Số lần đọc/download: 4606 / 62
Cập nhật: 2015-11-25 19:46:35 +0700
Chương 951: Áp Lực Và Khiêu Chiến.
B
ộ thương mại rõ ràng là một ngành quan trọng trong chính phủ, công tác của bộ thương mại bao gồm vận hành kinh tế, ngoại thương, đầu tư, hầu như bao phủ tất cả sự vụ của vấn đề phát triển kinh tế.
Bố trí ban ngành của bộ thương mại cũng có thể nói là xa hoa nhất trong nội các chính phủ, có phó bộ trưởng, đại biểu đàm phán quốc tế, phó đại biểu, tổ trưởng kiểm tra kỷ luật, còn có bốn trợ lý bộ trưởng. v. v. Thành viên có hơn mười người.
Mà bộ thương mại lại có rất nhiều cục, còn nhiều hơn cả ủy ban cải cách. Trương Thanh Vân được phân công quản lý văn phòng, cục nhân sự, cục tài vụ, cục châu u, cục điều hành thị trường, cơ quan đảng ủy, cục kiểm tra thương mại.
Nếu xem xét tình hình phân công quản lý các cục thì quyền lực trên tay Trương Thanh Vân là mạnh nhất, văn phòng và nhân sự luôn là các cục quan trọng. Tất nhiên, làm phó phòng thường vụ thì quyền lợi của hắn phải hơn hẳn những phó phòng khác.
Trương Thanh Vân đã từng gặp mặt bộ trưởng bộ thương mại Ngụy Tống Bình, đây là một học giả rất có phong độ, cũng cực kỳ hòa ái. Sau khi Trương Thanh Vân chính thức được bổ nhiệm thì ngay đêm đó Ngụy Tống Bình đã điện thoại để tỏ vẻ hoan nghênh.
Có chi tiết này thì thấy ấn tượng của Ngụy Tống Bình với Trương Thanh Vân là rất tốt, đồng thời cũng thỏa mãn và thừa nhận Trương Thanh Vân.
Mà trong bộ thương mại những ngày gần đây, các cục bên dưới thường nghị luận về vị phó phòng mới. Gần đây các báo đài điểm danh Trương Thanh Vân rất nhiều lần, mà Trương Thanh Vân cũng là một trong những cán bộ lãnh đạo chính thức từ cơ sở đi lên, rất nhiều người tràn đầy hiếu kỳ với hắn, mơ hồ còn có chút chờ mong.
Tất nhiên số người hoài nghi cũng không thiếu, dù sao bộ thương mại cũng có công tác đặc thù, có lẽ cần một cán bộ có tính chuyên nghiệp cao mà không cần hiểu quá sâu quy tắc quan trường, cũng đã có rất nhiều người không thích hợp với bộ và ủy ban trung ương.
Nhưng dù là thế nào thì mọi người cũng rất chú ý đến Trương Thanh Vân, dù sao hắn là một người được truyền thông xào nấu hừng hực, đang còn khá trẻ, quan trọng là có xuất thân dân đen, điều này càng làm hắn có tính truyền kỳ.
Bây giờ quan trường khắp nơi đều nói về quan hệ, nói về nhân tình, mà dân chúng thường căm thù những thói quen này đến tận xương tủy, dù là người trong thể chế cũng cảm thấy rất bất đắc dĩ. Dù sao thì tất cả nhân vật trong quan trường cũng không phải ai cũng có bối cảnh, dù là người có bối cảnh thì đến độ cao nhất định sẽ gặp phải những khó khăn lớn hơn những người không có.
Cũng vì nguyên nhân như vậy mà sự xuất hiện của Trương Thanh Vân làm cho những người luôn phàn nàn mình không có bối cảnh chẳng có quan hệ chợt giống như thấy được hy vọng. Cha mẹ Trương Thanh Vân là giáo viên ở một vùng núi xa xôi, không có bất kỳ bà con họ hàng nào trong thể chế, bối cảnh như vậy cho thấy Trương Thanh Vân là điển hình của dân đen. Hắn có thể lên đến vị trí ngày hôm nay thì tất cả đều phải dựa vào chính bản thân.
Rất nhiều người cảm thấy nghi vấn, Trương Thanh Vân rốt cuộc là hạng người gì, rốt cuộc có bao nhiêu năng lực và tài hoa, sao lại có thể không giống một người thường, có thể từ một cán bộ cấp khoa không có tiếng tăm, trải qua hơn chục năm đã trở thành một vị quan lớn có tương lai nhất nước?
Thật sự cũng không để cho đám người này chờ đợi quá lâu, ngày thứ ba sau khi cục tổ chức trung ương có văn bản bổ nhiệm chính thức thì bộ thương mại tổ chức hội nghị trên cấp phó ban, La Thanh Viễn cùng đi với Trương Thanh Vân đến bộ thương mại, hắn đứng trên đài lớn tiếng tuyên bố Trương Thanh Vân chính thức được bổ nhiệm là một thành viên của bộ thương mại.
Tuy nhiều người nghĩ rằng Trương Thanh Vân rất trẻ, nhưng trong hiện thực thì hắn còn làm người ta cảm thấy giật mình. Hôm nay Trương Thanh Vân cạo sạch râu, tóc cắt ngắn, nếu không phải địa vị và khí chất cao vời thì chẳng khác gì một cán bộ trẻ tuyến dưới.
Bộ thương mại là nơi tụ tập nhân tài, có rất nhiều cán bộ trẻ tuổi thường tự xưng mình là hình mẫu, nhưng hôm nay Trương Thanh Vân đến nhận chức đã làm cho hào quang của bọn họ phai nhạt.
Lời phát biểu của Trương Thanh Vân khi đến nhận chức cũng làm hai mắt người khác phải tỏa sáng, hắn nói rất ngắn gọn, chất phác, bày rõ ưu khuyết điểm. Hắn nói mình còn nhiều khiếm khuyết trên phương diện kinh tế và đặc biệt là mậu dịch quốc tế, vì vậy chức vụ phó bộ trưởng bộ thương mại đối với hắn là một khiêu chiến hoàn toàn mới.
Trương Thanh Vân nói một lời vui đùa, hắn nói vì tổ chức thấy mình còn thiếu kinh nghiệm, vì vậy mới cho một cơ hội khiêu chiến. Hắn tin đây là sự bồi dưỡng và khảo nghiệm của tổ chức, hắn bày tỏ sẽ không phụ lòng kỳ vọng, nhất định sẽ làm tốt công tác.
Đồng thời Trương Thanh Vân còn hiệu triệu ban ngành nên giúp đỡ mình bất cứ lúc nào, biểu hiện quan điểm và sự quyết tâm.
Dù thế nào thì hôm nay Trương Thanh Vân cũng thành công trong phương diện làm nổi bật tâm tư, hắn định vị chính mình rất rõ ràng, tạo ra ấn tượng tốt cho người tuyến dưới. Tất nhiên đây cũng là những kinh nghiệm mà trước kia công tác ở bộ và ủy ban trung ương.
Công tác ở bộ và ủy ban trung ương khác biệt lớn so với ở địa phương, cán bộ ở đây thường trẻ tuổi và có tố chất cao, hơn nữa có rất nhiều người bối cảnh hiển hách, gặp qua đủ mọi tình cảnh. Vì vậy sư kính sợ của bọn họ với lãnh đạo thường đi đôi với sụ thừa nhận về năng lực và tài hoa.
Tình huống tuyến dưới thì khác, phía dưới có nhiều cán bộ thích giở giọng, vì giở giọng sẽ biểu hiện thân phận và địa vị không giống người thường. Mà vào những thời điểm như vậy thì vũ khí lợi hại nhất chính là sự uy nghiêm và khí chất, nhưng ở bộ và ủy ban trung ương thì không như vậy, lãnh đạo ở bộ và ủy ban trung ương thường phải tạo ra lực tương tác, cần phải bảo trì tốt khoảng cách với cấp dưới, đồng thời cũng phải tìm ra chút ích lợi, để năng lực bản thân vượt qua thử thách, như vậy lãnh đạo mới hoan nghênh.
Trước kia có những cán bộ cấp dưới được điều về bộ và ủy ban trung ương nhận chức, có người từng tức giận vỗ bàn mắng chó má, cuối cùng xuất hiện tình cảnh không rớt đài không được làm trò cười cho thiên hạ. Thường thì cán bộ ở bộ và ủy ban trung ương đều là trí thức, vì vậy không nói lý lẽ mà chỉ dùng quan uy là không được.
Những cán bộ đi làm ở bộ và ủy ban trung ương phần lớn đều là con cưng, nào giống như đối phó với đám lão quan trường tuyến dưới? Nếu dùng những thủ đoạn kia thì lại càng khốn khổ, càng kéo mình ra đại dương.
Sau khi hội nghị ban ngành kết thúc thì buổi tối bộ thương mại tổ chức tiệc đón gió tẩy trần cho Trương Thanh Vân. Vì bộ thương mại có rất nhiều sự việc nên chương trình của mọi người rất rối, cũng không phải tất cả đều trình diện. Nhưng dưới sự điều động của Ngụy Tống Bình thì trong tám phó bộ trưởng có bốn phó bộ trưởng đến dự tiệc, có ba trợ lý bộ trưởng, một tổ trưởng kiểm tra kỷ luật, cộng thêm cục trưởng Tư Vương Châu cục Châu u và cục trưởng Chu Hiểu Bình cục nhân sự, vì thế mà bầu không khí bữa tiệc rất nhiệt liệt.
Ngụy Tống Bình để tỏ lòng mà mở tiệc tư nhân chiêu đãi, không dùng tiền công. Trương Thanh Vân xem xét và cảm thấy có lẽ vấn đề này liên quan đến quyết nghị cấm ăn uống loạn xạ của trung ương vừa rồi, Ngụy Tống Bình rõ ràng đang hưởng ứng lời hiệu triệu.
Chi tiết sắp xếp như vậy cũng làm Trương Thanh Vân biết mình sắp vào một hoàn cảnh mới, bộ thương mại cao cao tại thượng nên tất cả hành vi đều nằm trong mắt nhân dân. Chỉ cần có cán bộ phạm sai lầm nhỏ thì có thể bị phóng đại vô hạn, cuối cùng dẫn đến nguy cơ xã hội, vì vậy công tác phải cực kỳ cẩn trọng.
Vấn đề sống chung với đồng sự không làm khó được Trương Thanh Vân, đồng sự cơ quan còn dễ hơn cả đồng sự địa phương, mọi người có phân công rõ ràng, cũng không lằng nhằng như ở địa phương, với sự cao tay của Trương Thanh Vân thì không gì là khó.
Thực tế đã chứng minh tất cả thành viên ban ngành đều có thái độ tích cực với Trương Thanh Vân, dù những phó bộ trưởng không thể tham gia cũng gọi điện thoại đến nói rõ tình huống, ai cũng gọi đến cho Trương Thanh Vân.
Tất nhiên những vấn đề này cũng không loại trừ nguyên nhân Trương Thanh Vân là phó phòng thường vụ, lại càng không loại trừ lực ảnh hưởng của Trương Thanh Vân ở thủ đô. Phải biết rằng danh vọng của Trương Thanh Vân ở thủ đô cũng không kém tuyến dưới, thủ đô là địa phương tất cả thế lực giao nhau, một tướng mạnh ở Hoa Đông như Trương Thanh Vân sẽ làm cho mọi người phải quan tâm.
Người nổi danh thường không tầm thường, hơn nữa Trương Thanh Vân lại có vi trí cao, những phó bộ trưởng khác và cấp dưới không thể không đối phó. Nếu hắn thật sự là những cán bộ từ quê lên thành phố với hai mắt tối đen, như vậy bọn họ cũng sẽ chẳng khách khí làm gì.
Vì chuyện điều động của Trương Thanh Vân đến quá nhanh mà Triệu Giai Ngọc căn bản chưa kịp chuẩn bị tâm lý, cả nhà cũng ở lại Lăng Thủy, một căn nhà lớn ở thủ đô cũng chỉ có vài người giúp việc.
Khi có được tin tức Trương Thanh Vân về thủ đô thì Triệu Giai Ngọc lại có toan tính mới, nàng trước nay luôn có cảm tình với thủ đô, hơn nữa công ty cũng ở thủ đô, vì vậy nàng không chờ đợi được phải xếp đặt công tác quy về thủ đô.
Tính ra thì bây giờ nhà đất của Trương Thanh Vân cũng đã khá nhiều, ở Giang Nam và Hoa Đông đều có rất nhiều nhà cửa, xem ra sau này tình hình vẫn còn tiếp diễn, mà lần này hắn về bộ thương mại được bao lâu?
Trương Thanh Vân tự giễu cợt chính mình, đây hoàn toàn là tâm tư của trung ương. Thực tế thì năng lực công tác của hắn rất mạnh nhưng cái nhìn đại cục về quốc tế hóa lại ngắn, vì tiến vào thê đội nen phương diện này cũng phải đẩy mạnh. Đưa hắn vào bộ thương mại cũng chính là đền bù những thiếu hụt này.
Tất nhiên Trương Thanh Vân cũng không biết rõ về vấn đề này, thê đội là phương án xây dựng cán bộ cao cấp của đảng, bình thường cũng không ai biết ý nghĩa sâu xa khi trung ương sử dụng Trương Thanh Vân.
Nhưng thiên hạ chẳng có gió không lọt tường, những nhân vật cao tầng ở trong nước có thể thông qua động tác lần này của trung ương để thấy dấu vết. Vì vậy vô tình Trương Thanh Vân trở thành nhân vật tiêu điểm của tất cả thế lực.
Cán bộ trong thê đội là một con dao hai lưỡi, tương lai vô hạn nhưng găp phải áp lực và khiêu chiến