có nắm chắc, một kiếm này của Vô Song... không giết chết được hắn!
Tu sĩ cao nhất cùng đại năng nhân giới quan sát trận chiến này không phải số ít, nhưng là
Hoàng cung Đại Tần.
Đám người Hàn Kỳ. Tần Vong nhìn chằm chằm hướng Vực ngoại tinh không, thật lâu không thể bình tĩnh.
- Không chết... Hắn không chết...
Tần Hân rơi lệ như mua.
May mắn Dương Phàm không có cho thản hữu của hắn ra xem cuộc chiến này. Nếu việc này xảy ra trước mặt đám thân hữu, có khi sẽ khiến bọn họ lo lắng không yên.
TạiNộiHải.
- Ta sớm biết... Hắn sẽ không chết dễ dàng, nhất định có thể sáng tạo kỳ tích.
Trái tim nhảy lên đến cổ họng của Đông Phương dược sư rốt cục hạ xuống, trong lòng bàn tay đêu là mồ hôi lạnh.
Lão không phải lần đầu tiên chứng kiến Dương Phàm sáng tạo kỳ tích.
Năm đó u Ảnh Ma Chủ mang theo Ma Vân Thành đụng vào Thiên Lan Điện cùng Thượng Giới Tiên Khí, thời khắc ức vạn sinh linh Nội Hài sắp bước vào hủy diệt, nam nhân đó một mình một kiếm xoay chuyên càn khôn. Một kiếm phá trời, cứu vãn vận mệnh vô số sinh linh.
Vào trận chiến phong ma, Địa Mạch Chi Tích tràn ngập nguy cơ. lại là hắn đứng ra. tọa trấn địa mạch hơn trăm năm, chữa trị địa mạch khắp nơi thương tổn.
Dấu chân của Dương Phàm đi khắp thiên hạ, uy danh lại càng kinh sợ Nội Hải, Ngoại Hài.
Trận chiến giờ khắc này. những cường giả quen biết năm xưa bất kể là địch là bạn đều cảm thấy tự hào, vì hắn mà thẩm toát mồ hôi lạnh.
Thiên Vân Cháu Đại Tần.
-... Dương Phàm, ngươi lại làm được rồi!
Lục Vân hít sâu một hơi. nhìn lên Tinh Hà Vực ngoại, sắc mặt cực kỳ phúc tạp.
Võ Hầu cổ bảo. Thiên Vũ Châu.
Đương kim Hoàng Vũ Hầu Hoàng Phù thân mặc kim bào. hai tay sau lưng, nhìn chằm chằm Tinh Hà phía trên tầng mây, cũng thớ phào một hơi.
Cùng lúc đó.
Tại Băng Tuyết Tiên Vực nơi Cực Bắc.
Một nam nhân thản mặc ngân bào, trên người tản ra từ quang kỳ dị. nhìn vòm trời xa xôi, thấp giọng lẩm bẩm:
- Mặc dù lúc trước chúng ta là địch nhân, nhưng là hiện tại...
Người này chính là Bắc Cực tông chủ năm đó, hiện nay tu vi đã đạt tới Độ Kiếp Kỳ!
Từ sau khi Chân Tiên buông xuổng, Tể Thiên Phệ Huyết Đại Trận bị phá. linh khí của Đông Thắng Đại Lục cân băng với Ngoại Hải vực. có thể nói là gia tăng một hai chục lân. Những cường giả đất liền từng đứng ở đinh trong thời gian mấy trăm năm cũng lân lượt bước lên đinh.
Đương nhiên, tu sĩ sùng bái Vô Song cũng không phải sổ ít.
Vô Song mặc dù không thường xuất hiện thế gian, nhưng mỗi một lẩn xuất hiện đều là chấn động trời đất. khiêu chiến những cường giả không thể vượt qua, nhiêu lân sáng tạo kỳ tích.
Có thể nói, hắn là “Thần linh” mà vô số kiếm tu nhân giới sùng bái hiện nay.
Tam Kiếm trưởng lão của Tiên Đạo Tông, Tửu Kiếm Tiên của Vân Tiên Đảo chính là hai đại biêu điên hình.
Còn có Tần Vong - Tần Hoàng hiện nay, hắn nhìn chăm chú vào nam nhân áo trắng như tuyết, thần sắc cực kỳ phúc tạp.
Nhớ ngày đó. Thanh Long Kiếm bị nam nhân này nhìn vào, không ngờ muốn theo hắn mà đi.
Vực ngoại tinh không, trống vắng không tiếng động.
Hai cường giả siêu cấp xa xa giằng co, trầm mặc hồi lâu.
Sắc mặt Vô Song càng ngày càng ngưng trọng, không còn vé nhẹ nhàng như lúc trước.
Đối mặt với Tiên Hồng Đạo Tổ thần thông ngạo thị cổ kim này. cho dù hắn có công kích thiên hạ vô song cũng cảm thấy thật vô lực.
Thần thông của Dương Phàm cơ hỗ khiến hắn gánh chịu thương tổn trong Luân Hồi, rồi tân sinh sau Luân Hồi!
Pháp lực vô hạn, sinh mệnh vô hạn!
Vô Song thẩm cảm thấy áp lực cường đại chưa từng có.
Bất kể là Thiên Thu Vô Ngán trạng thái Tam Linh Hóa Nhất, hay là Dương Phàm tự thôi diễn Tiên Hồng đại đạo. đều là tòng sư nhân giới mà hắn bội phục.
Thiên Thu Vô Ngân, nghịch diễn Tam Thanh, rung động cổ kim. Vô Song cũng là thắng hiẻm trong đường tơ kẽ tóc.
Thậm chí từ một trình độ nào đó mà nói, hắn cũng không hoàn toàn chiến thắng Thiên Thu Vô Ngân.
Bởi vì một kiếm ngày đó, hắn không giết chết được Thiên Thu Vô Ngân tại chỗ. còn mình thì lại mất chiến lực.
Chinh theo như lời Thiên Thu Vô Ngân:
- Thắng có vui gì. bại cũng có buồn gì!
Lòng cầu thắng của hắn không mạnh như Vô Song, trong lòng chỉ có đại đạo. thậm chí
Mà giờ khắc này Dương Phàm chết rồi sống lại mang đến cho hắn áp lực còn lớn hơn so với Thiên Thu Vô Ngân.
- Ngươi còn khó đổi phó hơn trong tưởng tượng của ta rất nhiều...
Vô Song nhìn Dương Phàm, trên mặt không có ý lui bước, không có nổi giận, càng không có sợ hăi. Có... chính là hưng phấn cùng nin rẩy giấu ở sâu trong xương tủy...
Dương Phàm cảm nhận được sinh mệnh lực mênh mòng vô tận trong cơ thể, Luân Hồi Quá lại trở về trạng thái hông quang tràn đây.
Hô—
Bỗng nhiên, Luân Hồi Quả thiêu đốt rừng rực. phóng ra một cỗ sinh cơ to lớn cường thịnh muôn đời.
Toàn thân Dương Phàm được hồng quangbao phũ, một cồ tinh thần ý chí rộng rãi mênh mông kết nổi thiên địa tự nhiên, tràn ngập nhất giới.
- Đến lượt ta ra tay...
Dương Phàm hét lớn một tiếng, trên nguời phóng ra ngân vạn luồng hồng quang sinh mệnh, chiếu rọi thiên địa một màu đó như lửa.
Vút Vút Vút —
Trong Tinh Hà vũ trụ. hồng quang khuếch tán như tia chóp.
Trong mắt Vô Song lộ ra kinh hãi. Lúc ngàn vạn luồng hồng quang kia phóng tới gần như khiến sinh mệnh trong cơ thể hắn ngưng đọng.
Nếu bị hồng quang như bão táp này xuyên thấu, chờ đợi hắn chỉ có khô héo tử vong sau khi sinhmệnh lực trôi đi.
Xuy
Trên người Vô Song bốc lên một làn khói đen. Mặc dù hắn vận chuyển vô thượng kiếm đạo. bộc phát ra kiêm khí húy diệt thế gian cũng không thể hoàn toàn ngăn cản hòng quang sinh mệnh không chỗ không vào.
Cỗ lực lượng kia cho dù không có lực lượng hủy diệt trực tiếp nhưng lại cực kỳ ngoan cường, cứng cỗi. sinh sôi không ngừng...
Trong phút chổc. hắn cảm thấy sinh mệnh trong cơ thề nhanh chóng trôi đi.
Chi vẻn vẹn thời gian một hô hấp. Vô Songnhin như già nua rất nhiều năm.
Vút Vút Vút Vút
Một vùng dư quang đó nhạt bị cương phong cuốn đến hải dương và lục địa nhân giới.
- Không tốt!!!
Đám đại năng nhân giới kinh hô không ổn.
Nếu hổng quang sinh mệnh này cuốn khắp đại lục, vậy chẳng phải là diệt sạch sinh linh?
Tuy nhiên, chuyện ngoài ý liệu đãxày ra.
Khi những hồng quang sinh mệnh này rơi xuống mặt đất. hoa cỏ cây cối nhanh chóng sinh trướng.
Rơi xuống ruộng đổng, các loại cây nông nghiệp đều chín tới. hạt ngũ cốc cực kỳ tràn đầy no đù.
Rơi xuồng sa mạc hoang vu, rất nhanh sinh ra những ốc đảo.
Người sắp chết, bệnh nặng quán thân sau khi bị dư ba hồng quang đảo qua lập tức sức sống bừng bừng, còn khóe mạnh hơn người bình thường.
Không ít người tu tiên sau khi bị hổng quang sinh mệnh đào qua, cơ năng thân thể sinh ra một số lột xác không người biết rõ.
Nhưng là Vô Song đổi mặt với Dương Phàm, trong quá trinh chống lại hồng quang này lại cảm thấy sinh mệnh lực nhanh chóng trôi đi.
Xuy Xuy Xuy —
Trên người Vô Song bốc khói đen, sinh mệnh lực trôi đi. tinh khí thần nhanh chóng trôi
đi.
Hắn nghiến chặt răng, vẻ mặt đau đớn thống khổ.
Nếu tiếp tục như vậy, chỉ cần hắn rơi xuống đến một trình độ nào đó. không cần chiến tiếp cũng sẽ bại bới Dương Phàm.
- Vô Song không có khả năng thua dễ dàng... Kiếm kỹ cường đại lần trước đại chiến với Thiên Thu Vô Ngân còn chua sử dụng.
Từu Kiếm Tiên Lý trưởng lão có chút khẩn trương.
Đều là kiếm tu. hắn càng thiên về Vô Song.
Trên thực tế. hiện tại Vô Song gặp phải nguy cơ chưa từng có.
Sau mấy hô hấp, hắn đã già đi một hai chục năm, ánh mắt không còn sắc bén bức nguời như trước.
Chẳng lẽ trận đại chiến nhân giới có một không hai thiên cổ này sẽ kết thúc như vậy?
Người đang xem cuộc chiến ít nhiều có chút thất vọng.
- Ta sẽ không thua...
Răng của Vô Song đã cắn rách môi, trong hồng quang đầy trời, hắn đua một bàn tay già nua. run rẩy đua ra sau lưng.
Rốt cục dường như qua một vạn năm, tay của hắn mới nắm lấy kiếm sau lưng... Một thanh kiếm gãy!
Choeng